Toàn Tức Võng Du Chi Khổ Lực

Chương 170: Quyết đấu đỉnh cao (Trung)

Edit: Aoi Tetsu

So với tinh hạm, máy bay chiến đấu loại nhỏ loại trung thậm chí loại lớn cũng giống như lớp khoa dự bị đại học. Chỉ có chân chính từng trải qua tinh hạm, mới có thể cảm nhận được cuộc chiến vũ trụ chân chính!

Quan Miên ngồi trên vị trí phó hạm trưởng, ánh mắt không chớp một cái mà theo dõi vũ trụ tối đen như mực trên màn hình.

Đối với một người tích phân so với mình quá thấp ngồi ở trên vị trí phó hạm trưởng với đại đa số người chơi cùng hạm mà nói, trong lòng đều cảm thấy một trận không công bằng. Tuy rằng một tinh hạm chỉ có chức vị hạm trưởng là hệ thống căn cứ vào độ cao tích phân của tất cả người chơi tham gia để quyết định, mà các thành viên trung tâm chỉ huy khác là do hạm trưởng chỉ định, thế nhưng mọi người ngồi chung một cái thuyền, dù sao cũng hi vọng thành viên trung tâm chỉ huy mỗi người đều là tinh anh trong tinh anh, như vậy mới có thể dẫn dắt mọi người đi về phía thắng lợi.

Bất quá oán giận về ôm oán giận (怨归抱怨), các người chơi vẫn biết thân biết phận mà ngốc tại vị trí công tác của mình.

Vị trí công tác của tinh hạm phân ra thành ba loại.

Loại thứ nhất chính là hạm trưởng, là người tích phân cao nhất trong những người chơi tham gia đảm nhiệm.

Loại thứ hai là trung tâm chỉ huy, bao gồm hai người phó hạm trưởng, trợ thủ hạm trưởng, sĩ quan chỉ huy hệ thống trợ giúp, sĩ quan chỉ huy hệ thống phòng ngự, sĩ quan chỉ huy hệ thống tấn công, chỉ huy trưởng các loại hình máy bay chiến đấu vân vân.

Loại thứ ba là người chơi khác. Bọn họ sẽ được hệ thống lập tức phân đến mỗi một vị trí công tác. Bất quá vậy cũng không có nghĩa là hứng thú của bọn họ bị tước đoạt, trên thực tế, nhằm thỏa mãn nhu cầu vui chơi giải trí của mỗi một người chơi trò chơi, công ty game đều tiến hành đặt ra an bài cặn kẽ với mỗi vị trí công tác rồi, cho nên mỗi vị trí công tác đều có khả năng trở thành người có công lớn trợ giúp bản tinh hạm đạt được thắng lợi, từ đó thu được tích phân tặng lại hậu hĩnh hơn so với hạm trưởng cùng với thành viên trung tâm chỉ huy.

Nguyên nhân chính là như vậy, sau khi các người chơi oán thầm ngắn ngủi, rất nhanh liền tiến vào trạng thái tác chiến.

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu ngồi ở trên ngai vàng hạm trưởng, đầy mặt tươi cười mà nhìn Quan Miên nói: “Thế nào? Loại cảm giác cao cao tại thượng này có phải là rất sảng khoái?”

Quan Miên nói: “Nhân phẩm cao thượng mới là cao cao tại thượng thật sự.”

“…” Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nói: “Tôi chính là bởi vì nhân phẩm quá cao thượng, cho nên mới thường xuyên sẽ có cảm giác cao cao tại thượng.”

Quan Miên nói: “Xác định không phải là bởi vì đầu cậu dài?”

“Ngao!” Cúc Hoa Môn Lang Thiếu gào thét. Mặt dài là một trong những từ không thể nói đến trong đời hắn.

Quan Miên ấn lỗ tai, hỏi Hà Kỳ Hữu Cô ngồi ở đài hệ thống giữ chức trợ thủ hạm trưởng, “Phát sinh tình huống gì?”

