Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Quyển 2 - Chương 36: Công lược phụ bản

Khác với lần tổ đội cùng Ngô Trạch Văn ở Tân Thủ Trấn Nam Cương, lần này Lưu Xuyên không chỉ tự lo thân chạy đi làm nhiệm vụ một mình, bỏ mặc tân thủ Ngô Trạch Văn, mà cố tình đợi hai người bọn họ đuổi theo bằng tiến độ nhiệm vụ của mình.


Đội cả ba người cùng nhau làm nhiệm vụ, cho nên tốc độ cũng cực nhanh cứ như là dùng auto vậy.
Lúc này tổ ba người đến cửa đông Giang Lăng để nhận nhiệm vụ hộ tống, vừa tính bắt đầu, lại thấy một đệ tử nam Nga Mi hướng về phía ba người đi đến.


Trang bị của Nga Mi hầu hết đều lấy màu hồng cùng trắng làm chủ đạo, là nữ thì màu hồng, là nam thì màu trắng. Nam Nga Mi một thân bạch y cõng sau lưng cổ cầm, thoạt nhìn chẳng khác công tử phong lưu..


Trong giới tuyển thủ, ngoại trừ Tần Dạ chơi nhân vật nữ ra thì hầu hết các tuyển thủ chơi Nga Mi còn lại lúc mới bắt đầu đều lựa chọn cho mình nhân vật nam.
Nam Nga Mi tên là Thu sắc vô biên, bước đến trước mặt ba người liền gửi một cái yêu cầu xin vào đội.


Lưu Xuyên chấp nhận cho người nọ vào, cũng hỏi trên kênh đội ngũ "Có gì không?"
Thu sắc vô biên nói "Làm nhiệm vụ chung đi, mình cũng đang làm nhiệm vụ này."
Lưu Xuyên nghe vậy liền nói "Cũng được."


Nga Mi cầm là phái chuyên về buff, cho nên một mình làm nhiệm vụ hộ tống quả thực có chút khó khăn, giúp đỡ một chút cũng không có gì.
Sau khi đối thoại với NPC, nhiệm vụ hộ tống liền bắt đầu đếm ngược thời gian.


Bốn người một đường cùng nhau đi theo sau bảo hộ NPC, trên đường đi liên tục xuất hiện quái cản trở, Lý Tưởng rất tự giác phát huy nhiệm vụ bao cát của mình, chạy tới kéo quái. Kỹ thuật kéo quái của Lý Tưởng trải qua vài lần phụ bản anh hùng tôi luyện càng ngày càng thuần thục hơn. Có vài lần vị trí quái xuất hiện rải rác cách xa nhau nhưng đều bị cậu khéo léo lợi dụng góc độ sử dụng phật châu kéo hết toàn bộ quái về một cách hoàn mỹ, Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn chỉ cần đứng im đánh là được.


Sau một phút, nhiệm vụ hộ tống cũng hoàn thành, cả bốn người trả nhiệm vụ cho NPC, sau đó tiếp tục làm nhiệm vụ chủ tuyến. Nhiệm vụ ở phụ cận Giang Lăng thành hầu hết đều từ 30 đến 35 cấp, không phân biệt môn phái, cho nên có thể tổ đội với nhau để làm chùng.


Lúc này, không ít người chơi đánh hết lượt phụ bản bắt đầu trở về làm nhiệm vụ, đại đa số đều ở cấp 33.


Từ lúc server mở ra tới giờ đã gần mười hai tiếng mấy, giai đoạn đầu thăng cấp khá nhanh, những người lên được 33 cấp đa số đều là người chơi từ lúc mở server cho đến tận bây giờ, hơn nữa còn là người chơi cũ quen thuộc với phụ bản, có thể thông quan cả phụ bản anh hùng, bởi vì phụ bản thường kinh nghiệm không nhiều lắm, nên người nào chỉ đi phụ bản thường cao lắm cũng chỉ lên được cỡ cấp 31 là cùng.


