Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 122

Lúc này vừa lúc đội ngũ hồn sư nhân loại đang không ngừng chuyển ra, tường thành mở, trừ thấy hồn sư Ngự Hồn điện ra, tầm nhìn của đám Trang Dịch càng nhiều là bị dị ma ở ngoài thành hấp dẫn!


Một mảng dị ma đen ngòm từ đằng xa bay tới, bởi vì số lượng thật sự rất khổng lồ, giống như một mặt biển màu đen đỏ, không ngừng bay động mà cuồn cuộn lên giống như bụi nước, liếc mắt nhìn lại, vô biên vô hạn!


Hiện giờ biển đen đỏ này đang không ngừng cuốn về phía bọn họ, số lượng rậm rạp khổng lồ mà khủng bố này, giống như một giây tiếp theo sẽ nuốt hết toàn bộ Ngự Hồn điện!
Mà đối lập rõ ràng với dị ma hình thành khổng lồ, chính là hồn sư nhân loại Ngự Hồn điện.


Một đội ngũ hồn sư nhân loại, số lượng hồn sư phần lớn sẽ không vượt qua ngàn người. Lúc này, các hồn sư Ngự Hồn điện lấy vài trăm người làm một đơn vị, không ngừng xông ra ngoài thành, giống như một đàn kiến nhỏ bé xông về đại dương mênh mông, trong chớp mắt đã bị đại quân dị ma bao trùm, ngoại trừ ngẫu nhiên phát ra từng đợt ánh sáng do hồn lực chấn động nổ tung ra tạo thành, thân ảnh của bọn họ đã bị đoàn đoàn dị ma vây quanh, hoàn toàn không thấy rõ!


Ai cũng không biết trong bọn họ có bao nhiêu người có thể may mắn sống sót.


Thành viên đội săn ma ở đây đều từng trải qua bị dị ma bao vây. So sánh với chiến trường dị ma ở ngoài Ngự Hồn điện lúc này, dị ma ở ngoài thành Huệ Xương quả thực buồn cười giống như đi qua từng nhà, tất cả mọi người ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn ngoài tường thành, nhìn mọi người không ngừng bị dị ma cắn nuốt, nhìn thân thể dị ma kéo ra, màu đỏ giống như máu tươi ở trung tâm bắt đầu khởi động —— đó là màu sắc sau khi ăn đồng loại của bọn họ mới hiện ra!


“Đúng, các ngươi không nhìn nhầm, lúc này đứng ở bên ngoài tường thành, chính là dị ma!” Ngay khi tất cả mọi người bị số lượng khổng lồ của dị ma làm rung động, một vị hồn sư nhân loại đứng ở trên tường thành mở miệng, sau khi Trang Dịch nhìn thấy diện mạo vị hồn sư này, nhất thời ngẩn ra. Hắn vậy mà lại là hồn sư Vệ gia, một trong ba Vương hồn sư của Ngự Hồn điện mà Trang Dịch cùng Lôi Tu gặp được mấy ngày trước!


Thông qua hồn lực mở rộng, thanh âm của hồn sư Vệ gia truyền khắp cả Ngự Hồn điện.
“Dị ma xâm lược địa bàn của chúng ta, giết chết đồng loại của chúng ta, thậm chí cả thân thể hồn sư nhân loại cũng không bỏ qua kia!”


“Hiện giờ, chúng nó đã giết đến trước cửa! Tây Bắc tuy lớn, nhưng chúng ta lại không có đường lui, bởi vì, ở phía sau chúng ta, chính là nhà của chúng ta, tín ngưỡng của chúng ta – Ngự Hồn điện”
“Ta là người chỉ huy trận chung kết cùng dị ma này —— Vệ Dụ Phong!”


“Nếu muốn hỏi ta chiến lược hôm nay cái gì, câu trả lời của ta là: không có chiến lược, chúng ta đấu tranh chỉ có hai loại kết quả, hoặc là kẻ địch bước qua thi thể chúng ta, hoặc là chúng ta bước qua thi thể kẻ địch! Nếu muốn hỏi ta mục đích hôm nay là cái gì, ta có thể dùng một từ để trả lời: thắng lợi! Không tiếc bất cứ giá nào, đi cướp lấy thắng lợi —— bất luận con đường phía trước dài lâu như thế nào, gian khổ như thế nào, đi cướp lấy thắng lợi!”