Hà Kỳ Hữu Cô nhìn bảng khống chế nhìn đến hoa cả mắt, “Tôi đang lựa chọn.”

Quan Miên từ chỗ ngồi đứng lên, “Lựa chọn cái gì?”

Hà Kỳ Hữu Cô nói: “Lựa chọn trước tiên xem hình vẽ nào.”

Quan Miên nói: “Cậu không phải nói đã học qua ở diễn đàn sao?”

Hà Kỳ Hữu Cô nói: “Thành tích học tập của em, anh cũng biết mà.”

Quan Miên chỉ vào hình vẽ cách cậu ta gần nhất kia nói: “Đây là hệ thống cung cấp năng lượng, chỗ này biểu hiện năng lượng.”

“Hệ thống cung cấp năng lượng của tinh hạm không phải có bốn cái sao?”

“Đúng thế.” Quan Miên dùng ngón tay ở trên màn ảnh đem hình vẽ quẹt một cái từ trái sang phải, “Nhìn trên góc trái. L chính là hạm hệ thống cung cấp năng lượng hạm cánh trái, R là hạm cánh phải, M1 và M2 là ở giữa.”

Hà Kỳ Hữu Cô nói: “Bốn cái hệ thống năng lượng tại sao đặt ở vị trí không giống nhau?”

“Bởi vì tinh hạm có thể tách ra.” Cúc Hoa Môn Lang Thiếu đạp bước mèo đi tới, dùng mông đụng vào vai Hà Kỳ Hữu Cô một chút, “Bạn nhỏ, bài tập làm kém như vậy là không được nhá.”

Hà Kỳ Hữu Cô lúng túng đi cúi đầu.

“Tinh hạm từ ba bộ phận hạm cánh trái, hạm cánh phải và chủ hạm hợp thành. Vào lúc cần thiết, ba bộ phận này của hắn có thể mở ra, cho nên hạm cánh trái và hạm cánh phải đều tự có một hệ thống cung cấp năng lượng.”

Hà Kỳ Hữu Cô líu lưỡi nói: “Đây không phải là còn phải có hai vị hạm trưởng?”

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nói: “Vị bên cạnh cậu này không phải sao?”

Hà Kỳ Hữu Cô chỉ vào màn hình đen như mực nói: “Này đó lại là cái gì?”

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nói: “Bản đồ khu vực, cho thấy khu vực gần đây.”

Hà Kỳ Hữu Cô nói: “Gần chúng ta không có cái gì hết?”

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nói: “Đó là một tin tức tốt, là tín hiệu an toàn.”

“Vậy bây giờ có phải là không an toàn hay không?” Hà Kỳ Hữu Cô chỉ vào một điểm đột nhiên sáng lên. Màn hình rất nhanh xoát ra hệ số liên tiếp.

Quan Miên nói: “Là vì sao.”

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nói: “Đi vòng qua.”

Sau khi Hà Kỳ Hữu Cô chuyển nhập mệnh lệnh đi vòng qua, hỏi: “Tại sao?”

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nói: “Bởi vì có thể sẽ gặp phải hằng tinh phong. Công ty game cũng sẽ không quan tâm nhiều lần gió sao có thể ép khô hằng tinh kia hay không.” (hằng tinh phong 恒星风 hằng tinh 恒星)

Hà Kỳ Hữu Cô nói: “Nghe lên có vẻ không phải vật gì tốt đẹp.”

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nói: “Cậu có thể nghĩ như vậy. Bởi vì liên quan đến thể tích, hằng tinh vẫn luôn không mang ***g bảo hiểm.”

Hà Kỳ Hữu Cô nói: “Ách, vậy thì thật sự là quá không an toàn. Nói, chúng ta ở chỗ này vòng vòng chuyển chuyển rất lâu rồi, khi nào mới sẽ gặp phải kẻ địch?”

