Tôi Là Đạo Sĩ

Quyển 4 - Chương 16: Vào mộ

- Có mùi thuốc súng! Đúng là có kẻ vừa dùng mìn phá mộ!

Ổng bác già cầm đám đá vụn lên mũi ngửi rồi lên tiếng cất lời. Chúng tôi nhìn về phía hang động đầy gạch đá lởm chởm, có vẻ như không chỉ mỗi chúng tôi biết đến sự tồn tại của lăng mộ này. Phải chăng bên trong cổ mộ này có báu vật? Tôi nhìn về phía ông bác già với thái độ hoài nghi.

Ông bác già lạnh lùng ra hiệu cho chúng tôi cùng đi vào hang động, mùi ẩm mốc xen lẫn mùi thuốc súng thật khiến lỗ mũi tôi cảm thấy khó chịu. Tôi bật đèn pin rồi tiến thật chậm vào khoảng không u tối trước mặt, cảm giác cứ như đi vào một con đường âm u sâu hun hút không có điểm dừng vậy. Bỗng nhiên tên Xao Jin giơ tay ra hiệu:

- Dừng lại...! Chúng ta đã đến cửa mộ rồi...!

Tôi soi đòn pin xung quanh xem có phát hiện gì không, và đúng thật, đây có vẻ như là cửa mộ. Hai bên tường là hình khắc của 2 con hổ nhìn trông có vẻ uy nghiêm và dữ tợn, ngoài ra còn có mấy dòng chữ tàu nữa mà tôi nhìn không luận được ra.

- Có vẻ như đây nà mộ của vị quan nhà Thanh! Biểu tượng Hổ nà để chỉ những vị quan nớn, giống như Nong được ví như dòng tộc ái tân giác na vậy!

Tôi ngạc nhiên nhìn hắn rồi lên tiếng hỏi:

- Làm sao cậu biết đây là mộ quan nhà Thanh? Biết đâu là nhà Minh, nhà Nguyên gì đó thì sao?

Tên người tàu chỉ vào hình khắc con hổ rồi ôn tồn trả lời:

- Kĩ lăng khắc hình lày theo những gì tôi từng đọc trong sách thì ló xuất hiện vào khoảng hơn 100 lăm trước đổ nại! Cũng có nghĩa nà vào khoảng cuối đời nhà Thanh! Với cả dòng chữ lày nà tên dòng họ vị quan được chôn cất tại lơi lày!

Ông bác già nhìn tên Xao Jin rồi khẽ mỉm cười xác nhận:

- Cậu đoán đúng rồi! Đây đúng là cổ mộ đời nhà Thanh! Có vẻ như cậu đang thắc mắc một số truyện khác nữa phải không?

Tên người tàu bước tiếp về phía trước nhưng vẫn lên tiếng với thái độ bàng quang:

- Đạo sĩ Mao Sơn không quan tâm nhiều đến chuyện thế tục! Với cả việc cổ mộ đời nhà Thanh nại xuất hiện ở địa phận Việt Lam, chắc chắn có nguyên do của ló! Cứ đi tiếp rồi sẽ biết thôi...!

Chúng tôi lại tiếp tục đi tiếp về phía trước, càng đi vào sâu thì những họa tiết trong hang động càng rõ nét hơn. Ổng bác già ra hiệu cho chúng tôi ngừng lại rồi tập trung nghe ngóng:

- Hình như có tiếng động gì tiến về phía chúng ta thì phải? Mọi người cẩn thận...!

Chúng tôi lép sâu một cái ngách nhỏ gần đó rồi chờ đợi, khoảng gần một phút sau khoảng chục người chạy ra với bộ dạng hớt hải, trên khuôn mặt họ lộ rõ vẻ kinh hoàng như vừa gặp phải điều gì đáng sợ lắm. 

Ông bác già suy nghĩ một hồi rồi lạnh lùng cất lời:

- Mọi việc có vẻ không ổn rồi? Có vẻ như đã có biến động bên trong cổ mộ!

- Bịch... Bịch... Bịch...!

Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau... Hình như có tiếng gì đó đang nhảy đến đây thì phải! Phải chăng là...