Toàn Giới Giải Trí Đang Đợi Chúng Ta Ly Hôn

Chương 71

Lương Yên nhịn không được ha ha bật cười thành tiếng.
Cô chụp màn hình lại cái top bình luận “bị heo gặm” kia rồi gửi cho Lục Lâm Thành.


Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.


Đối phương đã nhận được tin nhắn nhưng vẫn không thấy hồi âm.
Đã ngủ rồi sao? Hai người bọn họ trở về khách sạn cùng một lúc, chắc hẳn Lục Lâm Thành sẽ không đi ngủ nhanh như thế đâu, nhưng nếu chưa đi ngủ tại sao lại không trả lời tin nhắn của cô.


Lương Yên ngẫm đi ngẫm lại vẫn cảm thấy chắc chắn Lục Lâm Thành chưa ngủ, chỉ là anh không muốn trả lời tin nhắn này của cô mà thôi.
Người gì mà chẳng có tí thú vị nào cả, Lương Yên ôm điện thoại lầm bầm, chỉ đùa một chút thôi mà.


Bức ảnh tuổi thơ nâng cử tạ kia của cô cũng bị fan hâm mộ lấy làm meme “Gánh nặng cuộc sống và tôi”, khoảng thời gian gần đây rất phổ biến trên cộng đồng mạng nhưng cô chỉ cảm thấy đùa rất vui đây này.


Lương Yên để điện thoại xuống đi tắm xong ra ngoài nhưng vẫn không thấy Wechat thông báo nhắc nhở có tin nhắn mới.
Hẹp hòi!! Cô hầm hừ lấy mặt nạ ra đắp lên mặt, trước khi đi ngủ vẫn còn mở Wechat ra xem.
Quả nhiên cửa sổ chat của Lục Lâm Thành vẫn vô cùng yên tĩnh.


Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.


Rốt cuộc lần này Lương Yên cũng đã tuyệt vọng rồi, ngay khi cô đang chuẩn bị thoát ra thì lại đột nhiên chú ý đến ảnh đại diện Wechat của Lục Lâm Thành đã biến thành một màu hồng phấn.


Không phải ảnh đại diện của anh vẫn luôn là mấy bức ảnh phong cảnh mà các bà các bác trung niên thích nhất sao, đổi từ khi nào vậy.
Lương Yên mở ra nhìn xem, sau đó lại nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động không rời mắt, khóe miệng vô thức cong lên thành một đường cong nhàn nhạt.


Ảnh đại diện Wechat người sử dụng “Lincheng. Lu*”, từ bức ảnh phong cảnh của mấy bà bác trung niên đã biến thành một bé heo Peppa  màu hồng phấn.
(*Tên phiên âm tiếng Anh của Lục Lâm Thành. Phiên âm tiếng La tinhg là lù línchéng.)
...


Trác Dương đang trao đổi với Lục Lâm Thành về việc bộ phim điện ảnh mới của anh sắp bước vào giai đoạn tuyên truyền quảng bá nhưng ánh mắt lại bị bức ảnh đại diện hình chú heo Peppa màu hồng phấn kia hấp dẫn.


Chú heo nhỏ màu hồng kỳ diệu trong ảnh đại diện phối hợp với những tin nhắn trả lời vô cùng ngắn gọn súc tích “ừ” “biết rồi” “được” của chủ nhân nó không hiểu tại sao lại mang đến một cảm giác vô cùng quỷ dị.


Nói xong chuyện công việc, Trác Dương cuối cùng vẫn không thể nhịn được hỏi: [Ảnh đại diện mới của anh, à ừ, nhìn rất rất độc đáo.]
Lục Lâm Thành trả lời rất nhanh: “[Cảm ơn, tôi cũng cảm thấy như vậy.]
Thế là rốt cuộc Trác Dương cũng đã xác định được một chuyện.


