Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 11: Thật hấp dẫn đàn ông

Lâm Hi Hi bị hắn chặn trước, ngay cả thang máy đều không ra được.

Bây giờ những cô gái khẩn trương đỏ mặt thực sự không nhiều lắm. Hắn vươn tay, cười tủm tỉm: “Tôi là Nguyễn Húc, trợ thủ của Dịch Dương, là bạn đồng nghiệp của cô.”

Lâm Hi Hi cũng vươn tay. “Tôi là Lâm Hi Hi.”

Nguyễn Húc thần bí cười cười: “Tôi biết.”

Ngay lúc Lâm Hi Hi có chỗ hơi nghi ngờ, Tần Dịch Dương đã bước ra cửa thang máy, không để ý đến họ hàn huyên, đến bàn trợ lý, nhàn nhạt phân phó vài câu, viên trợ lý cung kính gật đầu.

Chỉ trong chốc lát, một cô gái mặc váy hồng bó sát người đi tới.

“Cô là Lâm Hi Hi?” móng tay của cô cũng màu hồng, cô đang cầm sẵn tài liệu, chớp mắt hỏi.

“Vâng.” Lâm Hi Hi gật đầu.

“Lúc trước cô ứng tuyển chức vụ là trợ lý của chủ tịch, hiện tại điều cô về tổ bí thư làm thư kí chủ tịch, chuyện này cô biết không?”

Lâm Hi Hi hơi kinh ngạc, nghiêng mặt, vừa vặn thấy Tần Dịch Dương một tay đóng cửa văn phòng.

Tim nàng đập có chút rối loạn, lắc đầu: “Tôi không biết.”

Cô gái cười cười, đôi mắt rất sáng: “Tôi đoán cô cũng không biết, cô sao lại đến muộn thế? Thậm chí, cô cái cũng không mang theo gì cả, cho rằng ở đây là chỗ để đi du lịch sao? Qua đây, chỗ này là vị trí của cô?”

Lời này làm Lâm Hi Hi nghẹn không biết phải trả lời thế nào, mặt nàng ửng đỏ, theo sát sau cô gái,suy tư chỉ trong chốc lát, thấy là không nên giải thích, trong công việc, họ chỉ nhìn vào biểu hiện của nàng, không muốn nghe lý do của nàng.

Cô gái nói một loạt về công việc, cuối cùng mới nói: “Tôi là Nguyên Đồng, cô cứ gọi tôi là chị Đồng.”

Lâm Hi Hi vâng lời đáp lại: “Chị Đồng.”

Nguyên Đồng nhìn nàng hai giây, cười cười, móng tay màu hồng gõ vào mặt bàn, xa xăm nói: “Cô cùng chủ tịch có quan hệ gì?”

Lâm Hi Hi ngẩn ra, thật lâu mới hiểu người cô ta muốn nói đến là chủ tịch Tần Dịch Dương, trong giấy lát nàng thoáng chút trầm tư.

“Em..” nàng đột nhiên không biết nên giải thích thế nào.

Quan hệ gì? Chẳng qua chỉ là quen biết mà thôi.

“Rất khó nói có phải không? Là nhân tình, vợ bé? Hồng nhan tri kỷ? Hay là đàn em mà giám đốc một thời hứng khởi đùa giỡn? Tôi đã xem lý lịch sơ lược của cô, cô tốt nghiệp cũng chưa được hai năm mà.” Nguyên Đồng thẳng thắn nói.

Nhưng những lời này lại khuấy động Lâm Hi Hi, nàng cúi đầu xuống, đầu ngón tay run nhè nhẹ.

“Đều không phải..” Lâm Hi Hi ngước mắt, ánh mắt lộ ra một tia yếu đuối khó nén, nhẹ nhàng nói, “Chị Đồng, tất cả đều không đúng.”

Nguyên Đồng suy tư, không nói ra tiếng.

Chí ít làm việc tại Bác Viễn nhiều năm như vậy, cô chưa từng thấy chủ tịch tự mình đưa một người con gái nào đến công ty, thậm chí vừa tới liền phân công cho nàng làm thư kí. Kỳ thực chuyện xảy ra vào ngày Lâm Hi Hi phỏng vấn, đã sớm là chuyện nóng hổi tại công ty_____ lại thấy chủ tịch chủ động xuất hiện tại hiện trường thông báo việc tuyển dụng của công ty. Nếu những việc này đều phải do hắn tự làm thì nhân viên tại bộ phận nhân sự dùng để làm gì?

Nhìn qua bình hoa ly nơi bệ cửa sổ, Nguyên Đồng đưa ánh mắt hờ hững nhìn thoáng qua toàn cảnh bên trong phòng làm việc của chủ tịch, nói với Lâm Hi Hi: “Anh ấy rất có mị lực phải không? Tôi vẫn nghĩ được đứng bên cạnh anh ấy là chuyện rất hãnh diện, có thể được ưu ái anh ấy, là ước mơ của không ít người…. Cô ngẫm lại xem, một người đối với các cô gái khác đều lãnh đạm như băng, hết lần này đến lần khác người đàn ông đó đối với cô lại có tình, có ý, điều đó không phải rất thích thú sao?”

Lâm Hi Hi nghe xong mấy câu đó mặt đỏ tới mang tai.

Kỳ thực lời Nguyên Đồng nói cũng không có gì rõ ràng, chỉ là đối với cái loại quý mến này, Lâm Hi Hi khó có thể hiểu được, nàng trước đây bên cạnh Nhạc Phong đều tương đối bị động, mỗi ngày đều hưởng thụ sự yêu thương và quan tâm của hắn, mà đối với Tần Dịch Dương, nàng tạm thời chỉ có thể có cảm giác kính nể.

Hắn nhẹ nhàng nói một câu, chính là do bị khí lực của hắn vây quanh, không tự chủ được mà kính nể nghe theo.