Tổng Giám Đốc Đói Bụng: Thỏ Trắng Mở Cửa Đi!

Chương 66: Không phải gặp quỷ mà là thấy quỷ sống

Loan Đậu Đậu ngồi đến nỗi hai chân tê dại, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía cánh cửa vẫn đang đóng chặt không có chút động tĩnh nào. Nhiệt độ buổi tối cực kỳ lạnh khiến cô không khỏi rùng mình một cái. Niềm hy vọng tan biến, do dự thật lâu quyết định tắt đèn, đốt nến, nhạc chúc mừng sinh nhật vang lên đầy thê lương trong không gian yên tĩnh giống như linh hồn phiêu bạt!

“Thạch đại nhân, sinh nhật vui vẻ!”

Giọng nói khàn khàn, không thổi tắt nến cũng không cắt bánh ngọt mà trực tiếp cầm bánh cắn tửng miếng từng miếng. Hương vị ngọt ngào của bơ lan tỏa trong miệng.

“Cái gì mà bánh ngon nhất cửa hàng, bánh ngọt khó ăn thế này! Hại mình uổng phí nhiều tiền như vậy, bây giờ còn không có người ăn cùng!”


Nản lòng nản chí lẩm bẩm một câu, tay cầm bánh ngọt đưa lên miệng. Không để ý khắp mặt dính đầy bơ. Ánh nến yếu ớt chiếu vào khuôn mặt cô, đầu tóc rối bời cùng sắc mặt quỷ dị giống như linh hồn xuất hiện lúc nửa đêm, thật đáng sợ!

Tiếng nhạc vẫn còn không ngừng kêu, ánh đèn dần dần tắt, toàn bộ không gian chìm vào bóng tối, không có gió, không có ánh sáng, thời gian từ từ trôi qua không ngừng.

“Phân Ruồi, không đợi tôi về thì thôi ai thèm chứ!”

Khi Thạch Lãng mở cửa thì sợ hết hồn, gào khóc thảm thiết: “Đậu xanh nhỏ em làm sao vậy? Đừng dọa anh Lãng!”

Loan Đậu Đậu nhíu mày, theo bản năng xoa xoa chân mày, mở mắt thấy Thạch Lãng, lẩm bẩm: “Sáng sớm anh làm ầm ĩ cái gì, gặp quỷ à?”


“Không phải gặp quỷ mà là thấy quỷ sống!” Thạch Lãng nhìn cô từ trên xuống dưới đều dính bơ, ngay cả tóc cũng đều là một màu trắng của bơ, thấy âm nhạc vẫn mở nhưng nến đã tắt liền hiểu chuyện gì đã xảy ra, đáy mắt trầm xuống thoáng trở nên lạnh lẽo.

Loan Đậu Đậu cúi đầu nhìn dáng vẻ nhếch nhác của bản thân, gương mặt khẽ buồn. Khổ não nắm tóc, giọng nói làm như không có gì: “A, tối qua ăn bánh ngọt liền ngủ quên, không cẩn thận nên bị dính lên người.”

Ánh mắt Thạch Lãng khẽ nghi ngờ, mở miệng: “Đậu xanh nhỏ.......”

Loan Đậu Đậu nghiêng người thấy kim giờ chỉ bảy giờ bốn mươi, lập tức nhảy dựng lên: “Xong rồi, trễ giờ làm rồi!” Không để ý tới Thạch lãng chạy vội vào phòng tắm.


Thạch Lãng nhìn chằm chằm bóng lưng nhếch nhác của cô, muốn mở miệng nhưng cổ họng giống như có gì đó chặn lại không nói được. Cần gì phải hỏi nữa, Loan Đậu Đậu tổ chức sinh nhật cho Thạch Thương Ly nhưng hắn lại đi khách sạn với một người phụ nữ khác. Bề ngoài nhìn Loan Đậu Đậu không có gì thật ra thì trong lòng rất khó chịu, nếu không vừa rồi sẽ không nói sang chuyện khác!

Loan Đậu Đậu ngồi trên chiếc xe thể thao màu đỏ của Thạch Lãng đến công ty, mọi người trong công ty đều thấy nhưng không thể trách được! Cô nàng bát quái liền đi đến bên cạnh, lẩm nhẩm: “Ai! Tối qua có người cùng đồng nghiệp đến khách sạn, cô đoán xem nhìn thấy gì? Tổng giám đốc vĩ đại của chúng ta đi khách sạn cùng một mỹ nữ! Hơn nữa tổng giám đốc đối với người ta rất dịu dàng.......”

Loan Đậu Đậu méo miệng, không hổ là cô nàng bát quái, quả nhiên tin tức cực kỳ nhanh! Thì ra tối hôm qua hắn đến khách sạn cùng mỹ nữ, tất nhiên sẽ không chờ cô về ăn bánh ngọt! Bánh ngọt cùng mỹ nữ, người nào ngu ngốc nhất cũng sẽ chọn người! Làm cho cô tối hôm qua cảm thấy áy náy với hắn.