Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 154

Liên tục tổn thất hai dị ma cấp cao, không khí bên phía dị ma áp lực đến cực điểm. Dị ma hình người mặt trầm như nước, mà những dị ma cấp thấp kia lại lơ lửng thân thể trong không trung, động cũng không dám động một chút, rất sợ làm nhóm dị ma cấp cao đã đến điểm giới hạn.


Đáng tiếc, chúng nó rất cẩn thận hy vọng dị ma cấp cao đừng tức giận, học sinh Ellen đối diện lại hoàn toàn trái ngược chúng nó.
“Dị ma, mau thu lại cái đống đen sì trên sân kia về đi, đừng ảnh hưởng trận chiến tiếp theo.”
“Chậc chậc, nổ thành như vậy, dọn không dễ nha.”


“Không có việc gì, dị ma giỏi cái này mà, lúc trước không phải làm tốt lắm sao.” Học sinh Ellen cười ha ha, châm chọc dị ma huyết hồng không dùng một chữ thô tục.


Thậm chí còn đứng lên thật cao hét lớn về phía Trang Dịch: “Người anh em, làm tốt lắm! Nếu như ngươi có thể thắng năm trận liên tiếp, đợi trận thi đấu này chấm dứt, ngươi muốn cái gì cứ việc nói, chúng ta tuyệt đối không bạc đãi ngươi!”


Câu nói này vài giờ trước dị ma huyết hồng vừa nói qua với Dương Chu, lúc này lại bị học sinh Ellen lấy đến khích lệ Trang Dịch.


Dị ma huyết hồng đối diện nghe vậy, tại chỗ bùng nổ cơn giận, tuy rằng đúng lúc được một dị ma huyết hồng khác ngăn lại, nhưng uy áp tinh thần cường giả cấp chín thả ra trong cơn nóng giận, cũng nhất thời làm cho học sinh Ellen cảm thấy từng đợt áp lực.


Các lão sư Ellen thấy thế, tự nhiên cũng không chịu yếu thế thả tinh thần lực chống lại.


Tuy rằng hai bên không ra tay rõ ràng, nhưng uy áp tinh thần lực vô hình va chạm lập tức làm cho không khí trong toàn trung tâm kiểm trắc hồn sư trầm xuống, tất cả mọi người chỉ cảm thấy hô hấp cứng lại, có một loại cảm giác sợ hãi không thở nổi lan tràn ra trong lòng.


Bất luận là dị ma hay nhân loại đều lập tức theo bản năng tích tụ sức mạnh trong cơ thể, tùy thời chuẩn bị đánh trả.
Ngay trong thời điểm vô cùng căng thẳng này, Trang Dịch ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía dị ma, nói: “Tiếp theo.”


Thanh âm thanh lãnh của Trang Dịch vang lên, nhân loại cùng dị ma đang sử dụng tinh thần lực uy áp đọ sức lúc này mới chợt nhớ tới thi đấu trong sân còn đang tiến hành.
Hai dị ma huyết hồng một lần nữa chuyển dời lực chú ý lên trên người Trang Dịch, một lúc sau, bên dị ma lại phái ra một dị ma hình người khác.


Trang Dịch ở rất xa nhìn thấy một dị ma hình người từ chỗ ngồi đứng dậy, chậm rãi đi về phía hắn, bất luận là thân hình hay là tư thế đi đường đều làm hắn cảm thấy vô cùng quen thuộc, hắn hơi hơi nhăn lại lông mày, cẩn thận nhìn chăm chú từng cử động nhỏ của người kia.


Trang Dịch không cảm nhận được dao động ma khí mạnh ở trên người hắn, có thể thấy hắn cũng không bị dị ma phụ thể, mà hắn lại đại biểu phe dị ma đến chiến đấu với Ellen, như vậy khả năng lớn nhất chính là —— hắn thu phục dị ma làm hồn thú.


Theo người nọ càng đến càng gần, Trang Dịch rốt cuộc thấy rõ khuôn mặt hắn, vẫn là ngũ quan hắn quen thuộc, chỉ là nam nhân vốn trầm ổn mang theo vài phần sang sảng, hiện giờ trên mặt lại mang theo vài phần âm hiểm tàn nhẫn, nhìn qua quả thực giống như là thay đổi một người vậy.


