Dịch & biên: †Ares†
oOo
Tuy Lâm Phàm dạy dỗ đám đệ tử này chưa bao lâu, nhưng đã thật sự coi tụi nó là đệ tử của mình. Giờ đám đệ tử lưu luyến hỏi han, nhưng Lâm Phàm lại không biết nên trả lời thế nào cho phải.
Nếu Yến hoàng thật sự bắt tay với các tông môn khác để vây quét Thánh Ma Tông, Lâm Phàm tuyệt đối sẽ không ngồi yên.
Đã vào tông tức là người của tông, mặc dù hắn giả chết để chạy ra ngoài, nhưng vẫn là người của Thánh Ma Tông. Các sư huynh đệ ở đó đối xử với hắn không tồi, Lâm Phàm sớm đã coi đó là một đại gia đình.
Hiện giờ đại gia đình này gặp nạn, mình cũng không thể sợ chết mà trốn tránh.
Bất kể như thế nào, Lâm Phàm cũng phải đi báo cho các sư huynh đệ Thánh Ma Tông biết, để bọn họ trở về thông báo, khiến tông môn sớm chuẩn bị, không để bị người đánh không kịp trở tay.
Lúc này nhìn vẻ mặt lo lắng của đám đệ tử, Lâm Phàm cười cười:
- Các trò đừng nghĩ nhiều, lão sư có chút việc riêng thôi, các trò chỉ cần tu luyện cho thật tốt, tương lai lão sư trở về sẽ kiểm tra thành quả của các trò.
- Vâng, thưa lão sư.
Đám người Lưu Thủy Thủy gật đầu đáp.
Tuy chúng nó không biết lão sư có chuyện gì, nhưng chúng nó tin tưởng lão sư tuyệt đối sẽ không sao, bởi vì lão sư cường đại như thế.
Chúng nó có một loại tín nhiệm điên cuồng với Lâm Phàm.
- Tốt lắm, bây giờ lão sư sẽ quán đỉnh cho các trò. Nhớ kỹ lời lão sư nói, tuyệt đối không thể lộ ra nửa câu chuyện hôm nay lão sư truyền tâm pháp cho các trò, rõ chưa?
Lâm Phàm lại dặn dò kỹ lưỡng lần nữa.
- Rõ, cho dù chết cũng không nói.
Tào Thiên Tiêu vẫn im lặng, giờ làm người đầu tiên lên tiếng khẳng định.
Chúng nó không phải người ngu, lão sư nói trịnh trọng như thế tất nhiên là chuyện rất quan trọng. Lão sư có thể truyền loại tâm pháp không thể bị ai biết này cho chúng nó, tất nhiên cũng vô cùng tín nhiệm chúng nó.
Sau đó, căn cứ tính cách của từng đệ tử, Lâm Phàm sẽ phân biệt truyền Vô Tướng Thiên Ma hoặc Kiếm Ýcho từng người.
Dưới cái nhìn của Lâm Phàm, đám đệ tử của hắn tu luyện hai môn tâm pháp Thiên giai này sẽ có ưu đãi nhiều hơn hắn, tâm pháp tăng cảnh giới thì tu vi cũng tăng theo, còn hắn thì tăng tâm pháp cũng chỉ tăng chân nguyên, tăng chiến lực, không tăng tu vi.
Có tâm pháp Thiên giai, chỉ cần không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, thành tựu sau này của đám nhỏ tuyệt đối sẽ không thấp hơn bất cứ kẻ nào.
Nhưng đường đi sau này cũng chỉ có thể dựa vào chính bản thân tụi nhỏ.
Lâm Phàm bình thường không để chuyện gì trong lòng, nhưng lần này hắn lại thấy không yên, chỉ có thể đi được bước nào hay bước ấy, hành sự tùy theo hoàn cảnh.
Tiếp đó, Lâm Phàm lại trao những binh khí đã luyện chế trước cho đám đệ tử. Tuy đều là binh khí hạ phẩm nhưng hiện tại đã đủ với tụi nhỏ rồi.
Binh khí cấp bậc quá cao có khi sẽ khiến tụi nhỏ bị người làm hại.
- Tiêu Trạch, trò theo lão sư ra ngoài một lát.
Làm xong tất cả những chuyện kia, Lâm Phàm gọi một mình Tiêu Trạch ra khỏi lớp.
- Lão sư!
Tiêu Trạch là đệ tử đại gia tộc, kiến thức rộng rãi, tuy lão sư nhìn vẫn bình thường nhưng hắn lại cảm nhận được bất an trong lòng lão sư.
Tiêu Trạch đã xem lão sư là một thế ngoại cao nhân, như vậy chuyện có thể làm lão sư lo lắng không yên không phải Tiêu Trạch có khả năng can dự.
- Tiêu Trạch, trong lớp trò có thực lực cao nhất, địa vị cũng cao nhất, khi lão sư đi vắng, trò phải chiếu cố thật tốt tới các sư huynh sư tỷ nhé. Nếu như có thể, lão sư hy vọng trò có thể truyền thụ một ít công pháp mà trò biết cho các sư huynh sư tỷ, sau này cùng cố gắng tu luyện, đừng uổng một phen tài bồi của lão sư.
Lâm Phàm nói.
