Tác giả: Bách Đường - Edit: Kaoru Rits (kaorurits).
Sau khi vũ hội kết thúc, hai người về phòng của Lạc.
Lạc giống như kế hoạch trước đó, đưa ra ý mình muốn tìm một chút tiêu khiển không giống người thường với quản gia riêng.
Quản gia vô cùng thuần thục cộng chuyên nghiệp mà lấy ra một quyển sách bìa cứng về các hoạt động khác.
Bên trong ghi chép đều là nội dung hoạt động hoàn toàn chưa hề xuất hiện trên sách tuyên truyền đối ngoại, trong đó có không ít nhìn qua cũng không phải bình thường như vậy.
Quản gia mỉm cười mà nói: “Đến vùng biển quốc tế, tất nhiên có thể có một vài hoạt động tương đối tự do, mà những hoạt động này chỉ mở ra đối với các vị khách tôn quý nhất tàu Endymion.”
“Xin đừng lo lắng, tàu Endymion đăng ký quốc gia rất đáng giá tin cậy, chúng tôi nhất định sẽ dốc hết sức lực bảo vệ riêng tư và ích lợi của ngài.”
Lạc bình tĩnh mà tiếp nhận quyển sách hoạt động, lật xem lên.
Tiêu Lam cũng thò lại gần cùng hắn xem, trong đó có mấy hạng mục chỉ xem mỗi miêu tả thì đã thấy bộ dáng không thể gặp ánh sáng mười mươi rồi.
Hơn nữa, cả lời quản gia vừa mới nói xem ra, tựa hồ thế lực phía sau màn đối với nơi du thuyền đăng ký có năng lực khống chế nhất định, cho nên mới không kiêng nể gì như vậy.
Tàu Endymion này cũng không biết là bối cảnh gì, lá gan to như vậy.
Sau khi lược qua mấy hạng mục rõ ràng sẽ ngồi tù, đầu ngón tay Lạc dừng lại trên một tờ thuộc về hội đấu giá nào đó.
Một tờ này vô cùng đơn giản, chỉ viết “Hội đấu giá của ngài Smith”, không có bất luận chữ viết giới thiệu gì, cũng không có hình ảnh.
Đây cũng là một hạng mục đặc biệt nhất cả quyển sách này.
Lạc nhẹ nhàng gõ gõ một chút trang sách: “Hội đấu giá này có vẻ rất thú vị, tại sao lại thần bí như vậy?”
Quản gia giải thích: “Đây là hội đấu giá tư nhân của quý ngài Smith, khách tham dự đều do ông ấy lén mời. Nếu ngài yêu cầu lâm thời gia nhập, chúng tôi có thể giúp ngài dẫn tiến với ngài Smith, nhưng sẽ không phát thư mời cho ngài, còn lại là hoàn toàn từ ngài Smith tới quyết định.”
Lạc mỉm cười gật gật đầu với quản gia: “Vậy phiền toái ông.”
Rất nhanh bọn họ liền dưới sự sắp xếp của quản gia, liên lạc với vị tổ chức hội đấu giá kia - ngài Smith.
Có lẽ là bởi vì thân phận phú hào mới nổi của Lạc, đối phương biểu hiện thật sự nhiệt tình.
Không chỉ trực tiếp đáp ứng hắn gia nhập, thậm chí ngài Smith còn trực tiếp cho Lạc thẻ VIP sơ cấp 5000 vạn hạn ngạch.
Phải biết rằng, hội đấu giá của ông ta, thường thì hội viên bình thường chỉ có 2000 vạn hạn ngạch là mức cao nhất, trực tiếp cho Lạc vượt qua hạn ngạch hội viên tầm thường, thuyết minh đối phương coi trọng thân phận này của Lạc.
Đương nhiên, nếu Lạc muốn tiêu phí hạn ngạch càng cao mà nói, cần phải tham dự trường kỳ, hơn nữa tích lũy càng nhiều tiêu phí để thăng cấp.
Nạp tiền mới có thể thăng cấp, đây là chân lý bất biến trên thế giới.
Sau khi hai bên ngắn ngủi nói chuyện với nhau, ngài Smith thông qua quản gia đưa tới thư mời hội đấu giá.
Toàn bộ quá trình có vẻ nhẹ nhàng vui sướng lại hài hòa, căn bản không phải chịu chút làm khó dễ và khảo nghiệm nào.
Quả nhiên, không có việc gì khó, chỉ sợ tiền không nhiều.
Vấn đề có thể sử dụng tiền giải quyết căn bản không tính là vấn đề, chẳng qua trên thế giới đại đa số đều kẹt ở bước “có tiền” này mà thôi.
Khi quản gia đi rồi, Tiêu Lam thưởng thức thư mời tinh xảo trên tay.
