Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 126

“Ngươi biết sửa đại trận phòng ngự?”
Trang Dịch nhìn Vệ Dụ Phong, sau đó nói ra những hiểu biết của hắn đối với đại trận phòng ngự bằng ngôn ngữ ngắn gọn.


Vệ Dụ Phong nghe vậy, biểu cảm trên mặt càng ngày càng giật mình. Bản thân hắn cũng tinh thông trận pháp, thậm chí có một phần trận pháp chướng ngại ở ngoài đại trận phòng ngự chính là Vệ Dụ Phong tự tay bố trí.


Hiểu biết của Trang Dịch đối với trận pháp là lấy một góc độ khác tiến hành thuyết minh hoàn toàn mới, thế nhưng chính là phương pháp như vậy lại dường như thực sự có đủ tác dụng với đại trận phòng ngự!


Vẻ mặt Vệ Dụ Phong nhìn Trang Dịch ngày càng kinh ngạc, nếu như lúc này không phải thời điểm mấu chốt, Vệ Dụ Phong tuyệt đối sẽ giữ Trang Dịch vặn hỏi, nhưng mà nghĩ đến dị ma cấp chín còn ở cách đây không xa, Vệ Dụ Phong cắn răng nói: “Tuy rằng không rõ lai lịch ngươi, nhưng ngươi là nhân loại, ta tin tưởng ngươi.”


Trang Dịch nghe vậy, nhất thời chấn động.
Đúng lúc này, trận pháp chướng ngại cách đó không xa bắt đầu chấn động thường xuyên hơn, căn cứ cảm giác của Trang Dịch, dị ma cấp chín kia đang lấy tốc độ cực nhanh mà phá hỏng trận pháp.


Dựa vào những va chạm lúc trước giữa Trang Dịch cùng dị ma cấp chín này đến xem, dị ma cấp chín này đã hoàn toàn dung hợp thân thể nhân loại kia, tuy rằng không thể xác định thực lực dị ma cấp chín này có tới trình độ dị ma huyết hồng hay không, thế nhưng cho dù nó là dị ma vừa mới bước vào cấp chín, phụ thể trên người nhân loại, dưới sự gia tăng từ sức mạnh của nhân loại, thực lực của nó có lẽ không thể kém hơn dị ma huyết hồng đang đối đầu với trưởng lão Ngự Hồn điện ở trên chiến trường ngoài kia.


Trận pháp bị phá hỏng, năng lượng chấn động mạnh cũng sinh ra ảnh hưởng nhất định cho trận pháp nơi Trang Dịch cùng Vệ Dụ Phong đang đứng, cảm nhận năng lượng bốn phía, Vệ Dụ Phong nhìn phương hướng dị ma cấp chín phóng thích năng lượng, cũng không biết nghĩ đến cái gì, hắn hít sâu một hơi, biểu tình trên mặt quỷ dị bình tĩnh lại, chỉ có hận ý điên cuồng tột cùng trong mắt đang bùng cháy, Vệ Dụ Phong chậm rãi quay đầu, liếc nhìn Trang Dịch một cái, sau đó tháo một thứ trên tay xuống đưa cho Trang Dịch: “Cái này cho ngươi, có thể giúp ngươi nhanh chóng đi vào đại trận phòng ngự. Ngươi có thể phá giải nhiều trận pháp chướng ngại như vậy trong hai phút ngắn ngủi, ta tin tưởng thực lực của ngươi.”


Vệ Dụ Phong nói xong, cúi người xuống, đôi mắt thật sâu nhìn Trang Dịch: “Tuy rằng hiện tại dị ma xâm lược, tình hình cực kỳ nguy hiểm, nhưng chỉ cần Ngự Hồn điện còn, Tây Bắc còn. Nếu không, Ngự Hồn điện thất thủ, Thần tích chi tường bị đạp vỡ, đến lúc đó trăm họ lầm than, gặp họa đầu tiên chính là những thành lớn ở Tây Bắc này, cùng với các trường học như Ellen, hơn nữa bọn chúng lấy thân thể nhân loại làm ký thể, biến Tây Bắc trở thành nơi đóng quân, như vậy thì toàn bộ đại lục Ade đều sẽ phải rơi vào nguy hiểm!”


Trang Dịch kinh ngạc nhìn Vệ Dụ Phong, dự đoán của Vệ Dụ Phong hoàn toàn không khác biệt chút nào so với kiếp trước!


