Các hồn sư bị nhốt trong hải đảo không ngờ bên ngoài đã biến thành như vậy, cho dù hồn sư Chiến Hồn điện cùng Ngự Hồn điện tập trung, trong khoảng thời gian ngắn vẫn cứ không thể diệt trừ dị ma ngay lập tức, Rừng rậm Ma thú trở thành đại bản doanh của dị ma, điều này với Phụ Hồn điện mà nói tuyệt đối là một tin tức xấu.
Thượng Quan gia chủ cùng Vệ Cẩn im lặng một lát, Thượng Quan gia chủ dù sao lớn tuổi thành tinh, rất nhanh phục hồi tinh thần cười cười với Trang Dịch: “Tuy Trang Dịch còn trẻ tuổi, nhưng có thể được Chiến Hồn điện cùng Ngự Hồn điện gửi gắm kỳ vọng cao, nói vậy nhất định thực lực phi phàm… Nhiệm vụ Rừng rậm Ma thú thất bại, nhưng đánh bậy đánh bạ lại đến được Phụ Hồn điện, có lẽ sẽ là một chuyện tốt khác.”
Trang Dịch gật gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy, chỉ là chuyện truyền tống trận, ta phải phối hợp với Lâu hiệu phó mới có thể hoàn thành, chỉ một mình ta, e là…”
Thượng Quan gia chủ lập tức cười nói: “Không vội, có thành thành lập truyền tống trận tự nhiên là tốt nhất, như vậy ba Hồn điện tập hợp, sợ gì dị ma, không có mà nói cũng không sao, nếu như ngươi có thể phối hợp với Phụ Hồn điện,xác suất chúng ta đột phá vòng vây của dị ma cũng sẽ tăng lớn.”
Dù sao cũng là một hồn sư ba hệ cấp tám cùng một ma thú cấp chín mà, hai vị trước mắt này, bất luận đi tới chỗ nào, đều sẽ là một khối thực lực không thể khinh thường, huống chi Trang Dịch còn là một trận pháp sư cực mạnh, đối với Phụ Hồn điện mà nói, có thể nghênh đón hai cường giả như vậy, lập tức giải quyết không ít vấn đề của nhóm hồn sư đứng đầu.
Thượng Quan gia chủ nghĩ như vậy, bởi vì hắn coi trọng Trang Dịch, tiếp theo hai người nói chuyện vô cùng hòa hợp thuận lợi, Trang Dịch cũng biết được tình huống trên hải đảo bên này từ chỗ Thượng Quan gia chủ.
Dị ma từng hung hãn tấn công, chúng nó xuất hiện đột nhiên, số lượng cũng có ưu thế hơn nhân loại, lại thêm lực phòng ngự biến thái kia, trên hải đảo phồn sư chiếm đa số, lực tấn công cùng lực phòng ngự đều không mạnh, cũng từng tổn thất nặng nề.
Nhưng cũng may Phụ Hồn điện nhanh chóng cùng học viện Hải Lam hợp nhất chống lại, tuy phụ hồn sư không có lực tấn công mạnh, nhưng bọn họ giỏi trận pháp, sau hoảng loạn ban đầu, mọi người đoàn kết lại dùng trận pháp bảo vệ đại bản doanh, đồng thời để bảo vệ tốt mọi người, tất cả nhân loại đều chuyển dời đến đảo trung tâm của Phụ Hồn điện cùng học viện Hải Lam trên đảo Hải Lam, hai đảo lớn liền nhau, tất cả học sinh còn ở trường do học viện Hải Lam chỉ huy, mà hồn sư đã tốt nghiệp, thì nghe lệnh Phụ Hồn điện, hai tổ chức hồn sư mạnh nhất trên hải đảo, nâng đỡ lẫn nhau.
Mấy tháng này, tuy rằng dị ma không tiếp tục tấn công, nhưng để đốc xúc mọi người không lười biếng, Phụ Hồn điện cùng học viện Hải Lam cùng nhau phát ra đủ loại nhiệm vụ, để các hồn sư tổ độ ra biển làm nhiệm vụ, đồng thời thành lập đội giám sát, tiến hành giám sát cùng khảo sát hồn sư mọi lúc.
