Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 100: Hèn Hạ , Dối trá !

Ánh mắt Quan Tĩnh nhìn theo bóng người đến gần , ngày càng trở nên kinh ngạc , đôi mắt bất bộng nhìn chằm chằm Vũ Nghê

Vũ Nghê kỳ quái nhìn bạn tốt , ánh mắt như vậy là sao ?!

Sao cứ nhìn cô ~~ sau lưng ư ?!

"Quan Tĩnh , cậu xem cái gì đấy ?!" Vũ Nghê vừa hỏi vừa xoay thân thể lại phía sau

Một mùi hương quen thuộc hòa quyện vào trong mũi cô , đập vào mắt là người đàn ông trên người mặc một bộ vest sang trọng , bên trong là chiếc áo sơ mi trắng đã mở đi ba khuy nút

Dù có nỗ lực quên đi quá khứ năm xưa thế nào thì cảm xúc lúc này như mở ra một làn sóng thủy triều , nhịp tim cô bỗng dưng đập liên hồi

Tám ngày không hề nghe tin về hắn , cô còn tưởng rằng con người này đã biến mất , không ngờ lại xuất hiện ngay trước mắt mình !

"Chúa ơi , đây không phải là Lạc tổng cự phú của MBS ư ?! Thật may mắn , có thể bất ngờ gặp được nhân vật quan trọng như anh tại đây !" Quan Tĩnh đứng lên , chủ động duỗi ra cánh tay

"Xin chào cô , Quan Tĩnh ! Rất vui được gặp cô , so với trên tivi cô còn xinh đẹp hơn !" Lạc Ngạo Thực bắt tay Quan Tĩnh , lịch sự chào hỏi

"Trời ạ , Lạc tổng biết tên của tôi sao ?! Anh cũng có xem tiết mục của tôi sao ?!"

"Tất nhiên , thời gian rãnh tôi đều phải xem tin tức thể thao , hơn nữa sao lại có thể bỏ phí nữ phát thanh vô cùng khả ái như cô được !" Lạc Ngạo Thực trả lời đơn giản , sau đó buông tay Quan Tĩnh ra

"Thật ngại quá , thì ra tôi cũng được Lạc tổng quan tâm !" Quan Tĩnh nhìn xung quanh Lạc Ngạo Thực , lông mày nhỏ nhắn nhíu lại "Lạc tổng , anh tới một mình ?!"

"À ~ không , cùng với Tưởng tổng của các cô !"

"Thật là trùng hợp , hai em cũng ở đây ?!" Tưởng Vũ Hàng đi tới , sau đó kinh ngạc nhìn hai nhân viên của mình "Như vậy đi , tôi nghĩ chúng ta nên ngồi chung bàn với họ cho tiện ! Lạc tổng , anh có ý kiến gì không ?!"

Một tay của Lạc Ngạo Thực để trong túi quần , nhếch miệng nhìn vào người phụ nữ đang ngồi run sợ trên ghế . Tối hôm nay cô mặc một bộ váy màu đen , cổ áo khoét hình chữ V , nếu đứng ở góc độ này nhìn vào có thể thấy rõ quang cảnh bầu ngực trắng ngần kia

Tròng mắt Lạc Ngạo Thực chợt tối sầm lại , một cỗ tức giận bốc lên từ trong lồng ngực của hắn --

Cô mặc như vậy là để quyến rũ ai ?!

Tưởng Vũ Hàng ?! Hay còn thằng đàn ông nào khác ?!

"Có người đẹp ở đây , sao tôi nỡ từ chối được !" Lời nói ra miệng cũng là lúc ánh mắt hắn lại di chuyển qua gương mặt xinh đẹp của Quan Tĩnh

"Ha ha. . . . . . Cám ơn Lạc tổng khen ngợi . Lạc tổng , Tưởng tổng , mời ngồi !" Quan Tĩnh mỉm cười chào hỏi.

Đúng lúc Lạc Ngạo Thực ngồi xuống thì cả người hắn như chạm nhẹ vào Vũ Nghê . Khi hắn ngồi xuống điều chỉnh tư thế hai chân tách ra thì lại vô tình thân mật đụng ngay đùi phải Vũ Nghê

Cô vô thức nhích vào bên trong , hắn lại tiếp tục điều chỉnh tư thế ở giữa hai chân , dùng sức hướng tới gần sát chân cô . Quần tây hạng sang kia dán chặt trên đùi Vũ Nghê

Ban đầu cô còn cho rằng hắn cố ý , nhưng rõ ràng ánh mắt của hắn vẫn đang nhìn trên người Quan Tĩnh . Một lần nhìn qua phía cô , hắn cũng chưa từng , sau đó cô mới biết là mình tự suy đoán bậy bạ

Ý thức được điều này , tâm tình Vũ Nghê trở nên chua xót , cổ họng và lồng ngực cô như nghẹn lại , trái tim dường như đau đớn và uất ức hơn . Ngoại trừ việc tức giận , cô lại càng thất vọng với bản thân

Đôi mắt cô chăm chú quan sát dọc trên người Lạc Ngạo Thực . Giá như ánh mắt của cô lúc này là một con dao , thì gương mặt tuấn tú kia bấy giờ đã trở thành một mạng nhện đẫm máu rồi ! (Vũ Nghê suy nghĩ ghê quá T___T)

Lạc Ngạo Thực dường như không nhận thức được ánh mắt ‘hung tợn’ ở phía bên kia , gương mặt của hắn vẫn nhìn về Quan Tĩnh !