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nhìn đồng hồ nói: “Giữa điểm xuất phát của mỗi tinh hạm đều sẽ có một khoảng cách, coi như là hai chiếc tinh hạm cùng chạy hết sức hướng về nhau, cũng cần mười phút mới có thể gặp nhau, cho nên không cần phải gấp. Chúng ta bây giờ phải làm nhất chính là trước tiên phái ra một nhóm máy bay trinh sát.”

Hà Kỳ Hữu Cô nói: “Không phải có ra đa quét hình sao?”

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nói: “Khi đó chúng ta có thể đã bị nổ thành thịt người khô.”

Vào lúc bọn hắn nói chuyện, Quan Miên đã ra lệnh phát động hai mươi máy bay trinh sát không người.

Hai mươi máy bay trinh sát không người rất nhanh biến mất ở sâu trong bóng tối mênh mang.

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu tiếp tục dạy Hà Kỳ Hữu Cô làm sao sử dụng những hệ thống này nọ nhìn qua có vẻ lộn xộn, “Phím này chỉ dùng để khóa chặt hệ thống tấn công.” Đó là một bàn phím màu đỏ, bên cạnh viết hai chữ dùng cẩn thận. (hai chữ là vì hán việt ‘dùng cẩn thận’ là ‘thận dụng’)

Hà Kỳ Hữu Cô tiếp lời nói: “Tôi biết. Một khi ấn xuống cái bàn phím này, hệ thống kiểm soát của sĩ quan chỉ huy hệ thống công kích liền sẽ bị khóa chặt.”

Đứng ở nơi đó chính là chiến hữu cũ Hoàn Ngã Kinh Châu của Cúc Hoa Môn Lang Thiếu, “Người anh em, cậu đừng ấn loạn nhá!”

Hà Kỳ Hữu Cô so cái động tác tay OK.

“Còn có chỗ này…” Cúc Hoa Môn Lang Thiếu đang muốn nói gì đó, thì thấy một cái đèn sáng lên, phía trên hiện lên hình ảnh điều tra được truyền về.

Hà Kỳ Hữu Cô cực nhanh nhấp vào, lập tức liền thấy một tấm ảnh ra đa quét hình.

Quan Miên nói: “Gửi vệ tinh trinh sát đi.”

Phạm vi điều tra của trinh sát vệ xa hơn so với máy bay trinh sát, hình ảnh cũng rõ ràng hơn, bất quá bản thân nó không có bất kỳ động lực di động nào, chỉ có thể ở lại tại chỗ cũ hoặc là vận động theo quỹ đạo, cho nên chỉ có thể phóng ra vào thời điểm máy bay trinh sát xác định đại khái phạm vi hoạt động của đối phương.

Không bao lâu, vệ tinh liền truyền hình ảnh về.

Một chiếc tinh hạm nhìn qua cực kì phong cách. Trên cùng tinh hạm thậm chí có đính một tầng vầng sáng kiểu na ná với cái đính ở đỉnh đầu của thiên thần.

Hà Kỳ Hữu Cô kinh ngạc nói: “Như vậy cũng được.”

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nói: “Người rắm thối (1) là được.”

(1) người rắm thối cũng có thể hiểu là người kiêu căng

Quan Miên liếc mắt nhìn hắn.

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nói: “Cơ hội phản công tới rồi! Chúng ta phải toàn lực ứng phó.”

Hà Kỳ Hữu Cô hậu tri hậu giác (2) hỏi: “Lẽ nào đây là tinh hạm của Ám Hắc Đại Công?”

(2) hậu tri hậu giác 后知后觉: là mọi người đều biết, đều hiểu, mà mình một lát sau mới phát hiện ra

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nói: “Không thì cậu cho rằng còn có ai sẽ vàng ròng bạc trắng mà như hệ thống mua loại vầng sáng nhìn qua rất dễ thấy nhưng thực ra một chút tác dụng đều không có này?”