“Mà Ngự Hồn điện có giữ được hay không, nhất cử nhất động của ngươi đều cực kỳ quan trọng.” Vệ Dụ Phong nói, trầm trọng mà thong thả, “Chỉ cần đại trận phòng ngự được sửa xong, Ngự Hồn điện tất thắng! Người trẻ tuổi, tính mạng của mọi người, liền giao cho ngươi.”


Vệ Dụ Phong nói xong, đưa tay muốn vỗ nhẹ lên bả vai Trang Dịch một cái, nhưng khi sắp vỗ vào rồi thì động tác của Vệ Dụ Phong lại sửa lại, nhẹ nhàng sờ sờ đầu Trang Dịch, sau đó cũng không quay đầu lại xoay người đi về một hướng.


“Tiền bối, ngươi muốn đi đâu?” Trang Dịch nhìn bóng lưng Vệ Dụ Phong, hỏi.
“Chặn con dị ma kia.” Vệ Dụ Phong nói xong, mở một trận pháp chướng ngại ra, chớp mắt bóng dáng hắn liền biến mất.


Vệ Dụ Phong là hồn sư cấp tám, dị ma kia lại là cấp chín, chênh lệch ở giữa hai người, quả thực chính là chênh lệch giữa trời và đất.
Trang Dịch hiểu được, chuyến đi này của Vệ Dụ Phong, dưới tình huống không có giúp đỡ, e là lành ít dữ nhiều!


Nghĩ đến Vệ Dụ Phong lấy thân mạo hiểm tranh thủ thời gian cho mình, lại nghĩ đến những đồng đội còn đang chiến đấu khổ sở ở bên ngoài, Trang Dịch không có nhiều thời gian dừng lại lâu, xoay người chạy về phía trung tâm đại trận phòng ngự.


Thứ Vệ Dụ Phong giao cho Trang Dịch là một cái vòng tay màu ngân bạch, tương đối mỏng, mặt ngoài có chút thô ráp, có khắc chi chít chữ viết cùng hoa văn, cực kỳ tỉ mỉ. Bởi vì thời gian cấp bách nên Trang Dịch cũng không lãng phí từng trải đi điều tra nghiên cứu, trực tiếp sử dụng cái vòng tay này vọt vào trung tâm đại trận phòng ngự.


Càng tới gần Ngự Hồn điện, ánh sáng bạch kim bốn phía càng sáng, khi Trang Dịch chính thức bước vào đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, hắn phát hiện hắn đã đi tới một không gian thuần túy do trận pháp tổ chức thành, cực kỳ tương tự không gian độc lập do Trang Tử Lưu xây dựng nên lúc trước, đồng thời, một hình vẽ kiến trúc lập thể bán trong suốt trôi lơ lửng ở giữa không trung hiện ra trước mặt Trang Dịch, lớn đến mỗi một cung điện, nhỏ đến mỗi viên ngói trên mái hiên, thậm chí mỗi một vật trang trí bên trong, tất cả đều phác họa ra rõ ràng.


Trang Dịch đến gần nhìn một chút liền phát hiện ra kiến trúc này không phải đâu khác, chính là bản thu nhỏ của Ngự Hồn điện cùng Thần tích chi tường!


Nhưng mà hình vẽ lập thể này vẫn có chút khác biệt rất nhỏ với Ngự Hồn điện thật, nhìn kỹ sẽ phát hiện ra trên hình còn có rất nhiều ngóc ngách đang có chút không trọn vẹn, đặc biệt là chỗ bị phá hỏng trên Thần tích chi tường còn có vài lỗ thủng chưa được sửa lại.


Trang Dịch hiểu được, đây thật sự là vị trí không hoàn chỉnh trên trận pháp, một khi Ngự Hồn điện cùng Thần tích chi tường trên hình lập thể khôi phục đầy đủ, cũng có nghĩa là, đại trận phòng ngự đã hoàn toàn khôi phục!


Trang Dịch nhìn lại nhìn, chậm rãi quên thời gian cùng địa điểm, đôi mắt chuyên chú nhìn chằm chằm hình lập thể này, hắn vô thức bắt đầu đi vòng quanh hình lập thể, đồng thời thử dùng hồn lực chậm rãi đưa vào trong hình mấy lần, lợi dụng hiểu biết của hắn với trận pháp giúp đại trận phòng ngự đẩy nhanh tốc độ tiến hành phác họa.