Thu sắc vô biên đột nhiên hỏi "Mấy bạn chưa đi ngủ hả?"
Lưu Xuyên nói "Hôm nay vừa lúc cuối tuần, tụi này định thức cả đêm. Cậu phải đi ngủ à?"
Thu sắc vô biên phát cái biểu tình bắt tay "Mình cũng tính thức đêm, vậy cùng nhau làm nhiệm vụ đi."
Lưu Xuyên nói "Ok."


Thu sắc vô biên lại hỏi "Ba bạn là quen nhau ngoài đời luôn hả?"
Lý Tưởng nói "Tui với Ngũ Độc quen, còn Đường Môn thì không."
Thu sắc vô biên nói "Võ Đang đội mấy bạn out rồi hả?"
Lý Tưởng nghe tới đây, lập tức cảnh giác "Gì, sao ông biết đội tụi này có đạo trưởng Võ Đang?"


Thu sắc vô biên mỉm cười "Mấy bạn vừa mới phá kỷ lục thành tích Danh Kiếm Các đó thôi, thông cáo cả thế giới ai chẳng thấy, trên bảng xếp hạng phụ bản cũng có tên mấy bạn nữa! Mấy bạn hiện tại nổi tiếng cả server rồi!"


Lý Tưởng đắc ý nói "Phải hôn? Thành tích tụi này như vậy rất khó phá đúng hông?"


Thu sắc vô biên nói "Phải đó, kỷ lục của mấy bạn cao ngất như vậy, đá kỷ lục của Trường An bay cả con phố luôn. À phải rồi, đội của mấy bạn còn thiếu người không? Mình rất muốn đánh phụ bản với mấy bạn, mình chơi trò này lâu rồi, đi phụ bản tuyệt đối nghe lời chỉ huy, tuyệt đối không mắc sai lầm. Lần này mình qua server mới có một mình, chả có bạn bè gì cả, hiện tại đi anh hùng đa số đều là đoàn của các công hội, dân tự do như mình không kiếm được đội để đi..."


Lưu Xuyên cười nói "Hôm nay đội này đi hết năm lần anh hùng rồi."
Thu sắc vô biên nói "Không sao hết, ngày mai tới 12h reset số lượt anh hùng, đội của mấy bạn nếu thiếu người có thể ưu tiên chừa mình một chỗ được không?"


Vị này hoá ra là thấy tên bọn họ mới chạy tới để xin một chân đi phụ bản, người ta đã chủ động mở lời, ba người cũng không thể cự tuyệt thẳng thừng ngay lập tức được.
Lý Tưởng hỏi Lưu Xuyên "Đội chúng ta có thiếu người không? Hai tên Thất tinh thảo kia tối mai có tới hông?"


Lưu Xuyên nói "Có lẽ là không."
Thu sắc vô biên nghi hoặc nói "Thất tinh thảo? Ủa Thất tinh thảo đó giờ nổi tiếng là phụ bản phế sài mà..."
Lưu Xuyên cười "Ừ, coi bộ hắc lịch sử của Tiếu đội già trẻ đều biết ha."
Lý Tưởng tò mò "Hắc lịch sử của Tiếu đội? Sao tui chưa từng nghe qua?"


Lưu Xuyên sung sướng nói "Vậy để tôi tiết lộ một chút hắc lịch sử của anh ta cho mọi người nghe chơi ha."


Nói đến hắc lịch sử của người khác, tốc độ tay của Lưu Xuyên tự nhiên là cực nhanh, bùm bùm gõ ra một đống "Hồi đó, cái thời mà Võ Lâm còn chưa có chức nghiệp tuyển thủ ấy, Tiếu Tư Kính lúc ấy là hội trưởng của công hội Thất tinh thảo, chơi ở server Ức Giang Nam. Có lần Võ Lâm cập nhật phiên bản mới, lần đầu ra mắt phụ bản 30 người Đào Hoa Đảo, các công hội lớn đều rục rịch đi khai hoang, thế là Tiếu Tư Kính cũng theo phong trào, dẫn theo đoàn 30 người đi khai hoang. Sau khi vào phụ bản, Tiếu đội nhìn thấy bản đồ Đào Hoa Đảo rộng quá sức, hai mắt liền choáng váng, sau đó hỏi "Phụ bản này có mấy con boss?", hội phó Tô Thế Luân liền bảo "Ba con", Tiếu Tư Kính nghe vậy mới phân phó "Vậy chúng ta chia ra ba tổ đi, tổ một đi đánh boss 1, tổ hai đi đánh boss 2, tổ ba đi đánh boss 3, đánh xong tập họp ở giữa map"...."