Lục Lâm Thành đã hoàn toàn hết thuốc chữa rồi.
** ** ** ***
Đôi khi một diễn viên đóng phim không chỉ cần phải cho thấy kỹ năng diễn xuất của mình mà càng phải chú trọng hơn trong việc tạo ra tia lửa.
Đặc biệt trong những bộ phim tình cảm hướng đến bộ phận khán giả là phái nữ.


Tia lửa này cũng là một thứ vô cùng vi diệu, giống như cảm giác cp vậy, có những người vừa chạm mặt đã thấy tia lửa đùng đùng bắn ra tung tóe khắp nơi, nhưng có người ở bên cạnh nhau lại tựa như đống củi bị nước mưa thấm ướt, không có chính là không có, cho dù bạn có cho vào đó thêm một mồi lửa cũng chỉ vô ích mà thôi.


Tia lửa và cảm giác cp giữa nam nữ chính trong một bộ phim ngôn tình thậm chí có lúc còn quan trọng hơn cả kỹ năng diễn xuất của diễn viên. Không giống như những bộ phim điện ảnh sẽ bị soi mói từng chi tiết nhỏ nhất, soi mói biểu cảm của từng nhân vật, các khán giả xem phim truyền hình đặc biệt là các phim tình cảm chủ yếu chỉ muốn xem nam nữ chính nói chuyện yêu đương, nếu như ngay cả cảm giác yêu đương giữa hai người cũng không có thì cho dù kịch bản và lời thoại có ngọt ngào như thế nào đi chăng nữa cũng sẽ trở nên kỳ quái lôi thôi lếch thếch mà thôi.


Đạo diễn “Tiên Quân động lòng người” vẫn luôn cảm thấy nam nữ chính trong đoàn bọn họ chỉ cần nhập tâm vào vai diễn sẽ lập tức phát ra tia lửa, dựa vào khứu giác nhạy bén của hắn mà nói, bộ phim này không bùng nổ cũng khó khăn đấy.


Quá trình quay phim  đã đi vào hồi kết, sau khi Tiểu yêu nữ trở về động phủ của mình vẫn không biết cuộc tình Tiên Yêu từ xưa đến nay đã là chuyện trời đất không dung, bây giờ lại có thêm một đứa trẻ nữa thì mọi chuyện càng trở nên không thể tưởng tượng nổi. Vì thế mấy vị lão thượng thần rảnh rỗi không có chuyện gì làm vẫn luôn tìm cách ngăn cản tình cảm của hai người nhưng cố kỵ thần cách Tiên Quân đã định, thế là lại nói bọn họ có thể ở bên cạnh nhau, còn đứa nhỏ tuyệt đối không được. Tiên Quân vừa phải đối mặt với mấy lão thượng thần rãnh rồi đến phát hoảng không để cho đứa trẻ chào đời vừa phải đối mặt với Tiểu yêu nữ từ lúc trở về động phủ vẫn  đang tức giận tỏ ra xa cách với hắn, hơn nữa còn có Thái tử Ma giới ở bên cạnh khiến hắn cảm thấy thêm tấm tức, đủ kiểu bất đắc dĩ.


Lúc này mấy lão thượng thần giấu diếm Tiên Quân lén lút phái người đến động phủ  bắt Tiểu yêu nữ đang mang thai rồi giết “Nghiệt súc” trong bụng nàng đi, cũng may được Tiên Quân phát hiện kịp thời ngăn chặn. Tiên Quân không thể ngờ được rằng những người thường ngày hắn còn cho mấy phần mặt mũi này lại dám tự mình ra tay động đến Tiểu yêu nữ, dưới cơn thịnh nộ suýt nữa đã dùng pháp lực hủy diệt. Mấy lão thượng thần thấy Tiên Quân nổi giận đùng đùng mới hiểu được vị vãn bối này sớm đã không còn là một tiểu thần non nớt như xưa nữa rồi, trong lòng đã hơi ngập ngừng sợ hãi nhưng lại không chịu buông mặt mũi của mình xuống, vì thế quyết định dùng biện pháp hòa giải, hắn muốn sinh hạ đứa trẻ nửa Tiên nửa Yêu kia cũng được thôi, điều kiện là Tiên Quân phải chịu lôi hình.