Biểu cảm bình tĩnh trên mặt Trang Dịch rốt cuộc không giữ được, hắn mở to mắt không thể tin nhìn nam nhân trước mắt này, chậm rãi nói: “Vậy mà lại là ngươi…”


“Ngươi biết ta?” Đối phương nâng mi cười nói, đôi mắt nhỏ lấp lánh ánh sao, ngẫu nhiên xẹt qua vài tia sát khí cùng tính toán, so với quá khứ thì nhìn qua giống như hai người, hắn đánh giá trên dưới Trang Dịch một làn, “Ta cũng cảm thấy ngươi thoạt nhìn rất quen thuộc, hình như là một vị cố nhân… Có lẽ trước kia chúng ta đã gặp qua ở đâu?”


“Không, ta nhận sai người.” Kinh ngạc qua đi, Trang Dịch nhanh chóng tỉnh táo lại, mặt không chút thay đổi nhìn đối phương, nói.


Đứng ở trước mặt hắn lúc này, không phải ai khác, chính là người mấy tháng trước, ở thời điểm dị ma tính kế tất cả hồn sư trong giải thi đấu, người sống sót duy nhất trong tiểu đội Đường Việt dẫn đầu ngoại trừ Trang Dịch —— Chu Vĩ!


Lúc trước Đường Việt thu phục dị ma làm hồn thú bị Trang Dịch giết chết, Lâm Nguyệt vì báo thù thay Đường Việt mà làm Lôi Tu bị thương, thậm chí còn muốn ném nó xuống vực sâu Liệt cốc, vì đi tìm Lôi Tu, Trang Dịch chẳng còn tâm tình đâu mà mang tin tức này về Ellen, dứt khoát nói cho Chu Vĩ chuyện Đường Việt bỏ mình cùng với nhưng tin tức liên quan đến dị ma, hy vọng Chu Vĩ có thể trở lại Ellen báo cho Ellen biết tất cả, đồng thời để Ellen chuẩn bị sẵn sàng trước.


Bởi vì lúc ấy Chu Vĩ vẫn chỉ là hồn sư cấp trung, ngoài giải thi đấu hồn sư có dị ma rục rịch, Trang Dịch không ôm hy vọng quá lớn vào việc Chu Vĩ có thể trở lại Ellen hay không, lúc này có thể nhìn thấy Chu Vĩ an toàn sống sót, vốn là một chuyện vui, thế nhưng Trang Dịch lại không ngờ tới, Chu Vĩ lại đi lên con đường xưa của Đường Việt!


Chu Vĩ nhìn khuôn mặt Trang Dịch đã khôi phục bình tĩnh, khẽ cười nói: “Bất luận ngươi là ai, không thể không thừa nhận, thực lực hôm nay ngươi biểu hiện ra ngoài sâu sắc làm ta rung động. Có thể thấy ngươi không lớn tuổi lắm, chỉ số thiên phú tiên thiên tinh thần lực hẳn là cực kỳ cao, đáng tiếc… ngươi là hồn sư hai hệ.”


“Hồn sư hai hệ thì làm sao?” Trang Dịch hỏi, hắn nhìn Chu Vĩ, trong đầu nghĩ tới lại là lời Đường Việt nói với hắn mấy tháng trước.


“Tuy rằng ngươi may mắn tu luyện tới cấp bảy, thế nhưng hồn sư hai hệ tu luyện có bao nhiêu khó, nói vậy ngươi đã sớm trải qua. Có lẽ mỗi lần thăng cấp trước ngươi đều may mắn vượt qua, nhưng đến khi bước vào cấp tám, chuẩn bị tiến hành một lần cường hóa cùng bay vọt về chất đối với hồn lực cùng tinh thần lực, hồn sư bình thường vượt qua bậc thang này đều vô cùng nguy hiểm, một chút không cẩn thận sẽ biến thành ngu ngốc, mà ngươi có được hai hồn thú, đến lúc đó sức mạnh bộc phát ra sẽ gấp đôi người bình thường, hậu quả có thể tưởng tượng.” Chu Vĩ thấy Trang Dịch mở miệng, giống như có chút động tâm, lập tức nói, “Mà tộc dị ma có phương pháp giúp ngươi thành công tu luyện.”


Chu Vĩ vừa dứt lời, sư sinh bên Ellen lập tức biến sắc.
“Một đám nói láo, đừng nghe hắn nói!”
“Thu phục dị ma trở thành hồn thú có lẽ có thể tăng mạnh thực lực trong một thời gian ngắn, nhưng thời gian kéo dài, nhất định trở thành con rối cho dị ma.”


