Tổng Giám Đốc Rất Sủng Cục Cưng Bé Nhỏ

Chương 87: Làm sao bây giờ?

Editor: Trà sữa trà xanh

"Làm sao bây giờ? Là đi theo hay trở về báo cáo với lão đại trước? Không được nếu đi theo, Lạc Mật Mật mà phát hiện thì mình sẽ bị ngũ mã phanh thây? Nhưng là không theo sau lão đại hỏi tới, mình nên nói gì?"

Đôi tay Tô Trạch gắt gao cầm tay lái, khẩn trương khiến lòng bàn tay toát ra mồ hôi lạnh, chợt cúi đầu thấy điện thoại của mình, nhất thời hai mắt tỏa sáng.

Đúng vậy, gọi điện thoại nha, hiện tại chính là thời điểm điện thoại di động phát huy đất dụng võ nha!

"Lão đại, em là Tô Trạch, em tìm được Mật Mật rồi. Đúng, ở trường học, nhưng mà có một tin tức xấu, không biết. . . . . ."

"Nói mau!" Điện thoại bên kia truyền đến giọng nói dồn dập cao vút.

Tô trạch nuốt ngụm nước miếng, can đảm nói, "Lão đại, em phát hiện Mật Mật cùng Tề Nguyên Kiệt ở chung một chỗ."

"Cái gì?" Bên kia Lạc Thiểu Trạch kinh ngạc mấy phút trôi qua, cô gái này không phải vẫn ghét Tề Nguyên Kiệt sao, làm sao lại như vậy? Chẳng lẽ vẫn còn giận mình? Còn là. . . . . . Bất kể như thế nào, Tề Nguyên Kiệt không phải là người tốt, tâm của Lạc Thiểu Trạch cũng muốn treo cổ họng nhi rồi.

"Có phải Lạc Mật Mật làm hòa với Tề Nguyên Kiệt hay không? Cậu ở đây nơi đó chờ tôi, tôi lập tức tới." Mới vừa nói xong, Lạc Thiểu Trạch liền cầm áo khoác lên muốn lao ra phòng làm việc, nhưng bị Tô Trạch gọi lại.

"Lão đại, anh khoan đi, em thấy họ lên xe rồi, em sẽ đi theo bọn họ, đến khi dừng lại, em sẽ nói cho anh biết vị trí cụ thể." Tô Trạch nói, bỗng nhiên có cảm giác có chút khẩn trương, tay không khỏi có chút run run, "Lão đại, em báo cho anh biết tin tức xấu, anh không được tức giận nha."

"Chuyện gì, ngươi nói mau!"

Tô Trạch chỉnh thân thể của mình, hít một hơi thật sâu, "Lão đại, anh phải chuẩn bị tâm lý, em nhìn thấy Lạc Mật Mật cùng Tề Nguyên Kiệt đang rất vui vẻ, Lạc Mật Mật còn chủ động kéo cánh tay của Tề Nguyên Kiệt, hai người vừa nói vừa cười thật là thân mật đấy."

Lạc Thiểu Trạch giơ điện thoại di động sững sờ một chỗ, trong lòng rất khó chịu, "Cậu phải nhìn cho kỹ, nếu là cậu dám nói bậy nửa chữ, tôi nhất định sẽ móc mắt cậu!"

Mặc dù biết lão đại đây là đang hù dọa mình, nhưng Tô Trạch vẫn cảm thấy bên kia điện thoại Lạc Thiểu Trạch đang có bộ dạng ra sao, trong lòng không khỏi run run.

"Không có, em sẽ không nói bậy, em là tận mắt nhìn thấy, mới có thể nói cho anh. Lão đại, tôi theo anh nhiều năm như vậy, em sẽ không nói dối với anh, anh nên tin tưởng em . . . . ."

"Ít nói nhảm, nhìn kỹ cho tôi, nếu Mật Mật gặp chuyện gì, tôi sẽ không tha cho anh!"

Cúp điện thoại, cả người Tô Trạch xụi lơ rồi.

Cũng biết dính tới chuyện này là không bao giờ sống tốt, mỗi một lần nhận được nhiệm vụ liên quan đến Lạc Mật Mật, hoặc là chính là bị Lạc Mật Mật đùa giỡn, hoặc là chính là bị lão đại trách mắng, không có lần nào tốt cả.

Nhưng cũng phải nói, Lạc Mật Mật đối xử với Tô Trạch không tồi, điểm này Tô Trạch hiểu. Coi như không có lão đại gây áp lực, nhìn thấy Lạc Mật Mật gặp phải nguy hiểm ngầm, Tô Trạch cũng sẽ giúp đỡ.

"Tề Nguyên Kiệt, tốt nhất cậu nên đàng hoàng một chút cho tôi, cậu dám đụng đến Mật Mật nhà chúng tôi, tôi giết chết anh!"

Mercedes màu đen bên đường nhựa rời đi, chiếc Land Rover màu trắng của Tô Trạch một tấc cũng không rời. Tô trạch suy nghĩ vô số nơi Tề Nguyên Kiệt sẽ dẫn Lạc Mật Mật đi, nhưng cuối cùng vẫn là làm mình mở rộng tầm mắt.

Đại Tửu Điếm Phú Hào —— nơi đắt tiền nhất, quán rượu sang trọng nhất, cũng là nơi của phú gia công tử ăn chơi đàn đúm.

Đi tới nơi này, chẳng lẽ là vì ăn cơm? Nơi này nhưng là nơi đắt giá làm cho người ta chùn bước "phòng cho tổng thống" nha!

Đây là muốn làm gì nha? ! Tô trạch không dám nghĩ tới, lấy điện thoại di động ra thật nhanh gọi cho Lạc Thiểu Trạch.