Quan Tĩnh tựa vào cạnh bàn , thân thiện chào hỏi "Lạc tổng , Tưởng tổng , uống chút gì không ?!"

"Cái gì cũng được , em cứ tự ý quyết định là được rồi !" Lạc Ngạo Thực ung dung nói

Chỉ ít phút sau người hầu bàn đã đem đồ uống đến

Tưởng Vũ Hàng mở đầu đề tài , chủ động giới thiệu với Lạc Ngạo Thực "Lạc tổng , Vũ Nghê thì anh biết rồi . Còn người phụ nữ xinh đẹp này chính là nữ phát thanh trên kênh thể thao của đài MBS . . . . . ."

"Ừm , mới nãy tôi cũng đã chào hỏi !" Lạc Ngạo Thực búng tro thuốc lá vào tàn gạt , sau đó lại tiếp tục khen ngợi "Các nữ phát thanh của đài MBS đều rất xinh đẹp , mỗi người một vẻ , so với người này thì người kia nhỉnh hơn đôi chút , thật làm người ta ngưỡng mộ !"

Nói đến đây hắn liền quay đầu liếc sang Vũ Nghê một cái . Vũ Nghê đương nhiên sẽ không phớt lờ cái nhìn trong mắt hắn , cũng không phải cô không nghe đến lời nói ‘so sánh’ kia

Nguyên do là trong lòng không được thoải mái , nghe thêm thế này lại càng khó chịu . Đây là ý gì ?! Mỗi người một vẻ , so với người này thì người kia nhỉnh hơn đôi chút ?!

"Ha ha. . . . . ." Được một người đàn ông có quyền lực như Lạc Ngạo Thực khen ngợi , thử hỏi cô gái nào không vui , Quan Tĩnh cười đến híp cả mắt "Lạc tổng , anh cũng không nên đem tôi ra so sánh với Vũ Nghê nha , chúng tôi là bạn tốt của nhau . Anh nói thế này , lỡ như chúng tôi xung đột thì sao . Vũ Nghê coi vậy chứ cũng là một đại mỹ nhân chiếm tỉ lệ người xem tivi cao nhất , đây là điều minh chứng không tồi !"

"Ha ha. . . . . . Xin lỗi , tôi lỡ lời ! Vũ Nghê , em không phải đang trách tôi chứ ?!" Rốt cuộc hắn cũng hướng về phía cô ——

Biểu cảm hai ánh mắt vô tình giao nhau , lại bị phát hiện mình đang chăm chú nhìn hắn , làm đôi gò má của người nào đó ngày càng nóng lên . Cũng may là ánh đèn nơi đây rất tối , che khuất được gương mặt đang ửng hồng kia . Cuối cùng cô cũng lấy lại sự bình tĩnh "Tất nhiên là không rồi !"

Hèn hạ , dối trá !

Ngoài miệng nói là không có gì , nhưng trong lòng cô luôn mắng chửi hắn hết lời . Càng không chịu nổi loại từ ngữ chẳng lọt tai kia , trong đầu liên tục sôi trào , bao nhiêu bực bội đều hướng tên đàn ông thối tha nguyền rủa

Nhìn vào đôi mắt xinh đẹp đang hờn giận vì ghen tuông khiến Lạc Ngạo Thực cố nén cười , hắn nhàn nhã dựa vào lưng ghế sofa , cánh tay khoác lên thành ghế , tư thế thả lỏng tràn ngập đầy nét thoải mái "Thật ra thì tôi không phải lỡ lời , như Vũ Nghê đây là bạn gái của Tưởng tổng , nếu tôi khen ngợi quá nhiều lại sợ Tưởng tổng hiểu lầm !"

Tưởng Vũ Hàng nâng lên ly rượu chạm vào cái ly của Lạc Ngạo Thực , âm thanh phát ra sắc nét "Lạc tổng suy nghĩ thật chu đáo !"

Lạc Ngạo Thực bưng ly rượu lên , nhẹ nhàng nheo lại đôi lông mày dày đặc "Phải thế thôi , tục ngữ có câu ";vợ bạn không được hại"; , tôi đương nhiên đặc biệt tôn trọng đối với Vũ Nghê !"

Rõ ràng là lời nói thanh minh dễ hiểu , nhưng lại làm lòng cô tan nát hơn . Những lời này làm cô vô cùng khó chịu , cô không thích hắn nói cô như vậy , thật sự không thích !

"A

Lạc tổng , bây giờ tôi mới hiểu , anh không phải thật lòng khen sắc đẹp của tôi , mà là anh gặp khó khăn trong việc khen ngợi Vũ Nghê , cho nên mới trêu chọc tôi ?!" Quan Tĩnh không hài lòng phàn nàn , đôi mắt mỹ lệ căng thẳng nhìn Lạc Ngạo Thực "Không được , phải phạt anh một ly , nếu không tâm trạng của tôi thật khó chịu nha !"

Nói xong Quan Tĩnh đứng dậy đến bên người Lạc Ngạo Thực , đem rượu đỏ chuyên nghiệp rót vào

Khi chân Quan Tĩnh đụng phải cạnh bàn , không biết là do vô tình hay cố ý , ngay sau đó thì thân thể cô ngã vào trên đùi Lạc Ngạo Thực , thậm chí một cánh tay còn quàng lên cổ của hắn ——