“Không có thắng lợi không thể sinh tồn! Bản năng nói cho chúng ta biết, chúng ta phải giết chết đám dị ma cướp quê hương, chiếm thân thể của chúng ta này, khẩu hiệu của chúng ta là, tiến công, tiến công, tiếp tục tiến công!”
“Tiến công, tiến công, tiếp tục tiến công!!”


Thanh âm của Vệ Dụ Phong hạ xuống, cả Ngự Hồn điện đều vang lên tiếng hô to của các hồn sư!
Dù là thành viên đội săn ma cũng nhịn không được bị lời Vệ Dụ Phong cuốn hút, nhìn chằm chằm phía trước, lớn tiếng gào thét lên!


Sau khi nhen nhóm kích thích tâm huyết của các hồn sư, Vệ Dụ Phong lập tức đâu vào đấy chỉ huy các hồn sư tiếp tục đánh tới dị ma giống như đi chịu chết, ngay cả một số người cấp bậc cao hơn hắn, tỷ như mẫu thân Tuyết Nhận là hồn sư cấp chín, cũng nghe theo Vệ Dụ Phong chỉ huy, xuất chiến!


Mắt người đội săn ma sáng rực nhìn Vệ Dụ Phong, giống như đông đảo hồn sư Ngự Hồn điện bên cạnh, cùng đợi chỉ huy của hắn, vô điều kiện nghe theo hắn sắp xếp, ngay cả Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng như thế.


Bọn họ rất rõ ràng, người có thể huy động cả Ngự Hồn điện chiến đấu, tuyệt đối là thiên tài về phương diện này, đám Trang Dịch cùng Lôi Tu tuy cũng có một chút thiên phú chỉ huy, nhưng so sánh với Vệ Dụ Phong, chỉ sợ vẫn kém hơn không ít, dù sao từng trải cùng tuổi tác của hắn cũng đặt ở đó.


Đúng lúc này, một thanh âm đột ngột từ phía sau đội săn ma truyền đến: “Đám hồn sư cấp trung các ngươi đến nơi này làm cái gì, lấy thực lực của các ngươi, không cẩn thận một chút đã bị dị ma bắt, bản thân chết thì cũng bỏ đi, đến lúc đó ngụy trang thành nhân loại sẽ tạo cho chúng ta phiền phức rất lớn!”


Lúc này bầu không khí trong Ngự Hồn điện rất căng thẳng, lực chú ý của tất cả mọi người đều ở trên chiến trường, bởi vì nàng đi từ phía sau tới, chỉ thấy đa số thành viên đội săn ma đều dưới cấp sáu, cũng không chú ý tới thực lực đám Mạc Vi An Lôi Tu, cho nên nói như vậy.


Thành viên đội săn ma nghe vậy, ngẩn ra, sau đó mặt mỗi người đều đỏ lên.
Có không phục, cũng có tức giận.


Không thể không nói, khi so sánh với hồn sư Ngự Hồn điện, các hồn sư đội săn ma, nếu không phải là thiên phú không đủ, thực lực không thể tăng lên, thì lại là tuổi tương đối nhỏ, không đủ thời gian cho bọn họ trưởng thành. Bất luận như thế nào, thực lực của bọn họ không bằng hồn sư Ngự Hồn điện là thật, hơn nữa bất luận là trang bị hay là khí chất, thậm chí trình độ sinh hoạt hằng ngày đều cách nhau khá xa, dưới tình huống như vậy, hồn sư đội săn ma sinh ra một loại phức cảm tự tin không thể nói nên lời.


Mà hồn sư Ngự Hồn điện coi thường bọn họ, lại còn phóng đại phức cảm tự tin này đến vô hạn. Chính là loại tâm tình tiêu cực này khiến đội săn ma luôn luôn muốn rời đi một mình, không muốn sóng vai chiến đấu cùng Ngự Hồn điện.


