Tường Vi chạy ra từ "Khách sạn bốn mùa", cô nhìn con đường Paris đầy xa lạ này, nhất thời không biết phải đi đâu về đâu.
Trên ngươi không có nửa xu, thậm chí ngay cả số điện thoại của tiên sinh cũng không có, vậy thì làm sao kiếm được tiên sinh đây?
Giờ phút này chắc hẳn hắn đang vui vẻ thưởng thức rượu đỏ với Smith Jordan đi!
"Tiểu thư Tường Vi!"
Cô nghe thấy có người gọi mình, quay đầu lại thì thấy là trợ lý của tiên sinh.
"Tiểu thư Tường Vi đúng không ạ? Ha ha, cuối cùng cũng tìm được cô rồi, thật làm tôi sốt ruột chết được mà! Tiên sinh đã ba lần bốn lượt dặn dò tôi là nhất định phải đưa tiểu thư quay về biệt thự đấy." Người trợ lý một mực lau mồ hôi hột trên trán, cám ơn trời đất, cũng may tiểu thư Tường Vi vẫn chưa đi xa, nếu cô ấy đã ra khỏi khách sạn này thì không xong rồi!
Thật cảm ơn tiên sinh đã cho người đến kiếm cô vào lúc cô cảm thấy bất lực nhất, nhưng ở một phương diện khác, hắn nói qua sẽ không bỏ qua cho cô, có lẽ là sợ cô bỏ chạy chăng?
"Tiên sinh và ngài Smith Jordan đang cùng nhau uống rượu. Ngài ấy dặn dò tôi nhất định đưa tiểu thư an toàn về đến biệt thự." Trợ lý giải thích.
"Là anh? Tiên sinh đâu?" Tường Vi ngây ngững hỏi.
Tường Vi thở dài: "Anh biết họ đang uống rượu ở đâu không? Có thể dẫn tôi đến đó không?"
Cô nghĩ rằng có lẽ có thể thừa cơ hội này màãnin lỗi ngài Smith Jordan, đồng thời làm sáng tỏ vụ việc, Triết Dã vốn không hề động tay đánh tiên sinh mà! Tuy rằng...... làm như vậy có thể sẽ chọc giận người nào đó!
Nhưng hễ nhớ đến khuôn mặt đầy chân thành của Triết Dã thì Tường Vi càng cảm thấy cho dù sẽ bị tiên sinh trừng pahtj đi nữa, cô vẫn phải làm như vậy! Nếu không, lỡ mà Ny Thường bị mất đi cơ hội mở rộng thị trường Châu Âu, cô nhất định sẽ áy náy cả đời!
"Ách.. tiểu thư Tường Vi, cái này.... e là không hay đâu! Vả lại tôi cũng không rõ vị trí chính xác của tiên sinh và bọn họ lúc này ở đâu." Trợ lý khó xử nói.
"Thế thù, anh nhất định biết cách liên lạc với tiên sinh chứ? Xin hãy giúp tôi liên lạc với anh ấy, để tôi nói chuyện với tiên sinh, được không?" Tường Vi cố chấp nói. Hôm nay cô nhất định phải giúp Triết Dã vãn hồi một chút nào đó, đặt biệt là khi thấy Triết Dã tin tưởng, quan tâm cô như thế, cô lại càng muốn vì anh làm chút gì đó.
"Cái này........" Trợ lý hơi do dự.
"Xin anh đấy!"
"Tiểu thư Tường Vi, không được đâu!" Trợ lý sợ chọc giận tiên sinh, anh không dám tự mình làm chủ!
"Vậy thì anh hãy quay về trước, mặc kệ tôi đi." Cô uy hiếp nói và rồi quay người bước đi. Có lẽ đi theo tiên sinh lâu rồi, nên cũng nhiễm chút tính xấu của hắn đi! Cô cười nhạo.
"Hả? Như vậy không được! Tiểu thư Tường Vi, cô đừng đi chứ......." Trợ lý nhanh chóng chạy theo, vội càng nói: " Được, được, được, tôi sẽ gọi điện cho tiên sinh!"
Bị hành động của cô dọa phải, trợ lý lập tức lấy điện thoại ra gọi cho tiên sinh.
"A lô, tiên sinh........ thật xin lỗi, đã quấy rầy ngài........ cái kia.... tiểu thư Tường Vi muốn.... muốn nói chuyện với ngài......"
Một lúc sau, trợ lý đưa điện thoại cho Tường Vi.