Lý Tưởng "..."
Lý Tưởng ngồi trước màn hình máy tính, nghe kể mà cười đến đập bàn liên tục, Ngô Trạch Văn bình tĩnh liếc qua nhìn cậu ta một cái.
Lý Tưởng hỏi "Về sau? Kết quả như thế nào?"


Lưu Xuyên phát đến một đống biểu tình khóc ròng "Kết quả còn phải nói sao? Tên ngu xuẩn kia dùng phương pháp chia quân ba tuyến đoạt kỳ thường dùng ở cạnh kỹ trường, chia cả đoàn thành ba đội phân biệt đánh ba con boss, sau đó cả đám diệt đoàn diệt tới chết đi sống lại, ba đội nhỏ bị tách ra toàn bộ chết sạch, sau khi tập họp lại điều chỉnh phương pháp lại tiếp tục diệt đoàn, cả đám xuẩn ấy diệt đoàn ở Đào Hoa Đảo nguyên buổi tối hôm đó..."


Lý Tưởng tiếp tục vỗ bàn "Ha ha ha! Tiếu đội đúng là mù phụ bản mà, phụ bản đoàn đâu ra kiểu đánh như vậy chứ!"


Lưu Xuyên cũng cười nói "Phải đó, tên kia chuyên pk ở cạnh kỹ trường, chả biết đánh phụ bản như nào cả, cừu hận là gì còn không biết, đừng nói tới OT. Cứ ngỡ là có 3 con boss thì chia ra 3 đội đánh một lần cho xong. Năm đó đoàn tinh anh do Tiếu đội dẫn dắt diệt đoàn cả buổi tối ở Đào Hoa Đảo, kể từ đó về sau, phụ bản trở thành nỗi ám ảnh tâm lý của cả công hội Thất tinh thảo. Mãi về sau Tiếu Tư Kính mới biết đánh boss trong phụ bản là phải phối hợp cả 30 người cùng đánh mới được, còn phải dựa theo trình tự đánh từng bước một, không giống như ở cạnh kỹ trường có thể chia đội đi đoạt cờ. Biết được rồi, lão Tiếu liền phán cho một câu: Đánh phụ bản cái gì! Lằng nhằng!"


Lý Tưởng "..."
Lý Tưởng cười muốn tắc thở!
Quả nhiên, PVP với PVE khác nhau một chữ nhưng cách nhau cả ngọn núi, rất nhiều người chơi chuyên PVP hoàn toàn không có một chút khái niệm gì về cách đánh phụ bản, ngay cả OT cũng không biết, khống chế giá trị cừu hận là cái gì càng không biết...


Thật không ngờ a, đường đường là đội trưởng chiến đội Thất Tinh Thảo như Tiếu Tư Kính, cũng từng có thời điểm "trẻ trâu" như vậy...
Lý Tưởng tiếp tục hỏi "Rồi sau đó? Rốt cuộc đánh được Đào Hoa Đảo không? Về sau Thất tinh thảo không đánh phụ bản nữa là thật hả?"


Đến đây, Lưu Xuyên đột nhiên trầm mặc.


Lần này tới phiên Thu sắc vô biên đáp lời Lý Tưởng "Nghe nói sau đó Thất tinh thảo mời một chỉ huy bên ngoài tới tiếp viện, mới thông quan được Đào Hoa Đảo. Thời điểm đó Đào Hoa Đảo là phụ bản cao nhất, chỉ có boss trong phụ bản này rơi tài liệu đổi vũ khí, không đánh không được. Bởi thế nên về sau Tiếu đội mới cực kỳ ghét phụ bản như vậy, còn bảo đánh phụ bản rất lằng nhằng, đánh boss còn phải để ý danh sách cừu hận, lại phải nghe boss lảm nhảm lời kịch, phiền phức."