“Nhìn cái dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ kia của hắn cũng biết đây là quỷ kế của dị ma!”
Học sinh Ellen giận dữ la hét về phía Chu Vĩ, Chu Vĩ nâng mắt nhìn đám học sinh kia một cái, sau đó vô tình cúi đầu nhìn về phía Trang Dịch.


Mà đám học sinh nương nhờ dị ma ở đối diện nghe vậy cũng lập tức phản bác lại học sinh Ellen, hai bên ồn ào thành một đám, kỳ quái chính là, bất luận là cường giả đứng đầu Ellen hay dị ma lại đều giống như không có ý định quấy nhiễu tình huống hỗn loạn này.


Hàn chủ nhiệm cau mày nhìn bốn phía, kết quả đuôi mắt quét đến hiệu trưởng Ellen lại đang nhắm hai mắt lại, không biết có phải ảo giác của hắn hay không, hắn thấy trên mặt hiệu trưởng Ellen mơ hồ hiện ra đốm độc, nhưng ngay giây tiếp theo đốm độc lại lập tức biến mất không thấy, hắn vội vàng khẽ gọi: “Lão sư, lão sư?”


Hiệu trưởng Ellen chậm rãi mở mắt ra nhìn hắn một chút, sau đó nâng mắt nhìn về phía dị ma đối diện.
Hai dị ma huyết hồng đang thẳng lưng ngồi, thân thể đỏ như máu hơi hơi trôi lơ lửng trên không trung, yên lặng đối đầu với hiệu trưởng Ellen.


Mà Trang Dịch trong sân cũng không có tâm tư chú ý tới học sinh đang tranh cãi ầm ĩ bên cạnh, hắn nhìn Chu Vĩ, trong đầu đột nhiên nhớ tới lời Đường Việt nói mấy tháng trước.


Không ngờ đã qua lâu như vậy, thậm chí còn thay đổi một người, thủ đoạn lung lạc nhân tâm của dị ma lại vẫn không có gì thay đổi.


Chu Vĩ thấy ánh mắt Trang Dịch nhìn hắn thần bí khó lường, làm hắn nhất thời không đoán ra Trang Dịch đang nghĩ cái gì, hắn đang định tiếp tục thuyết phục, đúng lúc này, người ở bên cạnh nhắc nhở bọn họ thi đấu bắt đầu.


Chu Vĩ nghe vậy, hắn nhìn Trang Dịch một cái, nói: “Chờ một lát, ta lại nói với người này vài câu được không?”
Người phụ trách tính giờ thi đấu nghe vậy, nhìn về phía Trang Dịch.
Trang Dịch cũng gật gật đầu, biểu hiện hy vọng thời gian thi đấu lùi lại.


Trong chớp mắt Trang Dịch gật đầu, học sinh Ellen đang đỏ mặt tía tai ồn ào nhất thời ngẩn ngơ, ngay sau đó bọn họ ngậm chặt miệng, tay nắm gắt gao nhìn chăm chú vào Trang Dịch, chờ đợi những lời tiếp theo hắn cùng Chu Vĩ nói.


Chu Vĩ thấy Trang Dịch đồng ý tiếp tục nói chuyện với hắn, ánh sáng trong mắt lóe lên mấy lần, đúng lúc này, hắn nghe được Trang Dịch hỏi: “Ngươi có thể từ hồn sư cấp trung mấy tháng trước đột nhiên tăng mạnh đến hồn sư cấp bảy đỉnh phong hiện tại, là do dị ma giúp đỡ hoàn thành?”


“Đúng.” Chu Vĩ nghe vậy, cười nói, “Xem ra trong khoảng thời gian này ngươi quả nhiên không ở học viện Ellen, hiểu biết với dị ma thật sự đã ít lại càng ít.”


Chu Vĩ nói xong, hơi nghiêng thân thể sang chỉ vào đám học sinh nương nhờ dị ma kia: “Nhìn thấy những học sinh này không, bọn họ đều giống như ta, lựa chọn hợp tác với dị ma, tăng lên thực lực bản thân. Chúng ta còn giữ lại thần trí của mình, chúng ta vẫn giữ vững mình.”