Sự thật chứng minh, suy diễn lúc trước của Trang Dịch với đại trận phòng ngự là hoàn toàn chính xác, Trang Dịch tiến hành thăm dò phụ trợ vài lần đều không xuất hiện bất cứ vấn đề gì, hơn nữa xác thực giúp đại trận phòng ngự tăng nhanh tốc độ một chút.
Nhưng mà, này còn xa xa chưa đủ.


Căn cứ trạng thái bức hình lập thể này hiện ra tới xem, muốn đại trận phòng ngự hoàn toàn khôi phục chỉ sợ còn cần thời gian ít nhất là một giờ, Trang Dịch dựa theo thực lực của mình tính toán một chút, nếu như hắn có thể phát huy toàn lực giúp đại trận phòng ngự mà nói, sẽ có thể rút ngắn ít nhất một nửa thời gian!


Nghĩ như vậy, Trang Dịch dần dần tăng lớn hồn lực đưa vào, sau khi đại trận phòng ngự có thể tiếp nhận tất cả hồn lực hắn thêm vào, Trang Dịch hơi hơi híp mắt, lực chú ý tập trung cao độ, ngay sau đó, ba hệ hồn thú xuất hiện, hồn lực của Trang Dịch lại tăng mạnh một lần nữa.


Dung hợp ba hệ hồn thú thành một thể, đồng tử màu xám bạc của Trang Dịch hơi hơi lấp lánh ánh sáng, ba hệ hồn thú dung hợp rất nhanh, sức mạnh triệu hoán sư được hắn hoàn toàn phóng xuất ra, Trang Dịch vận dụng tri thức trận pháp lúc trước học được ở Liệt cốc, thật cẩn thận lại nhanh chóng dùng hồn lực hợp thành nhiều loại hoa văn phức tạp, đánh vào trong hình lập thể, đẩy nhanh tốc độ sửa chữa đại trận phòng ngự.


Lần đầu tiên dùng sức mạnh triệu hoán sư gia tốc thành công, trong lòng Trang Dịch có chút vui vẻ, nhưng mà biểu cảm trên mặt hắn không có chút biến hóa nào, đôi mắt vẫn chăm chú quan sát bất cứ một tia thay đổi nào của đại trận phòng ngự.


Dưới sự nỗ lực không ngừng của Trang Dịch, tốc độ chữa trị của đại trận phòng ngự rốt cuộc càng lúc càng nhanh.


Nhưng đối lập với nó, Trang Dịch cũng tiêu hao cực kỳ nhiều hồn lực. Dù sao hắn mới từ trên chiến trường lại đây, lại liên tục không ngừng phá hơn 30 trận pháp chướng ngại, thậm chí còn nhận một kích của hồn sư cấp chín. Thuộc tính của triệu hoán sư giúp Trang Dịch khôi phục hồn lực nhanh hơn người thường rất nhiều, nhưng hồn lực dù sao không phải vĩnh viễn không có giới hạn, cảm giác hồn lực trong cơ thể dần dần thấy đáy, Trang Dịch nhìn chằm chằm đại trận phòng ngự chỉ kém không đến năm phút nữa là có thể sửa xong, cắn răng tiếp tục kiên trì!


Hắn đã dừng ở cấp sáu đỉnh phong rất lâu, từ cấp sáu đến cấp bảy, là một bước nhảy vọt từ hồn sư cấp trung đến hồn sư cấp cao, lần thăng cấp này cực kỳ quan trọng, lúc trước Trang Dịch trì trệ không đạt tới, nhưng hôm nay, Trang Dịch có dự cảm, sau lần sửa chữa đại trận phòng ngự này, hắn nhất định sẽ có đột phá!


Hiện tại đau đớn phải chịu đựng càng nhiều thì khi đột phá cấp bảy, lợi ích đạt được cũng sẽ càng lớn.
Còn hai phút…
Một phút…
Mười giây…
Năm giây…
Hai giây…
—— Ầm!


Trận pháp đã sắp hoàn thành, ngay trong nháy mắt này, một tiếng nổ mạnh từ phương xa truyền tới, toàn bộ tất cả trận pháp chướng ngại ở ngoài đại trận phòng ngự bị phá, năng lượng do hồn lực va chạm sinh ra từ bên ngoài quét ngang vào làm không khí bốn phía hoàn toàn vặn vẹo, cùng lúc đó, một bóng người cùng với luồng sức mạnh đáng sợ kia bay ngang lại đây, “rầm” một tiếng nặng nề rơi xuống đất, ngã xuống trước mặt Trang Dịch!


