Lúc trước Vu Nhai giả bộ bị thương, đối thoại với công chúa Nguyệt Lâm Sa đều có mục đích riêng.
Nguyệt Lâm Sa á khẩu. Tiểu tử này có thể nói ẩn dụ một chút việc mình sợ chết không? Làm bộ khí khái nam nhân một chút sẽ chết sao?
Vu Nhai tiếp tục phân tích:
- Ta khiến đội của nàng hộ tống thì Ủng Hộ Công Chúa đoàn chắc chắn sẽ tiếp xúc với Bắc Đẩu đoàn, hung thủ sau màn làm sao hành động? Cho nên bọn họ phải tiêu diệt Bắc Đẩu đoàn trước khi Ủng Hộ Công Chúa đoàn đến, họ hành động gấp rút, ta nắm chắc thời gian họ ra tay hơn.
Trước khi Ủng Hộ Công Chúa đoàn và Bắc Đẩu đoàn tiếp xúc là lúc đám người ra tay.
Vu Nhai âm hiểm nói:
- Bây giờ ta cần công chúa yểm hộ cho ta, rồi ta sẽ làm con chim sẻ. Mặc kệ đối phương là ai, dám đụng vào bằng hữu, người thân của lão tử đều phải trả giá cực đắt. Ta mặc kệ bọn họ có âm mưu gì, giểt sạch những người bọn họ nhìn trúng là không sợ không phá được mưu mô.
Quan trọng nhất Vu Nhai không thể để Bắc Đẩu đoàn bị hại, điều này ưu tiên hơn bất cứ cái gì.
- Vu Nhai, hay chúng ta vạch trần âm mưu của bọn họ đi? Dù sao có ngọc bài lữ hành bị động tay chân.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa cảm thấy kế hoạch của Vu Nhai rất nguy hiểm, tùy thời đối mặt cái chết. Nếu lột trần âm mưu là tốt nhất, tuy không biết kẻ đứng sau màn là ai nhưng ít ra bảo vệ mạng sống của đa số người.
- Không đủ thời gian, bây giờ ta chạy đến chỗ Bắc Đẩu đoàn nhanh hay quay về vòng trong nhanh hơn?
Lúc trước Vong Linh huynh cũng có đề nghị dùng cách vạch mặt hung thủ, nhưng không biết có đủ thời gian không, Vu Nhai không dám đánh cuộc. Nếu Vu Nhai chạy vào khu vực vòng trong, bóp bể ngọc bài lữ hành trở về bên Lâm Mộc Phong nhưng bên kia Bắc Đẩu đoàn đã bị tập kích thì làm sao? Vu Nhai tốn nước miếng sau đó trơ mắt nhìn người Bắc Đẩu đoàn chết hết?
Người Bắc Đẩu đoàn đã chết cho dù kéo kẻ sau màn ra báo thù thì có ích gì?
- Hơn nữa dù toàn bộ ngọc bài lữ hành bị động tay chân thì đối phương có thể chối là bị trục trặc, nói ta chuyện bé xé ra to, tiếp tục âm mưu của mình. Thế thì chẳng phải ta biến thành đồ ngốc sao?
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Nếu đối phương dám động tay chân tất cả ngọc bài lữ hành thì chắc chắn có nắm chắc.
Không có cách nào làm mười vẹn mười, chỉ có thể đi hướng an toàn nhất.
Nguyệt Lâm Sa ngẫm nghĩ, gật đầu. Đúng vậy, trong thế giới lữ giả lạ nước lạ cái này bọn họ chỉ có thể dựa vào chính mình. Nguyệt Lâm Sa, Vu Nhai thảo luận vài chi tiết, cuối cùng quyết định kế hoạch.
Nguyệt Lâm Sa triệu tập mấy người nàng tin tưởng nhất kể ra sự việc, kế hoạch cần mấy người giúp đỡ. Nguyệt Lâm Sa là công chúa, bên người nàng luôn có vài tâm phúc.
Nghe Vu Nhai kể, mấy người giật mình toát mồ hôi lạnh, bắt đầu phối hợp hành động.
Bước đầu tiên: âm thầm đưa Vu Nhai, Vong Linh huynh ra khỏi đội.
Vu Nhai vốn muốn đi một mình nhưng Nguyệt Lâm Sa bảo Vong Linh pháp sư có thể sẽ giúp ích không tưởng tượng. Vu Nhai ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, như Liệt Ai Nhân và A Đặc Thác, nếu không nhờ Vong Linh huynh làm sao Vu Nhai biết được thông tin?
Sợ là đến bây giờ Vu Nhai còn hoảng hốt sốt ruột tìm Bắc Đẩu đoàn ở đâu.
Bước thứ hai: Khiến hai người giả làm Vu Nhai, Vong Linh huynh hoạt động trong Ủng Hộ Công Chúa đoàn.
làm như vậy Ủng Hộ Công Chúa đoàn sẽ mất hai người, còn là hai nhân vật khá quan trọng, khiến hai nội ứng nghi ngờ. Nên phải tạo ra cái chết, may mắn ngoài bìa khu vực vòng giữa khó sống nên muốn chết không khó khăn.
