Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 191

Phòng học trận pháp này là chuyên dùng cho sát hạch đại đội trưởng, trận pháp bố trí ở trong trường thi, tự nhiên không đơn giản được đến đâu, chẳng qua, sau khi đã gặp phải trận pháp phức tạp hơn gấp trăm lần, chỉ là cởi bỏ một trận pháp nho nhỏ trên chỗ ngồi trước mặt, đối với Trang Dịch mà nói, tuyệt không phải một chuyện khó khăn gì.


Lúc này gần như tất cả mọi người tham gia sát hạch đều đã ngồi vào vị trí của mình, người duy nhất ở nơi này có thể nhìn rõ hành động của Trang Dịch chính là nữ lão sư cứng nhắc ở cách đó không xa kia, Trang Dịch cố ý tìm một vị trí đứng vừa vặn chặn ngang tầm mắt nữ lão sư, sau đó nhanh chóng đưa hồn lực vào, bắt đầu thăm dò trận pháp.


Trừ tác dụng ngăn cách tầm mắt cùng không gian, cứ là người bước vào trận pháp, hồn lực trong cơ thể đều sẽ bị áp chế, bởi vì thực lực của người tạo ra trận pháp cũng không phải cao nhất, trận pháp không thể cưỡng chế làm cho hồn lực của hồn sư giảm nhỏ, để làm cho hồn sư tuân thủ quy tắc trường thi, tác dụng làm suy yếu mà trận pháp thêm vào trên người hồn sư một khi bị chống đối, trận pháp sẽ lập tức báo động.


Xem ra đề thi bên trong không cho phép hồn sư sử dụng hồn lực gian lận nhỉ.
Trang Dịch nghĩ như vậy, tâm không tạp niệm bắt đầu động thủ.


Tìm ra cửa đột phá, phá giải từng tầng, không đến năm phút, cùng với bàn tay Trang Dịch từ từ nâng lên, trận pháp bao trùm chỗ ngồi cũng giống như tuyết tan biến mất từng chút từng chút một, chỗ ngồi bên trong cuối cùng cũng hiện ra.


Một con Bạch Vân Thử cỡ trung toàn thân trắng như tuyết, chiều cao khoảng năm mươi cm, đang ngồi trên vị trí vốn thuộc về Trang Dịch, trận pháp đột nhiên bị phá giải, Bạch Vân Thử hoảng sợ, nó ngẩng đầu cực kỳ kinh ngạc nhìn Trang Dịch.


Bạch Vân Thử là một loài ma thú vô cùng vô cùng quý giá, loại quý giá này không ở giá cả cao hay thấp, mà là sự kén chọn chủ nhân của nó nghiêm trọng hơn so với ma thú khác rất nhiều, nhưng cũng bởi vậy, nó có một loại năng lực làm cho không ít hồn sư chạy theo như vịt —— một khi thu phục một con Bạch Vân Thử, Bạch Vân Thử có thể biến ảo thành hơi thở của chủ nhân, lừa gạt kẻ địch.


Loại năng lực này cùng ảo trận hoặc hồn thú thằn lằn của Phạm Chí Văn lúc trước có hiệu quả tương tự, chẳng qua, bất luận là trận pháp hay hồn thú, đều là chết, mà ma thú lại là sinh mệnh thể tươi sống, chúng nó ngụy trang, có thể càng thêm chân thật.


Ma thú cấp sáu đỉnh phong, thực lực phù hợp với phần lớn đại đội trưởng ở đây, xem ra con Bạch Vân Thử này là mô phỏng thành hơi thở của chủ nhân, sau đó đi vào chiếm vị trí của Trang Dịch, ý đồ làm cho Trang Dịch kiểm tra không thành?


Bạch Vân Thử bị Trang Dịch nhìn chằm chằm hoảng sợ một giây, sau đó nhanh chóng kịp phản ứng, cái đuôi vung lên, vội vàng chạy về phía một chỗ ngồi khác.


Tốc độ của Bạch Vân Thử rất nhanh, dưới tình huống bình thường, cho dù Trang Dịch ở trong loại phòng học đầy rắc rối này, cũng rất khó bắt được nó, chẳng qua, lúc này trận pháp bốn phía mới vừa bị Trang Dịch phá giải, muốn bắt được con ma thú cấp bậc không bằng mình này, quả thật dễ dàng.


Nhấc tay một cái lập tức bắt được Bạch Vân Thử mưu toan chạy trốn về lại lòng bàn tay, nhìn thân thể Bạch Vân Thử đổi chiều, trong miệng phát ra tiếng kêu chít chít thê lương, Trang Dịch không chút phản ứng, hắn xoay người, không ngoài ý muốn, nhận được ánh mắt cực kỳ kinh ngạc của nữ lão sư, chẳng qua không hổ là người làm giám khảo sát hạch đại đội trưởng, sau một lát nữ lão sư lập tức phục hồi tinh thần, vừa rồi từng có đối thoại không tính là vui vẻ với Trang Dịch, lúc này nàng cái gì cũng không nói, trực tiếp quay đầu kiểm tra trận pháp bốn phía.