Ánh mắt Chu Vĩ sáng quắc nhìn chằm chằm Trang Dịch,, giống như muốn đóng tư tưởng của mình vào trong đầu Trang Dịch: “Thực ra đấu tranh giữa dị ma với nhân loại, cũng giống như đấu tranh giữa ma thú với nhân loại trăm nghìn năm qua vậy, tất cả mọi người là vì sinh tồn, nói không rõ ai đúng ai sai, mà đối với hồn sư chúng ta mà nói, quan trọng nhất là tăng lên thực lực bản thân, không phải sao? Đừng yêu ma hóa dị ma, coi chúng nó như một loài ma thú khác mà đối đãi, thu phục chúng nó thành hồn thú của chúng ta, một lần hành động là được, đây mới là lựa chọn thông minh.”


Trang Dịch nghe vậy, nhìn dã tâm cùng điên cuồng trong mắt Chu Vĩ, xem như hiểu được nguyên nhân Chu Vĩ sẽ bị dị ma tẩy não. Đồng thời, trong lòng Trang Dịch cũng thở dài thật sâu.


Người trước mắt này cùng người kiên cường có tình có nghĩa trong trí nhớ kia đã giống như trở thành hai người, có thể nghĩ tin tức về Đường Việt cùng Ellen lúc trước, Chu Vĩ tuyệt đối không thể truyền quay lại Ellen, ngược lại có khả năng dùng cái này làm tiền cược, không chỉ đạt được chỗ dựa vững chắc trong dị ma, tăng cường thực lực của mình, đồng thời đám người Đường Việt để lại lúc trước kia, có lẽ cũng bị hắn lợi dụng.


Nhìn ánh mắt cùng ngôn từ hôm nay hắn thuyết phục người là có thể đoán được hắn đã không phải lần đầu tiên làm chuyện này.
Đám học sinh Ellen nương nhờ dị ma phía sau kia, lại có bao nhiêu người là đã từng bị Chu Vĩ tẩy não chứ?


Tuy rằng thân thể hắn còn sống, nhưng Chu Vĩ trong quá khứ kia đã hoàn toàn chết trong giải thi đấu hồn sư. Chu Vĩ hiện tại chỉ là một con chó săn vì tư lợi, không phân trắng đen, bán mạng cho dị ma hãm hại đồng bào mà thôi!


Chu Vĩ đang chiêu hàng Trang Dịch, bởi vậy tự nhiên quan sát mọi cử động của Trang Dịch mọi lúc, vốn tưởng rằng sau khi Trang Dịch nghe xong lời hắn nói sẽ nhanh chóng động tâm, sẽ do dự, thế nhưng ra ngoài dự kiến của Chu Vĩ chính là, ánh mắt Trang Dịch thế nhưng lại càng thêm kiên định, khi ánh mắt hắn đối diện với mình, Chu Vĩ thậm chí bắt giữ được sát khí lành lạnh trong mắt Trang Dịch!


Sát ý lạnh như băng bao trùm toàn thân Chu Vĩ, trong lòng hắn rùng mình, nhanh chóng phóng xuất hồn lực cùng dị ma, khi nhìn thấy Trang Dịch đối diện cũng tiến vào trạng thái chiến đấu, thả ra hai hồn thú, Chu Vĩ biến sắc, âm u nói: “Xem ra ngươi vẫn là không quá tin tưởng lời ta? Không sao, đợi đấu xong thì ngươi sẽ thay đổi chủ ý. Thi đấu cá nhân năm trận, dị ma vốn còn ba người chưa ra sân, nếu như trận này ngươi có thể thắng ta, kế tiếp không cần so nữa, trực tiếp coi như chúng ta thua, thế nào? Mà nếu như ngươi thua —”


Không đợi Chu Vĩ nói hết lời, Trang Dịch phì cười một tiếng chặn ngang lời hắn nói: “Không phải các ngươi sợ ta giết chết tất cả dị ma ra sân cho nên mới lâm thời làm ra quyết định như vậy đấy chứ?”


Chu Vĩ nghe vậy, sắc mặt càng thêm âm trầm: “Tuy rằng hai ta đều là cấp bảy, nhưng ta đã sớm đứng ở cấp bảy đỉnh phong, còn có dị ma thêm vào, ngươi, tất nhiên không phải đối thủ của ta.”


“Thử xem xem sẽ biết.” Nên nói đều đã nói xong rồi, Trang Dịch hạ quyết tâm phải diệt trừ tai họa Chu Vĩ này, thấy hắn tự tin như vậy, Trang Dịch cười lạnh nói.