Cởi quần áo xong rồi lại làm gì? Viên Thái Bách buông cô ra đứng ngẩn ngơ. Anh xem phim tình cảm đều đến đoạn này thì dừng lại làm anh thật sự không biết bước tiếp theo nên làm gì.
Viên tổng thống xoay người tìm quần, lấy điện thoại gọi thư ký Lý.
“ Thư ký Lý! “.
Người đầu bên kia đến nhà còn chưa về được, uể oải bắt điện thoại.
“ Tổng thống, anh cần gì sao? “.
Thư ký Lý nhìn dòng xe cộ lắc đầu, xe ô tô nọ xe ô tô kia đều không thể lách lên được một chút.
“ Muốn ăn thịt thỏ phải làm gì? “.
“ Vặt lông, đun nước, vứt vào nồi nấu “.
Viên Thái Bách quay đầu nhìn Chân Mạt đang trần trịu trên sô pha, cảm thấy lời lẽ của thư ký Lý hôm nay cứ là lạ. Anh trực tiếp hỏi thẳng.
“ Không, ý tôi là trong quan hệ tình dục, cởi quần áo xong sẽ làm gì? “.
Thư ký Lý mặt đỏ như trái cà chua. Cậu sống đến bây giờ nắm tay còn chưa nắm nói chi là quan hệ tình dục! Viên Thái Bách là đang sỉ nhục cậu đấy à?
“ Tổng thống, tôi là trai zin “.
Viên Thái Bách im bặt, vốn định cúp máy lại nhớ đến thứ cần nói, chất giọng lạnh lùng truyền thẳng đến tai thư ký Lý khiến cậu rùng mình một cái.
“ Mấy bộ phim tình cảm đang chiếu hay đang sản xuất lập tức huỷ đi cho tôi “.
Chỉ dạy anh bước cởi quần áo chứ không dạy anh bước tiếp theo, anh đây ghim!
Cúp điện thoại, Viên Thái Bách mặc lại quần áo cho mình và Chân Mạt rồi bế cô lên phòng ngủ. Hôm nay anh không ngủ lại với cô vì ngày mai anh phải rời biệt thự sớm, lúc đi sợ sẽ làm phiền đến giấc ngủ của cô.
[... ]
Mười một giờ trưa ngày hôm sau, Chân Mạt ăn mặc gọn gàng ngồi trước mặt nam nhân ngoại hình anh tuấn.
Chuyện kết hôn hợp đồng với Viên Thái Bách cô còn chưa dám nói cho mẹ, nên mẹ cô hiện tại vẫn coi cô như gái chưa chồng không ngừng sắp xếp xem mắt cho cô mà vị ngồi trước mặt là người đầu tiên.
Chân Mạt nghe nói anh ta là tiến sĩ chuyên ngành vật lí. Ngoài việc học anh ta chưa từng hứng thú về vấn đề gì.
“ Cô Chân, tôi là Mạc Phong “.
Nam nhân kia chuyển ly nước ấm cho Chân Mạt, ôn hoà chào hỏi. Chân Mạt đón lấy, mỉm cười cũng bắt đầu hỏi mọi thứ xung quanh cuộc sống của anh ta.
Hai người nói chuyện đôi ba câu cảm thấy cũng rất hợp. Chân Mạt nghĩ nếu chồng tương lai của cô là tiến sĩ ắt hẳn con cô sau này tiền đồ sẽ rộng mở, người đàn ông trước mặt cũng đáng để xem xét.
Cuộc hôn nhân giữa cô và Viên Thái Bách cũng chỉ vọn vẻn có hai năm, hai năm sau anh và cô đường ai nấy đi, hiện tại cô cũng nên suy tính cho cuộc sống tương lai của bản thân.
Hai người đang trò chuyện, không biết từ đâu có người mang ghế ngồi xuống bên cạnh cô. Chân Mạt theo phản xạ ngẩng lên nhìn, là Viên Thái Bách!
Người kia vẻ mặt nghi hoặc hỏi.
“ Cô Chân, đây là? “.
Chân Mạt sợ Viên Thái Bách nói linh tinh, liền tranh lời.
“ À, là anh trai tôi “.
Viên Thái Bách nhíu mày.
“ Anh trai? “.
“ Đúng vậy tôi là anh trai của Chân Mạt “.
“ Nhà cậu cũng có anh trai chứ? “.
Viên Thái Bách không quan tâm tới cô, trực tiếp bắt chuyện với người kia.
“ Tôi có hai người anh trai “.
Viên Thái Bách lắc đầu, làm vẻ mặt thương cảm.
“ Vậy là xong rồi! “.
“ Anh có biết Mạt Mạt nhà tôi có sở thích gì không? “.
“ Cô ấy có sở thích gì thế? “.
“ Cô ấy thích quan hệ tình dục với anh trai, thường ngày ở nhà đều ép tôi trên giường làm tình với cô ấy, nếu anh cưới cô ấy về thì nên bảo hai người anh của anh cẩn thận một chút, nếu không sẽ khổ đấy “.
Dứt lời Viên Thái Bách liền chuyển ánh mắt lên người Chân Mạt.
“ Em gái chúng ta về nhà loạn luân “.
“... “.