Bởi vì Trang Dịch đột nhiên bị cắt ngang, hồn lực chợt trở nên bất ổn làm cho chữa trị với trận pháp cũng xuất hiện một chút sai lệch, trận pháp vốn chỉ còn cần thêm thời gian một giây đồng hồ là có thể khôi phục hoàn toàn, lại vì lúc này bị cắt đứt, trận pháp chữa trị thất bại, thời gian lại kéo dài một lần nữa!


Nhưng mà cũng may, mỗi bước chữa trị lúc trước Trang Dịch đều đi cực kỳ vững chắc, trận pháp chỉ kém một chút chút cuối cùng, thời gian một giây chỉ bị kéo dài thành ba phút mà thôi.


Vừa rồi Trang Dịch là nhờ vào một chút sức lực chống đỡ mới không ngừng có hồn lực phát ra, lúc này bị cắt ngang, khí huyết trong cơ thể Trang Dịch nhất thời cuồn cuộn lên, thân thể vốn đã bị thương lại trải qua chèn ép cùng gián đoạn như vậy, nhất thời khiến Trang Dịch có chút không chịu nổi. Trước mắt hắn tối đen nhưng rồi lại đứng vững rất nhanh, cùng lúc đó, người ngã trước mặt Trang Dịch cũng giãy giụa đứng dậy, khi nhìn thấy trận pháp vậy mà bị đánh gãy vào một giây cuối cùng, biểu tình trên mặt Vệ Dụ Phong ngưng lại, hắn nhìn về phía Trang Dịch nói: “Trận pháp…”


Trang Dịch giữ vững tinh thần, phát hiện toàn thân Vệ Dụ Phong đều đang thấm máu, nghĩ muốn giúp hắn chuyển dời vết thương, lại không biết bắt đầu xuống tay từ chỗ nào.
“Trận pháp thế nào rồi?” Đường nhìn của Vệ Dụ Phong từ trận pháp dời lên mặt Trang Dịch, nhìn chằm chằm Trang Dịch nói.


“Khi chỉ còn một giây cuối cùng thì bị cắt ngang, thời gian kéo dài tới ba phút.” Trang Dịch nói rất nhanh, “Ba phút sau có thể sửa xong.”
“Ba phút…” Vệ Dụ Phong thì thào nói.
Đúng lúc này, tiếng bước chân “cốp cốp cốp” từ bên ngoài chầm chậm truyền đến, một bóng người dần dần đến gần.


Trang Dịch quay đầu liền thấy được người lớn lên giống Vệ Dụ Phong như đúc kia: “Dị ma cấp chín…”


“Giống như nhân loại các ngươi, sau khi dị ma tới cấp chín, có tư cách phong hào(1).” Sắc mặt dị ma cấp chín có chút tái nhợt, ma khí quanh thân chấn động vô cùng quỷ dị, lúc thì mạnh lúc thì yếu, hiển nhiên trận chiến cùng Vệ Dụ Phong này cũng tạo thành phiền toái không nhỏ với hắn. Dị ma cấp chín vừa nói, vừa đi đến trước mặt Trang Dịch cùng Vệ Dụ Phong ngã dưới đất, nhìn dáng vẻ thê thảm toàn thân bị máu tươi nhuộm ướt của Vệ Dụ Phong, trên mặt dị ma cấp chín cong lên một nụ cười cứng ngắc, “Phong hào của ta, là Dụ Thần.”


“Ngươi… không xứng!” Nghe được thanh âm dị ma cấp chín, Vệ Dụ Phong vừa ho khan ra máu vừa thù hận nhìn chằm chằm dị ma cấp chín, cắn răng nói.
Dụ Thần… Chẳng lẽ là tên lúc trước của thân thể này?


Dị ma cấp chín không nói nhảm thêm nữa, hắn ngẩng đầu, nhìn phía hình lập thể đại trận phòng ngự còn chưa sửa chữa xong, chậm rãi nở nụ cười: “Đã định trước, ngày hôm nay dị ma sẽ tiếp quản Ngự Hồn điện.”


Lời dị ma nói khiến toàn thân Trang Dịch cùng Vệ Dụ Phong chấn động, đúng lúc này, ma khí quanh thân dị ma bắt đầu khởi động, sau đó hội tụ vào tay phải, phía sau dị ma cấp chín hiện ra hư ảnh một dị ma huyết hồng có thân thể tràn ngập lấm tấm màu đen, dị ma cấp chín chậm rãi há miệng, khoang miệng đen nhánh thoạt nhìn lạnh lẽo đáng sợ, trong miệng dị ma cấp chín phát ra một luồng sóng âm cực kỳ sắc bén, chớp mắt tiếp theo, một luồng năng lượng mạnh mẽ tấn công về phía hình lập thể ở trung tâm đại trận phòng ngự!