"....... a lô" Giọng nói của cô cứng ngắt, cô biết rằng khi thật sự đối mặt với người đàn ông này, cô sẽ không tự chủ được mà sợ hãi.
"Kiếm tôi có chuyện gì?"
Hắc Diêm Tước lạnh lùng hỏi vài chữ ngắn gọn, chỉ là giọng khó giấu được thả lỏng, cô quả nhiên đã ngoan ngoãn quay về cùng trợ lý, hắn thậm chí còn nghĩ, nếu 10 phút nữa mà trợ lý vẫn chưa kiếm được cô, thì hắn sẽ tự mình trở về bắt người!
"Tôi......... tôi muốn biết anh đang ở đâu." Tường Vi hận không thể tự cắn đứt lưỡi mình, rõ ràng đang muốn lớn tiếng mắng chửi hắn, hỏi hắn tại sao hãm hại Triết Dã, nhưng vừa nghe thấy giọng nói lạnh băng của hắn, cô lại sợ đến phát run.
Thẩm Tường Vi, mày thật là vô dụng mà!
Hắc Diêm Tước nghe được âm thanh mềm mại từ đầu dây điện thoại bên kia thì khổng khỏi nhếch khóe miệng: "Tôi đang uống rượu."
"Hey, Tước, đừng khách sáo nhé, ha ha ha....." Đầu dây điện thoại bên kia truyền đến tiếng trêu ghẹo của người đàn ông Pháp, còn có những tiếng cười e thẹn của phụ nữ nữa!
Tường Vi vểnh tai lên nghe, tuy rằng cô nghe không hiểu tiếng Pháp, nhưng giọng nam hay nữ thì cô vẫn có thê phân biệt được.
"Bên anh có phụ nữ sao?" Cô không tự chủ được mà thốt lên, trong giọng nói còn mang theo một chút ý vị ghen tuông mà cô không phát hiện ra.
"Hửm?" Hắc Diêm Tước bất giác cười nhẹ, "Uống rượu đương nhiên có phụ nữ....." Hắn trầm mặc một lúc lâu rồi trêu trọc nói: "Chẵng lẽ, cô đang ghen sao???"
"Hả? Làm, làm gì có!" Tường Vi lúc này mới phát giác giọng điệu của mình hơi kỳ lạ, cô mất tự nhiên hắng giọng hai cái, vội vàng nói: "Cái kia......" Ngài Smith Jordan có ở đó không? Nhưng cô vẫn chưa nói hết câu đã bị Hắc Diêm Tước ngắt lời.
Chẳng biết tại sao, khi biết cô tình nguyện bỏ qua cơ hội được ở cùng Tả Đằng Triết Dã để gọi điện thoại cho hắn, hắn liền cảm thấy thật sung sướng, dễ chịu, vì thế hắn liền thuận miệng hỏi: "Cô muốn đến đây không?"
Tường Vi trừng lớn mắt, hắn thế nhưng lại hỏi cô có muốn đến đó hay không? Đây chẳng phải chính là ý muốn của cô sao!"
"Muốn." Cô không chút suy nghĩ mà trả lời ngay, cô chỉ ước gì nhanh chóng được gặp ngài Smith Jordan, sau đó giúp Triết Dã giải thích rõ ràng sự việc kia.
Đầu bên kia điện thoại bỗng chốc truyền đến một trận cười sảng khoái: "Chưa gì đã nhớ tôi rồi à, hửm?"
Lời nói của hắn mang đậm ý trêu chọc cô, tâm tình hôm nay của hắn quả thật rất tốt, đặt biệt là khi thấy bộ dáng cam chịu của Ny Thường.
"Ách...." Tường Vi đỏ mặt ngay phúc chốc, định phản bác lại lời của hắn, nhưng cô sợ lỡ đắc tội với hắn, hắn sẽ đổi ý không cho cô qua đó nữa thì nguy, nên cô đành nuốt lại những lời đó.
"Được rồi, đưa điện thoại cho trợ lý đi." Hắn tưởng cô đang mắc cỡ, nên kêu cô đưa lại điện thoại cho trợ lý.
Trợ lý nhận lấy điện thoại và nghe lệnh của Hắc Diêm Tước.
Sau khi cúp điện thoại, trợ lý nói với Tường Vi: "Tiểu thư Tường Vi, tiên sinh kêu tôi đưa cô đến đó."
"Vậy cám ơn anh nhé!" Cô hít thở sâu, gật gật đầu, rồi nâng váy lên, và nắm chặt nắm tay. Đêm nay, cô nhất định phải gắng sức giúp đỡ cho Tả Đằng Triết Dã.