Lương Yên muốn buổi phát sóng trực tiếp của mình thật đơn giản nhưng cũng không thể chỉ ngồi im nói chuyện phiếm với fan hâm mộ thế được, cho nên cô muốn chọn một nội dung chủ đề nào đó.
Để rút ngắn khoảng cách với fan, Lương Yên cảm thấy có lẽ mình nên làm beauty blogger* chuyên làm đẹp một lần, thế là quyết định phát sóng trực tiếp hướng dẫn cách trang điểm.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
(Beauty blogger hay beauty vlogger là tên gọi của những người yêu thích công việc làm đẹp và thường xuyên chia sẻ điều đó trên mạng xã hội như Youtube, Facebook, website... bằng việc sử dụng video, hình ảnh, bài viết.)
Thời gian phát sóng trực tiếp đã được ấn định vào lúc 10 giờ sáng, Lương Yên vội vàng ăn qua loa bữa sáng đơn giản rồi ngồi trước bàn đang điểm trong phòng ngủ, mở ống kính phát trực tiếp hướng về phía mình.
Trên người cô mặc một bộ đồ ngủ, mái tóc được buộc gọn gàng bằng một chiếc băng đô hình con thỏ dễ thương, khuôn mặt mộc hoàn toàn không chút son phấn, nhan sắc xinh đẹp vừa tươi tắn lại ngây thơ.
Hai ngày nay Lục Lâm Thành bận rộn lịch trình phải đi xa không ở nhà, xế chiều hôm nay mới trở về. Trước khi phát sóng trực tiếp Lương Yên đã quét sạch tất cả các đồ dùng có liên quan đến đàn ông trong căn phòng này, ngụy tạo căn phòng của một người phụ nữ đang độc thân.
Video phát sóng trực tiếp vừa mở, người hâm mộ đã điên cuồng tràn vào tựa như đàn ong vỡ tổ, con số hiển thị số lượng người xem ở bên góc phải vẫn không ngừng tăng lên.
Ngay khi người hâm mộ vào xem video phát sóng trực tiếp thì nhìn thấy một Lương Yên ngay cả kính lọc cũng vô dụng với mình đang ghé vào camera trước điều chỉnh góc độ.
Tiểu hoa đang ăn khách lặng lẽ mai danh ẩn tích dưỡng thương lâu như vậy cuối cùng cũng đã quay lại rồi.
Fan hâm mộ nhìn khuôn mặt nào đó đều đặn xuất hiện trên tivi mỗi tuần, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Trời đất quỷ thần ơi, chị còn biết quay lại sao! Nếu chị mà không xuất hiện nữa chúng em sẽ cho rằng chị đã giải nghệ mất!]
[Hu hu hu, Yên Yên, em rất nhớ chị!]
[Anh Tuấn ơi, tay chị đã khỏi chưa? Tuyệt đối đừng để lại di chứng nhé!]
[Mẹ ơi, làn da như thế này thực sự tồn tại ngoài đời thật sao, trắng mịn không tì vết luôn!]
[Nhan sắc này thực sự quá đỉnh!]
[Khi Lương Yên của chúng ta phát trực tiếp thì tất cả các kính lọc cũng đều trở nên vô dụng cả thôi, lương tâm nghề nghiệp!]
...
Lương Yên điều chỉnh góc độ camera xong, dịch dịch chiếc ghế rồi ngồi ngay ngắn thẳng người lại, lúc này mới bắt đầu tương tác với fan hâm mộ.
Lần lượt trả lời từng câu hỏi một của fan.
“Mặc dù tôi không xuất hiện nhưng không phải còn có “Tiên Quân động lòng người” đồng hành với các bạn mỗi tuần sao?’’
“Cánh tay phải gần như đã khỏi hẳn rồi.” Lương Yên giơ cánh tay phải của mình lên lắc lư hai cái trước mặt camera: “Nhìn xem, không có vấn đề gì nữa đâu.”
“Hôm nay tôi sẽ trực tiếp trang điểm cho mọi người xem nên phải là mặt mộc rồi.”
“Kính lọc?” Lúc Lương Yên nhìn thấy hai chữ kính lọc đột nhiên hơi sửng sốt trong chốc lát: “Tôi chưa mở kính lọc sao?’’