Hai mắt Trang Dịch mở to, hắn không chút nghĩ ngợi nhào qua phía dị ma cấp chín tấn công vào, ý đồ ngăn cản công kích!
Nhưng mà có một bóng người càng nhanh hơn hắn.


Vệ Dụ Phong nâng hai tay lên cao, hồn thú nháy mắt phụ thể, hồn lực ngưng kết trong lòng bàn tay Vệ Dụ Phong, hóa thành một tấm chắn, ngăn cản công kích của dị ma cấp chín ở bên ngoài.
“Vô dụng.” Dị ma cấp chín thấy thế, cười lạnh nói.


Giây tiếp theo, đòn tấn công của dị ma cấp chín liền xuyên thấu tấm chắn hồn lực của vdo, trực tiếp đánh sâu vào tay phải của Vệ Dụ Phong, chỉ nghe hai tiếng “bùm bùm”, cánh tay phải của Vệ Dụ Phong, kể cả bả vai, dưới một kích kia của dị ma, rõ ràng nổ tung!


Máu tươi hóa thành sương mù, mảnh vỡ xương thịt bắn ra, Vệ Dụ Phong rút lui tròn năm bước, đau đớn do mất đi cánh tay cùng bả vai khiến cả người hắn run rẩy kịch liệt, thế nhưng hắn không hề rên một tiếng, kiện định đứng ở phía trước trung tâm đại trận phòng ngự!


“Tiền bối!” Trang Dịch tận mắt nhìn thấy thân thể Vệ Dụ Phong nổ tung, nhịn không được kêu lên thành tiếng, khi nhìn đến ánh mắt coi thường cái chết của Vệ Dụ Phong, còn có thân hình đã mất đi một nửa lại vẫn thẳng thắn như trước, hốc mắt Trang Dịch không nín được mà đỏ lên.


Trang Dịch cũng không để ý chuyện bại lộ thân phận triệu hoán sư trước mặt Vệ Dụ Phong nữa, hắn nhanh chóng sử dụng hồn thú hệ thực vật của mình, tuy rằng không thể giúp Vệ Dụ Phong trị liệu, nhưng vẫn có thể cầm máu!


Sau khi cấp tốc làm xong, Trang Dịch đứng ở bên cạnh sóng vai với Vệ Dụ Phong —— trừ khi vượt qua thi thể của hắn, nếu không, quyết không cho phép dị ma tới gần!
“Lôi Y, ngươi lui về phía sau.” Vệ Dụ Phong nhìn Trang Dịch đứng ở bên cạnh mình, dùng thanh âm khàn khàn thấp giọng nói.


“Không.” Trang Dịch lắc đầu, “Tiền bối, mặc dù ta là hồn sư cấp sáu, thế nhưng… cho dù ta bỏ mình, cũng sẽ khiến cho dị ma này phải bỏ ra một cái giá nhất định”


“Lui về phía sau, ta nói ngươi lui về phía sau!” Vệ Dụ Phong nghe vậy, đưa tay lên đẩy mạnh vào ngực Trang Dịch, Trang Dịch bất ngờ không kịp đề phòng, vị Vệ Dụ Phong làm cho lui vài bước, “Ta đến đối phó thứ này, ngươi đi chữa trị trận pháp!”


Trang Dịch nghe vậy, lập tức hiểu được quan hệ lợi hại trong đó, hắn nhìn Vệ Dụ Phong một cái thật sâu, cắn răng, bước nhanh về trước mặt đại trận phòng ngự.


Dị ma cấp chín thấy thế lập tức muốn ngăn cản, đúng lúc này, Vệ Dụ Phong đứng ở trước người dị ma cấp chín: “Trừ khi ta tan xương nát thịt, nếu không, ngươi đừng nghĩ đi tới.”


Dị ma cấp chín không nghĩ tới Vệ Dụ Phong sẽ ương ngạnh như vậy, hắn nhìn thân thể tàn tạ cùng sắc mặt xám trắng của Vệ Dụ Phong, trong mắt dị ma cấp chín hiện lên một tia mê mang mà đau đớn.
Ca ca…
Nhưng rất nhanh, dị ma cấp chín lại khôi phục dáng vẻ âm trầm lúc trước: “Chỉ bằng ngươi?”


