Tổng Thống Cưng Chiều Vật Nhỏ Đáng Yêu

Chương 314: Vì cô, tôi có thể đánh cược hết thảy

"Chí ít tắm nước nóng, thay đổi y phục rồi đi ra, như vậy đi ra ngoài, bị gió thổi qua, nhất định là em sẽ bị cảm lạnh."
Trong giọng nói của anh, không thiếu ân cần.
Cái gì? tắm rửa ở chỗ của anh?
má cô trong nháy mắt đỏ bừng.


Thế nhưng, ngẫm lại xem, anh nói có đạo lý, nếu sinh bệnh bên trong nơi thâm sơn cùng cốc này, đây chính là việc khó lường.
" không phải em rất quan tâm quay phim sao? Nếu em sinh bệnh, quay phim càng kéo dài thời gian." dường như anh thấy được bên trên gò má cô ngượng ngùng, thế là trong ngữ điệu mang theo chút trêu tức.


Nói rất hay có đạo lý, cô lại không phản bác được.
Cô nhăn mặt, ánh mắt có chút rời rạc bất định.


Khóe miệng anh vương nụ cười nhàn nhạt nói. "em đang lo lắng cho anh sao? này, tốt xấu gì anh cũng nổi danh nhiều năm như vậy, nói thật ra diễn cảnh giường chiếu cũng không ít, chẳng lẽ một ít định lực này cũng không có sao?"
Cô nhướng lông mày, bỉu môi nói: "Vậy cũng không nhất định, dù sao em..."


Cô im bặt, trên khuôn mặt phơn phớt hồng, cái kia có chút mèo khen mèo dài đuôi, cô nói không nên lời rồi.


"Ha ha." Anh cười ra tiếng, có chút cởi mở: "em muốn nói là thân hình của em rất hấp dẫn sao? Chậc chậc chậc, thật sự là tự kỷ, anh là lần đầu tiên thấy được cô gái có da mặt dày như vậy, ha ha ha..." 
Cô nhìn anh cười không kiêng sợ, cơ hồ không nhịn được muốn gõ lên trên đầu của anh một cái.


Đại khái anh cũng cảm giác được cô có ánh mắt phẫn nộ muốn giết người, liền tự giác thu liễm, hắng giọng một cái nói: "Tốt, tốt, anh sẽ rời khỏi nơi này, anh đi tìm Tạ Vũ, để cho cô ta chuẩn bị y phục cho em. Còn anh, nửa giờ sau mới có thể trở về, đã đủ thời gian chưa?"


An Chỉ Manh có chút áy náy, dù sao nơi này cũng là phòng của anh, cứ như vậy đuổi người ta đi ra, luôn cảm thấy có chút không đành lòng.
Thế nhưng nếu như anh ở lại, lại có chút khó chịu.
mấy lần cô muốn mở miệng, muốn nói nhưng lại thôi.


Cô vướng mắc không có điểm dừng, lúc cô còn chưa nghĩ tới phương pháp vẹn toàn đôi bên, anh đã đứng dậy, lập tức rời phòng.
"Nhớ khóa trái nha, tuy anh không phải là sắc lang, nhưng nếu như có người đàn ông khác xông vào nhìn thấy dáng vẻ em tắm rửa, anh sẽ nổi điên!"


tiếng anh nói xuyên qua khe cửa truyền đến.
tiếng nói này không khỏi mang đến cho cô một chút cảm giác yên tâm.
Cô từ từ thở dài một hơi, đẩy chăn mền trên người ra, đứng dậy đi vào phòng tắm.
sắc mặt An Đạo hung ác nham hiểm, lúc anh nhìn thấy Bùi Á Hạo lần nữa, vẻ mặt vẫn như cũ.


"anh nên phân rõ diễn trò bên trong, đây là một tố dưỡng diễn viên cơ bản, liên quan tới điểm này, tôi nghĩ anh không cần tôi dạy cho anh a?" An Đạo khẩu khí bất thiện.
Bùi Á Hạo mím môi, con mắt đẹp nhìn lên, rơi vào trên gương mặt An Đạo.


"Tôi luôn luôn phân rất rõ ràng." ngữ điệu anh có chút cứng rắn nói: "Manh Manh với tôi mà nói, không chỉ đơn giản là nhân vật bên trong bộ phim như vậy."
"anh biết cô ta là ai sao?" trong con ngươi An Đạo hiện lên vẻ kinh ngạc.


"Một người phụ nữ có chút đần mà thôi, làm sao?" Anh đối với An Đạo đang kinh ngạc chẳng thèm ngó tới.
"Cũng không phải đơn giản như vậy, tôi nghĩ anh rất rõ cô theo người nào có quan hệ ra sao." An Đạo không có nói rõ ràng, nhưng mặc cho người nào hiểu ý tứ trong đó.


khóe miệng Bùi Á Hạo hiện lên một nụ cười cay đắng: "Những cái này với tôi mà nói đều không quan trọng, tôi chỉ quan tâm ý muốn của cô, hết thảy cái khác, đều không có trong suy nghĩ của tôi, tôi có thể đánh cược hết thảy."