Cô nhớ rõ ràng chuyện đầu tiên sau khi vừa mở cửa sổ phát sóng trực tiếp chính là bật chế độ làm đẹp của kính lọc lên mà, bây giờ trong xã hội này có nữ minh tinh nào dám rời kính lọc để gặp người khác cơ chứ?
Lương Yên xích lại gần nhìn kỹ giao diện cài đặt một chút.
“… … …”
Thực sự là chưa mở thật.
Fan hâm mộ nhìn thấy vẻ mặt sửng sốt + mờ mịt hoang mang của Lương Yên cũng bị vui lây.
[Ha ha ha ha ha ha hóa ra không phải không muốn mở mà là quên mở.]
[Bật chế độ làm đẹp làm gì nữa chứ, chị tự soi gương xem lại mình xem với nhan sắc này mà còn cần phải mở cái thứ vô dụng kia sao?]
[Ôi, nhìn vẻ mặt sửng sốt của chị ấy vừa rồi mà xem, đáng yêu quá đi mất, không được rồi, tôi muốn đi làm meme.]
Dù sao khuôn mặt thật của mình cũng đã bị fan thấy hết, Lương Yên dứt khoát từ bỏ ý nghĩ bật chế độ làm đẹp, đầu tiên cầm một ống kem lót đang đặt trước mặt mình lên.
Lúc trước khi còn đang mày mò tự học trang điểm cô đã xem rất nhiều video của của beauty blogger cho nên bây giờ cũng trông bầu vẽ gáo* cũng làm ra hình ra dáng lắm.
(Trông bầu vẽ gáo: Dựa theo dáng vẻ bề ngoài để bắt chước theo.)
“Có rất nhiều loại kem nền trên thị trường, mọi người có thể căn cứ vào loại da của mình và tính chất của nó để lựa chọn cho phù hợp, nếu là da dầu thì nên sử dụng những loại kem nền kiềm dầu, nếu là da khô thì nên chọn loại kem nền dưỡng ẩm. Sau đó sẽ dựa vào đặc điểm làn da, nếu bạn sở hữu một làn da hơi ửng hồng thì có thể chọn kem nền màu xanh lá, còn là da vàng thì nên chọn kem nền màu tím, lỗ chân lông to có thể chọn kem nền lấp đầy lỗ chân lông, còn nếu da bạn nhạy cảm dễ nổi mụn thì, à ừ, nên mỏng nhẹ một chút, không nên quá bí bách.” Lương Yên vừa nói vừa bóp một ít kem nền vào lòng bàn tay, sau đó tán đều, tựa như đang lau bảo vật xoa nhẹ trên mặt mình.
[Mẹ nó, thực sự rất chuyên nghiệp, nhanh xem xem Lương Anh Tuấn của chúng ta dùng loại kem nền nào, tôi đã chuẩn bị sách giấy ghi lại rồi đây!]
Có người chú ý đến phương pháp bôi kem nền rồi tán đều của Lương Yên:
[Lương Anh Tuấn, tay chị thật thô lỗ…]
[Lương Yên, em không cho phép chị đối xử với khuôn mặt mình như vậy! Nếu em được sở hữu gương mặt đó thậm chí ngay cả chạm vào thôi em cũng không dám đâu!]
[Chứng tỏ không phẫu thuật thẫm mỹ ha ha ha ha ha.]
[Yên Yên, vậy chị thuộc loại da gì vậy? Đặc điểm làn da nữa?]
Lương Yên vừa xoa kem nền trên mặt vừa xít lại gần màn hình đọc những câu hỏi này.
Lại hơi sửng sốt một chút.
“Tôi…” Cô hít hít mũi, cuối cùng vẫn quyết định nói thật: “Không dầu không kiềm, trung tính, còn các vấn đề khác thì…” Cô vặn nắp ống kem lại rồi để về chỗ cũ, sau đó đưa mặt lại gần ống kính hơn nữa, “Cũng may không gặp các vấn đề nào khác, chỉ là không biết các bạn có nhìn thấy không, mấy ngày gần đây tôi nghỉ ngơi không được tốt cho lắm nên quầng thâm nơi mắt khá rõ.”