Lạc đi tới, ngồi bên người cậu: “Tiên sinh, đến lúc đó chúng ta có thể nhìn một cái xem có hàng đấu giá thích hợp dùng để tăng giá trị bần cùng lên hay không.”
Tiêu Lam quay đầu hỏi Lạc: “Anh tiêu phí trên hội đấu giá, tổ chức của anh sẽ chi trả sao?”
Nơi này chính là trong trò chơi, tài phú của Lạc ở thế giới hiện thực không có biện pháp mang vào, mà hắn cũng không phải bản thân vị kia phú hào kia, hẳn là vô pháp vận dụng tài phú trên danh nghĩa thân phận này rồi.
Lạc chống cằm nghĩ nghĩ: “Bọn họ đại khái sẽ muốn đem tôi chi trả trước đi.”
Rốt cuộc tận 5000 vạn đó, dù là tổ chức lớn thế lực hùng hậu, tiền cũng không phải gió to thổi tới mà.
“Nhưng mà không cần lo lắng.” Lạc cong lên khóe miệng, “Tôi có thể trực tiếp dùng thân phận hiện tại ghi chi phiếu, chờ đến khi bọn họ phát hiện không đúng, chắc là chúng ta đã rời khỏi màn chơi này rồi. Nếu ngài Smith muốn truy cứu trách nhiệm, hẳn là sẽ tìm đến bên dẫn tiến, tức là phía du thuyền.”
Tiêu Lam nhịn không được giơ ngón tay cái lên với hắn: “Cái này kêu đen ăn đen đi, lợi hại.”
Du thuyền lòng dạ hiểm độc gặp phải phú hào giá, đại khái chính là kiếp nạn trong định mệnh cuộc đời đi.
——
Hội đấu giá vào buổi tối ngày hôm sau.
Hai người cầm thư mời bước vào hội trường.
Toàn bộ hội trường hội đấu giá bốn phía đều là những bể sinh vật biển thật lớn từ trên dài xuống, trong đó có vô số sinh vật biển đang tùy ý ngao du, làm người ta cảm giác bản thân mình phảng phất như đặt mình giữa đáy biển.
Tiêu Lam nhịn không được rất không lãng mạn mà nghĩ, nếu có người có chứng sợ biển sâu ngồi ở hội trường, vậy chắc thảm lắm.
Bởi vì hẹn gặp mặt cha xứ Michael hình như là một nhân vật lớn, Lạc còn đặc biệt đặt riêng một phòng đỉnh, như vậy có lẽ dựa gần đối phương hơn một chút.
Hội đấu giá rất nhanh đã bắt đầu, từng món vật phẩm đấu giá dần dần lên sân khấu.
Đồ vật xuất hiện ở đây đều là một vài món có lai lịch không rõ. Chẳng hạn như một ít trân phẩm mới ra lò từ cổ mộ, hoặc là rõ ràng nghe nói đã được viện bảo tàng nào đó cất giữ rồi, hay là vật phẩm nhiều năm trước đã không biết tung tích.
Cũng khó trách hội đấu giá này chỉ mở ra tư nhân, còn phải chuyên môn đặt trên du thuyền, những vật phẩm đấu giá này có không ít món đều không thể bị đại chúng biết đến.
Lạc làm bộ rất có hứng thú mà nhìn người chủ trì hội đấu giá, đầu ngón tay lại âm thầm lan tràn ra bóng đen chỉ có hắn và Tiêu Lam mới có thể nhìn thấy, bóng đen từ kẹt cửa lặng lẽ dò ra ngoài, dọc theo một loạt phòng tìm kiếm thân ảnh cha xứ Michael.
Rất nhanh, khóe miệng Lạc liền cong lên: “Tiên sinh, tôi phát hiện một việc rất thú vị.”
Tiêu Lam ném sang một ánh mắt dò hỏi.
Lạc bám vào bên tai cậu giải thích: “Cha xứ Michael đang ở cùng với mục tiêu của tôi, vị thương nhân buôn súng ống đạn dược gọi là Carlos kia.”
“Hình như Carlos không hài lòng với thân thể già nua gần đất xa trời của mình, mà cha xứ Michael hứa hẹn có thể trợ giúp ông ta giải quyết phiền não đó……”
——
Cách đó không xa, trong một căn phòng đỉnh cấp khác.
Cha xứ Michael đang mặc chính trang, cười nói cùng Carlos tóc bạc đầy đầu bên cạnh, xung quanh là một đám vệ sĩ cao lớn mặc đồ đen thống nhất.
Mọi người ở đây đều không chú ý tới bóng đen từ kẹt cửa lan tràn ra, hoặc là nói, bọn họ căn bản nhìn không thấy.
