Tôi Sẽ Khiến Anh Phải Tỏ Tình Với Tôi

Chương 17: Đau lòng dù biết đó không phải là sự thật

Chiều hôm đó nó đứng đợi tụi bạn ở cổng trường 1 lúc sau thì chúng nó kéo đến -Ê đợi lâu lắm không -tiếng cái Trang vang lên

-Cũng không lâu lắm mà đi thôi trời nắng rồi -nó thúc dục mọi người

Vừa đi chúng nó vừa nói chuyện vui vẻ,cả đường rộn ràng tiếng nói của chúng nó.Về đến nhà không thây em nó ở nhà chắc lại qua cái Hương chơi rồi

_Vào nhà đi

Nó mở cửa cho mọi người vào bên trong,căn nhà tuy bé nhưng được chị em nó trang trí rất đẹp,nó mong rằng căn nhà sẽ mãi ấm áp mùi hương như thế này.Nó xuống bếp làm nước cho mọi người lúc đi lên nghe thấy Thùy nói gì đó liên quan đến hắn thì phải nó nấp sau cánh cửa nghe

-Ê hôm trước cái Nhiên B có bảo với tao là ngày trước nó và thằng Phong từng yêu nhau đấy lại còn làm cả chuyện đấy nữa cơ -tiếng thùy dù nhỏ nhưng vẫn đủ để nó nghe thây được

-Liệu tin được không 1 người như hắn thì sao có thể yêu 1 người như con Nhiên B được chứ

-Tao không biết thấy con NHiên B bảo vậy,nhưng tao thấy lạ nha sao con NHiên B có thể nói ra chuyện nó với hắn đã từng ấy ấy với nhau nhỉ


-Chắc không phải đâu

Nó thẫn thờ khi nghe từng lời con Thùy nói ra nó sốc lắm nhưng nó lấy lại bình tĩnh bước ra nở nụ cười tươi

-Đang nói chuyện gì thế

-À chuyện con Nhiên B với thằng Phong ấy mà,thôi chúng ta uống nước nào -Thùy cầm cốc nước lên uống -Oa ngon thế

Nó không biết tại sao nó lại thấy đau nhói trong tim thế này,nó buồn cả chiều hôm đó nó không nói gì chỉ nghe tụi nó kể chuyện trên trời dưới đất thôi.Lúc tiễn chúng nó về,không gian yên tĩnh chỉ còn mình nó,nó nằm khóc,nó chợt nhận ra mình đã thích hắn rồi sao,không hắn là 1 tên khó ưa sao có thể thích hắn được,cảm xúc dâng trào trong tâm trạng của nó

Sáng sớm nó đến lớp mở cửa ra thấy hắn đang đứng nhìn ra cửa sổ,thấy có tiếng động hắn quay lại,tim nó và hắn đập nhanh hơn,nó không chịu nổi được nữa đành bỏ ra ngoài.Không gian chỉ còn mỗi hắn,hắn nhìn về 1 phía xa xôi tự nói với lòng mình đừng thích nó,nó là đứa mà hắn ghét nhất.Một lúc sau cả lớp kéo vào chả biết tin đồn Nhiên B có quan hệ với hắn ai nói ra mà lan truyền ra cả lớp

-Các cậu có thôi đi không tôi đã bảo là tôi mơ và điều đó đâu phải sự thật,còn Thùy bà đừng nói linh tinh nữa -Nhiên B tức giận lên tiếng quay sang phía Thùy

-Bà đâu có nói là mơ,bà bảo Phong thích bà mà,tại sao bà không dám thừa nhận chứ,hay bà chỉ muốn nâng cao hình ảnh của mình thôi

thế là cuộc cãi nhau xảy ra,hắn không thèm lên tiếng mặc kệ chuyện gì đang xảy ra.Nó thấy khó chịu nên chạy ra ngoài hắn nhìn theo 1 cách vô vong

Đến gốc cây sau trường nó ngồi xuống khóc nó biết đó không phải sự thật mà sao vẫn đau đến thế.1 chiếc khăn lau đưa trước mặt nó,là Đạt bạn thân hắn sao,không phải hắn ghét nó sao tại sao lại đến đây