Hà Kỳ Hữu Cô nói: “Có thể xem như là biểu tượng riêng đó.”

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu gật đầu nói: “Quả thật là biểu tượng riêng, bởi vì trừ anh ta ra, công ty game vẫn không tìm được người thứ hai coi tiền như rác.”

Hà Kỳ Hữu Cô nói: “Tại sao lại không chứ? Cớ sao lại để một mình anh ta phong cách?”

Quan Miên nói: “Sau đó bị hiểu lầm là Anh Tước, quần ẩu?”

Hà Kỳ Hữu Cô: “…” Cậu ta hiển nhiên không nghĩ tới điểm này.

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nói: “Công tác chuẩn bị đến không sai biệt lắm rồi, chúng ta chuẩn bị ra tay đi.”

Hà Kỳ Hữu Cô nhìn hình ảnh không ngừng gửi trở về nói: “Ám Hắc Đại Công không phải vẫn chưa có hành động sao?”

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nói: “Chờ cậu thấy anh ta hành động thì…”

Gần trăm chiếc máy bay chiến đấu đột nhiên bay vụt ra từ bên trong chiếc tinh hạm đính vầng sáng kia, tốc độ nhanh chóng, gần như là nháy mắt sẽ đến trước mắt!

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu khẽ rủa một tiếng, đang muốn phát ra mệnh lệnh, liền thấy máy bay chiến đấu phe mình đã nghênh chiến.

Quan Miên cùng một phó hạm trưởng khác tên Phi Thiên Thử đang hai bên trái phải mà nhìn hắn.

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu ra sức mà nháy mắt, “Dựa vào các cậu.”

So sánh số lượng máy bay chiến đấu của hai bên, bính đắc tiện thị (拼得便是) kỹ xảo chiến đấu và vận số của người chơi hai bên.

Quan Miên đột nhiên nói: “Tôi đi giúp một tay?”

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu kinh ngạc nói: “Cậu là phó hạm trưởng, chạy đi lái máy bay chiến đấu cái gì?”

Quan Miên nói: “Dùng hạm cánh trái.”

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu không chút nghĩ ngợi mà bác bỏ nói: “Sau khi hạm cánh trái tách khỏi chủ hạm, ***g phòng ngự sẽ xuất hiện lỗ hổng bên trái. Cho dù thiết giáp của chủ hạm rất rắn chắc, nhưng là không ngăn được tia laser xung kích, lại đến trên hai viên…” Giọng nói của hắn ngừng một chút, liền thấy hình ảnh gửi lại của vệ tinh rõ ràng cho thấy hạm cánh trái của đối phương từ trên chủ hạm tách ra, xem ra, hình như không bàn mà trùng ý với ý tưởng của Quan Miên.

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu lập tức ra lệnh: “Đi tới!”

Quan Miên nhíu nhíu mày, nhưng không lên tiếng. Một chiếc tinh hạm chỉ có thể có một quan chỉ huy cao nhất.

Từ hậu phương trực tiếp lái máy bay chiến đấu ra chiến trường cũng chẳng qua là thời gian nháy mắt, có điều chỉ là thời gian ngắn ngủi như thế, hạm cánh trái của đối phương đã tiêu diệt mất một phần năm máy bay chiến đấu phe mình.

“Tấn công!” Cúc Hoa Môn Lang Thiếu thu hồi cợt nhả, nghiêm túc nhìn mục tiêu trên màn hình.

Mười tia laser quét về phía hạm cánh trái.

Hạm cánh trái khởi động ***g phòng ngự.

Lồng phòng ngự nhất định phải vào lúc hai bên hạm kết hợp cùng chủ hạm mới là hoàn hảo nhất. Một khi đã tách rời rồi, bộ phận nối liền sẽ xuất hiện khu không bố trí phòng ngự, để đối phương có thể thừa dịp.