Camera có độ phân giải cao không bật chế độ kính lọc quay lại rõ ràng làn da trắng mịn gần như hoàn mỹ của cô, ngay cả một lỗ chân lông li ti trên mặt cũng không thể tìm được, nguồn sáng tự nhiên rơi xuống trên da thịt trẻ trung căng bóng thậm chí còn có xu hướng phản quang, về phần quầng thâm nơi mắt mà cô nói là “khá rõ” kia, sau khi fan nhìn thấy lớp màu xanh nhàn nhạt đến mức có thể bỏ qua không tính ấy, tất cả đều đen mặt.
Đây chính là vấn đề lớn trên trên làn da của chị sao, quầng thâm “khá rõ”?
Lương Anh Tuấn, chị có biết bây giờ chị đang rất rất rất quá đáng không hả?
Nhưng bọn họ không thể ngờ rằng những chuyện quá đáng hơn vẫn còn ở phía sau
Lượng kem nền Lương Yên sử dụng ít hơn người bình thường rất nhiều…
Có thể là vì mặt người ta nhỏ, cũng có thể là vì làn da người ta trắng mịn không tỳ vết căn bản không cần dùng đến nó, bước này chỉ để trượng trưng mà thôi.
Lông mày Lương Yên chỉ cần dùng bút nhẹ nhàng tô đi tô lại, hình dáng lông mày người ta trời sinh đã đẹp sẵn.
Bóng mắt Lương Yên chỉ cần chọn một màu đất nào đó rồi dùng đầu ngón tay xoa nhẹ lên mí mắt là được.
Nhan sắc này của cô đủ để hold tất cả mọi góc chết dưới ánh đèn huỳnh quang mà tất cả các Beauty blogger nghe tiếng đã sợ mất mật.
Sau đó Lương Yên còn bổ sung thêm, à ừ, cô ấy nói thường này cô ấy không cần phải trang điểm theo các bước phiền phức như thế này.
Tóm lại tất cả đều được tổng kết trong một câu nói: Người đẹp, trang điểm vớ vẩn sơ sài đến mấy cũng đẹp.
Những người muốn vào đây học làm cách nào để một giây sau sẽ biến mình thành tiên nữ nhanh nhanh tản đi đi, tản đi đi.
Lương Yên đang chăm chú trang điểm thì phát hiện càng về sau fan hâm mộ càng không nhiệt tình nữa.
Cái tư chất và vẻ đẹp hoàn mỹ trời sinh này ngoại trừ đầu thai thêm một lần nữa ra, còn lại chắc chắn sẽ không bao giờ học được đâu, thế là tất cả mọi người lại đồng loạt sôi nổi tìm một chủ đề khác.
[Yên Yên phía sau là nhà của chị sao? Ga trải giường nhìn đẹp quá!]
[Cho đến tận bây giờ em vẫn không thể hiểu rõ rốt cuộc đứa nhóc dễ thương của hai người trong “Tiên Quân động lòng người” có từ lúc nào vậy?]
[Anh Tuấn, bộ phim tiếp theo của chị là phim gì vậy, lúc nào vào đoàn làm phim?]
[Lương Anh Tuấn, em đoán có lẽ sau buổi phát trực tiếp này chị sẽ nhận được rất nhiều hợp đồng đại diện phát ngôn từ các hãng mỹ phẩm dưỡng da đấy!]
Đề tài hướng dẫn cách trang điểm đang có xu hướng trệch đường ray.
Lương Yên thử cố gắng kéo chủ đề quay lại như lúc đầu nhưng vẫn không có kết quả, vừa cầm cọ quét quét má hồng vừa nói chuyện phiếm với fan.
“Đúng vậy, phía sau là phòng ngủ của tôi.”
“Bộ phim tiếp theo tạm thời phải giữ bí mật rồi, nhưng mà sẽ nhanh vào đoàn làm phim thôi, đến lúc đó sẽ nói cho mọi người biết.
Từ lúc mới bắt đầu phát trực tiếp nhìn thấy phòng ngủ sau lưng Lương Yên trong lòng tất cả mọi người đều ngầm hiểu một vấn đề nào đó, lúc này cuối cùng vẫn có người không nhịn được nữa, nhỏ nhẹ khiêm tốn hỏi.
[Yên Yên, tiểu gì đó của chị ấy, đâu rồi?]
