- Làm càn...
Thượng cổ đại yêu thời khắc này liền nổi giận, nắm đấm oanh phá Thiên Địa giống như dông tố vậy, hướng về phía Lâm Phàm oanh tới.
Cái Hắc Liên sơn thô lỗ lôi kéo hư không, bùng nổ ra để người người phải sợ hãi lực phá hoại.
- Hừ, mình ngươi lợi hại, tiểu gia ta không phải là ngồi không, một trăm cái Thiên giai thượng phẩm phòng ngự, tiêu hao toàn bộ giá trị bản thân tiểu gia, tiểu gia ngày hôm nay sẽ cùng ngươi ăn thua đủ.
Lâm Phàm nổi giận gầm lên một tiếng, từng cú đấm thấu thịt.
Sức mạnh cuồng bạo, lay động đất trời.
- Giun dế, sức mạnh của ngươi thật sự là quá yếu.
Thượng cổ đại yêu rống giận, giun dế nhỏ yếu bực này dĩ nhiên hắn giết không chết, quả thực chính là một loại sỉ nhục a.
Lâm Phàm biết sức mạnh mình có hạn, tuy nói thân thể phá vỡ bình phong thiên địa, thế nhưng tu vi thì không có bất kỳ cái tiến bộ gì.
Coi như một quyền đánh vào trên thân thượng cổ đại yêu, cũng sẽ không mang đến thương tổn cho thượng cổ đại yêu.
Thế nhưng đối với Lâm Phàm mà nói, hắn muốn chính là mồ hôi, mồ hôi chiến đấu tràn trề, đồng thời xung quanh nhiều như khán giả như thế, không biểu hiện mãnh liệt một chút thì làm sao có thể thâm nhập vào lòng người được.
- Oanh...
Thượng cổ đại yêu một quyền phá không mà đến, cuốn lên vô cùng yêu khí. Lâm Phàm cũng không hề yếu, một quyền đối đầu.
Sức mạnh to lớn, bao phủ bát phương, người các tông đều không thể chịu đựng cỗ sức mạnh hủy thiên diệt địa này.
- Quá mạnh mẽ.
- Đây rốt cuộc là quái vật gì, dĩ nhiên đem thân thể tu luyện tới cảnh giới như vậy.
- Thánh Tông cho dù bây giờ đã xuống dốc, nhưng vẫn như cũ không phải tông môn bình thường có khả năng ngang bằng.
- Một trận chiến lần này mà kết thúc, Đông Linh châu đệ nhất tông thực chí danh quy a.
Đám người Thái Thượng trưởng lão Vô Nhai giờ khắc này cũng đã triệt để như mơ.
Bọn họ nghĩ Lâm Phàm rất lợi hại, thế nhưng là chưa bao giờ nghĩ tới có thể mạnh như thế, cường đại đến nỗi làm cho bọn họ cảm thấy hỏng mất.
Chuyện này đã căn bản là không phải là trình độ nhân loại có khả năng đạt tới.
Bên trong hư không, một mảnh nổ vang, thiên địa biến sắc, hư không nứt toác.
Vẻn vẹn những hiện tượng này, liền để cho người ta không dám tưởng tượng.
- Ha ha... Thượng cổ đại yêu, ngươi có bản lĩnh gì giết chết tiểu gia.
Lâm Phàm rốt cục cảm nhận được một lần chiến đấu sảng khoái, tuy đối với thượng cổ đại yêu mà nói, sức mạnh của chính mình căn bản không đủ để tạo thành một tia thương tổn đối với hắn, thế nhưng từng cú đấm thấu thịt này cảm giác thật sự là quá sung sướng.
Đánh vỡ bình phong cường độ thân thể, cái cảm giác này thật sự là quá tuyệt vời.
Tuy đối với mỗi một quyền, đều bị hư hao năm bộ Thiên giai thượng phẩm phòng ngự, thế nhưng tất cả những thứ này đối với Lâm Phàm mà nói thì đều là đáng giá.
Cường độ thân thể: Cảnh giới Bất diệt cấp thấp.
Loại cảnh giới thần kỳ này để Lâm Phàm cảm nhận được chỗ tốt vô cùng.
Đây cũng không phải là cảnh giới mà Đông Linh châu có khả năng có.
Coi như Lâm Phàm hiện tại đứng tại chỗ, mặc cho toàn bộ tông môn Đông Linh châu công kích, cũng sẽ không có một tia thương tổn.
Vì đánh phá bình phong Thiên Địa, Lâm Phàm cắn răng tiến nhập Thiên Địa Dung Lô, cái luyện hóa dằn vặt người kia cuối cùng cũng được đền đáp.
- Oanh...
Một quyền tách ra.