Lý Tưởng cười ha ha "Tiếu đội không chỉ huy được nên mới mời người khác đến giúp sao?"
Thu sắc vô biên nói "Ừm, người nọ là Hải Nạp Bách Xuyên, là hội trưởng công hội Hoa Hạ năm đó, tự mình qua đoàn Thất tinh thảo toạ trấn chỉ huy, giúp bọn họ thông quan phụ bản."


Lý Tưởng kinh ngạc "Ông nói... Hải Nạp Bách Xuyên? Cựu đội trưởng chiến đội Hoa Hạ sao? Ủa tui nhớ Hoa Hạ với Thất Tinh Thảo là tử địch mà?"


Thu sắc vô biên nói "Năm đó đã có liên minh đâu, khi đó mọi người đều là cùng nhau chơi game thôi, làm sao đến mức coi nhau tử địch... Nghe bảo lúc trước quan hệ của Xuyên đội và Tiếu đội rất thân là đằng khác, Xuyên đội ở trước mặt cả đám người chế giễu Tiếu đội là tên mù phụ bản, Tiếu đội cũng không tức giận."


Lý Tưởng nghe kể chuyện đến đâm nghiện "Ông biết nhiều ghê ta? Đây toàn là chuyện từ đời nảo đời nao ha?"


Thu sắc vô biên nói "Ừm, đa số người chơi ở server cũ đều biết mấy vụ này mà, lâu dần cũng truyền đi khắp nơi. Mình cũng chỉ nghe bạn bè kể lại thôi, nghe nói năm đó rất nhiều đại thần đều là từ server Ức Giang Nam ra, Hoa Hạ nè, Thất Tinh Thảo nè, rồi Trường An, Lạc Hoa Từ, bốn chiến đội này đều xuất thân từ server đó."


Lý Tưởng hưng phấn nói "Cả Trường An nữa sao? Tui thích nhất là đội phó Dạ Sắc của chiến đội Trường An đó! Tiếc là đầu năm nay tui mới bắt đầu chú ý tới giới liên minh tuyển thủ, nên chưa nghe mấy tin như này bao giờ, Dạ Sắc cũng là server Ức Giang Nam sao?"


Thu sắc vô biên nói "Ờ..à... cái này mình không rõ nữa..."
Lý Tưởng nói "Ồ! Ông kể tiếp tui nghe mấy tin đồn hồi xưa đi, nghe thú vị phết!"
Lưu Xuyên cười cười, lặng lẽ mật cho Thu sắc vô biên "Cậu là spy của công hội nào? Công hội Trường An sao?"
Thu sắc vô biên "..."


Thân làm spy mà bị chính chủ phát hiện, cái cảm giác này... xấu hổ thật đó!
Sau một hồi trầm mặc thật lâu, Thu sắc vô biên mới xấu hổ trả lời lại "Khụ khụ, cao thủ ha... sao anh phát hiện được vậy?"


Lưu Xuyên cười nói "Nếu như cậu biết được hắc lịch sử của Tiếu đội, không lý do gì mà không biết hắc lịch sử của "Nữ thần Dạ Sắc" nhỉ?"
Thu sắc vô biên "..."


Lưu Xuyên tiếp tục nói "Dạ Sắc cũng là một tên mù phụ bản, lúc trước chơi buff Nga Mi, vào phụ bản buff máu cho ai là người đó lăn ra chết, vô số công hội cùng đoàn đội sợ hãi không dám đi phụ bản cùng cậu ta, bởi vì cậu ta nổi danh là thánh buff diệt đoàn. Nếu như cậu từng nghe nói qua về hắc lịch sử của Tiếu đội, kiểu gì cũng được bonus thêm về Dạ Sắc chứ? Dạ Sắc nổi tiếng còn hơn cả Tiếu đội, nguyên cả server ai dám đi phụ bản cùng cậu ta đều diệt đoàn tới kinh hồn táng đảm. Mãi đến về sau không ai dám cho cậu ta vào đoàn phụ bản, cậu ta mới chuyển qua Nga Mi trảo, tôi nói có sai không?"


Thu sắc vô biên "..."