Thực ra thì chuyện phải chịu hình phạt lôi hình này đối với Tiên Quân mà nói  cũng chẳng nhằm nhò gì, hắn không muốn khinh thường mặt mũi của mấy vị lão thần, cũng không muốn Tiểu yêu nữ đang mang thai phải chịu thêm bất cứ rắc rồi nào nữa, vậy thì cứ xem như đang cho hai bên bậc thang đi xuống, thế là dứt khoát đồng ý điều kiện này.


Lúc Tiên Quân chịu lôi hình đã cố tình giấu diếm Tiểu yêu nữ, kết quả ngày hôm đó Tiểu Yêu nữ lại vô tình bị mang lên trời, nghe được tin Tiên Quân đang thụ hình lập tức khóc lóc vội vàng chạy đến. Tiên Quân nhìn thấy dáng vẻ của Tiểu yêu nữ, trong lòng khẽ xao động, lúc bị thụ hình còn cố ý tỏ ra vô cùng đau khổ, Tiểu yêu nữ không có cách nào đến gần, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiền Quân thụ hình xong, lôi hình vừa kết thúc đã lập tức nhào đến, ôm chặt Tiên Quân sắc mặt trắng bệch cùng với áo ngoài rướm máu vào trong ngực bật khóc nức nở, vừa khóc vừa nói không cho phép chàng được chết, chàng chết rồi ta phải làm sao bây giờ, đứa nhỏ trong bụng ta phải làm sao bây giờ?


Khóe miệng Tiên Quân khẽ nhếch lên, vết thương nhỏ nhoi kia đối với hắn mà nói chẳng đáng kể chút nào, hắn tự nhận bản thân mình hèn hạ, quyết định chỉ lừa gạt Tiểu yêu nữ nốt lần này nữa thôi, giả vờ yếu ớt vô lực nắm chặt bàn tay Tiểu yêu nữ, ho ra một ngụm máu, mở miệng hỏi trong lòng nàng còn cần hắn nữa hay không.


Tiểu yêu nữ cho là Tiên Quân sẽ phải chết, khóc đến mức nước mắt nước mũi tèm lem, liên tục khẳng định dĩ nhiên nàng rất rất cần hắn.
Tiểu yêu nữ mang Tiên Quân đang “trọng thương” trở về động phủ của mình dưỡng thương, cuối cùng hai người cũng nối lại tình xưa.


Câu chuyện đã đi đến kết thúc, Tiểu yêu nữ sinh hạ một tiểu Tiên Quân, một nhà ba người sống vui vẻ hòa thuận hòa thuận với nhau.
Đoàn làm phim còn cố ý tìm một diễn viên nhí vô cùng  đáng yêu đến đảm nhận vai diễn tiểu Tiên Quân.


Cảnh quay cuối cùng của bộ phim là cảnh tiểu Tiên Quân tay phải nắm chặt bàn tay mẫu thân Yêu nữ mình yêu thương nhất, tay trái nắm chặt bàn tay phụ thân Tiên quân của mình, một nhà ba người chậm rãi quay về trong ánh nắng chiều tà.
Lương Yên nắm bàn tay nhỏ nhắn của diễn viên nhí, quay đầu nhìn sang Lục Lâm Thành.


Lúc này Lục Lâm Thành cũng quay đầu sang nhìn cô, hai người nhìn nhau cười một tiếng.
“Cắt.” Đạo diễn đứng sau máy theo dõi hô to.
Sau đó trong phim trường lập tức vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt: “Chúc mừng đóng máy thành công!’’