Lâm Phàm trôi nổi ở trong hư không, nhìn thượng cổ đại yêu hoàn hảo không chút tổn hại, khẽ cau mày.
Tình huống như thế không thể tiếp tục kéo dài, nhất định phải nghĩ ra một biện pháp giết chết đối phương.
Thượng cổ đại yêu không hổ là thượng cổ đại yêu, không chỉ có cường độ thân thể so với mình còn cường đại hơn, ngay cả sức mạnh cũng còn mạnh mẽ hơn chính mình nhiều lắm.
- Giun dế, tuy rằng không biết cơ thể ngươi tại sao lại biến thành cường đại như thế, nhưng bây giờ cũng chấm dứt đến đây, bổn hoàng đã chơi đủ rồi.
Thượng cổ đại yêu nhìn chăm chú Lâm Phàm, từ trên thân giun dế này hắn nhìn thấy những cái gia hỏa đáng ghét ở thời kỳ thượng cổ kia.
Mọi người khϊế͙p͙ sợ ở giữa chiến đấu của Lâm Phàm cùng thượng cổ đại yêu, thế nhưng bọn họ cũng nhìn ra rồi, thượng cổ đại yêu không có một tia tổn thương.
Muốn giết chết thượng cổ đại yêu này thật sự là quá khó khăn.
Lâm Phàm không nói gì, đầu óc một mực chuyển động.
Muốn giết chết thượng cổ đại yêu này, biện pháp duy nhất, chính là kéo vào bên trong Thiên Địa Dung Lô.
Thế nhưng cường độ cơ thể chính mình tuy nói đạt đến bất diệt cảnh, thế nhưng không hẳn đã mạnh mẽ hơn so với thân thể thượng cổ đại yêu.
Không đúng, còn có một cái biện pháp.
Thời khắc này, Lâm Phàm nở nụ cười, âm thanh từ từ càng lúc càng lớn.
- Ha ha...
Lâm Phàm cười lớn, hắn nghĩ tới rồi một cái biện pháp.
- Giun dế, ngươi đang cười cái gì?
Thượng cổ đại yêu phẫn nộ quát.
Âm thanh uy nghiêm vang vọng đất trời, trong tâm mọi người chấn động run lên.
- Thượng cổ đại yêu, ngươi là đực hay là cái?
Lâm Phàm hỏi.
Tông chủ các tông giờ khắc vừa nghe lời này, nhất thời liền trợn tròn mắt, đến lúc này rồi còn có tâm tình hỏi nhân gia là đực hay là cái, đây không phải muốn chết sao?
Thậm chí người tinh tường, đều có thể nhìn thấy cái đồ vật khổng lồ dưới khố thượng cổ đại yêu a.
- Giun dế, ngươi dĩ nhiên nhục nhã bổn hoàng, bổn hoàng chính là bá chủ vạn cổ...
Thượng cổ đại yêu triệt để nổi giận.
Giun dế nhỏ bé này, vậy mà dám nhục nhã hắn như thế, hắn như vậy làm sao có thể chịu được.
- Xem ra là công, cũng tốt, ngươi có muốn hay không thử một chút, cảm thụ trở thành mẫu thượng cổ đại yêu?
Lâm Phàm cười hỏi.
Thời khắc này, tông chủ các tông, đồng loạt đem ánh mắt nhìn về phía Yến Tông chủ, phảng phất là đang hỏi.
- Người này của tông môn ngươi, không biết đầu óc có chút vấn đề chứ?
Yến Tông chủ nhìn thấy ánh mắt của mọi người, ngược lại cũng đúng là có chút ngượng ngùng cúi đầu, phảng phất như rất khó trả lời vấn đề này.
Lâm Phàm ngươi đây là rốt cuộc muốn làm gì a?
- Vô liêm sỉ, giun dế...
Thượng cổ đại yêu một chưởng vỗ tới, hắn phải đem giun dế này triệt để trấn áp mà chết.
- Hừ, thẹn quá hóa giận, ngày hôm nay tiểu gia liền để ngươi rõ ràng, cái gì gọi là băng huyết mà chết.
Lâm Phàm sắc mặt ngưng lại, trong nháy mắt hướng về thượng cổ đại yêu phóng đi.
Thân thể linh hoạt, tránh né lấy nắm đấm từ thượng cổ đại yêu.
Giờ khắc này mà liều thì không phải lúc.
Thân thể thượng cổ đại yêu thật sự là quá lớn.
Hay là đây chính là thượng cổ đại yêu trí mạng nhất một điểm.
Lâm Phàm đạp ở trên thân hình thượng cổ đại yêu, không ngừng hướng về chỗ đũng quần lao nhanh.
- Giun dế...