Cha xứ Michael tươi cười đầy mặt: “Ngài Carlos, có thể nhìn thấy ngài đúng là vinh hạnh của tôi.”
Ánh mắt Carlos sắc bén, nụ cười chỉ dừng lại ở khóe miệng: “A, trước đó ông nói qua ‘nước suối của thần’ có thể ngăn cản thân thể của tôi già đi, là thật vậy chăng?”
Cha xứ Michael nói: “Đó là đương nhiên, đây là thần ban ân, thần vạn năng sẽ ban cho tín đồ của mình quyền lực vĩnh sinh. Nước suối của thần cơ sở nhất có thể ngăn cản già cả, mà tiến thêm một bước có thể khôi phục sức sống con người, thậm chí nước suối thần cao cấp nhất có thể khiến con người không bao giờ sợ hãi tử vong nữa.”
Giọng điệu ông ta nhiệt tình dào dạt, phảng phất như một người bán hàng đa cấp chuyên nghiệp.
Carlos nghe vậy lại khẽ nhíu mày, bậc lửa điếu xì gà trên tay.
Cùng với động tác của lão, bọn vệ sĩ vốn đứng yên trong phòng sôi nổi móc súng trong tay ra, họng súng tối om đồng thời chỉ về phía vị trí cha xứ Michael.
Nụ cười của cha xứ Michael cứng đờ: “Ng…… ngài Carlos?”
Carlos chậm rãi hút một ngụm xì gà: “Tôi không thích người khác dùng sản phẩm thấp kém lừa gạt tôi, nước suối của thần rõ ràng có càng tốt hơn, không phải sao? Quý ngài cha xứ.”
Cha xứ Michael lau mồ hôi trên trán: “Là… là… là thế này, nước suối của thần là đến từ thần ban cho, nếu lần đầu tiên đã tiếp xúc với lượng quá mạnh, cơ thể con người sẽ không chịu nổi, đặc biệt là……”
Ông ta tự hỏi một chút tìm từ: “Đặc biệt là…… người có đáy thân thể vốn đã trải qua một ít hao tổn.”
Carlos phun ra một vòng khói, chỉ là nhìn ông ta, cũng không nói lời nào.
Họng súng xung quanh cũng không có ý buông tha, vẫn lạnh lùng mà đối điện cha xứ Michael.
Tay cha xứ Michael cũng run lên, một bộ bị dọa choáng váng: “Nếu ngài Carlos có thành kính với thần như vậy, chắc là thần cũng sẽ bị thành ý của ngài làm cảm nhiễm, thần chắc chắn sẽ trong thời gian nhanh nhất chỉ dẫn tôi, cho ngài tiến thêm một bước đến suối nguồn của thần……”
Carlos mỉm cười lên: “Đúng vậy, tôi tràn ngập lòng kính ngưỡng với thần của ông, từ trước đến nay tôi đều là tín đồ thành tín nhất của thần.”
Cha xứ Michael gật đầu như đảo tỏi: “Đúng đúng đúng, tôi chưa bao giờ gặp qua tín đồ nào như ngài, thật làm người cảm động.”
Chưa thấy tín đồ nào cứng như ngài, ngài nhìn cây súng này xem, nó thành kính biết bao nhiêu!
Carlos hơi hơi xua tay, bọn vệ sĩ xung quanh đồng thời buông súng xuống, bộ dáng như không có việc gì phát sinh cả.
Lão chậm rãi hút điếu xì gà: “Tôi đã từng không thích thứ xì gà này, bởi vì mùi vị quá nồng đậm, nhưng theo số tuổi gia tăng, các loại thuốc lá khác tôi đều dần dần nhấm nháp không ra mùi vị nữa…… Già cả, thật đúng là thứ tra tấn con người mà.”
Cha xứ Michael vội vàng cười làm lành: “Nào có, nào có, ngài vẫn là thương nhân trên súng ống đạn dược lợi hại nhất trên thế giới.”
Carlos như chim ưng mà nhìn chằm chằm ông ta: “Tế phẩm đã sớm dựa theo cách ông nói chuẩn bị tốt, nghi thức khi nào thì bắt đầu? Tôi sắp chờ không kịp nữa.”
“Ngày mai, buổi tối 12 giờ.” Cha xứ Michael lặng lẽ bám vào bên tai Carlos nói, “Ở ngay chỗ……”
Carlos cười cười: “Rửa mắt mong chờ.”
