- Tôi luyện cái gì, đều là con của ngươi, có ngươi ở đó, bọn hắn còn không thể tùy tâm sở dục?
Tiểu Ly mắt trợn trắng nói, người cha này thật là nghiêm.
Tần Quân hừ nói:
- Khó mà làm được, vạn sự vạn vật đều có quy tắc của mình, ta cũng không thể để bọn hắn phá hư.
Trải qua nhiều như vậy, tâm tính của hắn sớm đã chuyển biến.
Chúng sinh trong mắt hắn đều bình đẳng, nếu không phải lúc trước những sinh linh kia nghiệp lực quấn thân, hắn mới sẽ không gạt bỏ.
Luận con trai, con của hắn sao mà nhiều.
Chẳng lẽ mỗi một người đều phải thiên vị?
Tiểu Ly nghiêm túc nhìn Tần Quân, nói:
- Tần Quân ca ca, ngươi thay đổi.
- Ngươi mới phát hiện? Xem ra cũng không tính mắt a.
Tần Quân hừ nói.
- Thôi đi, sớm liền phát hiện, ta cảm thấy ngươi trở nên càng thêm giống thần, mọi thứ đều đứng ở góc độ của chúng sinh cân nhắc, cho dù là Chân Thần cũng không có đại công vô tư như ngươi.
Tiểu Ly chu môi nói, những năm này, nàng cùng Tần Quân sớm chiều ở chung, hành tẩu ở từng thế gian, xem hiểu rất nhiều hành vi của Tần Quân.
Hắn có thể lạnh lùng đối đãi sinh tử.
Hắn có thể xuất thủ trừng phạt kẻ ác.
Đối mặt một phương thế giới hủy diệt, hắn có thể vô tình đối đãi, cho dù nàng năn nỉ.
Dựa theo Tần Quân nói, đều là quy tắc.
Dưới cái nhìn của nàng, Tần Quân đã hãm sâu trong hạn chế của quy tắc.
Thật tình không biết, Tần Quân là người sáng tạo quy tắc.
Ngay cả Sáng Tạo thần cũng là hắn sáng tạo, hắn phải làm gương tốt, vì thần, trọng tân định nghĩa quy tắc.
- Yên tâm đi, trẫm đối với các ngươi, sẽ không công bằng như vậy.
Tần Quân vuốt vuốt mái tóc của Tiểu Ly cười nói, con trai nhiều như vậy, nhưng thê thiếp chỉ có mấy vị, hắn tự nhiên sẽ trân quý yêu thương.
Nghe vậy, Tiểu Ly mặt mày hớn hở.
- Còn có hai năm thời gian, trẫm dẫn ngươi đi một chỗ, như thế nào?
Tần Quân bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nhìn Tiểu Ly thần bí cười nói.
Tiểu Ly nghe xong, lập tức cảm thấy hứng thú, vỗ tay nói:
- Tốt!
Ngay sau đó, Tần Quân phất tay, mang theo Tiểu Ly rời đi.
Thiên Đình, Mệnh Đế cung.
Tần Lăng Mệnh ngồi ở trên long ỷ, vẻ mặt tức giận, phía dưới đứng đầy Tiên quan Thần tướng.
Tần Thiên Võ đứng trên đại điện, thương thế đã khôi phục, mặt lộ vẻ phẫn nộ.
- Huynh trưởng, nhất định phải thu thập bọn họ!
Tần Thiên Võ trầm giọng nói, hắn kém chút chết ở trong tay đối phương, cơn giận này không cách nào nuốt xuống.
- Nên phái ai đi?
Tần Lăng Mệnh hỏi, hắn hơi lúng túng một chút.
Những Thần Ma bộ hạ cũ của Tần Quân hoặc là quyền cao chức trọng, hoặc không có thực lực, mà hắn bồi dưỡng thủ hạ đều không được.
- Nếu không, đi mời tổ sư hỗ trợ?
Một Tiên quan đề nghị nói, chỉ chính là Bồ Đề tổ sư.
Bồ Đề tổ sư chính là sư phụ của Tần Lăng Mệnh, lâu dài bế quan tu luyện, tu vi sớm đã siêu việt Chí Thượng Thủy Nguyên Chủ.
Lời vừa nói ra, Tần Lăng Mệnh do dự một lát, liền mở miệng nói:
- Ngươi đi một chuyến, liền nói trẫm có việc muốn nhờ.
- Vâng!
Tên Tiên quan kia đáp, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, có thể có cơ hội cùng Bồ Đề tổ sư giao hảo, hắn tự nhiên nguyện ý.
- Đúng rồi, huynh trưởng, đợi lát nữa ta có một chuyện phải nói cho ngươi.
Tần Thiên Võ thần bí hề hề nói, Tần Lăng Mệnh nghe mà bất đắc dĩ cười một tiếng.
Đứa em trai này của mình vĩnh còn lâu mới chính hình.
Trên triều đình, còn cùng hắn nháy mắt ra hiệu.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài Mệnh Đế cung, xuất hiện hai bóng người.
Chính là Nhậm Ngã Tiếu cùng Lý Họa Hồn.
- Hiện tại Thiên Đình không quá mạnh mẽ a!