Nhân viên của ê kíp sản xuất nhét bó hoa đã chuẩn bị trước đó vào trong tay Lương Yên và Lục Lâm Thành, sau đó lại tặng cho diễn viên nhí một món đồ chơi nhỏ.
Hơn ba tháng làm việc trong đoàn làm phim trôi qua, cuối cùng “Tiên Quân động lòng ngừoi” cũng thành công mỹ mãn đóng máy.


Lương Yên ôm bó hoa mỉm cười rạng rỡ nhưng trong lòng còn có chút luyến tiếc. Ở trong đoàn làm phim làm việc một thời gian dài như thế, hơn ba tháng trời sớm chiều gặp nhau với tất cả mọi người, lúc đóng máy vẫn luôn cảm thấy mất mát.


Chụp xong mấy tấm hình làm kỷ niệm, Lục Lâm Thành đưa bó hoa trong tay giao cho trợ lý.
Khương Mộc cũng đi đến cầm lấy bó hoa trong tay Lương Yên, nói với cô một câu “Chúc mừng đóng máy thành công!’’


Từ đầu đến cuối chỉ có Bành Bành vẫn còn ngơ ngác không kịp phản ứng lại, cô chỉ chỉ vào bó hoa của Lương Yên trong tay Khương Mộc: “Chuyện này… Quay xong rồi sao?’’
Lương Yên cười cười: “Nếu không thì sao?’’


Bành Bành tỏ ra vô cùng rốt ruột, chỉ vào diễn viên nhí đóng vai đứa nhỏ đang được Lục Lâm Thành ôm chụp ảnh chung: “Nhóc, nhóc con…Nhóc con dễ thương đó đến thế giới này như thế nào, còn chưa quay mà!’’
Lương Yên: "......"


Kịch bản của “Tiên Quân động lòng người” quả thực vô cùng trong sáng.
Cảnh hôn chỉ có một lần duy nhất lúc Tiên Quân không thể kìm nổi lòng mình kia, còn cảnh giường chiếu? Hoàn toàn phải dựa vào sự tưởng tượng phong phú của khán giả rồi.
Nhất là quá trình “tạo ra” tiểu Tiên Quân.


Sau khi Tiểu yêu nữ bị Tiên Quân mang về thiên cung một thời gian mới nghi ngờ mình đang mang thai, Tiểu Tiên Quân cũng được “tạo ra” trong lúc Tiên Quân và Tiểu yêu nữ động phòng ở trên thiên cung. Cảnh giường chiếu trong nguyên tác vốn dĩ là Tiên Quân nửa ép buộc nửa chiều chuộng với Tiểu yêu nữ đã tuyệt vọng với mình, rõ ràng là một cảnh giường chiếu vô cùng ướt át nhưng lại ngược tâm ngược thân không thôi. Tuy nhiên biên kịch lại quyết định xóa bỏ cảnh giường chiếu này của hai người đi, thậm chí còn không đề cập đến nó, cho nên đến lúc phát sóng có thể sẽ khiến có người xem cảm thấy khó hiểu tại sao Tiểu yêu nữ lại mang thai. Giống như lần đầu tiên chỉ ôm người vào phòng ngủ rồi ống kính máy quay đột ngột chuyển sang hình ảnh ngọn đèn còn tạm chấp nhận được, còn lần này thì ngay cả cơ hội để cho khán giả phát huy trí tưởng tượng của mình cũng không có.


Khương Mộc cảm thấy hơi xấu hổ với cô trợ lý nhỏ trong đầu mỗi ngày đều nghĩ đến những chuyện không đâu, vỗ nhẹ vào đầu Bành Bành: “Cả ngày chỉ biết nghĩ đến những chuyện này, nếu quay mấy cảnh đó thì sao có thể vượt qua được kiểm định?’’