La Đình Ân mà Trang Dịch gặp hôm nay chính là đội trưởng đội giám sát quản lý học sinh học viện Hải Lam, thực lực tổng hợp xếp thứ năm, mà Vệ Cẩn tuy rằng chưa tốt nghiệp, nhưng đi vào Phụ Hồn điện, thông qua tầng tầng khảo sát cùng dân chúng tán thành, thân phận hiện tại của Vệ Cẩn là tổng đội trưởng đội giám sát, quản lý đồng thời đội giám sát của Hải Lam cùng đội giám sát của Phụ Hồn điện.
Trang Dịch không nghĩ tới Vệ Cẩn lại giữ chức vị quan trọng như vậy, tuyệt đối không phải do Trang Dịch không tán thành thực lực của Vệ Cẩn, mà là Vệ Cẩn sinh ra trong Ngự Hồn điện, lại là học sinh vừa chuyển đến học một năm, Phụ Hồn điện cùng Hải Lam dám trọng dụng Vệ Cẩn như vậy, lại kết hợp với sự quản lý ngăn nắp gọn gàng này của bọn họ, làm Trang Dịch không khỏi có chút bội phục Phụ Hồn điện cùng Hải Lam.
Chỉ là, nhìn cánh tay trống rỗng của Vệ Cẩn, trong lòng Trang Dịch có chút khó chịu, nhịn không được hỏi: “Vệ Cẩn, ngươi là bị dị ma đả thương sao?”
Phụ Hồn điện là thánh địa của phụ hồn sư, học viện Hải Lam lại bồi dưỡng vô số phụ hồn sư tinh anh, hồn sư hệ chữa trị là một nhánh của phụ hồn sư, hồn sư trên cấp tám hao phí một chút tâm lực là có thể chữa khỏi cụt tay cụt chân, hồn sư lãnh vực cấp chín trở lên ra tay, thậm chí có thể trị liệu cơ thể cho các hồn sư khác.
Cũng vì vậy mà cho tới nay, người thường cùng hồn sư cấp thấp có lẽ có tình huống tàn tật, nhưng càng là hồn sư cấp cao, cho dù đã từng trải qua không ít trận chiến, chỉ cần còn sống, là vẫn luôn hoàn hảo không tổn hao gì.
Căn cứ suy đoán của Trang Dịch, hồn sư cấp tám như Vệ Cẩn, muốn được chữa khỏi, chỉ sợ phải có với vị hồn sư lãnh vực cấp chín trở lên ra tay, có lẽ với Hồn điện khác mà nói là có chút phiền toái, nhưng với Phụ Hồn điện mà nói, chỉ cần vài vị trưởng lão ra tay là được.
Vệ Cẩn biết Trang Dịch là có ý tốt, trên mặt hắn không có chút ảo não, ánh mắt nhìn Trang Dịch ấm áp: “Ta cùng vài vị hồn sư bao vây tấn công một dị ma vương tộc cấp chín, trước khi chết, dị ma này chạy vào cơ thể ta, muốn lợi dụng ta chạy thoát, nhưng đáng tiếc, nó bị ta ép đến cánh tay, không chỉ phụ thể thất bại, còn ngược lại giúp ta đột phá cấp tám. Dùng một cánh tay đổi được như vậy, đáng giá.”
Dị ma vương tộc cấp chín…
Lúc trước khi ở Ellen, Trang Dịch nhớ rõ hai dị ma huyết hồng bị giết kia chính là vương tộc trong dị ma, cho nên đặc biệt khó đối phó, hắn nhớ lúc đó dị ma vương tộc cấp chín bởi vì không tìm được thân thể thích hợp, đơn giản dùng bản thể chiến đấu, không ngờ sau khi chúng nó vào được thân thể nhân loại, vậy mà còn có thể phá hoại khả năng tái sinh thân thể của hồn sư.