Trên thực tế, từ biểu hiện của Ngự Hồn điện đến xem, bọn họ cũng hoàn toàn không cần đội săn ma.


Sau khi nữ hồn sư Ngự Hồn điện này nói xong liền lập tức rời đi. Thành viên đội săn ma đa số là nam tính, dưới tình huống bình thường sẽ không tính toán chi li với nữ tính, huống chi lúc này kẻ địch mạnh còn đang ở trước mặt.


Các hồn sư đội săn ma cắn chặt răng hàm, nhìn chằm chằm bóng lưng nữ hồn sư đang rời đi kia, lại nhìn các hồn sư Ngự Hồn điện đang bận rộn tới lui, lòng hăng hái muốn kề vai chiến đấu cùng Ngự Hồn điện vừa mới được Vệ Dụ Phong kích thích lên bị cắt ngang, nhất thời bị tán đi không ít.


Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng đồng dạng như thế, Trang Dịch thu vẻ mặt của mọi người trong đáy mắt, hắn nói: “Ta nhìn thấy có một tốp hồn sư thực lực chỉ khoảng cấp một cấp hai đi sang bên kia, đứng ở nơi đó vừa có thể thấy được chiến đấu dưới tường thành, còn được trận pháp bảo vệ, cũng sẽ không tạo thành quấy nhiễu cho hồn sư qua lại.”


Mọi người lập tức nhìn lại theo phương hướng Trang Dịch chỉ, phát hiện vị trí kia quả thật không tệ, mọi người lập tức đi về hướng đó.


Đám hồn sư cấp hai kia thấy gần 200 người đi về phía bọn họ, lập tức cảnh giác nhìn đám Trang Dịch, khi thấy bọn họ chỉ đứng ở bên cạnh, cùng mình nhìn cuộc chiến đang diễn ra, những hồn sư cấp thấp này lập tức lén lút lui về phía sau một chút, cách đám Trang Dịch xa một chút, sau đó đều tự nước giếng không phạm nước sông mà quan sát.


Chiến đấu bên dưới tổng thể có thể chia thành hai bộ phận, một là chiến đấu đơn độc giữa các cường giả đỉnh cấp (cấp cao nhất), một là đại hỗn chiến giữa đoàn đội hồn sư cấp tám cùng đại quân dị ma.


Bởi vì dị ma dùng số lượng khổng lồ bao vây trọn cả bên ngoài Ngự Hồn điện, cho nên chiến đấu giữa cường giả đỉnh cấp tự nhiên cũng nổ ra trong đàn dị ma này.


Lúc này đứng ở trên tường thành nhìn xuống, dị ma giống như nước biển, một nửa bao trùm toàn bộ không gian bên ngoài Ngự Hồn điện, cường giả đỉnh cấp cùng dị ma màu đen đỏ thì ở phía trên mặt biển kia, mỗi lần bọn họ phát ra một đòn tấn công, âm thanh nổ tung do hồn lực chấn động mạnh mẽ va chạm vào nhau sinh ra, vừa khiến người chú ý, đồng thời cũng làm tim những người đứng xem đập nhanh. Mà hỗn chiến giữa Vương hồn sư trở xuống cùng dị ma, tuy không chém giết lóa mắt bằng trận chiến giữa các cường giả đỉnh cấp, nhưng chính bởi vì cấp bậc thấp, chiến đấu càng thêm thảm khốc oanh liệt!


Kiếp trước Trang Dịch cũng đã từng tự trải qua chiến đấu, lúc này đứng ở trên tường thành nhìn người bên dưới tắm máu chiến đấu hăng hái, hai tay nắm thật chặt, hắn nhìn chằm chằm toàn bộ chiến trường, bởi vì dị ma cũng không am hiểu trận pháp, cho nên Trang Dịch đơn giản dùng ánh mắt xem trận pháp đến nhìn chung toàn cục, tìm kiếm điểm trí mạng cùng điểm yếu kém của hai bên.