Thượng cổ đại yêu nhìn thấy giun dế này, làm càn như vậy thì liền bạo phát ra vô cùng uy thế.
Một chưởng che kín bầu trời, đột nhiên hướng Lâm Phàm kéo tới.
- Oanh...
Lâm Phàm vẫn không nhúc nhích, tay trái chống đỡ một chưởng thượng cổ đại yêu, sau đó ánh mắt ngưng tụ hướng lên phía trên.
Chính là ở nơi đó...
Nơi đó chính là mệnh vận thượng cổ đại yêu.
- Sư thúc đây là rốt cuộc muốn làm gì?
Đám người Tông Hận Thiên ngưng thần nhìn tới, không biết sư thúc đây là rốt cuộc muốn làm gì.
Công hoặc là mẫu?
Cái này trong chuyện này có gì khác nhau sao
Thái Thượng trưởng lão Vô Nhai chau mày, không biết Lâm Phàm đây là muốn làm gì, thế nhưng hắn tin tưởng, nhất định là tiểu tử này đã suy nghĩ ra biện pháp gì đó tốt.
- Các vị, trợ giúp hắn một tay.
Thái Thượng trưởng lão Vô Nhai nói ra.
- Được...
Mọi người gật gật đầu, tuy nói không biết cái tên này đến cùng là muốn làm gì, thế nhưng bất kể nói thế nào bọn họ đều đã đem tất cả hi vọng ký thác vào trên thân Lâm Phàm.
- Sợi quy tắc.
Trong chớp mắt, thiên địa rúng động, từng cái từng cái sợ quy tắc từ bên trong hư không dọc theo mọi người ra ngoài.
Sợi quy tắc nằm dày đặc ở trong hư không, dung hợp lẫn nhau.
Vô số sợi quy tắc, trong nháy mắt dung hợp lại cùng nhau, hai cái sợi quy tắc thô lỗ dường như linh xà vậy, đem quấn chặt lấy cánh tay cổ đại yêu, để cho hắn không thể động đậy.
- Khá lắm.
Lâm Phàm vừa nhìn giờ khắc này, nhất thời đại hỉ, sau đó tốc độ càng nhanh hơn, có thể thành hay không, liền nhìn vào phút cuối cùng này.
Nếu như thực sự không được thì cũng chỉ có cùng liều mạng.
Thượng cổ đại yêu nhìn những sợi quy tắc này quấn quanh ở trên hai tay, liền gầm thét lên dữ tợn, phù văn thần bí trên cánh tay lập loè tia sáng chói mắt, đem những cái sợi quy tắc kia giãy ra.
- Vô liêm sỉ, lũ sâu kiến, các ngươi tội đáng muôn chết.
Thượng cổ đại yêu nổi giận gầm lên một tiếng, sợi quy tắc quấn quanh ở trên hai tay không ngừng nứt toác.
- Phốc...
Tất cả người các tông trong nháy liền mắt phun một ngụm máu tươi.
Đây là phản phệ.
Sợi quy tắc vỡ tan, để tâm thần bọn hắn bị hao tổn.
Lâm Phàm hít sâu một hơi, nhìn cái đồ vật khổng lồ trong đũng quần thượng cổ đại yêu.
Thượng cổ đại yêu giãy dụa mở sợi quy tắc ra hai tay hướng về Lâm Phàm mà chộp tới.
- Giun dế, chết đi cho ta...
Thượng cổ đại yêu gào thét, sức mạnh cuồng bạo triệt để bộc phát ra, dường như muốn hủy diệt tất cả.
- Hừ, xem ai chết trước.
Lâm Phàm gào thét một tiếng, nhảy lên một cái, hướng về phía cái chỗ đũng quần phóng đi.
- Xoay chuyển càn khôn.
- Băng hỏa lưỡng trọng thiên.
Hòa vào cánh tay trái là hai sợi quy tắc thủy hỏa, phối hợp với Xoay Chuyển Càn Khôn liền trong nháy mắt bạo phát ra sức mạnh quỷ thần khó lường.
Đây là âm dương chuyển đổi chi đạo.
Từ sau khi sử dụng một lần ở Thương Linh châu, thì Xoay Chuyển Càn Khôn cũng không còn sử dụng qua.
Bởi vì cái này theo Lâm Phàm, thật sự là làm trời đất oán giận.
Đáng tiếc, tất cả những thứ này đều là thượng cổ đại yêu tự tìm.
- Oanh...
Một đạo ánh sáng dập tắt thế giới, trong nháy mắt bao phủ mọi người, để người người không thể nhìn thấy hết thảy trước mắt.
Vậy mà trong chớp mắt đó lại có một tiếng hét thảm nương theo vang vọng từ bên trong thiên địa.
----------------------------------------------------------------------------------------------------