Trang Dịch nghe vậy, gật gật đầu, không nói thêm cái gì, trong lòng lại đang tính toán, về sau có cơ hội bảo Vệ Cẩn để hắn nhìn xem, tuy rằng hắn không phải hồn sư hệ chữa trị, nhưng sức mạnh ba hệ của triệu hoán sư, có lẽ sẽ có chuyển cơ cũng không chừng.
Vệ Cẩn không biết trong lòng Trang Dịch suy nghĩ gì, nhìn dáng vẻ lạnh lùng nghiêm túc của Trang Dịch, Vệ Cẩn chớp chớp mắt với Trang Dịch: “Không hổ là huynh đệ tốt, hai người chúng ta lại cùng trở thành hồn sư cấp tám, vốn ta còn lo mình thành người thực lực mạnh nhất trong cả nhóm, ngươi cùng Thượng Thanh Vân sau này nhìn thấy ta có thể đố kị chết hay không, hiện tại không cần lo lắng.”
Trang Dịch bật cười: “Thượng Thanh Vân bây giờ còn là cấp bảy, cách cấp tám còn một khoảng cách không nhỏ.” Cấp bảy đến cấp tám tinh thần lực bay vọt, Vệ Cẩn là lợi dụng dị ma vương tộc phụ thể phá tan trạm gác này, Thượng Thanh Vân hiện tại đã bị dị ma nhìn chằm chằm mà không biết, chỉ sợ không tốt số như vậy.
Vệ Cẩn quay đầu nhìn về phía Lôi Tu: “Vậy mà cấp chín rồi… Lúc ta mới nhìn thấy nó, nó mới cấp mấy nhỉ, hình như còn chưa đến cấp một đúng không? Trời ạ, hơn ba năm ngắn ngủi, từ cấp không đến cấp chín, đây chính là điểm lợi hại của ma thú biến dị sao?”
Trang Dịch nghe Vệ Cẩn nói như vậy, trong lòng nhất thời “lộp bộp” một tiếng, Lôi Tu thăng cấp cực nhanh, hồn sư nhìn Lôi Tu mạnh lên như Vệ Cẩn, tuy rằng sẽ thán phục, lại không đến mức nghi ngờ, thế nhưng Thượng Quan gia chủ ở bên cạnh…
Trang Dịch phản xạ có điều kiện nhìn về phía Thượng Quan gia chủ, vừa vặn nhìn thấy Thượng Quan gia chủ thu lại ánh mắt nhìn Lôi Tu.
Lôi Tu đang được Vệ Cẩn khen quay đầu đi, lười nhìn Vệ Cẩn.
Vệ Cẩn nhìn dáng vẻ lạnh lùng của Lôi Tu, ở trong ấn tượng của hắn, Lôi Tu chính là rất dính Trang Dịch, hận không thể mỗi giây mỗi phút đều dính một chỗ với Trang Dịch, không cho phép bất cứ kẻ nào chen chân, lúc này nhìn thấy Lôi Tu lại thái độ khác thường như vậy, Vệ Cẩn nhịn không được đưa tay muốn sờ sờ cái đầu lông xù của nó: “Tại sao không đứng giữa ta cùng Trang Dịch? Sao không dùng móng vuốt uy hϊế͙p͙ ta? Hơn một năm không gặp, ngươi có nhớ ta không?”
Lôi Tu lắc một cái, tránh được tay Vệ Cẩn, thấy hắn liên tục đưa ra nghi vấn, Lôi Tu không kiên nhẫn dùng móng vuốt đè mặt đất, sau đó đưa tay, một phát đánh bay bàn tay giơ giữa không trung của Vệ Cẩn.
Vệ Cẩn đã làm tốt chuẩn bị bị đập lập tức tránh một chút, nhìn dáng vẻ không kiên nhẫn của Lôi Tu, hắn cười nói: “Vẫn là như cũ, thật đáng yêu.”