Đúng lúc này, một tiếng rống giận dữ từ phía bên phải truyền đến, sau đó, một thanh kiếm lớn do hồn lực hình thành vút lên tận trời, dưới sự điều khiển của Tuyết Nhận, thu gặt sinh mệnh dị ma giống như một máy cắt kim loại sắc bén!


Khi Trang Dịch phát hiện Tuyết Nhận, người đội săn ma tự nhiên cũng phát hiện những bằng hữu từng kề vai chiến đấu này, khi thấy Tuyết Nhận trên chiến trường biểu hiện dũng mãnh không gì sánh bằng, dưới sự chiến đấu anh dũng đẫm máu của Tuyết Nhận, từng mảng từng mảng dị ma kia hóa thành tro bụi, trong đó, Trương Thừa Lạc, đội trưởng Tuyết Nhận lại càng đặc biệt có thành tích xuất sắc!


Trước kia Tuyết Nhận rèn luyện ở ngoài Thần tích chi tường, năng lực đoàn chiến xuất sắc của bọn họ cuối cùng phát huy vô cùng nhuần nhuyễn trong trận chiến này, cho dù là Vệ Dụ Phong đứng ở trên tường thành bố cục toàn Ngự Hồn điện cũng nhịn không được mà trầm trồ khen ngợi.


Người đội săn ma nhìn thấy Tuyết Nhận chiến đấu, chỉ cảm thấy máu toàn thân đều bốc cháy, bọn họ từng cùng sóng vai chiến đấu với Tuyết Nhận, cùng nhau từ ngoài Thần tích chi tường phá vây đi vào Ngự Hồn điện, hiện giờ nhìn thấy đồng bạn trước kia ở dưới chém giết dị ma, bọn họ làm sao có thể không ngứa lòng?!


Chẳng qua bên Trương Thừa Lạc này giành thắng lợi cũng không có nghĩa là mỗi hồn sư nhân loại đều dũng mãnh như vậy. Nhìn chung toàn cục, bởi vì dị ma tập kích bất ngờ, hơn nữa thế tới rào rạt, nhìn quy mô này, nhất định đã sớm mai phục ở ngoài Ngự Hồn điện, lại lừa gạt được đám cao thủ của Ngự Hồn điện kia. Hiện giờ hồn sư nhân loại lâm thời ứng chiến, tuy rằng chiến đấu mấy tháng này đã tôi luyện cho hồn sư Ngự Hồn điện gặp nguy không loạn, nhưng đối mặt với kẻ địch mạnh sớm có chuẩn bị, Ngự Hồn điện vẫn cứ bị thua thiệt không nhỏ.


Lúc này mới trải qua một giờ ngắn ngủi, Ngự Hồn điện đã có ít nhất hai đội ngũ hồn sư ngã xuống!


Phải biết rằng, có thể bước vào Ngự Hồn điện, không có chỗ nào mà không phải là tinh anh trong hồn sư a, tuy rằng trước khi bọn họ chết đi cũng kéo không ít dị ma cùng chết chung, nhưng số lượng dị ma khổng lồ như vậy, phần lớn lại cũng chỉ là dị ma cấp thấp mà thôi, cho dù có chết, những cường giả dị ma này cũng không đau lòng chút nào.


Nhìn tình thế ngày càng bất lợi đối với các hồn sư nhân loại, Vệ Dụ Phong lại không hề có ý yêu cầu các hồn sư lui về, hắn không tiếc bất cứ giá nào, không ngừng phái các hồn sư nhân loại ra ngoài, chính là vì ngăn cản dị ma cách Ngự Hồn điện càng ngày càng gần!


Đồng thời, chiến đấu giữa cường giả đỉnh cấp cũng hoàn toàn bước vào trạng thái gay cấn.


Nhóm cường giả đỉnh cấp bên trong dị ma thường thường đều là phụ trên thể xác nhân loại tiến hành chiến đấu, bình thường mà nói, một dị ma cấp tám thì cần phụ thể ở trên người hồn sư cũng cấp tám mới có thể phát huy toàn bộ uy lực. Đám dị ma đỉnh cấp kia lúc này cũng như vậy.