- Lão sư, có phải là có chuyện gì không? Nếu như có thể, xin lão sư nói cho đệ tử biết. Tiêu gia mặc dù không phải thế lực đứng đầu hoàng triều Đại yến, nhưng cũng không phải chỉ có danh. Đệ tử nguyện ý vì lão sư nhảy vào dầu sôi lửa bỏng cũng không chối từ.
Tiêu Trạch nói.
- Không có chuyện gì, vi sư có thể tự mình giải quyết được, trò chỉ cần chiếu cố thật tốt các sư huynh sư tỷ đã là trợ giúp lớp nhất với vi sư rồi.
Lâm Phàm nói.
- Vâng.
Tiêu Trạch gật gật đầu.
- Vào lớp nói mọi người tự đi tu luyện đi, vi sư còn có chuyện phải làm.
Lâm Phàm dặn dò xong thì âm thầm rời đi.
Trở lại trong phòng, Lâm Phàm giành giật từng giây từng phút mà tu luyện, bất kể thế nào cũng phải đem Long Hoàng Phách Thế luyện tới tầng thứ hai.
Hiện giờ Lâm Phàm chỉ hận từ trên trời sao không rớt xuống một đại đội đan dược, để tu vi của mình cấp tốc tăng lên, bởi vì nguy cơ thật sự quá gần rồi.
Bằng tu vi hiện tại của hắn, không khác gì một con thuyền giữa đại dương, không lật nổi chút sóng gió nào.
Hôm sau.
Thương hội Thiên Địa chính thức bắt đầu đấu giá.
Người dẫn đoàn của các đại tông môn đều mang theo sư huynh đệ của mình tiến vào. "Tiểu Thiên Vị Đan" có sức hấp dẫn quá lớn với bọn họ, đại đa số tông môn đều hy vọng lấy được đan dược này để nghiên cứu ra thành phần trong đó, nếu không nghiên cứu ra thì cho môn hạ đệ tử dùng.
Lấy Huyền Hoàng tệ vô dụng đến đấu giá, dù kết quả nào cũng là lời vô cùng.
Để có một đệ tử cảnh giới Tiểu Thiên Vị là phải đổi bằng không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo. Vừa so sánh với "Tiểu Thiên Vị Đan", cái nào lợi quá rõ ràng.
Lâm Phàm ẩn núp trong đám người, nhìn thấy hiện trường người người tấp nập cũng thầm cảm thán một tiếng.
Bó tay a.
Bổn đại gia đã làm quá nhiều, nhưng tông môn còn nhiều hơn, căn bản như muối bỏ biển, không thể không bó tay.
Lâm Phàm đeo lên cái mặt nạ đã mua sẵn, đề phòng đụng phải Vạn Hoa Các U Mạn Nhi thì thật sự bi kịch.
- Nhìn kìa, đó chính là đệ tử Vạn Hoa Các, thật là xinh đẹp.
Lúc này đám đông ồn ào hẳn lên, muội tử tuyệt sắc khuynh thành đi đâu cũng rất được hoan nghênh.
Đệ tử Vạn Hoa Các vừa xuất hiện đã hấp dẫn lực chú ý của rất nhiều người.
Đệ tử Vạn Hoa Các tu luyện mỵ công, mị lực khôn cùng, cho dù là đệ tử đại tông môn cũng không nhất định kiềm chế nổi chứ đừng nói dân chúng bình thường.
Lâm Phàm vẫn đứng trong đám người, khi thấy đệ tử các tông môn lục tục tiến vào thương hội Thiên Địa gần hết thì rất khó hiểu nhìn quanh, không biết tại sao không nhìn thấy đệ tử Thánh Ma Tông nào. Điều này thật sự rất quái dị, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?
Sau đó Lâm Phàm lắc lắc đầu, mang tâm lý bất an tiến vào thương hội Thiên Địa.
Lần này thương hội Thiên Địa quy định phí vào cửa dùng Huyền Hoàng tệ, dân chúng phổ thông tự nhiên không có đồ chơi này, bởi vậy có muốn vào xem một chút cũng không thể.
Lâm Phàm đóng vai tán tu chỉ có thể ngồi ở vị trí sát cửa ra vào, mà các đệ tử tông môn thì được sắp xếp ngay trên hàng đầu.
Mỗi một tông môn phân chia ra một khu, vây quanh đài đấu giá.
Sau đó một đấu giá sư thân mặc trường sam màu xanh đi lên đài.
Lâm Phàm nhìn thoáng qua.
Tiên Thiên cấp tám.
Là một cao thủ, chỉ cách cảnh giới Nhập Thần có hai bước. Thương hội Thiên Địa này cũng thật cường hãn, chỉ một đấu giá sư đã mạnh hơn không ít đệ tử tông môn, quả nhiên không thể khinh thường.
- Hoan nghênh các vị không ngại ngàn dặm đường xa tới đây. Hiện tại phiên đấu giá chính thức bắt đầu, đầu tiên là một viên linh đan Huyền giai thượng phẩm Thanh Nguyên Hồn…
Đấu giá sư cất tiếng nói lớn, hội đấu giá chính thức bắt đầu.
Mà đối với các tông môn, mục đích của hành trình lần này là Tiểu Thiên Vị Đan, còn những vật phẩm đấu giá khác coi như điều tiết không khí mà thôi.
-----oo0oo-----