Tổng giám đốc, anh đi đi!
Chap 15: Màn ái muội trong phòng tắm (H+)
Gương mặt Từ Lâm đã áp sát vào mặt Hàn Dĩ Xuyến, trán hắn cụng vào trán cô. Hơi thở của hai người hoà quyện vào nhau, nhịp tim giao thoa trong gang tấc...
Hàn Dĩ Xuyến lại một lần nữa ngượng nghịu cúi đầu....
Từ Lâm nhìn cô một lúc, cố tình hiểu sai ý của cô, hắn chợt nở nụ cười mờ ám
- Thích nhìn nó đến vậy sao?
Mặc dù hỏi vậy nhưng hắn đang cực kì khó chịu, chưa bao giờ hắn muốn phát tiết điên cuồng như lúc này. Hắn thật sự muốn ngay lập tức đặt người con gái trước mặt xuống thân, hung hăng chiếm đoạt, còn muốn bắt ép cô khẩu giao cho mình! ( ặc! biến thái!!!)
Hàn Dĩ Xuyến không phải một cô gái hư hỏng nhưng cũng không ngây thơ đến mức không hiểu từ " nó" trong miệng Từ Lâm là cái gì?
Gò má cô đỏ ửng, nóng ran, nhịp tim cũng tăng lên nhanh chóng....
Cô cố gắng giữa bình tĩnh để tắm nhanh cho Từ Lâm.
- Từ tiên sinh, tại sao anh cứ thích trêu chọc người khác như vậy?
Từ Lâm vẫn giữa nguyên bộ mặt vô cảm đó, bất ngờ kéo cả người Hàn Dĩ Xuyến ngã xuống bồn tắm và nằm gọn trong vòng tay hắn....
Bị kéo với một lực mạnh như vậy, Hàn Dĩ Xuyến không giữa được thăng bằng nên đã bám chặt hai tay vào vai Từ Lâm, cả gương mặt và cơ thể đã ướt nhẹp đều đã dán chặt vào người Từ Lâm....
Sự tiếp xúc mềm mại bất ngờ khiến hạ thân Từ Lâm càng muốn bốc hoả, thân thể nhỏ nhắn, non nớt cứ liên tục cọ xát trên da thịt khiến dục vọng của hắn đã gào thét được thoả mãn....
Hắn kéo cơ thể cô ra một khoảng nhỏ, quan sát thân thể tuyệt mị trước mặt, bộ váy màu tím vì bị ướt nên dán chặt vào cơ thể, để lộ đường cong hoàn mĩ và bộ đồ lót thấp thoáng bên trong. Yết hầu Từ Lâm chuyển động liên tục, hắn lại áp sát cơ thể trước mặt lần nữa...
Hàn Dĩ Xuyến như bị thôi miên rồi, cô chỉ biết xấu hổ chấp nhận sự tấn công của dã thú.
Từ Lâm kéo cô lại gần, môi bạc hạ thấp xuống, nhanh chóng nuốt chửng đôi môi bóng loáng, quyến rũ....
Nụ hôn vừa ướt át vừa nóng bỏng, mang theo mùi vị dục vọng mãnh liệt....
Vừa hôn, tay Từ Lâm vừa lướt theo sóng lưng Hàn Dĩ Xuyến, chậm rãi kéo khoá xuống....
Cảm giác trống rỗng sau lưng khiến Hàn Dĩ Xuyến bừng tỉnh, hô hấp của cô trở nên dồn dập hơn, từng tế bào thần kinh cứ căng lên...
Từ Lâm nhả đôi môi ngọt lịm kia ra, hôn dọc theo cổ đến xương quai xanh rồi trượt nhẹ xuống rãnh ngực sâu vút kia, bàn tay ma thuật cũng đang nhiệt tình hỗ trợ, kéo tuột chiếc váy liền của Hàn Dĩ Xuyến xuống ngang hông...
Nửa thân trên của Hàn Dĩ Xuyến bây giờ chỉ còn lại chiếc áo ngực là đồ bảo hộ cuối cùng, làn da trắng nõn không tì vết quả là một liều thuốc trí mạng đối với Từ Lâm, hắn nở nụ cười nham hiểm nhưng không che giấu đi dục vọng hiện giờ....
Không chút do dự, hắn kéo phăng chiếc áo ngực màu đen tuyền của cô...
Bộ ngực sữa căng tròn, đầy đặn đã phơi bày trước mặt Từ Lâm...
