Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 449: Kết thúc chuyện tình ba người

Nằm trên giường bệnh, Bùi Tạp Tư nheo lại ánh mắt tươi cười, nhìn người phụ nữ anh yêu đang cầm trên tay chiếc cốc cùng hộp cơm đi vào.

Tư Vũ chun chun cánh mũi, đem tất cả đồ vật đang mang trong tay để trên bàn sau đó tiến lại giường bệnh chủ động hôn lên đôi môi người đàn ông đang nằm trên đó.

Nụ hôn này vốn chỉ là một nụ hôn mang ý nghĩa “buổi sáng tốt lành”, nhưng Bùi Tạp Tư đâu dễ dàng buông tha cơ hội tốt này, bỗng nhiên anh vươn tay đè lại ót của cô khiến cho nụ hôn “chúc phúc” trở thành nụ hôn “sâu sắc”.

“Uhm…!” Tư Vũ phát ra thanh âm kháng nghị, nụ hôn của anh dùng rất nhiều lực khiến cho cô cơ bản không thể hô hấp nổi.

Bùi Tạp Tư đem lưỡi mình xâm nhập vào miệng Tư Vũ và “chu du” khắp nơi trong đó, anh hôn cô sâu tới mức đôi môi Tư Vũ ánh lên một làn “nước yến” của anh sau đó Bùi Tạp Tư mới lưu luyến buông cô ra.

Ngẩng đầu lên, điều đầu tiên Tư Vũ làm là lau đi nước miếng của Bùi Tạp Tư lưu lại trên đôi môi đỏ mọng của cô,ánh mắt oán giận nhìn anh. “Anh thật đáng ghét, son môi của em bị anh “ăn” luôn rồi.”

Bùi Tạp Tư nhíu mày lơ đểnh, “Ăn đã ăn thì phải ăn cho hết…” anh còn muốn đem quần áo cô lột xuống nữa kìa, chỉ khi đó cô mới không cần đi làm, có thể ngoan ngoãn ở bên cạnh anh rồi. Anh muốn cô thôi việc không phải vì lòng dạ anh hẹp hòi mà nguyên nhân chính là bất luật chuyện gì đi nữa thì một người đàn ông cũng không thể chịu được vợ yêu của mình đi làm ở nơi có người đàn ông khác “thầm thương trộm nhớ”.

Nhưng mà hiện giờ quan hệ giữa anh và cô vừa mới có sự chuyển biến tốt đẹp, cho nên dù có ý nghĩ này trong đầu thì anh cũng không dám nói, bởi vì anh sợ nếu anh nói ra thì cô sẽ có ác cảm với anh, khi ấy không chừng mối quan hệ anh khó khăn lắm mới nối lại được sẽ “chết yểu” lần nữa.

Vì thế anh lựa chọn phương án chờ đợi, anh chờ chính Tư Vũ nhận ra khi làm việc bên cạnh Ryan sẽ cảm thấy không còn thoải mái như trước, chỉ có như vậy chính cô sẽ đề xuất xin từ chức.

Nhưng mà Tư Vũ lại muốn sau khi từ chức xong mới nói cho anh biết, bởi vì hiện giờ chuyện tình cảm của vợ chồng cô vừa có chuyển biến tốt đẹp, nếu nhắc đến Ryan thì khó tránh khỏi ảnh hưởng xấu.

Đồng thời cô cũng muốn lợi dụng chuyện này khiến cho Bùi Tạp Tư sốt ruột, cũng coi như cô “trả thù” được anh. Suy nghĩ xong xuôi, Tư Vũ khẩn trương mang bữa sáng do chính tay mình làm đem ra cho anh. “Em làm điểm tâm cho anh nè, anh mau tới đây ăn đi.”

“Em vừa nói gì anh nghe không rõ lắm.” Bùi Tạp Tư bước xuống giường vừa vặn xoay người đi vào toilet.

Tư Vũ nhìn bóng lưng thảnh thơi của anh lặp lại thêm một lần. “Em nói rằng chính tay em làm điểm tâm cho anh, anh mau lại đây ăn đi!”