Bước thứ ba: Mấy người chết tìm cách chạy về vòng trong, báo tin cho Lâm Mộc Phong. Vu Nhai không dám tin cao tầng nào của công hội lữ giả trừ Lâm Mộc Phong ra, ít nhất sau khi thông báo lão sẽ tìm cách đến cứu viện. Hy vọng này khá mong manh bởi vì những người đó không phải Vu Nhai, chỉ có mấy người chạy về vòng trong? Nói dễ hơn làm.
Bước thứ tư: Cái này chờ xem Vu Nhai muốn làm sao, sau khi hắn đến Bắc Đẩu đoàn tùy thời ứng biến.
Kế hoạch lập ra, vì gấp rút nên Vu Nhai, Vong Linh huynh lên đường ngay. Vu Nhai vốn định lẻn ra ngoài nhưng hắn quên Nguyệt Lâm Sa là ma pháp sư không gian, nàng có thể dùng ma pháp không gian truyền tống người đi.
Vu Nhai, Vong Linh huynh âm thầm chạy hướng Bắc Đẩu đoàn.
Nguyệt Lâm Sa chỉ là đỉnh Ma Đạo Sư ma pháp không gian thiên giai, bởi vậy không thể truyền tống đi quá xa nhưng khoảng cách này đủ để Vu Nhai tiết kiệm nhiều thời gian, không dễ bị kẻ địch phát hiện.
Cùng đêm đó, mấy ma pháp sư đi ra ngoài tìm ít dược vật cho Vu Nhai bị nội thương rất nặng.
Quang minh ma pháp không phải tùy tiện có thể trị tất cả nội thương, thành viên Ủng Hộ Công Chúa đoàn toàn là ma pháp sư, không có dược vật chữa cho huyền binh giả là hợp tình hợp lý. Nhóm tìm ma pháp sư bất cẩn gặp một con quái thú siêu khủng bố, mấy người này đã chết. Khi người sống sót duy nhất mang xác đồng đội trở về, các thành viên Ủng Hộ Công Chúa đoàn rất đau buồn.
Vu Nhai càng áy náy làm nặng vết thương đã xỉu.
Sau đó Nguyệt Lâm Sa cất xác vào không gian giới chỉ định mang về nhà, không ai biết khi nhét xác vào không gian giới chỉ thật ra nàng sử dụng ma pháp không gian đưa xác ra ngoài.
Ngày hôm sau, Ủng Hộ Công Chúa đoàn với cảm xúc bi thương xuất hiện đi Bắc Đẩu đoàn.
Vu Nhai, Vong Linh huynh thật sự đã tiếp xúc Bắc Đẩu đoàn tạm thời an toàn. Hai người không ra mặt trước mắt bao người, vì trong Bắc Đẩu đoàn xen lẫn những kẻ âm mưu.
Bắc Đẩu đoàn đang chạy hướng một mục tiêu bỗng thấy có hai nam nhân quần áo rách rưới, bị thương nặng dắt díu nhau đi tới, hình như đang tìm chỗ trốn
Nhìn hai người đó, Vu Tiểu Dạ cảnh giác hỏi:
- Hai ngươi bị gì? Cũng tụt lại phía sau sao?
Vu Tiểu Dạ dùng chữ cũng.
Trong hai nam nhân có một người cực kỳ kích động hét với người khác:
- Có người, ha ha ha ha ha ha! Huynh đệ chúng ta được cứu rồi!
Người đó quay sang nhìn Vu Tiểu Dạ, hưng phấn nói:
- Đúng đúng, chúng ta tụt lại phía sau! Ài, đội của chúng ta bị quái thú tập kích, tách ra chạy trốn kết quả quay qua quay lại chỉ còn lại hai ta.
- Bây giờ không biết mọi người còn sống hay đã chết, truyền tống về thành lũy lữ giả hay còn ở lại. Van xin các ngươi có thể giúp chúng ta được không? Cho chúng ta tham gia vào đội của các ngươi, làm sai vặt cũng được.
Độc Cô Cửu Tà bước tới, cảnh giác hỏi:
- Nếu gặp nguy hiểm tại sao không bóp nát ngọc bài?
Người kích động kia thở dài thườn thượt:
- Không đến đường cùng ai muốn bóp nát ngọc bài lữ hành truyền tống? Khó khăn lắm mới đến ngoài bìa khu vực vòng giữa, chưa thấy thần chi nguyên thì sao chúng ta cam lòng?
Người này tất nhiên là Vu Nhai.
Tiếp theo lại có hàng loạt câu hỏi, Vu Nhai đối đáp có trật tự. Có vài lần Vu Nhai định đá lông nheo ra hiệu, nhưng trông thấy hai người lạ ngăn cách với đội đang nhìn mình chằm chằm thế là hắn nhịn.