Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1174: Ám Hắc Ma Vân căn! Ta có rất nhiều

Đặc biệt là Mộc Tinh Tinh,
Xích Mãng, cứ tưởng người đánh Lam Thương Tử, Gia Lý Đốn bị thương chắc
chắn là siêu cao thủ thế hệ trước, ia ngờ trước mắt là một thanh niên
cưỡi ma thú hắc ám. Càng khó tin là thanh niên chưa tới thánh binh sư.
Trời ạ, lúc trước đã xảy ra chuyện gì? Tại sao đảo điên như vậy? Điều
này không khoa học!

Dù là công lao của ma thú hắc ám nhưng nó yếu hơn Gia Lý Đốn nhiều,
trong thánh giai, đặc biệt là thánh giai cao đoạn mỗi chênh lệch một
đoạn là khoảng cách sẽ ngày càng lớn.

Vu Nhai phô trương thanh thế:

- Chẳng qua là sáu mươi bán thánh, ngươi nghĩ ta không xông phá được sao?

Mới rồi Vu Nhai nói với đám người Lãnh Thu Dương là hắn không xông phá
được, chủ yếu vì hắn và Hắc Ma Cự Thiên Hống tiêu hao quá lớn. Vu Nhai
nhớ đến con rối sát ý thành thánh trong Thí Thần Ma Nhẫn, lúc trước hắn
đối diện sáu con rối sát thánh, hàng trăm con rối bán thánh sát ý thành
thánh còn không lùi huống chi là sáu mươi Cổ Duệ chi dân?

Nếu Vu Nhai còn ở đỉnh cao cần gì sợ sáu mươi bán thánh?

Lam Thương Tử lạnh nhạt nói:

- Ta tin tưởng ngươi có thể xông phá nhưng đó là lúc ngươi còn mạnh
nhất. Ma thú của ngươi vào lúc dồi dào sức lực nhất có thể công phá Băng Sương Thần Thuẫn của Lam Sương thần vệ, nhưng bây giờ các ngươi làm
được không? Ngươi thử trùng kích xem, ta chữa cho Gia Lý Đốn trước.

Lam Thương Tử xoay người đi hướng cự long băng hệ, rồi gã bỗng dừng lại:

- Tốt nhất là ngươi hãy cố gắng lên, chờ Gia Lý Đốn phục hồi cộng thêm
sáu mươi Lam Sương thần vệ thì Bắc Đẩu sẽ máu chảy thành sông.

Lam Thương Tử dứt lời, mọi người cảm giác lạnh sống lưng, gã thật sự nổi giận.

Đám người Lãnh Thu Dương biến sắc mặt nhìn hướng Vu Nhai, muốn biết hắn
sẽ làm gì tiếp theo. Nếu cự long kia phục hồi, dù Vu Nhai lại bám chân
nó, so sánh thực lực thì Bắc Đẩu hành tỉnh sẽ bị nghiền nát.

Sáu mươi bán thánh! Đó là sáu mươi bán thánh!

Vu Nhai biến sắc mặt sau đó nhún vai nói:

- Ừm! Vậy chúng ta cũng nghỉ ngơi dưỡng sức đi, phục hồi mới là đường ngay.

Vu Nhai leo xuống lưng Hắc Ma Cự Thiên Hống, lại lấy một trứng rồng ra.


Vu Nhai vẫy tay với Tiểu Hắc:

- Nào nào, Tiểu Hắc, đã lâu chúng ta không ăn trứng rồng nướng.

- Chít chít!

Tiểu Hắc vùng thoát vòng tay Thủy Tinh. Chỉ còn lại vài trứng rồng, ăn
một trứng thiếu bớt một, sao Tiểu Hắc chịu bỏ qua? Mới rồi Hắc Ma Cự
Thiên Hống còn ăn một trứng rồng.

Lam Thương Tử nghe thấy lời Vu Nhai nói, mắt lóe tia sáng, không, là lóe tia sáng hung ác. Là lần thứ mấy . . . Lần thứ mấy gã tính sai? Nhân
loại này nên điên cuồng công kích Lam Sương thần vệ mới đúng, tại sao
hắn nhẹ nhàng như vậy? Đầu óc nhân loại bình thường này cấu tạo bằng cái gì?

Lam Thương Tử rối rắm mấy vấn đề này nhưng không làm được gì, gã chỉ có
thể chôn chặt trong lòng. Trước tiên trị lành cho Gia Lý Đốn rồi tính.

Đến lúc đó . . .

Lam Thương Tử tự tin sẽ không phạm sai lầm tương tự, lúc trước gã quá
khinh địch, không ngờ đối phương bắt được điểm yếu nhỏ nhất của Gia Lý
Đốn. Nghĩ đến đây khóe môi Lam Thương Tử co giật, nhân loại bình thường
họ Vu có nhiều điều gã không nhìn thấu, loại người này sao có thể xuất
hiện trên đời? Thứ không nằm trong tầm khống chế của mình thì nên giết.

Lam Thương Tử không muốn cho Vu Nhai sống, trời biết hắn sẽ còn tạo ra biến cố gì làm gã không nhìn thấu.