“Chỉ bằng ta.”
Phía sau không ngừng có tiếng hồn lực va chạm cùng năng lượng chấn động phát nổ đánh úp lại, ngoại trừ những âm thanh đó thì còn không ngừng có tiếng máu thịt Vệ Dụ Phong bị tách ra.
Bạn đang ’


Trang Dịch nghe vào trong tai, lại không cho phép bản thân quay đầu, đôi mắt hắn đỏ bừng, gắt gao nhìn chăm chú vào trận pháp trước mắt, hồn lực trong cơ thể thả ra không chút giữ lại, không ngừng đẩy nhanh quá trình chữa trị đại trận phòng ngự!


Dưới loại áp lực đau khổ này, ngay cả bản thân Trang Dịch cũng không phát hiện, bất tri bất giác, hắn đã đang thăng hướng lên cấp bảy, hồn lực hắn phát ra đã sớm vượt qua hồn lực cấp sáu mà hắn có được, hơn nữa, sức mạnh ẩn chứa ở trong hồn lực tăng lên, do đó làm cho tốc độ sửa chữa đại trận phòng ngự cũng nhanh hơn dự tính lúc trước của hắn!


Khi hình lập thể Ngự Hồn điện cùng Thần tích chi tường rốt cuộc hiện ra đầy đủ rõ ràng, đại trận phòng ngự hoàn toàn tu bổ xong, Trang Dịch liếc nhìn đại trận phòng ngự hao phí tâm huyết cùng tính mạng của biết bao nhiêu người này một cái, xoay người nhìn về phía Vệ Dụ Phong.


Cái nhìn này, vừa lúc nhìn thấy dị ma cấp chín đưa tay dùng hồn lực cùng lúc chặt đứt đôi chân Vệ Dụ Phong!


“Không!!” Thấy thân thể Vệ Dụ Phong cùng đôi chân tách rời ra, thân hình từ giữa không trung rơi xuống trên mặt đất, toàn thân Trang Dịch không ngừng run rẩy, hắn xông đến bên cạnh đỡ lấy thân thể Vệ Dụ Phong, khi phát hiện hồn lực trong cơ thể Vệ Dụ Phong đã tiêu hao không còn một mảnh, không chỉ như thế, tính mạng của hắn cũng đang không ngừng xói mòn, hai tay Trang Dịch nắm thật chặt, cắn răng chậm rãi quay đầu, nhìn về phía dị ma cấp chín.


Dị ma cấp chín nhìn chằm chằm đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, khi phát hiện đại trận phòng ngự vậy mà đã sửa xong, biểu tình trên mặt dị ma cấp chín vặn vẹo một trận, cảm ứng được tầm mắt Trang Dịch, dị ma cấp chín chậm rãi xoay đầu nhìn về phía Trang Dịch, tiếng cái cổ chuyển động kèn kẹt ở trong không gian độc lập yên tĩnh có vẻ đặc biệt chói tai âm trầm, dị ma cấp chín nói: “Nhân loại nhà ngươi… Dám phá hỏng kế hoạch lớn của chúng ta!”


“Kế lớn?!” Trang Dịch đặt xong thân thể Vệ Dụ Phong, hắn chậm rãi đứng dậy, giận dữ phản cười(2), “Đại trận phòng ngự đã sửa xong, hôm nay cũng hoàn toàn chơi xong, hôm nay, Ngự Hồn điện chính là nơi chôn thân của các ngươi!”


Biểu tình trên mặt dị ma chợt vặn vẹo, hai tay của hắn nâng lên giống như con dơi, lập tức phía sau hắn nổi lên một hư ảnh thật lớn, đó là một dị ma huyết hồng toàn thân có màu đen lấm tấm!


Dị ma cấp chín chậm rãi há miệng, khoang miệng giống như một cái hố đen, nhìn qua kinh khủng đến cực điểm, đồng thời, hai tay của hắn cùng thân hình đều chậm rãi chuyển hóa thành màu đen, chớp mắt tiếp theo, dị ma cấp chín mạnh vọt về phía Trang Dịch!


Trang Dịch thấy thế, hai tay hắn nắm chặt, không đến một giây thời gian ba hệ hồn thú đã phụ thể ở trên người, thân thể Trang Dịch đột nhiên thú hóa, hình thành phòng ngự mạnh nhất từ trước cho tới hiện tại của hắn.