[Tiểu gì đó đó, đang ở chung với Lương Yên sao? Thẹn thùng.jpg]
Đương nhiên Lương Yên biết tiểu gì đó trong miệng fan đang ám chí người nào nhưng vẫn cố ý giả ngủ giả ngốc: “Tiểu gì cơ?’’
Cô không muốn tiếp tục nói về vấn đề này nữa, các bước trang điểm trên khuôn mặt gần như cũng đã xong xuôi hết rồi, cô cởi băng đô hình con thỏ trên đầu ra rồi cầm lược trải chóc lại: “Được rồi, trang điểm xong.”
So với cách trang điểm thường ngày của Lương Yên cũng không khác nhau là mấy, cô nhìn vào chiếc gương trước mặt xem lại một lần cuối cùng, sau đó nói: “Bây giờ tôi sẽ đi thay quần áo, khoảng chừng mười phút gì đó, sau khi thay xong sẽ cho mọi người thấy cách phối quần áo hôm nay của tôi rồi buổi phát trực tiếp của chúng ta hôm nay kết thúc nhé.’’
Fan hâm mộ vừa nghe đến việc buổi phát trực tiếp sẽ kết thúc lập tức nhao nhao phản đối.
[Không được, không được, Lương Anh Tuấn, chị mất tích lâu như thế mới phát trực tiếp một lát đã muốn kết thúc rồi sao? Không thể!]
[Yên Yên, nói chuyện phiếm với chúng em đi mà!]
[Lương Anh Tuấn, chị cho rằng hôm nay em lên đây xem trực tiếp chỉ là muốn nhìn chị trang điểm và phối đồ thôi sao? Nếu như em có gương mặt xinh đẹp và thân hình hoàn hảo kia của chị em còn cần trang điểm chọn quần áo làm gì nữa? Thậm chí chỉ khoác cái bao tải bên ngoài thôi cũng đẹp hơn khối người rồi đấy!]
[Hu hu hu ở lại với chúng em một lát nữa được không?]
Lương Yên vẫn không hề dao động, cô đã phát trực tiếp hơn nửa tiếng đồng hồ rồi, nếu như bây giờ chiều lòng fan hâm mộ muốn cô phát bao nhiêu thì cô sẽ phát bấy nhiêu, sợ rằng cô có phát nguyên cả một ngày cũng không đủ, thế là dứt khoát chỉnh camera vào khoảng không, nói một câu xin mọi người chờ một chút rồi xoay người đi vào phòng để đồ thay quần áo.
Giữa màn hình video phát sóng trực tiếp lập tức trống rỗng, ngoại trừ bối cảnh nơi phòng ngủ của Lương Yên.
Các fan ham mộ vẫn luôn canh giữ chờ đợi dưới video phát trực tiếp, Yên Yên đã nói cô thay quần áo rất nhanh, khoảng chừng mười phút sau sẽ quay lại với bọn họ.
Mười phút đồng hồ trôi qua.
Yên tĩnh, không một bóng người xuất hiện trong màn hình.
Fan hâm mộ:
[Không phải Yên Yên đã nói mười phút sau sẽ quay lại sao? Người đâu rồi?]
[Ai da, lúc các cô gái thay quần áo đương nhiên phải chọn đi chọn lại kỹ càng cẩn thận rồi, sao có thể chuẩn giờ như thế, đợi thêm lát nữa đi.]
[Đúng vậy, đúng vậy, mỗi ngày chỉ riêng việc chọn quần áo tôi cũng phải mất đến nửa tiếng đồng hồ đấy!]
[Mòng chờ cách phối đồ của Yên Yên hôm nay, hì hì.]
Lại một cái mười phút đồng hồ trôi qua nữa.
Vẫn không có người nào xuất hiện trong màn hình.
[Yên Yên đâu? Đã hai mươi phút rồi đấy!]
[Không phải vẫn còn đang thay đồ đấy chứ?]
[Chờ thêm nữa đi mà, thay quần áo hai mươi phút cũng không được xem là lâu đâu.]
[Nhưng mấu chốt là Yên Yên chỉ bảo chúng ta đợi mười phút thôi, hai mươi phút so với mười phút cô ấy nói có thể xem là đã quá lâu rồi.]
[Tôi còn bận chút việc, lúc nào Lương Yên thay quần áo xong nhớ gọi tôi với.]