Chỉ có trận pháp ở chỗ ngồi của Trang Dịch bị phá hỏng, nơi khác đều bình yên vô sự.


Sau khi nữ lão sư xác nhận không thành vấn đề, ngẩng đầu nhìn một cái, Trang Dịch đã sớm mang theo Bạch Vân Thử bị giam cầm ngồi vào chỗ bắt đầu cuộc thi, không chỉ như thế, hắn thậm chí còn sửa lại trận pháp, ngăn chặn hồn lực của bản thân, công bằng chính trực bắt đầu đáp đề.


Không dùng giấy và bút tiến hành đáp đề giống như mọi khi, lần này Bardon áp dụng chính là đề bài hiện ra trên ảnh tinh, thí sinh muốn đáp đề mà nói, cần phải sử dụng hồn lực đưa đáp án vào bên trong ảnh tinh, nhưng mà, bởi vì có trận pháp áp chế, ép hồn lực của thí sinh xuống cấp một, hồn lực bất ngờ bị hạ thấp, còn cần chú ý dùng hồn lực viết đáp án vào trong ảnh tinh, đối với Trang Dịch lần đầu tiên trải qua cuộc thi đặc biệt như vậy mà nói, là một chuyện vô cùng tiêu hao tinh lực.


Đề bài tổng cộng một trăm câu, mới đáp được hơn ba mươi câu, toàn thân Trang Dịch đã bị mồ hôi lạnh làm ướt đẫm, nhưng mà có thể đi được đến một bước này, Trang Dịch tự nhiên không thể dễ dàng bị đánh bại như vậy, cắn răng tiếp tục kiên trì, cũng không biết qua bao lâu, trong chớp mắt một trăm đề được hoàn thành toàn bộ kia, trận pháp tự động mở ra.


Không ít trận pháp trên những chỗ ở chung quanh cũng cùng lúc mở ra, phát hiện mọi người cơ bản là nộp bài thi cùng một lúc, Trang Dịch thở dài nhẹ nhõm một hơi, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng leo ra khỏi chỗ ngồi.


Hồn lực cấp bảy bị áp chế chớp mắt trở lại trong cơ thể, chớp mắt đã đổ đầy kinh mạch sắp khô khốc, Trang Dịch hít sâu một hơi, cầm con chuột trong tay, chậm rãi đi ra ngoài cửa.


Đột nhiên, một lực va chạm mạnh từ vai trái truyền đến, Trang Dịch vừa kết thúc cuộc thi bất ngờ không kịp đề phòng, lại bị đối phương vừa vặn đụng vào, cảm giác tê liệt từ bả vai truyền xuống cánh tay, Trang Dịch bị đau, suýt nữa thì buông con Bạch Vân Thử đang cầm trong tay ra.


Trong lúc điện quang hỏa thạch, Trang Dịch theo bản năng sử dụng hồn lực thay thế lực cánh tay, túm con Bạch Vân Thử muốn nhân cơ hội này rục rịch chạy trốn càng chặt!
“Chít chít!!” Bạch Vân Thử phát ra tiếng kêu rên đau đớn, Trang Dịch mắt điếc tai ngơ, quay đầu nhìn về phía người vừa đụng vào mình kia.


Là một nam nhân thân hình khôi ngô, làn da thô ráp ngăm đen, trên mặt để râu cằm ngắn ngủn, nhìn qua tuổi tác lớn hơn Trang Dịch một chút, lúc này đang hung tợn trừng mắt nhìn Trang Dịch: “Ngươi ngay cả đường cũng không đi được à, tự nhiên lui về phía sau đụng vào ta làm cái gì?”


Trang Dịch không nghĩ đến đối phương vậy mà lại kẻ ác tố cáo trước.


Va chạm vừa rồi, bất luận thời cơ hay tốc độ, đều là đắn đo vừa đúng, thậm chí khi đụng vào còn biết chọn chỗ, làm cho một tay Trang Dịch tê liệt, suýt chút nữa thì vứt bỏ thứ đang cầm trong tay, hành vi có mục đích như vậy, đối phương lại ngược lại không biết xấu hổ chất vấn hắn.


Tuy rằng trong lòng cảm thấy tức giận, nhưng mà hiện tại Trang Dịch đã không phải người dễ dàng bộc lộ cảm xúc ra ngoài, chỉ một cái liếc mắt hắn liền đánh giá ra hồn lực của đối phương kém hơn hắn, nhiều nhất là người vừa vượt qua cánh cửa cấp bảy, vừa rồi là bởi vì mới thi xong không chú ý nên mới bị đụng đến, lúc này tự nhiên không thể lại để cho đối phương cưỡi lên đầu mình được.


Trang Dịch quay người chính diện đối mặt với nam nhân này, âm thầm sử dụng uy áp tinh thần, hắn nâng nâng mi mắt, không mở miệng nói bất cứ một chữ nào, chỉ là gợn sóng không sợ hãi nhìn đối phương.