Trang Dịch đang lo lắng ở bên cạnh nghe vậy, cả người đều nổi da gà. Hắn nhìn nhìn Lôi Tu,quả nhiên nhìn thấy Lôi Tu quay đầu không thể tin nổi nhìn Vệ Cẩn một cái, sau đó giống như nghĩ đến cái gì, ánh mắt lại từ từ trở lại lạnh lùng như bình thường.
Trang Dịch mơ hồ cảm giác được cảm xúc của Lôi Tu không thích hợp, nhưng Lôi Tu không trao đổi ánh mắt với hắn, chỉ nhìn bóng lưng Lôi Tu hình thú, Trang Dịch căn bản không rõ nó đang nghĩ cái gì.
Chẳng lẽ bởi vì vừa rồi ở trong phòng nghỉ, hắn cười nhạo Lôi Tu, cho nên Lôi Tu không vui?
Càng nghĩ càng có khả năng, Lôi Tu không có ký ức trước kia, tuy rằng sau khi biến thành hình thú ngẫu nhiên sẽ rất đáng yêu, nhưng là cường giả đệ nhất, luôn không thích bản thân bị coi như ma thú bình thường mà đối đãi, hơn nữa vừa rồi Vệ Cẩn coi nó là ma thú hổ trước kia, có lẽ đối với Lôi Tu mà nói, là không thể chấp nhận.
Nghĩ nghĩ, tâm tình của Trang Dịch cũng có chút thấp xuống, lúc này Vệ Cẩn cùng Thượng Quan gia chủ còn đứng ở bên cạnh tiêu hóa tin tức Trang Dịch nói trước đó, Trang Dịch dứt khoát dời lực chú ý của bản thân đi, nhìn về phía hai người kia, hỏi: “Đúng rồi, các ngươi biết lai lịch của Âu gia không?”
Có thể mô phỏng trận pháp của triệu hoán sư, Trang Dịch không thể không nghi ngờ, có lẽ Âu gia cũng có chút quan hệ gì với triệu hoán sư.
Thượng Quan gia chủ cùng Vệ Cẩn lập tức nghe ra ẩn ý trong câu hỏi của Trang Dịch, Thượng Quan gia chủ hơi cau mày, vẻ mặt có chút khó xử.
Vệ Cẩn nhìn thấy biểu cảm của Thượng Quan gia chủ, nói: “Trang Dịch là triệu hoán sư, có lẽ có chút chuyện chúng ta không hiểu được, Trang Dịch lại có thể, dù sao hắn vẫn là trận pháp sư Chiến Hồn điện cùng Ngự Hồn điện coi trọng.”
Thượng Quan gia chủ nâng mắt nhìn Vệ Cẩn một cái, vẫn không nói gì thêm.
Vệ Cẩn thấy thế, đơn giản quay người nhìn Trang Dịch, do hắn nói cho Trang Dịch chuyện Âu gia: “Trang Dịch, thành tích của ngươi tốt như vậy, hẳn có biết mấy năm trước Phụ Hồn điện có một thế gia, cũng là họ Âu đúng không?”
“Chẳng lẽ chính là Âu gia này?” Trang Dịch ngạc nhiên hỏi.
Vệ Cẩn gật gật đầu: “Lúc ban đầu, Âu gia chỉ là một gia đình hồn sư bình thường, cho đến một năm nọ, Âu gia xuất hiện một thiên tài tuyệt thế. Cấp bậc của hắn không cao, nhưng lý giải trận pháp lại vô cùng mạnh, lại nói, có chút giống với Triệu lão sư của chúng ta nhỉ… Vài năm trước, người cầm quyền Phụ Hồn điện lúc đó, để khích lệ các hồn sư không ngừng tu luyện mạnh lên, đã từng tổ chức cuộc thi trận pháp, chỉ cần là trước ba trong cuộc thi, đều có thể lựa chọn đi vào Phụ Hồn điện hoặc học viện Hải Lam làm việc.