Nửa tiếng trôi qua.
Các fan hâm mộ vẫn một mực kiên nhẫn chờ đợi rốt cuộc cũng rốt ruột.
[Yên Yên đâu rồi? Triệu hồi Lương Anh Tuấn!]
[Cuối cùng tôi cũng đã cảm nhận được cảm thụ của bạn trai mình khi mỗi ngày phải chờ tôi thay quần áo rồi.]
[Đã nửa tiếng đồng hồ rồi đấy, tại sao lại chậm như vậy?]
[Chờ!]
Lại tiếp tục chờ đợi đến phút thứ năm sắp chạm đến con số một tiếng đồng hồ.
Video phát trực tiếp vẫn trống rỗng, một số lượng lớn fan hâm mộ không thể chờ đợi được nữa đã out ra ngoài, Hoàng Hoa * cũng đã lạnh.
(*Hoàng hoa (tên khoa học: Hemerocallis citrina), còn gọi là hoa hiên vàng, Hoàng hoa thái hay Kim châm là một loài thực vật có hoa trong họ Thích diệp thụ. Các loại củ, chùm hoa, nụ và hoa đều có thể được nấu chín và ăn. Khô hoặc hoa tươi được sử dụng trong ấm thực Trung Quốc, Nhật Bản, Triều Tiên, Thái Lan, và Việt Nam. Cả câu văn này nhấn mạnh thời gian chờ đợi quá lâu, người đến cũng đã quá muộn. Nó xuất phát từ điển cố trong thơ cổ, Tô Thức đã có một câu thơ rất hay trong bài ngâm vịnh hoa cúc trong “Nam Hương tử- Trung Dương Hàm Huy lâu trình Từ Đông Du: “"Vạn sự đến cuối đều là mộng, nghỉ nghỉ, ngày mai Hoàng hoa điệp cũng buồn – Cuối cùng mọi sự trên đời chỉ là giấc mơ, nghỉ nghỉ, ngày mai con bướm trên Hoàng hoa cũng buồn. Hoàng hoa chuyên chỉ hoa cúc, thời cổ đại vào dịp tết Trọng Dương 9/ thường có tập tục thưởng cúc, câu nói “Ngày mai Hoàng hoa điệp cũng buồn” ngụ ý nếu như đã bỏ lỡ thời điểm thưởng cúc tốt nhất vào tết Trọng Dương, thì ngay mai- tức ngày mùng mười mới đến, hoa đã héo tàn, ong bướm cũng không còn hứng thú.)
Nhưng vẫn có một bộ phận nhỏ fan hâm mộ vẫn cố chấp kiên trì, thề phải đợi đến khi Lương Yên xuất hiện mới thôi.
[Khô héo mất thôi.]
[Chẳng lẽ Lương Anh Tuấn đã quên mất cô ấy vẫn còn đang phát sóng trực tiếp rồi sao?]
[Mẹ nó, không phải Yên Yên xảy ra chuyện gì đó rồi chứ, tôi đang rất lo lắng.]
[Đừng dọa tôi, nghe bạn nói như vậy tôi cũng cảm thấy vô cùng lo lắng.]
[Tôi cũng muốn báo cảnh sát, làm sao bây giờ! Có ai không? Yên Yên chị mau xuất hiện đi!]
[Người anh em, bạn kêu la gào khóc ở đây Yên Yên cũng không nghe đâu!]
Bầu không khí khẩn trương càng lúc càng nồng đậm, ngay khi số lượng fan hâm mộ nhỏ còn sót lại đang sốt ruột thảo luận có nên báo cảnh sát hay không thì cuối cùng tiếng mở cửa cũng đã vang lên.
Fan hâm mộ đang phập phồng lo sợ chợt giật mình, lập tức chăm chú nhìn chằm chằm vào màn hình.
Chỉ thấy beauty blogger đã biến mất hơn năm phút – Lương Yên chậm rãi đi đến trước camera.
Sau khi fan nhìn thấy Lương Yên xuất hiện đều đồng loạt thời phào nhẹ nhõm.
Lương Yên hướng về phía ống kính nặn ra một nụ cười gượng gạo: “Chuyện này, xin lỗi mọi người, tôi, trong lúc chọn quần áo gặp chút vấn đề khó khăn nên thời gian hơi lâu, xin lỗi.”