“Vậy chẳng phải những mong chờ của đám fan nguyên tác như chúng em thất bại cả sao a  a a a đừng gõ đầu em…” Khương Mộc và Bành Bành lại quấn quýt lấy nhau.
Lục Lâm Thành ôm diễn viên nhí đi về phía Lương Yên.
Mẹ của đứa nhỏ cũng đi theo ở phía sau, giơ máy ảnh lên mỉm cười với cô.


Lục Lâm Thành: “Ba người chúng ta chụp chung một tấm đi.’’
Lương Yên “ừ” một tiếng, đi đến đứng bên cạnh Lục Lâm Thành, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của diễn viên nhí, chờ mẹ của nhóc con bấm nút chụp.


“Nói lời tạm biệt với Lục ca ca vào Yên tỷ tỷ nào.’’ Mẹ  diễn viên nhí chụp ảnh xong, đón lấy con mình từ trong tay Lục Lâm Thành.
“Lục ca ca, Yên tỷ tỷ, tạm biệt.’’ Diễn viên nhóc vẫy vẫy cánh tay nhỏ mập mạp.
“Tạm biệt.” Lương Yên cũng vẫy vẫy tay với nhóc con.


Diễn viên nhí được mẹ ôm đi, Lương Yên nhìn sang Lục Lâm Thành.
Gọi cô một tiếng tỷ tỷ còn nói được nhưng rõ ràng phải gọi Lục Lâm Thành là chú mới đúng.
Lục Lâm Thành thấy Lương Yên đang nhìn mình: “Sao vậy?’’


Vẻ mặt Lương Yên hết sức khinh bỉ: “Người ta gọi anh một tiếng Lục ca ca mà anh còn mặt dày tỏ vẻ đồng ý như vậy sao?’’


Lục Lâm Thành nghe được lời cô nói thì hơi nhíu mày, anh vẫn chưa đến ba mươi tuổi, ở trong giới nam diễn viên vẫn còn rất trẻ, thế nhưng một tiếng “Lục ca ca” rõ ràng lại khiến Lương Yên không phục.


Lục Lâm Thành mỉm cười: “Nếu  như sau này đi quảng bá phim đứng chung một sân khấu thì sẽ để cho đứa nhỏ gọi anh là chú Lục được chưa.”
Lương Yên gật đầu: "Cái này còn tạm được."
Lục Lâm Thành: "Gọi em là Yên tỷ tỷ.”
Lương Yên tiếp tục gật đầu: “Dĩ nhiên rồi.”


Lục Lâm Thành đột nhiên xoay người lại đối mặt với Lương Yên, lúc này khoảng cách giữa hai người rất gần.
Lương Yên không thể không ngửa người ra phía sau: “Anh muốn làm gì?’’
Lục Lâm Thành trêu chọc: “Vậy Yên tỷ tỷ, lúc nào thì em mới gọi anh một tiếng chú Lục đây?’’


Lương Yên: “… Đi chết đi.”
Lục Lâm Thành mỉm cười, sau đó hỏi Lương Yên lúc nào sẽ quay lại thành phố B, bọn họ sẽ đi cùng một chuyến máy bay.
Lương Yên nhíu mày nhìn chằm chằm vào anh: “Chẳng lẽ anh không biết phải tránh hiềm nghi à?’’


Cô hất cằm lên nói tiếp: “Không phải đã nói  hai chúng ta chỉ có thể là quan hệ không thể lộ ra ngoài ánh sáng rồi sao?’’
Mấy chữ “không thể lộ ra ngoài ánh sáng” hoàn toàn khiến cho Lục Lâm Thành đứng tim.
** ** ** ** ***


Lục Lâm Thành quay trở lại thành phố B trước, Lương Yên đáp chuyến bay phía sau anh.
Lúc Lục Lâm Thành xuống máy bay quyết định đi ra từ lối VIP, còn Lương Yên trước đó đã thông báo cho fan hâm mộ mã số chuyến bay, có một số fan sẽ đến sân bay đón cho nên cô quyết định đi ở lối đi phổ thông.


Các Nanh sói đã chờ đợi trước cửa rất sớm.


