Mặt Thanh Mộc hoàng tử sa sầm chỉ huy:
- Đi, ra khỏi thành đến truyền tống trận đưa đi Thần Huyền đại lục.
Vu Nhai, Thanh Mộc hoàng tử dẫn đầu cưỡi hắc liệt thần câu trực tiếp
xông ra ngoài Thần Mộc thành. Vu Nhai chưa kịp về nhà đã bị kéo lên
chiến trường.
Đám con lai đứng xem trong mắt rất lo lắng. Nhiều con lai người và thần
đoán được sự thật, thầm thở dài. Nhiều người hoang mang, có lẽ Mộc Nguy
thật sự một đi không trở lại.
Bỗng một con lai người và thần mở miệng nói:
- Mặc kệ Mộc Nguy có về được không, chúng ta đã hưởng thụ vinh quang hắn cho, cảm giác đó thật tuyệt vời. Có lẽ người được vinh diệu đó sẽ có
kết cuộc rất thảm, nhưng đó là vì ít người có. Nếu là ngàn vạn Mộc Nguy
thì sao?
Trong phút chốc mắt các con lai người và thần sáng lên. Đúng, chỉ vì
thực lực của bọn họ yếu nên Mộc Nguy mới như thiêu thân lao đầu vào lửa
nổi bật rồi nhanh chóng rơi xuống. Nếu thực lực của bọn họ mạnh, chiếm
địa vị trong Cổ Duệ chi dân thì sao? Giống như Độc Cô gia trong Huyền
Binh đế quốc, Pháp Thần Điện trong Ma Pháp đế quốc, dù là hoàng quyền đề phải nể mặt ba phần.
Các con lai người và thần không dám tưởng tượng chống đối Cổ Duệ chi
dân, nhưng có thể mơ trở thành thế lực lớn, bọn họ thầm đặt quyết tâm.
Cổ Duệ chi dân vẫn phát triển theo xu hướng bị nhân loại phản kích ở
thời mạt Tinh Linh. Bây giờ mầm phản động còn đang manh nha, không liên
quan gì cách cục Thần Huyền đại lục. Có lẽ sau này Cổ Duệ chi dân sẽ
thay đổi?
Dù thế nào ít nhất toàn bộ con lai ghi nhớ Mộc Nguy từng không ai bì nổi trong Thần Mộc thành.
Con lai người và thần như thế nào thì không liên quan gì Vu Nhai, từ lúc xuất phát sắc mặt hắn luôn thay đổi. Tuy Vu Nhai không biết nhiệm vụ cụ thể nhưng nam nhân trung niên nói rõ ràng bọn họ sắp đi thu phục bách
tộc loạn địa.
Vu Nhai không mảy may cảm giác hắc liệt thần câu lao nhanh đi, trong đầu hắn bận rộn suy tư chuyện kế tiếp. Bởi vì bốn chữ vua bách tộc bỗng nổi lên khi Vu Nhai nghe đến nhiệm vụ này, xúc động đó không thể kiềm nén.
Thật lâu sau Vu Nhai thở hắt ra, khóe môi cong lên. Hắn đã đặt quyết
tâm.
Thanh Mộc hoàng tử cố gắng phớt lờ Mộc Nguy đi, xem mình là cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc, chỉ huy thuộc hạ:
- Đi đi, người bách tộc đã truyền tống đến Thần Huyền đại lục trước, chúng ta đi qua hội hợp với bọn họ.
Vu Nhai không tranh giành, hắn hơi kích động, rốt cuộc có thể quay về mảnh đất đó.
Trước mặt bọn họ là Thần Huyền đại lục to lớn, mọi người cùng Cổ thần hoàng bước vào.
Vu Nhai liếc sơ, hắn chưa hoàn toàn cảm ngộ đại thế mảnh đất bí ẩn nhưng cũng tiến bộ rất nhiều, đó là thu hoạch lớn nhất của hắn trừ Tiểu Mỹ.
Mặc dù không hoàn toàn nhưng Vu Nhai đã nắm được hướng đại khái.
Vu Nhai không biết có một thu hoạch kỳ dị bám trên người hắn, không ai phát hiện ra.
Thanh Mộc hoàng tử hét to một tiếng:
- Đi!
Vu Nhai nhỏ giọng thì thào:
- Tiểu Mỹ . . .
Vu Nhai siết chặt nắm tay. Ánh sáng trắng chợt lóe, Vu Nhai biến mất tại khỏi mảnh đất bí ẩn, nơi này không để lại bất cứ sự tích gì về Vu Nhai, chỉ có Mộc Nguy.
Ánh sáng trắng lại lóe lên, tầm mắt mọi người trở về rõ ràng. Bọn họ đã đến Thần Huyền đại lục.
Thanh Mộc hoàng tử đã vạch sẵn tuyến đường, nói với mọi người:
- Đi, chúng ta hội hợp với người bách tộc trước rồi nói rõ kế hoạch.