-Đừng khóc nữa tôi không muốn nhìn thấy 1 đứa con gái khóc,dù tôi không biết chuyện gì -giọng nói lạnh lùng pha chút ấm áp

-Không phải cậu ghét tôi sao,sao còn làm như vầy


-Không có gì chỉ là tôi đi qua thấy nên dừng lại thôi,tôi về lớp đây

Nó không còn khóc nữa chở về lớp mọi chuyện đã kết thúc,khuôn mặt tươi cười của nó lại tỏa sáng,không ai nhìn thấy lúc nãy nó khóc là vì hắn

Chiều hôm đấy không có việc gì làm,nó qua nhà Nhiên B chơi.Dọc theo con đê cạnh nhà Nhiên B,chúng nó đi tảo bộ nó rất nhiều chuyện.Đột nhiên nó dừng lại hỏi Nhiên B

-CHuyện sáng nay là thế nào vậy

-Không phải như cậu nghĩ đâu,người tớ thích không phải PHong mà là 1 người khác

-Người đấy là -nó đang nói thì Nhiên B xen vào

-Ngày trước tớ và Phong ở gần nhà nhau nên hay chơi với nhau,lúc đó tớ tưởng tớ thích cậu ấy nhưng lên lớp 2 tớ biết rằng người tớ thích là Đạt bạn thân của Phong nhưng Đạt lại thích NHiên A,tớ nghe nói Đạt đã từng hôn Nhiên A rồi đấy nhưng Nhiên A lại không thích Đạt,chuyện tình rắc rối lắm cậu à,đến bây giờ tớ vẫn nghĩ mình thích Đạt chứ không phải Thiên -Người yêu hiện tại của tớ,nhưng tớ đã quyết định sẽ quên Đạt đi và yêu Thiên 1 cách thật lòng

Nó nghe Nhiên B kể sao tự nhiên trong lòng thấy vui như thế này chứ

-Sao cậu không nói cho Đạt biết tình cảm của cậu


-Nói ra thì được gì chứ cậu ấy sẽ chẳng bao giờ để ý đến 1 đứa con gái như tớ đâu.Mà hình như tớ thấy cậu Thích Phong phải không

Nó nghe câu nói của NHiên B xong không biết nói gì phản bác cũng không được.Nó ngồi xuống nhặt những viên đất ném xuống phía sông gần đấy,nó cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa

-Nếu thích thì cậu nên nắm bắt cơ hội đừng để tụt mất rồi mới thấy hối hận

-Cảm ơn cậu chúc cậu sớm quên được người cũ và yêu người mới thật lòng

Muộn rồi nó đạp xe về nhà,đi qua nhà hắn nó nhìn vào cánh cửa vẫn khép kín nó đi qua là lúc hắn đi ra

Chiều hôm sau chả biết lớp có vụ gì mà thấy náo nhiệt quá hỏi ra mới biết hôm nay có màn tỏ tình của con Kiều Anh với thằng lớp B nghe đâu là ĐứcAnh thì phải.Giờ ra chơi tụi nó thúc giục,đẩy con Kiều về phía kia nhưng thắng Đức Anh không hề mảy may,con bé lủi thủi về lớp.Cuối giờ con Kiều Anh xin cô ra ngoài nó đặt món quà của nó và xe Đức Anh,trống hết giờ lớp B kéo nhau ra nhà xe bọn con trai quá đáng mở quà ra xem đã đành lại còn phá luôn món quà đó nữa,con KIều Anh chỉ biết ngồi khóc tụi nó phải đi tới an ủi mãi nó mới chịu nín còn Đức Anh không thèm mảy may gì cả cứ thế đi về (con trai đáng ghét)

Nó đi về nghĩ linh tinh liệu nó có nên tỏ tình với hắn không,suy nghĩ đó vừa hiện ra thì nghĩ đến cái cảnh chiều nay nó không dám tỏ tình nữa nhưng câu nói của Nhiên B lại hiện về,nó suy nghĩ viển vông không nhìn đường thế là 1 cảnh tượng kinh hoàng đã xảy ra