Cảm giác kích thích đến từng tế bào não khiến hắn càng muốn có được cô gái này! Cơ thể loã lồ trước mặt đàn ông như vậy khiến Hàn Dĩ Xuyến vô cùng xấu hổ, cô từ từ ý thức được nguy hiểm đang đến gần, bắt đầu giãy giụa khỏi người đàn ông này
- Không... không muốn...!
Từ Lâm nhướn mày cười hài lòng
- Bây giờ mới giãy giụa, không phải đã muộn rồi?
Sau đó nhìn ngắm nhụy hoa đang thẹn thùng từ từ nở rộ trên bầu ngực trắng mịn, không chờ đợi thêm mà cúi đầu xuống mút lấy một nhụy hoa, tay thì xoa xoa lên nhụy hoa còn lại, ngón tay nắn nhẹ nhàng trên đó, rồi lại mạnh tay bóp mạnh bầu ngực khiến nó biến thành nhiều hình dạng khác nhau.....
Hàn Dĩ Xuyến liều mạng muốn bỏ chạy.
Cô hối hận rồi! Giờ phút này cô đã hối hận rồi!
- Không... Không được... Làm ơn... làm ơn dừng lại đi!
Nghe cô cầu xin tha thứ và giãy giụa điên cuồng, Từ Lâm càng bị kích thích hơn.
Đầu lưỡi lão luyện trêu chọc, cộng với bàn tay như rắn nước kia, không hề có ý định dừng lại....
- Dĩ Xuyến, em thật sự rất đẹp!
Hàn Dĩ Xuyến liều mạng lắc đầu
- Làm ơn.. tha cho tôi! Tôi... tôi không làm được...!
Từ Lâm cười xấu xa, bàn tay rời khỏi ngực cô trượt theo vùng bụng phẳng mịn xuống eo...
Xoạc
Bộ váy còn vướng trên người cô hoàn toàn bị xé rách đến thảm thương, sau đó bị ném ra khỏi bồn tắm....
Những ngón tay thon dài nóng bỏng tham lam luồn lách vào bên trong chiếc quần lót còn lại của Hàn Dĩ Xuyến, vào được đến được cấm địa, những ngón tay không xương kia liền dở trò khiêu khích...
Bên trên, môi hắn lần nữa quay lại cắn mút đôi môi tội nghiệp của cô, sau đó di chuyển sang vành tai nhạy cảm của cô, kết hợp với hành động đáng xấu hổ dưới hạ thân cô, hắn nhả ra từng câu chữ hết sức dơ bẩn
- Ướt như vậy rồi, em còn giả vờ phản kháng? Ở đây... có phải đang rất ngứa?
Vừa nói, hắn vừa xé rách cả chiếc quần lót của cô, ngón tay mơn trớn vùng non mềm của người con gái...
Hắn lại tiếp tục phun ra từng câu dâm loạn
- Cầu xin tôi muốn em đi! Đang rất khó chịu? Đúng là tiểu dâm đãng, càng đụng thì càng ướt!
Khoái cảm dồn dập ập tới, Hàn Dĩ Xuyến cắn chặt môi để không phát ra những thứ âm thanh đáng xấu hổ kia.
Từ Lâm thu tay về, hắn áp sát cơ thể cô vào thành bồn tắm....
Ngay khi cảm giác được vật nam tính phía dưới đang dần dần tiến lại gần nơi tư mật của mình, hai chân Hàn Dĩ Xuyến lập tức khép chặt lại, cô gian nan mở miệng
- Làm ơn.. đừng ở đây.... tôi.. tôi muốn... muốn ở trên giường!
Biết không thể thoát khỏi hắn, cô cũng không ngốc nghếch mà chống đối nữa, chi bằng một lần này để kết thúc mọi chuyện đi!
Nhưng để hắn ở đây chiếm đoạt cô thì đối với cô đó là một sự sỉ nhục!
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cô, tuy không thể trao cho người đàn ông sẽ cùng cô đi đến suốt đời - người đàn ông mà cô yêu nhưng cô vẫn muốn nó được tôn trọng một chút!
Chỉ cần một chút tôn trọng, cô không dám đòi hỏi hắn phải trân trọng!
Từ Lâm không giận mà ngược lại còn rất hứng thú với đề nghị này của cô. Hắn cười gian ác nhưng gương mặt lạnh lẽo đã dịu bớt, đứng lên và bế cô ra khỏi bồn tắm.