Cô vừa dứt lời bỗng nghe tiếng “Ầm” phát ra từ bên trong toilet, âm thanh đó tựa như một cái gì đó cứng rắn đụng mạnh vào cánh cửa.

Tư Vũ lo lắng đi vội tới. “Tạp Tư, có chuyện gì vậy? Có bị thương chỗ nào nữa không?”

“A…không sao…” Bùi Tạp Tư che trán đi ra khỏi toilet sau đó khiển trách. “Lần sau khi em nói đến một đề tài nào có sức công phá “mạnh mẽ” như vừa rồi thì làm ơn thông báo cho anh biết trước một tiếng để anh chuẩn bị nhé. Cứ chơi bất ngờ thế này chắc anh bể đầu quá…”

“Ha ha…” Tư Vũ che miệng lại và cười rộ lên. “Làm gì đến nỗi như anh nói cơ chứ? Em làm điểm tâm cho anh cũng là chuyện cực kỳ bình thường mà thôi, không phải anh cũng đã từng nấu cơm cho em ăn đó sao?”

Bùi Tạp Tư “hừ” một tiếng rồi nở nụ cười, có phần tự giễu xen lẫn một chút khó xử, không muốn tiếp tục đề tài xấu hổ này nữa. “Em mang tới đây xem nào, để anh nếm thử tài nghệ của em ra sao.”

“Vâng…” Tư Vũ hưng phấn mở nắp cốc giữ nhiệt sau đó đổ ra cháo Bát Bửu, mở ra hộp đựng thức ăn, bên trong là ba miếng sandwich được cô trình bày đẹp mắt.

Bùi Tạp Tư ngạc nhiên mở to hai mắt, ánh mắt thán phục nhìn cô vợ yêu của mình. “Không tệ nha. Đúng là bà xã của anh làm điểm tâm cho anh nha, không phải sáng sớm em đi mua đó chứ?”

“Đương nhiên chính tay em làm ra mà, đừng có nhìn không thôi, mau ăn đi, để nguội là mất ngon đó.” Tư Vũ mang

muỗng bỏ vào trong chén sau đó đưa đến trước mặt Bùi Tạp Tư.

Đương nhiên Bùi Tạp Tư khẩn trương tiếp nhận, động tác như nhận “thánh chỉ”.Trời ạ, Tư Vũ chưa từng vào bếp bao giờ cả vậy mà hiện giờ cô ấy làm điểm tâm cho anh, điều này không khiến anh bị kích động mới là lạ đó. Thật sự… thật sự kích động nha!

Điều này có thể giải thích rằng anh đã có một vị trí nhất định tron lòng cô đúng không?

“Anh đừng có nhìn nữa, mau tới ăn đi.” Điểm tâm hôm nay cô đã nếm qua, con gái cũng nếm qua rồi, tuy hương vị không được ngon nhưng cũng không đến nổi khó ăn à nha. Dĩ nhiên hiện giờ trong lòng Tư Vũ cực kỳ khẩn trương, cô đang suy nghĩ có khi nào Bùi Tạp Tư không thích đồ ăn do mình nấu không nha?

Bị Tư Vũ thúc giục cộng thêm ánh mắt chờ mong của cô, Bùi Tạp Tư trước tiên múc một muỗng cháo Bát Bửu đưa vào miệng, ngay cả khi muỗng cháo vừa vào miệng thì anh lập tức mở to hai mắt.

“Thế nào anh?Có ngon không?”Tư Vũ cực kỳ quan tâm hỏi.

Bùi Tạp Tư nhìn vợ yêu mình một cái sau đó gật mạnh đầu trả lời. “Ngon… ăn rất ngon.”

“Ha ha… anh thích là tốt rồi…”

Bùi Tạp Tư nuốt vào bụng muỗng cháo thời cầm lấy miếng sandwich. “Anh nghĩ rằng món này cũng rất ngon nhỉ, anh thích ăn thịt!” Ưm, mặn quá, mặn đến nỗi anh có cảm giác rằng huyết áp trong phút chốc tăng cao.