Hồn sư Âu gia này thành danh chính là nhờ tham gia cuộc thi trận pháp của Phụ Hồn điện năm đó, năm đó Phụ Hồn điện ra đề là giải cứu ma thú bị nhốt trong trận pháp, mà thiên tài Âu gia này, không chỉ có đưa ra mười loại phương án phá trận nhanh nhất, thậm chí ngay cả trận pháp bị đóng trong cơ thể ma thú, cũng nghĩ ra cách phá giải.
Mà trên thực tế, trận pháp trong cơ thể ma thú này, là nó tự phong, ngay cả người Phụ Hồn điện cũng không phá được. Thiên tài Âu gia bởi vậy dẫn tới Phụ Hồn điện chú ý, sau đó thiên tài này của Âu gia gia nhập Phụ Hồn điện, không biết hắn dùng cách gì, lấy được ma thú này từ Phụ Hồn điện, bắt đầu đào móc ra đủ loại trận pháp kiểu mới từ trên người ma thú, dưới sự dẫn dắt của hắn, Âu gia dần dần vùng lên, thẳng cho đến khi trở thành một thế gia của Phụ Hồn điện, sau đó lại dần dần sa sút, dựa vào duy trì quan hệ hôn nhân với thế gia khác để giữ danh hiệu quý tộc.
Trận pháp gia truyền hiện tại của bọn họ, chính là từ lúc đó học được lưu truyền đến nay, mấy tháng trước khi dị ma tấn công, trận pháp của Âu gia đóng vai trò vô cùng quan trọng, dưới sự phối hợp của Phụ Hồn điện, khi hiệu quả mạnh nhất, có thể đạt tới một loại tình huống vô cùng hiếm thấy, khi trận pháp mở ra hoàn toàn, dưới cấp tám, bất luận là nhân loại hay dị ma, đều chỉ cho phép đi vào, mà không cho phép đi ra.
Sau khi dị ma bước vào hải đảo bị chúng ta bóp chết, dị ma bên ngoài trừ cấp tám trở lên, tất cả còn lại đều có đi không về, tuy rằng dị ma cấp thấp không có tư tưởng, nhưng dị ma cấp cao ngược lại e ngại, lợi dụng trận pháp này, chúng ta thành công kéo lại bước tấn công của dị ma, trận pháp bốn phía hải đảo, đều có trận pháp của Âu gia đan xen, người Âu gia, như Âu Long vừa rồi, do đó có thể điều khiển một phần trận pháp.”
Vệ Cẩn một hơi nói xong, có chút miệng khô lưỡi khô, thấy Trang Dịch đối diện quay đầu nhìn về bốn phía, hình như đang quan sát trận pháp, Vệ Cẩn cùng Thượng Quan gia chủ đều không nói gì thêm làm phiền Trang Dịch.
Trang Dịch lúc này tuyệt không bình tĩnh như bề ngoài thể hiện ra!
Chỉ cho vào không cho ra, đây không phải là đặc sắc của trận pháp mà triệu hoán sư bố trí xuống bên ngoài vực sâu Liệt cốc sao? Còn có trận pháp kiểu mới được nghiên cứu ra trăm năm trước, cùng với cấu tạo mô phỏng triệu hoán sư vừa rồi Trang Dịch cảm ứng được… Tất cả mọi thứ, đều nói rõ thứ bị Âu gia mang đi kia, có liên hệ chặt chẽ với triệu hoán sư!
Lúc này Trang Dịch tỉ mỉ chú ý, quả nhiên thấy cách vài trăm mét, trên mặt biển lại có vài trận pháp đặc biệt, chỉ là vừa rồi khi hắn cùng Lôi Tu đi vào, vừa vặn đi qua khe hở giữa các trận pháp này, cho nên không lập tức cảm ứng được chỗ đặc biệt mà thôi.
“Các ngươi biết lai lịch của ma thú kia không?” Trang Dịch hỏi.
Vệ Cẩn lắc lắc đầu.
Trang Dịch nhìn về phía gia chủ Thượng Quan gia, Thượng Quan gia chủ thở dài, nói: “Đó là bổn mạng thú của một vị triệu hoán sư.”
