Tổng Tài Gian Ác

Chương 110: Quán bar

Mã Phi gật đầu với hắn, lúc này trong lòng Phí Vũ thấy yên tâm hơn, nhìn An Tử Thành đầy cảm kích.

Vừa nhìn thái độ của viên cảnh sát Phí, ba chủ nhân của ba chiếc xe bị đâm biết người đàn ông trước mắt không phải dạng vừa, đành chịu nhận bản thân đen đủi, không nói câu gì, tự ý thức được mà tản đi.

An Tử Thành ngồi vào trong xe, khởi động xe, trong khoảnh khắc đã mất hút phía đằng xa.

.........

Câu lạc bộ ăn chơi cao sang của thành phố A.

Ánh đèn lấp lánh nháy liên tục, tiếng nhạc chát chúa bên tai.

An Tử Thành ngồi trong góc ở đại sảnh tầng một, đón lấy rượu mà phục vụ mang đến, rót đầy một ly, ngẩng cổ uống một hơi cạn sạch.

Trong đầu hiện lên khuôn mặt của Hàn Gia Lệ và Tiêu Dật Nhiên, lại tiếp tục hiện lên hình ảnh cảnh tượng trên giường của bọn họ.

“ Đáng ghét!” Hắn căm giận chửi rủa một tiếng, tiện tay ném ly rượu vỡ tan trên đất, nỗi căm giận trong lòng càng lúc càng sôi sục.

Mấy phút sau, một người đàn ông mặt mũi sáng sủa ôm một người phụ nữ váy áo hở hang ngồi xuống bên cạnh hắn.

Bùi Hạo Hiên hôm nay ăn mặc thoải mái, một chiếc quần bò, bên trên mặc chiếc áo sơmi màu trắng body, toát lên cơ thể khỏe khoắn của anh ta.

Quay người nhìn An Tử Thành rồi châm một điếu thuốc: “ Hôm nay sao lại có hứng thú thế, tìm mình uống rượu?” Anh ta vừa nói vừa kéo người phụ nữ trong lòng ngồi lên đùi mình.

An Tử Thành không để ý anh ta, nâng ly rượu lên uống một hơi hết: “ Cậu chỉ cần phụ trách uống rượu với mình là được.”

Hai tay của Bùi Hạo Hiên mân mê phần hông của người phụ nữ đó, há miệng nhả ra làn khói thuốc vào bầu ngực đầy đặn của người phụ nữ: ‘ Chúng ta đi lên tầng hai phòng đơn chơi đi, gần đây trong quán bar lại có mấy em gái xinh đẹp mới đến, còn chưa được chơi, lần này phải đổi khẩu vị mới được.”

Bùi Hạo Hiên vừa nói, vừa kéo An Tử Thành từ ghế sofa dậy, quay người đi lên tầng hai.

An Tử Thành không nói gì, trầm mặc hút điếu thuốc trong tay, ánh mắt sắc lạnh như Diêm Vương dưới địa ngục, không ai dám lại gần.

Ba người vừa ngồi xuống trong phòng VIP, người phụ trách Na Thư của quán bar dẫn theo năm sáu người đẹp đẩy cửa đi vào.

Các người đẹp chỉ khoảng trên dưới 20 tuổi, ăn mặc hở hang, lả lướt lẳng lơ.

Na Thư kéo người con gái đứng đằng sau lên trước, cười trừ với hai người: “ Thành Gia, Hiên Gia, lâu rồi không đến, em nhớ các anh chết đi được.”

Bùi Hạo Hiên chẳng thèm quan tâm liếc nhìn cô ta một cái, lạnh lùng chế giễu nói: “ Na Thư, cô nhớ tiền trong túi quần chúng tôi phải không?”

“ Aiya, Hiên Gia thật biết đùa, đúng rồi, giới thiệu với hai người, mấy cô gái này đều là những người mấy ngày trước mới đến chỗ chúng tôi, mỗi em đều còn trinh tiết, tôi biết Hiên Gia chắc chắn sẽ thích, cho nên toàn bộ giữ lại cho anh đấy.” Na Thư vừa cười vừa đưa tay vỗ vỗ trước ngực Bùi Hạo Hiên, tên đàn ông cao cấp này, nếu như là mười năm trước, cô ta đã tự mình lên trước rồi.

Nói xong, Na Thư quay người nghiêm túc nhìn mấy cô gái đằng sau: “ Chắc chắn hai ngài đây, các cô đã nghe qua rồi chứ? Cẩn thận mà hầu hạ, sau này có lên chức thì đừng có quên Na Thư của các cô đấy.” Nói xong, biểu thị ý với mấy cô gái đó, rồi quay người đẩy cửa ra ngoài.

Tiếng tăm của An Tử Thành trên mạng không kém gì minh tinh tầm cỡ, năm cô gái đã nhận ra An Tử Thành từ lâu rồi, nhìn dáng vẻ đẹp trai không gì bằng của hắn khiến trong lòng mấy cô khấp khởi mừng thầm, người đàn ông này là viên kim cương đơn thân mà bất cứ cô gái nào cũng muốn được gả cho, đêm nay đúng là vận may, vậy mà lại có thể gặp được.