Vị trí liên kết hạm cánh trái và phải cùng chủ hạm trước mắt đang nằm vào trạng thái không bố trí phòng ngự. Cho nên nó rất nhanh xoay một vòng, đem một mặt không bố trí phòng ngự kia giấu đi.

“Đối phương lại gửi đi một nhóm máy bay chiến đấu.” Quan Miên chỉ vào hình ảnh của vệ tinh bị thu nhỏ ở góc màn hình phóng lớn lên.

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nói: “Lại phái đi một trăm chiếc máy bay chiến đấu.”

Phi Thiên Thử nói: “Vậy trên thuyền chúng ta chỉ còn dư lại một trăm chiếc.”

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu nói: “Một trăm chiếc dùng để phòng ngự được rồi. Trước mắt quan trọng nhất là không được buông tha hạm cánh trái của đối phương.”

“Í.” Hà Kỳ Hữu Cô đột nhiên nói, “Vệ tinh điều tra bị nổ.”

Trong đầu Cúc Hoa Môn Lang Thiếu mơ hồ chợt lóe một ý nghĩ, còn chưa nhớ kĩ nắm lấy, liền nghe Quan Miên nói: “Mở ***g phòng ngự ra! Phóng ra hai mươi máy bay trinh sát ở vùng phụ cận.”

Phi Thiên Thử nói: “Cậu nghi ngờ đối phương sẽ đánh lén.”

Dùng tổn thất ít nhất đổi lấy thù lao lớn nhất, Bạch Anh Tước hiển nhiên cũng thích phương thức này. Chỉ là cách làm của anh có tính co dãn hơn so với Đàm Chinh mà thôi. Dùng hạm cánh trái làm mồi, sau đó phái máy bay chiến đấu dùng thuật che mắt, thừa dịp đối phương không chú ý, xoá sạch vệ tinh che khuất con mắt của bọn họ, như vậy kế tiếp chính là trực tiếp cắm vào trái tim.

Hà Kỳ Hữu Cô đột nhiên đem hình ảnh cắt đến bên phải.

Chỗ đó, ba chiếc máy bay trinh sát bị đâm cháy.

Một chiếc quái vật khổng lồ không coi ai ra gì xông lại đây.

Cúc Hoa Môn Lang Thiếu sửng sốt, kêu lên: “Bọn họ muốn làm gì?!”

Quan Miên trong nháy mắt đã kịp phản ứng, “Đem tất cả năng lượng đều truyền đến trên ***g phòng ngự bên phải!”

Nhưng tốc độ cậu làm quyết định vẫn cứ chậm một nhịp.

Ầm.

Chiếc quái vật khổng lồ kia hung hăng mà đâm vào trên hạm cánh phải, hạm cánh phải đã nứt ra khe hở rồi. Hệ thống bíp bíp hai tiếng, sau đó bật báo động màu đỏ. Hệ thống phòng ngự của hạm cánh phải đã mất tác dụng.

“Lùi lại!”

Giọng nói của Quan Miên còn không chưa hết, Cúc Hoa Môn Lang Thiếu đã chạy về ngai vàng của cậu ta, đem hình thức lái tự động đổi thành hình thức lái bằng tay, sau đó dùng sức kéo về sau.

Lúc này đã muộn.

Tia laser laser đâm xuyên qua cánh phải, khoét ra một cái lỗ hình tròn, tên lửa hạt nhân nhét vào từ miệng lỗ… (ối:v)

Tác giả có lời muốn nói: Còn một chương nữa, phải qua mấy ngày mới viết xong, trước tiên xin nghỉ một ngày ha. O(∩∩)O

Đã để mọi người chờ lâu rồi, thật xin lỗi:”> Giờ nghĩ lại nhiều cái chú thích cuối mỗi chương truyện lúc trước của mình nhảm nhí quá, xin lỗi mọi người ” Chỉ còn một chương nữa thôi ^