- Lam đại ca . . .

Lam Thương Tử nói:

- Mặc kệ bọn họ, chúng ta làm chuyện của mình là được.

Lam Thương Tử vừa nói vừa đến bên cạnh cự long băng hệ, nuốt dược vật phục hồi thần lực bản mệnh xuống rồi giúp đỡ chữa trị.

Lúc này trong đội chữa bệnh một Cổ Duệ chi dân kiểm tra linh hồn Gia Lý Đốn chạy tới cáo báo, biểu tình kinh hoàng:

- Lam công tử, linh hồn của Gia Lý Đốn đại nhân . . .

Lam Thương Tử nghe báo cáo xong biểu tình ngày càng trầm trọng, gã ngoái đầu liếc Vu Nhai.

- Bảy cây long thương, rốt cuộc ta đã biết tại sao Đan Diễm Tâm chú trọng đất táng long như vậy, thì ra là muôn tìm xương rồng.

Mộc Tinh Tinh tò mò hỏi:


- Lam đại ca đang nói gì? Đan Diễm Tâm thế nào?

Lam Thương Tử nghiến răng nói:

- Thì ra Dung Diễm thần tộc từ mấy ngàn năm trước đã nhằm vào cự long,
tiếc rằng cuối cùng làm giá y thay người. Tuy nhiên bảy cây long thương
rồi sẽ rơi vào tay ta.

Lam Thương Tử phớt Mộc Tinh Tinh đặt câu hỏi, gã vẫy tay kêu mọi người bắt đầu chữa cho cự long băng hệ.

Tuy cự long băng hệ bị tổn hại nặng nhưng không nguy hiểm mạng sống, chỉ cần phục hồi ý thức là được. Còn bảy lỗ hổng to trào máu thì không đáng lo, Quang Minh thần điện có ma pháp chữa trị thì Lam Thương Tử đương
nhiên có bệnh án đẳng cấp cao hơn, chẳng qua tiêu hao hơi lớn.

Sự thật là Vu Nhai không ngờ bảy long thương sẽ tổn thương được linh hồn cự long băng hệ.

Khi ấy Vu Nhai chỉ muốn dùng bảy long thương trọng thương hay thậm chí
giết chết cự long mà, là giết thể xác. Cuối cùng long thương để lại bảy
lỗ máu to trông khủng bố nhưng không có hiệu quả tốt như tưởng tượng,
ngược lại linh hồn bị tổn thương nặng nề.

Bảy cây long thương là binh linh do bảy toái hồn long hoàng làm gốc,
linh hồn của bảy long hoàng tất nhiên mạnh hơn cự long băng hệ nhiều,
cộng thêm vô số toái hồn, cảm xúc mặt trái. Dù đã mở gút nhưng không thể thay đổi bản chất của chúng, có lẽ người thường không có cảm giác gì
với long thương nhưng cự long sẽ cảm nhận được áp lực binh linh rồng
trong long thương.

Cự long chúng nó có thể dùng uy nhiếp hay đè chết ma thú bình thường,
nên chúng nó trời sinh mẫn cảm về áp lực. Tạo hóa là công bằng, khi cự
long đè chết người khác thì cũng có thể bị đè lại, đây là nguyên nhân
linh hồn cự long băng hệ bị tổn hại nặng. Gia Lý Đốn không chịu nổi áp
lực của bảy long hoàng.

Trực giác của Vu Nhai là chính xác, dùng Thôn Thiên kiếm đối phó cự long hiệu quả kém hơn bảy long thương.

* * *

- Grao!

- Như thế nào? Chẳng lẽ ngươi cũng tưởng ăn trứng rồng? Rất đáng tiếc,
là Tiểu Hắc phát hiện ra trứng rồng, lúc trước ta tự tiện cho ngươi ăn
một trứng, bây giờ ta không dám cho ngươi nữa.

Đến lúc này Vu Nhai chưa biết cự long băng hệ bị tổn thương linh hồn,
hắn cùng Tiểu Hắc nướng trứng rồng trên lưng Hắc Ma Cự Thiên Hống, còn
Hắc Ma Cự Thiên Hống thì nhìn phát thèm, gầm rống đòi ăn.

- Grao!

Tiếng rống lần này là tức giận, như muốn nói:

- Lão tử đánh bán sống bán chết giúp ngươi, trên người ta toàn là máu,
sao ngươi có thể đối xử như vậy với lão tử? Nhân loại đúng là sinh vật
đáng hận, thế giới hắc ám thuần khiết hơn.

Vu Nhai chớp mắt nói:

- Nhưng ngươi bị thương nặng như vậy chút nữa làm sao chiến đấu giúp ta, khó đây. Hình như ta có khá nhiều Ám Hắc Ma Vân căn, thứ này giúp được
ngươi không?

Trời biết khi nào cự long băng hệ sẽ phục hồi, khi đó nếu không có Hắc
Ma Cự Thiên Hống chỉ có Vu Nhai và Bắc Đẩu hành tỉnh chờ chết, mặc dù
hắn còn viện binh.