Dị ma thấy Trang Dịch lại sử dụng một chiêu này, trên mặt hiện lên một tia tươi cười khinh thường, hai tay hắn tạo thành chữ thập chém mạnh xuống, một luồng sức mạnh màu đen ở giữa không trung hóa thành thanh đao lớn màu đen, bổ tới chỗ Trang Dịch.
Hai tay Trang Dịch giao nhau, đón đỡ lấy thanh đao lớn màu đen ——


Trong khoảng khắc hồn lực va chạm, ống tay áo của Trang Dịch lập tức bị xé nát, đồng thời ở trên hai tay của Trang Dịch cũng xuất hiện hai vết thương sâu có thể thấy được xương!


Dị ma thấy Trang Dịch không chỉ có thân thể không bị chém thành hai nửa, thậm chí cánh tay cũng không gãy, chỉ là xuất hiện hai vết thương thật sâu, trên mặt hắn thoáng qua chút kinh ngạc.
Phải biết, cùng là một chiêu, vừa rồi Vệ Dụ Phong chính là bị bổ đôi người a!


Trang Dịch cảm nhận được hồn lực tràn đầy trong cơ thể cùng thân thể cường hóa, hiểu được ngay vừa rồi hắn đã hoàn toàn vượt qua cánh cửa cấp bảy, trở thành một hồn sư cấp cao!


Bất luận phương diện nào thì triệu hoán sư cũng mạnh hơn hồn sư không ít, tuy ở mặt ngoài thì Trang Dịch mới bước vào cấp bảy, thực ra nếu so sánh với hồn sư bình thường, thực lực tổng hợp của hắn đã có khả năng có thể so với cấp bảy đỉnh phong!


Mà vừa rồi khi Vệ Dụ Phong giao chiến với dị ma cấp chín, bản thân đã là nỏ mạnh hết đà, bởi vậy bị thương mạnh hơn Trang Dịch nhiều lắm.


Tuy rằng lúc này vết thương trên tay Trang Dịch cực kỳ đau đớn, nhưng khoảng khắc sống chết trước mắt, Trang Dịch cũng không có tâm tư đi bận tâm, hắn bắt được vẻ kinh ngạc trên mặt dị ma, lại nghĩ đến những hành vi dị ma làm với nhân loại, trong mắt Trang Dịch lóe ra sát khí lạnh như băng, một giây sau, linh lung hộp xuất hiện ở trên tay phải Trang Dịch, Trang Dịch nhắm mắt lại, miệng vừa lẩm nhẩm đọc cái gì đó vừa nâng tay trái lên, ngón trỏ cùng ngón giữa nhẹ nhàng ấn một cái giữa mi tâm.


Lập tức, một dòng sức mạnh thần bí không nói nên lời tràn ngập quanh thân Trang Dịch.
Chớp mắt tiếp theo, Trang Dịch mở mắt ra ——đồng tử màu xám nhạt, thế nhưng hơi hơi phát ra ánh sáng!
Quanh thân Trang Dịch tràn ngập sức mạnh thần bí khiến thân thể dị ma cứng đờ, bỏ lỡ thời gian tấn công tốt nhất.


Cùng thời khắc đó, linh lung hộp quay tròn quay lên giữa không trung, chậm rãi mở ra dưới sự khống chế của Trang Dịch, cùng mở ra với linh lung hộp, là một vết nứt không gian quỷ dị!


Triệu hoán sư được mệnh danh như vậy, trừ chuyện đầu tiên bọn họ làm trước khi tu luyện là triệu hoán bổn mạng thú ra, quan trọng hơn là, khi triệu hoán sư tới trình độ cao cấp, cũng là cấp bảy, lập tức có được năng lực triệu hoán!
Vừa lúc đó, dị ma cấp chín chợt phục hồi tinh thần.


Hắn nhè nhẹ nhìn vết nứt không gian kia, sau đó mở miệng phun ra một thứ gì đó sền sệt màu đen, cái thứ kia giống như là một dị ma thu nhỏ lại, không ngừng ngọ nguậy, phát ra sóng âm chói tai.


Sau khi dị ma cấp chín phun ra cái thứ này, sắc mặt vốn đã tái nhợt lại càng thêm tái nhợt, thứ màu đen kia trôi lơ lửng ở trước mặt dị ma cấp chín, rồi phồng lên giống như quả bóng da dưới sự khống chế của ma khí, sau đó bắn về phía vết nứt không gian giống như đạn pháo!