Nghe được ba chữ bổn mạng thú, con ngươi trong mắt Trang Dịch co rụt lại, ngay cả Lôi Tu ở bên cạnh hờn dỗi cũng lập tức vểnh tai, quay đầu nhìn về phía Thượng Quan gia chủ.
Thượng Quan gia chủ chậm rãi nói: “Lúc Hồn điện bắt được nó, nó còn chưa chết, chỉ là sau cũng tự vẫn. Trước khi chết, nó để ký ức linh hồn của mình lại trong một không gian độc lập, bất luận Hồn điện dùng phương pháp gì, đều không nhìn thấy, qua mấy trăm năm, cho đến hiện tại, cũng chỉ có người Âu gia kia từng may mắn nhìn thấy được một chút, cũng học được một phần da lông.”
“Dị ma biết ma thú này tồn tại không?” Trang Dịch lập tức hỏi.
“Không biết, chuyện này bản thân Âu gia giữ bí mật nghiêm khắc, trừ thế gia vinh dự kéo dài mấy trăm năm như Thượng Quan gia ra, những gia tộc khác đều không biết… Vệ Cẩn vẫn là ta nói lỡ miệng mới biết được.” Thượng Quan gia chủ nói xong, phức tạp nhìn Trang Dịch, “Nếu ngươi không phải là triệu hoán sư, ta cũng tuyệt đối không thể nào nói ra chuyện này.”
Trang Dịch gật gật đầu, biểu hiện đã hiểu, một lúc sau, Trang Dịch nói: “Ta có thể gặp ma thú kia một lần không?”
“Điểm này cần phải thông qua toàn bộ Phụ Hồn điện mới được, ta đã thông báo cho Phụ Hồn điện tin tức ngươi đến, đợi thuyền vừa vào bờ, Phụ Hồn điện có không ít trưởng lão cũng muốn gặp ngươi một chút.”
Nguồn:
“Đa tạ tiền bối.” Trang Dịch nói.
Nửa giờ sau, thuyền cập bờ trên đảo Hải Lam, chưa kịp tham quan một trong ba học viện lớn nhất nằm ở phía nam đại lục này, Trang Dịch liền đi theo Thượng Quan gia chủ cùng Vệ Cẩn, ngồi thuyền nhỏ qua hồ, đi đến đảo trung tâm của Phụ Hồn điện.
Cả đảo trung tâm được bao quanh bởi thảm thực vật xanh ngắt, tất cả phòng ốc đều là màu trắng tinh vi, xanh trắng gặp nhau, nhẹ nhàng thoải mái sạch sẽ, giống như đặt mình vào trong đại dương xanh biếc mộng ảo, mà làm người chú ý nhất, không gì hơn tòa kiến trúc lơ lửng giữa không trung trên đảo trung tâm kia.
Kiến trúc tiêu biểu của Phụ Hồn điện này, bốn phía bố trí xuống trong chín trăm chín mươi chín trận pháp, có thể nói là kiến trúc có trận pháp tinh vi nhất đại lục, bởi vì trận pháp bao quanh, hồn lực lưu động, làm cho nửa phần dưới của tòa lầu cao hiện ra trạng thái trong suốt, từ xa nhìn lại, cả tòa kiến trúc giống như lơ lửng trên không đảo trung tâm, quan sát toàn bộ thế giới, lộng lẫy xinh đẹp, tựa như ảo ảnh.
Cái tên Thận lâu của kiến trúc đánh dấu Phụ Hồn điện, được đến từ đó(1).
(1) Từ “ảo ảnh” ở cuối câu trên được tác giả dùng cụm “hải thị thận lâu – 海市蜃楼”, là một hiện tượng tự nhiên hình thành do ánh sáng khúc xạ và phản xạ toàn phần, hiểu đơn giản là hiện tượng này làm cho người “nhìn” thấy trên biển có một kiến trúc đồ sộ lơ lửng.