Trong miệng vừa mới lâm vào trạng thái “không khẩu vị” gì, anh cố gắng nhai nuốt hết miếng sandwich thì bỗng dưng “vị giác” thay đổi…

Ánh mắt Bùi Tạp Tư so với trước càng mở lớn hơn, một vị cay nồng tức thời đâm thẳng vào cánh mũi anh, ánh mắt anh, lỗ taianh và não anh, cuối cùng anh không thể kiềm chế được nữa rồi. “Hắt xì… Hắt xì…” Mọi thứ bị phun ra tựa như pháo hoa, như dòng suối, toàn bộ thức ăn từ trong miệng của Bùi Tạp Tư bay thẳng ra ngoài.

Cục diện có thể nói là rất “đồ sộ”, không chỉ trên mặt bàn vương vãi thức ăn mà ngay cả trên mặt Tư Vũ, trên có thể cô và cả trên tóc đều đã “lấp lánh vô số ánh sao”.

“Ưm…” Tư Vũ mím chặt đôi mắt, đôi mắt mở to chứa đựng sự ngạc nhiên nhìn Bùi Tạp Tư.

Bùi Tạp Tư vội vàng rút khăn giấy lau tóc, hai má cho cô.“Anh xin lỗi… thật xin lỗi, anh làm em sợ rồi.”

“Không có sao… không có việc gì…” Tư Vũ nhận lấy khăn tay. “Anh ăn mau đi, em tự lau được rồi.

Bùi Tạp Tư e ngại nhìn đồ ăn còn lại trước mắt, đôi mày tậm nhíu lại, tựa như con sâu bướm đang làm kén.

“Sao vậy?Anh không vui sao?” Tư Vũ nhìn anh chậm chạp không muốn ăn nữa thì có chút thất vọng.

“A… không , không có!” Bùi Tạp Tư cận lực lắc đầu, vợ mình đích thân làm sao dám từ chối kia chứ? Sao dám nói không thể ăn?Chỉ có điều là hương vị rất kỳ quái. Bùi Tạp Tư hít sâu một hơi, lấy lại “lòng can đảm” lúc trước mỗi khi chiến đấu sat cánh cùng anh em của mình, anh nín thở một chút, cầm lấy sandwich, nhắm mắt lại cắn một miếng to!

“Ha ha…” Tư Vũ nở nụ cười, anh ăn rất ngon lành nha… từng miếng từng miếng, xem ra anh ấy cực kỳ thích đồ ăn mình nấu.

Hương vị trong miệng vừa cay vừa mặn, anh thật sự đang “khóc trong lòng” nhưng mặt thì vẫn tươi cười nhìn bà xã của mình.

Trời đất ơi, sau này hy vọng cô không cần làm thức ăn cho anh nữa, anh tình nguyện ăn trong căn tin bệnh viện là được rồi.

*******

Ryan sau khi nghe Tư Vũ giải thích thì toàn thân tựa vào chiếc gối kê trên đầu giường.

Bên trong phòng bệnh của Ryan, Tư Vũ đang cúi đầu xin lỗi.“Ryan, thật sự xin lỗi anh.”

“Sự thật là em đã đồng ý với anh không phải sao?”Ryan vẫn hỏi lại cô một câu.

“Em đã nói vậy bởi vì ngày đó tình huống rất khẩn cấp, lúc ấy em rất sợ hãi, tâm trí em lúc đó rất hoảng loạn cho nên xử lý mọi chuyện không được chu toàn, toàn bộ chuyện này là lỗi của em, là em làm sai rồi, nhưng hiện giờ em lại không muốn mắc phải sai lầm nữa, em muốn sửa sai lầ của mình! Em không thể tự dối gạt bản thân mình, em thật sự rất yêu Tạp Tư!”Tư Vũ suy nghĩ muốn đợi sau khi Ryan xuất viện mới nói cho anh nhưng cô không thể nhịn được nữa rồi.Cô không muốn khi ở bên Bùi Tạp Tư mà trong lòng vẫn còn khúc mắc này.