Các fan nhìn khuôn mặt tươi cười này của Lương Yên vẫn luôn cảm thấy hình như không hề giống với năm mươi phút trước lắm.
[Tại sao tôi cảm thấy lớp trang điểm của Lương Yên hơi khác so với lúc nãy nhỉ?]
[Son môi màu san hô của Lương Yên đâu mất rồi…]
Lương Yên đứng thẳng người trước camera, xoay một vòng rồi nói: “Hôm nay tôi sẽ mặc bộ quần áo này, mọi người thấy thế nào, nhìn được không?’’
Thế là những gì fan nhìn thấy, bộ quần áo khiến cho Lương Yên mất gần một tiếng đồng hồ để chọn đi chọn lại phối đồ lại là chiếc áo sơ mi dài tay kết hợp với quần dài?
Cái này cũng cần phải chọn lựa mất một tiếng đồng hồ sao?
Nhưng mà mấy ngày nay thời tiết ngoài trời đều ba mươi mấy độ, Lương Anh Tuấn, chị mặc bộ này ra ngoài không thấy nóng à?
Mọi người còn chưa kịp nghĩ ra điều gì thì đã thấy Lương yên vẫy vẫy tay trước camera: “Buổi phát sóng trực tiếp hôm nay đến đây thôi, tạm biệt mọi người.”
Đây là lần đầu tiên Lương Yên phát trực tiếp như thế này, các thao tác trên giao diện vẫn còn chưa quen tay, vì thế ấn nhầm nút quay lại.
Điện thoại di động dùng để phát trực tiếp bị cô tùy tiện đặt trên bàn trang điểm, màn hình tối đen như mực, hẳn là camera đang dán trên mặt bàn.
Fan hâm mộ:
[Xem ra Lương Anh Tuấn thực sự chưa bao giờ phát sóng trực tiếp thật!]
[Dù sao cũng là một người phụ nữ ngay cả bật chế độ làm đẹp cũng không biết mở ha ha ha.]
[Chẳng lẽ cái này sẽ phát sóng cho đến khi điện thoại hết sạch pin mới tắt đấy chứ?]
[Chắc không đâu, chắc chắn trợ lý hoặc người đại diện cũng đang theo dõi buổi phát trực tiếp này mà, thấy cảnh mày nhất định sẽ gọi điện bảo cô ấy tắt đi.]
[Được rồi, được rồi, mọi người giải tán đi!]
Ngay khi đám người đang chuẩn bị out ra ngoài thì video phát sóng trực tiếp vốn dĩ đang yên tĩnh và tối đen như mực bỗng nhiên vang lên tiếng hét phẫn nộ của người phụ nữ nào đó…
“Lục Lâm Thành, cái tên cầm thú này!”
Fan hâm mộ đang chuẩn bị rời khỏi giao diện:!!!
Chuyện gì xảy ra vậy!
Nếu như tiếp theo còn có chuyện gì đó vậy chúng ta không thể rời đi như thế được!
Fan hâm mộ rối rít tập trung tinh thần vểnh tai lên chờ đợi nghe câu tiếp theo, nhưng đáng tiếc đúng lúc quan trọng này, pin điện thoại di động liên tục phát sóng trực tiếp một thời gian dài cuối cùng cũng hết sạch, buổi phát sóng lập tức im bặt và kết thúc.
Fan hâm mộ ngây ngốc nhìn chằm chằm vào thông báo nhắc nhở đã kết thúc video trực tiếp ở giữa màn hình, người nào người nấy vẫn còn chưa thể lấy lại tinh thần từ sau giọng nói bi phẫn cuối cùng kia.
Lục Lâm Thành, cầm thú.
Chỉ mới mấy từ ngắn ngủ nhưng lại chưa đựng tin tức khổng lồ, rốt cuộc năm mươi phút kia Lương Yên đã làm gì?
Dường như… Đã có thể phá án rồi.
Mọi người đều đồng loạt bấm đốt ngón tay tính thời gian.
Cặp vợ chồng năm phút, Lương Yên biến mất tổng cộng năm mươi phút, ròng rã suốt năm mươi phút.
Mẹ ơi, quá trâu bò!