——
Gần như là đồng bộ với cha xứ Michael nói, ở căn phòng cách đó không xa, Tiêu Lam nghe Lạc phát sóng trực tiếp lại cũng nhận được hệ thống nhắc nhở:
“Điều tra xem cha xứ Michael muốn làm gì ( /1)”
“Nhiệm vụ 【 Bí mật của cha xứ Michael 】 đã hoàn thành, kích phát nhiệm vụ tiếp theo 【 Nghi thức ban cho 】”
【 Kích phát nhiệm vụ chi nhánh: Nghi thức ban cho 】
【 Thuyết minh nhiệm vụ: Chứng kiến nghi thức ban cho nước suối của thần (0/ ) 】
【 Nhắc nhở: Nhiệm vụ là một phần trong nhiệm vụ chi nhánh, hoàn thành sẽ kích phát nhiệm vụ kế tiếp. Nhiệm vụ chi nhánh không cưỡng chế, có thể từ bỏ mọi lúc, từ bỏ không trừng phạt 】
Không biết cái gọi là “Thần” kia đến tột cùng là thứ gì?
Cũng không biết cha xứ Michael ngụy trang thành con người là muốn làm cái gì, dù sao chắc chắn không có quan hệ gì với việc ban phúc cứu vớt loài người rồi.
Một thương nhân súng ống đạn dược tay nhuốm đầy máu tươi khát vọng vĩnh sinh, một cha xứ dị giáo ngụy trang thành con người, nghi thức ban cho nước suối vĩnh sinh này đã chú định là sẽ không bình lặng.
Tiêu Lam đang suy tư về nhiệm vụ của mình, lại nghe được giọng của Lạc: “Tiên sinh, cái này thế nào?”
Cậu theo đầu ngón tay Lạc nhìn sang, bỗng thấy được một quyền trượng ánh vàng lấp lánh, trước mắt đã đấu giá lên đến 4000 vạn, người bán đấu giá đang đếm ngược.
Bạn xem màu sắc rực rỡ lung linh này đi, bạn xem trang trí được điêu khắc tinh tế này đi, đều để lộ ra ——
Nó rất thích hợp biến thân thành giá trị bần cùng.
Tiêu Lam gật gật đầu: “Không tồi.”
Lạc thuận thế tăng giá, trực tiếp nâng giá cả lên đến 5000 vạn, tiếng chửi bậy dưới lầu của người nào đó muốn bắt lấy quyền trượng này vang lên.
Tiêu Lam vây xem toàn bộ hành trình tỏ vẻ, mình đã trưởng thành, khi đối mặt với 5000 vạn giá trị bần cùng thế mà có thể bảo trì tâm thái gợn sóng bất kinh rồi.
Đây là một bước nhỏ trong bần cùng, lại là một bước tiến lớn của cá nhân Tiêu Lam.
Hàng đấu giá sẽ được trực tiếp đưa đến phòng Lạc sau khi hội đấu giá kết thúc, cũng không cần bọn họ tự mình xách theo.
Giờ phút này, hai người đã hoàn thành mục tiêu, bọn họ tùy ý mà nhìn trên bục bán đấu giá, chờ đợi hội đấu giá kết thúc để rời khỏi.
Bỗng nhiên, Lạc hơi ngồi ngay ngắn lại, ánh mắt sắc bén mà nhìn về một hướng nào đó.
Tiêu Lam chú ý đến biến hóa của hắn: “Làm sao vậy?”
Lạc nhẹ giọng nói: “Tôi cảm giác đến mảnh nhỏ của mình, nhưng hình như không giống với loại trước kia từng xuất hiện…… Có cảm giác khá cổ quái.”
Tiêu Lam: “Có thể xác định vị trí của nó không?”
Lạc khẽ nhíu mày: “Hơi thở kia chỉ xuất hiện trong một chớp mắt, chỉ có thể cảm giác được phương hướng đại khái, tôi có thể dựa vào ký ức đi tìm.”
Tiêu Lam nói: “Dù sao thời gian nghi thức ban cho là vào ngày mai, không bằng đêm nay chúng ta qua đó nhìn xem?”
Lạc: “Tiên sinh, tôi có thể tự mình đi, em không cần nhọc lòng thay tôi.”
Tiêu Lam kiên trì: “Nếu anh té xỉu, em có thể khiêng anh ra mà.”
Lạc bị nhắc nhở đến đoạn lịch sử đen tối: “……”
Hắn hạ quyết tâm, lần này nhất định phải đánh mảnh nhỏ của mình đến chính mình cũng nhận không ra nữa mới thôi.
Tác giả có lời muốn nói:
Đây là dưới điều kiện Lạc không biết lúc mình hôn mê ở chung cư 404 biến thành mèo đen, Tiêu Lam xách cổ hắn, bó hắn thành heo sữa, hơn nữa ném hắn sang một bên ăn bụi, còn biến thành gà ăn mày nha.
Tác giả không muốn lộ ra tên họ cưỡi xe ba bánh đã không có bánh xe, nhanh như bay thoát khỏi hiện trường.
Hết chương 163.