Mà trong hồn sư nhân loại, hồn sư cấp tám trở lên đã xem như cường giả, tuyệt đại đa số đều bị lôi kéo vào các thế lực lớn, muốn tìm Vương hồn sư cấp tám trở lên đơn lẻ, cơ bản cần dựa vào vận may. Như vậy thân thể của đám dị ma kia từ đâu tới chứ… Không sai, chính là đến từ Ngự Hồn điện.


Là cường giả đỉnh cấp của Ngự Hồn điện, nhìn dị ma phụ thể trên người bạn bè người thân ngày xưa của mình, đứng ở mặt đối lập với bản thân, dùng hồn lực bọn họ quen thuộc để đối phó bọn họ, toàn bộ những cường giả đỉnh cấp này của Ngự Hồn điện đều rơi vào trạng thái tức giận điên cuồng, cho dù là cường giả cấp chín cũng không ngoại lệ!


Dưới sự tức giận tột cùng, hồn sư nhân loại phát ra uy lực mạnh mẽ, dị ma vì tộc nhân có một nơi dừng lại mà toàn lực ứng phó, va chạm giữa hai chủng tộc lớn khủng bố, hồn lực triệt để muốn nổ tung lên giống như mây mù, tàn sát bừa bãi trên biển lớn do dị ma hình thành!


Uy lực mạnh mẽ chấn động lên cả không gian, bất luận là chiến đấu giữa cường giả đỉnh cấp hay là chém giết đẫm máu giữa đoàn chiến, đều làm đội săn ma đang xem cuộc chiến bị chấn động từ thật sâu trong đáy lòng!
Đúng lúc này, Trang Dịch chợt ngẩng đầu, nhìn nhìn trận pháp trên bầu trời.


Tấm lưới ánh sáng thật lớn ở giữa không trung kia vẫn bao phủ Ngự Hồn điện như trước, ánh sáng bạch kim chiếu trên mỗi tòa kiến trúc tinh mỹ của Ngự Hồn điện, vẩy ra một tầng sáng vàng bạc rực rỡ lộng lẫy.


Chỉ là loại thời điểm này, trừ Trang Dịch ra thì không ai lại còn tâm tư thưởng thức loại cảnh đẹp này mà thôi.
Trang Dịch nhìn hào quang hoa mỹ này, lại quay đầu nhìn chằm chằm toàn bộ chiến trường trong chốc lát, cảm xúc bị chiến tranh ảnh hưởng ban nãy dần dần tỉnh táo lại.


Bởi vì hồn sư nhân loại cùng dị ma dây dưa với nhau, dị ma không thể rảnh tay mà tiếp tục đi tấn công trận pháp Ngự Hồn điện, theo lý mà nói, lúc này trận pháp Ngự Hồn điện hẳn là đã che giấu đi. Nhưng mà, sự thật lại không phải như thế, trận pháp Ngự Hồn điện không chỉ không tạm thời biến mất, ngược lại càng phát huy lại càng mạnh mẽ!


Điều này thuyết minh cái gì?!
Trang Dịch nhìn thoáng qua phương hướng Vệ Dụ Phong, khi phát hiện Vệ Dụ Phong nhìn hồn sư nhân loại thương vong thảm trọng, mặc dù trên mặt có đau lòng, nhưng nhiều hơn là lo lắng.
Hắn đang chờ đợi!


Xác định suy nghĩ trong lòng, khi Trang Dịch lại nhìn chiến trường một lần nữa thì trọng điểm chú ý đã hoàn toàn không giống.


Hắn tin chắc, thứ hắn có thể nhìn thấu thì trí tuệ của thủ lĩnh dị ma không thể không nhìn thấu. Vĩnh viễn không nên đánh giá thấp trí tuệ của dị ma, đây là điều khắc sâu nhất mà Trang Dịch học được trên chiến trường kiếp trước.
Quả nhiên, sau một lát, Trang Dịch đã phát hiện dị thường!