Hôm nay fan hâm mộ đến đây rất nhiều, lúc nhìn thấy Lương Yên đi ra từ trong lối ra sân bay bọn họ đã bắt đầu tỏ ra phấn khích tưng bừng, có hai người không thể kiềm chế được rất muốn hét lên nhưng âm thanh vừa phát ra ngoài lại phải cố gắng nuốt trở về.


Tiếng hét đột ngột kìm nén khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đây đều không khỏi nở nụ cười.
Lương Yên cũng cười theo.


Bởi vì trước đó Khương Mộc nhận được điện thoại của fan hâm mộ đã nói muốn đến đón người cũng được, nhưng cần phải tôn trọng  các hành khách khác trong sân bay, nhất định phải giữ trật tự nơi công cộng và chú ý an toàn, trong lúc di chuyển không được chen lấn xô đẩy nhau, cũng không được hét lớn ồn ào đến người xung quanh.


Bây giờ xem ra các Nanh sói đều rất nghe lời.


Lương Yên vô cùng vui vẻ, vì muốn ở lại cùng với fan lâu hơn một chút nữa nên cố ý đi rất chậm, thỉnh thoảng còn cười cười nói nói trò chuyện trả lời với fan. Các Nanh sói cũng ngoan ngoãn đi theo bên cạnh cô tiếp tục giơ cao điện thoại chụp ảnh hay quay video lại.        


Lúc gần ra đến cửa, có fan hâm mộ mở miệng hỏi cô có thể ký tên cho bọn họ được không.
Lương Yên sảng khoái đồng ý.


Lúc ký tên còn lộn xộn hơn vừa rồi rất nhiều, tất cả mọi người ai nấy đều giơ quyển sổ nhỏ đưa đến trước mặt Lương Yên, sau khi nghe Khương Mộc kêu hai tiếng đừng chen chúc rồi mới yên tĩnh trở lại.


Mọi người vây Lương Yên vào giữa, những quyển sổ nhỏ khác nhau từng cái từng cái không ngừng đưa đến trước mặt cô.
Lương Yên cầm bút ký tên, kiên nhẫn ký tặng cho fan.


Lại một quyển sổ khác được đưa đến, Lương Yên tiện tay cầm lấy, khác với những người hâm mộ khác sẽ đứng bên cạnh chờ cô ký xong rồi lập tức cầm về, nhưng bàn tay của người này lại đột nhiên men theo mép quyển số đi xuống nắm chặt lấy tay Lương Yên.
"Lương Yên anh muốn làm bạn trai của em.”


Tay mình đột nhiên bị người ta nắm chặt, Lương Yên ngẩng đầu nhìn lên thì thấy dáng vẻ thô bỉ của gã đàn ông phía trước.
Gã nắm  chặt tay Lương Yên, dáng vẻ tựa như không có ý định buông ra, vừa cầm vừa cười hì hì nói: “Lương Yên anh rất yêu em.’’


“Được rồi, được rồi.” Có người hâm mộ đẩy gã ra ngoài.
Khương Mộc cũng lập tức đưa tay ngăn cản.
Lương Yên nhìn thấy cánh tay khiến người khác buồn nôn kia đang nắm chặt lấy tay mình, nhíu mày.
Cô đột nhiên cầm ngược lại bàn tay của gã đàn ông thô bỉ đó.


Gã bị ổi dường như không thể ngờ được Lương Yên vậy mà lại chủ động nắm tay mình, ngẩn người trong chốc lát, dáng vẻ tựa như không biết nên làm gì bây giờ.
Dưới anh mắt khϊế͙p͙ sợ của gã, Lương Yên cười lạnh một tiếng, sau đó bắt lấy ngón út, dùng sức tách ra về phía sau.


“A a a a a…”
Tiếng gào thét tảm thiết như mổ heo của gã đàn ông bị ổi vang vọng khắp cả đại sảnh sân bay.