Thanh Mộc hoàng tử cưỡi hắc liệt thần câu lao ra truyền tống trận Thần
Huyền đại lục. Truyền tống trận này nghiêm ngặt hơn trong mảnh đất bí ẩn nhiều, hải đề phòng cẩn thận gián điệp nhân loại hoặc siêu cao thủ phá
hỏng. Bọn họ ra khỏi mảnh đất bí ẩn, không bị cản trở vượt qua từng cửa
ải cuối cùng ra khỏi cửa thành.
Vu Nhai ngoái đầu nhìn tòa thành lớn nằm trong Thuẫn Lĩnh hành tỉnh, tức là Thần Duệ hoàng đô. Lòng Vu Nhai tràn ngập rung động, tòa thành này
với uy thế không thể ngăn cản buông xuống Thần Huyền đại lục, mở ra con
đường chinh phục đại lục.
Tuy rằng là kẻ địch nhưng Vu Nhai rất giật mình vì bọn họ bỏ vốn lớn.
Mới rồi Vu Nhai có nhìn sơ, trong Thần Duệ hoàng đô toàn là Cổ Duệ chi
dân, không có nhiều nhân loại, con lai. Có lẽ vì trong trạng thái chuẩn
bị chiến đấu nên không phồn vinh, tệ hơn Huyền Binh đế đô, Ma Pháp rất
nhiều.
Vu Nhai còn phát hiện một điều, đặc biệt là nhìn từ bên ngoài. Nguyên
Thần Duệ hoàng đô như một chỉnh thể, động một chỗ là kéo nguyên tòa
thành, khắp nơi theo dõi nghiêm ngặt, ý niệm đáng sợ đầy rẫy. Toàn Thần
Duệ hoàng đô cao thủ như mây, tuy nhân khẩu Cổ Duệ chi dân thiếu nhưng
còn nhiều hơn Vu Nhai tưởng tượng.
Nên biết Cổ Duệ chi dân không thể nào hoàn toàn dựa vào nhân loại, con lai, lực lượng chủ yếu vẫn phải trông nhờ vào chính mình.
Vu Nhai nhìn Thần Duệ hoàng đô, lẩm bẩm:
- Nếu muốn quay về mảnh đất bí ẩn thì phải bước vào tòa Thần Duệ hoàng đô, thậm chí san bằng Thần Duệ hoàng đô.
Vu Nhai cùng đám người Thanh Mộc hoàng tử xuất phát đi làm nhiệm vụ.
Vu Nhai khẽ kêu:
- A?
Vu Nhai cảm giác Tiểu Hắc trong không gian giới chỉ có dấu hiệu tỉnh dậy.
Thời gian quay về lúc Vu Nhai vừa bước vào Thần Huyền đại lục, trong Dao Quang thành Bắc Đẩu hành tỉnh xa xôi.
Thủy Tinh khẽ kêu:
- Ủa?
Mắt Thủy Tinh sáng rực, nàng cảm nhận được hơi thở của Tiểu Hắc. Bởi vì
thực lực của Thủy Tinh và Tiểu Hắc không ngừng tiến bộ, một người một
thú liên hệ càng lúc càng chặt chẽ, ma pháp gắn kết nhau.
Vu Tiểu Dạ ở bên cạnh hỏi:
- Thủy Tinh tỷ tỷ, chuyện gì vậy?
Lúc này trong Dao Quang thành đang mở cuộc họp nhỏ, Thủy Tinh vợ cả dẫn
đầu, tất cả cường giả thiên tài trẻ làm trung tâm. Có thể nói Dao Quang
thành bây giờ là một quân thanh niên.
Có nhóm Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ, Dạ Tình rõ ràng là nữ nhân của Vu Nhai.
Có mấy cường giả thanh niên Độc Cô gia như Độc Cô Cửu Tà. Có người trẻ
tuổi xuất sắc dân bản xứ Bắc Đẩu hành tỉnh như Ngọc Vấn Hiền, tổ kỳ
binh. Có đệ tử phù văn của Vu Nhai như Liễu Mị Nhi. Có dân tình báo như
mượn kiếm huynh, nam nhân ẻo lả, Độc Cô Chu. Không có thế hệ trước tham
gia.
Nếu đổi lại thời đại hòa bình thì lực lượng như vậy đủ tỏa sáng trong
Thần Huyền đại lục, nhưng ở thời đại náo động này thì bấy nhiêu sức mạnh chưa đủ. Quân địch sẽ xuống tay, không cần biét ngươi có phải là người
trẻ tuổi hoặc không.
Bởi vậy Dao Quang thành phải có lực lượng chấn nhiếp kẻ địch.
Ví dụ Đan Đạo Hùng, ba ma thú hắc ám Hắc Ma Cự Thiên Hống. Thậm chí Minh bà bà, Băng bà bà cũng tới Dao Quang thành. Lực lượng như vậy đủ để Dao Quang thành vững như Thái sơn.
Đám người Đan Đạo Hùng không hỏi nhiều, hoàn toàn giao cho người trẻ tuổi giải quyết.