An Tử Thành ngẩng đầu, lạnh lùng liếc nhìn năm cô gái trước mặt, sau đó ánh mắt dừng lại trên người con gái đứng ở giữa.

Hắn nheo mắt lại nhìn, hút điếu thuốc đang cầm trong tay.

Người con gái đó có mái tóc dài xoăn nhẹ, thân hình cao ráo mảnh mai, khuôn mặt nhỏ nhắn, mặc chiếc váy ngắn để lộ ra đôi chân dài miên man đầy gợi cảm.......

An Tử Thành nhìn có chút thất thần, người con gái này....dù cho trang điểm nhưng vẫn có nét giống Hàn Gia Lệ một cách kỳ lạ.

Khóe miệng hắn nhếch lên nụ cười gian xảo, ném điếu thuốc trong tay đi, đưa ngón trỏ móc móc chỉ người con gái đứng ở giữa đó.

“ Lại đây!”

“ Em sao?” người con gái đó không dám tin vội nhìn hắn, vẻ mặt có chút được chiều chuộng mà lo sợ.

Vừa nhìn đã biết là mất cơ hội, biểu cảm trên mặt của bốn người con gái khác xị xuống tiu nghỉu, ngưỡng mộ người con gái đứng giữa.

“ Lại đây!” An Tử Thành nhìn cô ta rồi lại gọi lần nữa.

“ Ồ.....” Người con gái đó kiềm nén sung sướng hân hoan trong lòng, nhanh chân bước đến bên cạnh An Tử Thành.

Bùi Hạo Hiên liếc ánh mắt nghi ngờ về phía An Tử Thành, hôm nay là ngày gì thế không biết? Hành động của An Tử Thành rất đáng ngờ, trước đây đến quán bar chỉ có mình anh ta chơi bạt mạng, An Tử Thành đến cũng chỉ ngồi một bên uống rượu giải sầu, nhưng đêm nay.....nhìn bộ dạng thằng cha này thật sự thông suốt rồi.

Bùi Hạo Hiên quay đầu tiếp tục nhìn bốn người con gái còn lại, vẫy vẫy tay với bọn họ: “ Các em qua đây, đêm nay, anh sẽ bao toàn bộ các em.”

Bốn người con gái đó mặc dù có chút thất vọng, nhưng nhìn vẻ đẹp trai của Bùi Hạo Hiên, vẫn cười bước đến ngồi xuống bên cạnh anh ta.

“ Thành Gia.........” Người con gái đó liếc nhìn hắn, có chút hồi hộp, cúi người ngồi xuống bên cạnh hắn.

An Tử Thành đưa tay kéo cô ta từ trên ghế sofa dậy, để cô ta ngồi ngang trên đùi mình, đưa tay nheo mắt vuốt ve má cô ta: “ Tên là gì?”

Người con gái ngồi trên đùi hắn, cúi đầu dịu dàng nói: “ Em tên là Diệp Lăng Vi.”

Dáng vẻ nhỏ nhắn của cô ta càng khiến hắn đến Hàn Gia Lệ, bàn tay của hắn vuốt ve trên mặt cô ta, từ từ trượt xuống dưới.

Diệp Lăng Vi không nói gì, cúi đầu không nhìn hắn, mặc tay hắn mơn trớn trên người cô, tim đập càng lúc càng nhanh hơn.

Cơ thể hắn nóng bừng, lật người ép người con gái trong lòng xuống ghế sofa, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ của cô ta, hai tay kéo quai của chiếc áo hai dây xuống, nhìn bầu ngực mềm mại của cô ta.

Bùi Hạo Hiên ôm người con gái trong lòng, ngạc nhiên nhìn cảnh diễn trước mắt, An Tử Thành đúng thật chuyển tính rồi, ở trong phòng đơn diễn cảnh nóng bỏng thế này.

Nhiệt độ trong phòng như tăng lên, Bùi Hạo Hiên không thèm để ý người con gái bên cạnh, chỉ sững sờ nhìn An Tử Thành và Diệp Lăng Vi hôn nhau nóng bỏng trên ghế sofa, nhưng khi anh ta nhìn thấy khuôn mặt của Diệp Lăng Vi, anh ta khẽ cau mày.

Trong khoảnh khắc hiểu ra gì đó, khuôn mặt này......có nhiều nét giống với Hàn Gia Lệ!

Anh ta cười khẩy mấy tiếng. A.....thì ra......vẫn là trúng độc của người phụ nữ đó.

An Tử Thành đột nhiên buông người con gái trong lòng ra, đứng dậy kéo cô ta lên, quay người nói với Bùi Hạo Hiên: “ Cậu chơi đi, mình về trước đây.” Nói xong, quay người kéo Diệp Lăng Vi đi ra khỏi phòng.

Bùi Hạo Hiên ngạc nhiên, thằng cha này muốn đưa người con gái này về nhà sao?

Trong đầu anh ta hiện lên cảnh tượng An Tử Thành dẫn gái đến trước mặt Bạch Phi Phi mà diễn cảnh nồng nhiệt, hừ! Nhất định sẽ rất hay đây! Nghĩ đến đây, anh ta cười một cách sung sướng.