Trang Dịch thấy thế, vội vàng dùng ba hệ hồn thú ngăn cản, thế nhưng thực lực bản thân Trang Dịch dù sao kém dị ma cấp chín rất nhiều, huống chi cái thứ màu đen này còn lại đòn sát thủ nhổ ra từ trong cơ thể dị ma!


Thứ màu đen kia rất nhanh đã phá được phòng ngự của Trang Dịch, ngay khi ma thú Trang Dịch triệu hoán sắp ra khỏi vết nứt không gian, thứ màu đen trực tiếp vọt vào trong vết nứt, sau đó chớp mắt đã bao bọc toàn thân ma thú, tiếng ăn mòn “xèo xèo xèo xèo” truyền đến, chỉ trong chớp mắt, ma thú kia vậy mà đã bị thứ màu đen kia của dị ma cấp chín nuốt chửng!


“Rốt cuộc chỉ triệu hoán đến một ma thú cấp năm vô dụng… Hại bổn tọa lãng phí tinh hoa bản thể!” Dị ma cấp chín hừ lạnh, hung tợn trừng mắt nhìn Trang Dịch nói, “Không ngờ ngươi lại có thể là thân phận này… Nhưng mà, cấp bảy mà thôi, còn xa xa không phải là đối thủ của ta!”


Trang Dịch không ngờ được ma thú lần đầu tiên mình triệu hoán về lại cứ như vậy bị dị ma phá giải.
Chênh lệch giữa cấp bảy cùng cấp chín, là khoảng cách không thể vượt qua!
Nhưng mà, Trang Dịch cũng không phải là người cam chịu số phận dễ dàng như vậy,


Thực hiển nhiên, dị ma cấp chín này đã sức cùng lực kiệt từ lâu, đặc biệt là sau khi hắn dùng cái tinh hoa bản thể kia đối phó ma thú cấp năm, thực lực của hắn lúc này, tuyệt đối rút lui không ít!


Mà Trang Dịch, bởi vì thành công thăng cấp, hồn lực trong cơ thể tràn đầy, một con ma thú bị giết, không sao, hắn còn có thể tiếp tục triệu hoán!
Đúng lúc này, trong vòng tay không gian của Trang Dịch, cọng lông vũ trắng noãn mà trước đây rất lâu một con Bạch Hạc(3) tặng cho Trang Dịch, đang phát ra ánh sáng hơi yếu.


Dị ma phát hiện ra Trang Dịch tiếp tục ý đồ, cười lạnh nói: “Nếu ngươi là cấp tám thì ta còn có chút kiêng kỵ, cấp bảy, ha ha…”


Không biết hắn nghĩ tới chuyện gì, giống như giết chết Trang Dịch là một chuyện vô cùng vui thích, dị ma vừa nói vừa ngưng tụ hồn lực, nhân lúc Trang Dịch đang triệu hoán mà phát động tấn công mãnh liệt.


Trang Dịch dựa vào ba hệ hồn thú cùng thân thể vừa cường hóa cứng rắn chống đỡ bốn lần, theo công kích lần thứ năm kéo tới một lần nữa, hơn nữa lại ngắm ngay vào đầu hắn, trái tim Trang Dịch ngừng lại, ngực sinh ra một loại cảm giác hít thở không thông, ngay khi đòn tấn công của dị ma gần sát trán rồi lập tức sẽ chém Trang Dịch ra làm đôi, trong khoảng khắc chỉ mành treo chuông này, một luồng sáng trắng nhu hòa lóe lên từ trong vết nứt không gian, chớp mắt đã bao trùm toàn thân Trang Dịch.


Chỉ nghe một tiếng “đinh” thanh thúy vang lên, ánh sáng trắng bị công kích của dị ma đánh nát giống như đồ sứ, sau khi nó vỡ tan ra, ánh sáng dần dần biến mất, kéo theo đòn tấn công của dị ma cũng tiêu tán theo.


Trang Dịch và dị ma không hẹn mà cùng nhìn về phía vết nứt không gian —— chỉ thấy một con hạc toàn thân trắng như tuyết đang giơ cao cái cổ dài ưu nhã của nó, móng vuốt bên trái khẽ động, cái mông vểnh cao, vẻ mặt tao bao đứng ở đó.
(1) Đặt một danh hiệu thay cho tên gọi
(2) Giận đến mức cười ra


(3) Hạc trắng, trong truyện thì bạn này cũng rất hay xuất hiện và cũng có vai trò khá là… quan trọng, nên sẽ để ‘Bạch Hạc’ coi như tên riêng, ko dịch thành hạc trắng như tên loài nữa