“Em thật sự xin lỗi, em nghĩ anh giỏi như vậy, lại là một người lương thiện thì chắc chắn sẽ tìm được người phụ nữ thích hợp với anh hơn em. Gần đây thành tích học tập của Hoan Hoan đã có dấu hiệu đi xuống, em nghĩ em muốn ở nhà hối thúc con bé học tập, vì thế em muốn anh cho em nghỉ công việc thư ký được không?” Tư Vũ đem tất cả khuất mắc trong lòng nói ra một thể.

Ryan chỉ nhìn Tư Vũ thật lâu mà không nói gì nhiều.Ngay khi Tư Vũ không biết phải làm như thế nào thì anh ta lại nói “Em không cần nhận lỗi với anh, anh biết chuyện tình cảm thì không thể miễn cưỡng được.Thật ra thì bản thân anh cũng không muốn có cảm giác rằng ‘bạn gái của anh chính là vợ của người đàn ông khác’!”

“Vâng!”Tư Vũ gật gật đầu.“Đúng rồi, nếu như trong lòng em có người khác mà lại đi gả cho anh thì đối với anh đó thật sự là một thương tổn rất lớn.”

Ryan cười nhẹ, đôi mắt chớp chớp nhìn cô. “Cho nên anh thật sự cám ơn em đã thẳng thắn nói ra toàn bộ với anh, em đúng là một người phụ nữ đáng yêu và đơn thuần, anh sẽ không trách em.”

Tảng đá trong lòng Tư Vũ rốt cuộc cũng rớt xuống, cô cuối cùng cũng có thể tươi cười thoải mái.A… mọi việc cuối cùng cũng đã được giải quyết rồi, ông Trời đúng là thương cô mà.

“Tư Vũ, sau này chúng ta còn có thể làm bạn bè không?” Ryan đứng lên dò hỏi.

“Dĩ nhiên là còn chứ.”Dù không còn là người yêu thì cũng không thể trở thành kẻ thù chứ?

“Vậy thì em cũng không thể từ chối giúp anh một việc chứ…” Ryan nói ra một yêu cầu.

Người ta đã rộng lượng như vậy, Tư Vũ sao có thể lập tức từ chối chứ.“Nếu em có thể giúp thì em nhất định sẽ làm.”

“Chuyện này em nhất định giúp được, chỉ là có thể làm khó em một ít.”Ryan không cho Tư Vũ suy nghĩ.

“Anh nói đi!”

“À, chỉ là mấy ngày trước có một vài người bạn đưa cho anh một thiệp mời…, có vài vị lãnh đạo trong Chính Phủ cũng tới, họ đặc biệt muốn mời em tham gia…” Ryan càng ngày càng khó xử, câu nói kế tiếp anh ta nói ra chính là “Chuyện là như thế đó.”

“Chuyện này…”

“Em cũng biết đấy, trước đây ngày nào phóng viên cũng bám theo chúng ta đưa tin, do đó trong tình huống này… Em giúp anh chuyện này đi, ngay khi buổi tiệc kết thúc thì cũng không ai còn chú ý nữa đâu.”

Tư Vũ có thể thông cảm cho sự khó xử của Ryan, dù sao anh ấy cũng là người có máu mặt, giới truyền thông lại coi cô là bạn gái của anh ấy, lúc trước đưa tin nhiều như vậy thì hiện giờ anh ta rất cần sự hỗ trợ của cô. “Được rồi, em sẽ tham dự!”

“Cảm ơn em…” Ryan cực kỳ cảm kích.

Tư Vũ lắc đầu, “Vậy thì em xin phép đi trước đây, anh nghỉ ngơi cho tốt.”

Ryan gật gật đầu, mỉm cười khoát tay vẫy chào Tư Vũ.

Ngay khi Tư Vũ đi ra khỏi phòng bệnh và đóng cửa lại. Ryan đứng dậy, trong đôi mắt xanh thẫm xuất hiện một tia sắc bén…

Anh ta thích Tư Vũ như vậy, thì tại sao phải buông tha cho cô, cho dù Tư Vũ yêu Bùi Tạp Tư, cho dù cô muốn trở lại bên cạnh Bùi Tạp Tư thì anh ta vẫn sẽ không dễ dàng buông cô ra.