Lưu Xuyên cười "Nhưng bởi vì Dạ sắc là đội phó chiến đội Trường An, nên cậu mới xấu hổ không dám nói hắc lịch sử của đội phó nhà mình, tôi hiểu mà... Về nói với hội trưởng các cậu, ngày mai đội tôi vẫn sẽ đánh phụ bản, phái tới cho tôi hai Đường Môn lấp chỗ trống. Tôi sẽ dạy các cậu công lược phụ bản này, nhưng mà có đánh được hay không phải coi bản lĩnh các cậu thế nào."


Thu sắc vô biên nghe tới đây, đành phải cụp đuôi trở về báo tin.
Ngược lại, Lưu Xuyên sau khi đuổi đi được một con spy rồi, bởi vì nhắc đến những chuyện ngày xưa, đột nhiên cảm thấy có hơi nhói nhói trong lòng.


Năm đó, server Ức Giang Nam được mệnh danh là server đông vui náo nhiệt nhất... Còn server này, dù cho có đủ công hội của bát cường thì sao, có gì hơn người đâu chứ? Server năm đó Lưu Xuyên chơi mới là chân chính cao thủ như mây, còn toàn là cao thủ đứng đầu nữa... Mỗi lần đến thời điểm đánh boss thế giới đều diễn ra tình cảnh máu chảy thành sông, trước cổng chủ thành ngày nào cũng có một đám người cắm cờ chờ tỷ võ.... Số lần Lưu Xuyên pk với Tiếu Tư Kính, Tần Dạ, Tô Thế Luân nhiều đến mức đếm không xuể...


Hoa Hạ, Thất Tinh Thảo, Trường An, Lạc Hoa Từ...
Bốn chiến đội mạnh nhất liên minh ban sơ, đều là cao thủ xuất thân từ các công hội lớn ở server Ức Giang Nam...


Thời gian trôi qua nhanh thật, năm đó biết bao nhiêu sự kiện oanh oanh liệt liệt đã từng diễn ra ở Khu 1 Điện Tín Ức Giang Nam, hiện giờ có còn mấy ai nhớ rõ? Nhóm người đầu tiên chuyển hình trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp như họ, kẻ thì nghỉ thi đấu, người thì rời khỏi liên minh, kẻ chuyển nghề chuyển công tác, cũng có người đã lên làm cha...


Vẫn tiếp tục kiên trì với liên mình, chỉ còn lại vài người.
Phong độ của lão Tiếu phỏng chừng cũng kiên trì không được bao lâu nữa, Tần Dạ ở Trường An lại luôn mâu thuẫn với tên điên Dương Kiếm kia.
Lưu Xuyên nhịn không được, có chút đau đầu xoa xoa thái dương.


Khung chat góc trái đột nhiên xuất hiện một dòng tư tán gẫu "Làm sao vậy?"
Người gửi là Ngô Trạch Văn.
Lưu Xuyên mỉm cười trả lời lại "Bà xã đang quan tâm anh đó sao?"
Ngô Trạch Văn "..."


Theo thói quen tự động che lại các từ ngữ của ai đó, Ngô Trạch Văn thật lòng hỏi "Mới nãy lúc người tên Thu sắc vô biên kia nói chuyện, anh vẫn luôn im lặng không lên tiếng, sau người kia lại rời đội, xảy ra chuyện gì sao?"
Lưu Xuyên nói "Spy thôi."


Ngô Trạch Văn hơi kinh ngạc một chút, lập tức bình tĩnh lại nói "Có phải là vì đội chúng ta phá kỷ lục thành tích của bọn họ, cho nên bọn họ phái người tiếp cận chúng ta, học lén phương pháp đánh phụ bản của chúng ta không?"
Lưu Xuyên mỉm cười "Bà xã thông minh thật đấy."


Ngô Trạch Văn tiếp tục phớt lờ lời trêu ghẹo nói "Tôi chưa từng chơi game bao giờ, nên không hiểu lắm về tranh chấp giữa các công hội, anh làm như vậy có khi nào sẽ gây rắc rối về sau không?"