Không khí bốn phía như bị rút đi không ít, vô hình trung làm cho nam nhân sinh ra cảm giác sắp hít thở không thông, tuy rằng bề ngoài Trang Dịch nhỏ hơn hắn một vòng, diện mạo cũng trắng trẻo sạch sẽ, thế nhưng sau khi cùng Trang Dịch đối diện lên, ánh mắt kia, lại làm cho nam nhân có chút không rét mà run.


Hồn sư trong trường thi cơ bản cũng đã thi xong, thấy có náo nhiệt xem, dùng thân phận của bọn họ, không đến mức làm thành một vòng bát quái, chẳng qua thả chậm bước chân, cố ý làm một vài chuyện lấy cớ ở lại trong phòng học xem náo nhiệt, thật ra không thành vấn đề.


Cảm nhận được ánh mắt người chung quanh gửi đến, mặt nam nhân nghẹn phát đỏ, để tránh thoát uy áp Trang Dịch tạo cho hắn, nam nhân bước lên thêm một bước, quát to: “Nhìn cái dáng vẻ yếu đuối này của ngươi, đại khái không phải cố ý, nhưng mà dù sao đụng vào ta, bất luận thế nào, phải xin lỗi ta chứ.”


Trang Dịch hơi nhếch môi giơ lên nụ cười lạnh như băng, vẫn không đáp lại.
“Thật là một kẻ không lễ phép, khi còn bé cha mẹ ngươi không dạy ngươi đụng vào người khác phải nói xin lỗi sao?” Đối phương thấy Trang Dịch không nói lời nào, tiếng quát lớn càng lớn hơn.


Nghe hắn còn dám nói đến cha mẹ, biểu cảm trên mặt Trang Dịch thay đổi một chút, hắn nhìn nam nhân, chậm rãi xách Bạch Vân Thử đang cầm trong tay đến giữa hắn cùng nam nhân: “Ma thú này là của ngươi đúng không.”


“Ngươi nói hươu nói vượn cái gì, cuộc thi quá mệt nhọc, ngay cả đầu óc cũng không tỉnh táo sao?” Nam nhân nghe vậy, hốc mắt hơi hơi căng ra, nhưng mà rất nhanh lại khôi phục nguyên dạng.


“Lúc ta đi vào, chỗ ngồi của ta đã bị người chiếm, đến lúc ta không dễ dàng mới vào được, phát hiện con chuột này đang nghênh ngang ngồi trên vị trí của ta.” Trang Dịch khẽ cười nói, “Không tò mò sao, ta là làm sao đi vào?”


“Phá hủy trận pháp của học viện là phải bị nhà trường xử phạt.” Nam nhân vù vù nói.


“Ngươi quá coi thường ta, ta chỉ là cởi bỏ, còn không có phá hỏng đâu.” Trang Dịch nói, “Tiện đường, lúc cởi bỏ trận pháp, ta còn phát hiện một chuyện thú vị, mọi người đều biết, trận pháp này có thể áp chế hồn lực của hồn sư, để có thể làm được điểm này, khi chúng ta đi vào, trận pháp sẽ thuận tiện kiểm tra một chút thuộc tính cùng cấp bậc của chúng ta. Chính giữa phòng học là một trận pháp lớn, mà mỗi chỗ ngồi đều nối liền với nó, khi ta phát hiện con chuột này có thuộc tính phù hợp với chủ nhân một chỗ ngồi, ta vô cùng ngạc nhiên, không ngờ đại đội trưởng có thể đến Bardon huấn luyện, vậy mà lại phạm phải một sai lầm cấp thấp như vậy —— mang theo ma thú của mình vào trường thi, lại không thể quản thúc ma thú giữ nó bên cạnh, mà là để cho nó chạy loạn, phá hủy trật tự trường thi…”


“Ta…”
“Hay là nói, Bạch Vân Thử sẽ ngồi ở vị trí của ta, là ngươi xúi giục?” Nghe đối phương muốn giảo biện, Trang Dịch lập tức nửa đùa nửa thật nói.


“Nói hươu nói vượn!” Khuôn mặt nam nhân lập tức lúc xanh lúc trắng, hai giây sau, hắn rộng lượng khoát tay, nói: “Sẽ xảy ra chuyện như vậy, ta vô cùng xin lỗi, như vậy xin ngươi hiện tại giao Bạch Vân Thử cho ta, ta sẽ tự mình chủ động tạ tội với lão sư, thế nào? Về phần chuyện ngươi đụng phải ta này, xem ma thú của ta gây ra phiền phức cho ngươi, liền xóa bỏ đi!”


Nụ cười trên mặt Trang Dịch càng thêm lạnh như băng: “Không cần xóa bỏ, trong trường thi có vô số ảnh tinh đang theo dõi, rốt cuộc là ai đụng vào ai, lấy ảnh tinh ra nhìn một cái là biết ngay. Về phần con Bạch Vân Thử này, một con ma thú không nghe lệnh chủ nhân là vô cùng nguy hiểm, vì an toàn của các hạ, vẫn là do ta tự mình đưa cho nhà trường đi!”