Lưu Xuyên nói "Có thể cũng nên... Tôi cũng lâu rồi không chơi game, không rõ lắm ý tưởng của các hội trưởng công hội kia. Theo lý mà nói, đã tồn tại hệ thống thành tích phụ bản để mọi người cạnh tranh lẫn nhau, tất nhiên ai có khả năng thì đánh thôi. Chỉ là, mấy năm gần đây bảng thành tích này hầu như đều bị các công hội lớn nắm giữ, chúng ta đột nhiên nhảy ra chen chân vào, bọn họ chắc chắn sẽ mất hứng... Mà hậu quả khi bọn họ mất hứng thì, tôi cũng không biết sẽ như thế nào..."


—— Mất hứng? Đám hội trưởng kia mất hứng thì làm sao? Tới giết chúng ta sao?
Ngô Trạch Văn nghe xong chẳng hề lo lắng, ngược lại cảm thấy rất thú vị, nhịn không được mở menu xếp hạng các công hội ra nhìn một cái.


Số công hội ở server này quả thực rất nhiều, danh sách công hội kéo dài đến lên hàng chục trang, xếp hạng dựa theo điểm công hội.


Hiện tại tám công hội nằm trong top đứng đầu đều đã thăng lên cấp hai, bao gồm: Trường an huyễn dạ, Lạc hoa từ, Thất tinh thảo, Hoa hạ chi bang, Đồng tước đài, Thịnh thế đường triều, Phong hoả lang yên, Quốc sắc thiên hương.


Phía trước mỗi công hội đều có một biểu tượng khác nhau, cũng chính là huy hiệu công hội. Huy hiệu của tám công hội này rõ ràng đều được thiết kế một cách tỉ mỉ.
Ngô Trạch Văn nhận xét "Huy hiệu của mấy công hội này đều rất đẹp."


Lưu Xuyên nói "Vậy sao? Cậu cảm thấy huy hiệu của Hoa Hạ như thế nào?"


Huy hiệu của Hoa Hạ là một chữ "Hoa" được vẽ cách điệu, thoạt nhìn như một chữ thảo được tuỳ tay viết ra, đại khí lại phóng khoáng tự nhiên, màu dùng đỏ đậm cũng rất đẹp... Huy hiệu mang phong cách đơn giản lại đại khí, quả thực rất xứng với tên chiến đội.


Ngô Trạch Văn thật tâm nói "Rất dược, chữ hoa này viết rất đẹp."
Lưu Xuyên mỉm cười nói "Tôi cũng thấy đẹp!"
——chữ tôi viết mà, tất nhiên phải đẹp rồi!


Lưu Xuyên lo đắc ý mà không hề nhận ra được một điều, chỉ một lời khen của Ngô Trạch Văn thôi, lại khiến cho tâm tình của anh trở nên vô cùng vui sướng!
____________________
Giải thích một chút
+ Công lược
: hướng dẫn, phương pháp, nói chung là tutorial...
+ Về phụ bản nhắc trong chương này


: hiện tại thì không nhiều game online có chế độ phụ bản đoàn 20 người trở lên, duy nhất mà tớ biết là JX3 nhưng cũng chỉ giới hạn đoàn 25 người. Tớ nói một chút về phụ bản đoàn và đội đi ha.


Phụ bản mà Lưu Xuyên bọn họ đánh mấy chương hổm rày là phụ bản đội, các phụ bản đội giới hạn tối đa từ 5 đến 6 người. Phụ bản đội đa số đều là đơn giản, mức khó tuỳ theo nội dung hay là phương pháp đánh boss, nhưng nó sẽ vừa tầm với khả năng của số người tối đa một đội (tức là 6).


Phụ bản lớn hơn là phụ bản đoàn, một đoàn có thể bao gồm nhiều đội, số lượng người tối đa tuỳ theo phụ bản đặt ra. Đa số boss trong phụ bản đoàn đều rất mạnh, rất trâu và rất biến thái. Muốn đánh boss trong phụ bản đoàn phải cần sự phối hợp của tập thể toàn bộ những người trong đoàn, phải nghe lời chỉ huy và không được mắc sai lầm (đa số boss phụ bản đoàn đều đánh theo từng giai đoạn nên rất cần chỉ huy lành nghề hướng dẫn mọi người).


Nói nhiều đâm ra lan man, tóm lại là đội thì ít mà đoàn thì nhiều, vậy đi.