Toàn Chức Cao Thủ

Chương 351: Nhân vật đáng ngờ

Lam Hà vừa nghĩ chuyện này, càng nghĩ càng thấy khả năng rất cao. Nhưng mấy tài khoản trống đều là tài khoản bí mật của các công hội, trước khi chưa bị bại lộ hoàn toàn, ai cũng không muốn bị đứa khác biết. Tuy nhiên, mọi người không cần để lộ nhân vật với nhau, họ chỉ cần xác nhận có phải người phe mình đang trà trộn vào Hưng Hân không là được.

Lam Hà ngẫm nghĩ, định bụng kéo danh sách bạn tốt tìm hội trưởng của các công hội khác, mãi đến khi thấy danh sách trống rỗng, cậu mới chợt ngớ ra. Giờ mới nhớ mình đang dùng clone, không phải tài khoản Lam Hà, nên nào có những tên bạn tốt kia chứ.

Bất đắc dĩ, Lam Hà đành liên lạc với Xuân Dịch Lão ở khu 10, nói đơn giản tình huống mà mình phân tích được.

“Chờ”

Vừa gửi tin nhắn sang, ngay lập tức, Xuân Dịch Lão đã trả lời lời ít ý nhiều như cũ.

Không lâu sau, Xuân Dịch Lão lại gửi tin khác, lần này thẳng thắn chỉ có một chữ: “Q”

Lam Hà giật cả mình, cũng may quen cách Xuân Dịch Lão gửi tin, cậu hiểu ngay ý là muốn cậu onl QQ. Vội thu nhỏ cửa sổ trò chơi, sau khi đăng nhập số QQ, cậu lập tức nhận được lời mời tham gia group chat. Đi vào nhìn thử, nhóm cực kỳ náo nhiệt, gồm mười mấy em, đều dùng ID trong game làm nick, chẳng đứa nào mà Lam Hà không biết.

Sau khi Lam Hà vào group chat, lại có thêm mấy người vào nữa. Trong group chat không phải một người đại diện cho cả công hội, như Lam Khê Các bọn họ, trừ hội trưởng khu 10 là cậu, còn có lão đại công hội Xuân Dịch Lão cũng tham gia thảo luận.

“Hình như tất cả đều phát hiện ra chuyện gì rồi nhỉ?” Người lên tiếng đầu tiên là Thiên Nam Tinh của Trung Thảo Đường.

“Chúng ta không cần nói tài khoản ID, mỗi nhà hãy thông báosố người đã gia nhập, chúng ta cần xác định rõ đã.” Dạ Độ Hàn Đàm của Mưu Đồ Bá Đạo đưa ra đề nghị.

Lam Hà vừa thấy hai người lên tiếng, bènhiểu ngay người khác cũng như mình, phát hiện toàn bộ người chơi cấp cao hiện nay trong công hội Hưng Hân đều là người phe ta.

“Bên tui có bốn.” Dạ Độ Hàn Đàm đưa ra đề nghị, chính mình cũng lên tiếng đầu tiên.

“Giống vậy, bốn người.” Lam Hà lập tức nói.

“Ba.” Xa Tiền Tử của Trung Thảo Đường nói.

“Hai người.” Cô Ẩm của Luân Hồi cũng có mặt. Chiến đội Luân Hồi có dã tâm rất lớn trong mùa giải này, dẫu công hội trong game không mạnh lắm, nhưng họ vẫn đang cố gắng phát triển.

“Một.”

“Một.”

Còn hai công hội khác, mỗi nhà đã lẫn vào một người.

Cộng hết người của mỗi nhà vừa đủ 15 em, mà bấy giờ trong công hội Hưng Hân có tổng cộng 19 nhân vật trên cấp 35. Loại Quân Mạc Tiếu, Hàn Yên Nhu, Phong Sơ Yên Mộc là 3 người, nói cách khác, chỉ có một người chơi cấp cao là chẳng liên quan gì đến họ.

Trong group chat cả lũ tranh nhau gửi hàng loạt biểu tình há mồm trợn mắt.

“Nếu đối phương vẫn chưa nhận ra, thì tình hình hiện nay quả thực khá tốt.” Xa Tiền Tử của Trung Thảo Đường đột nhiên nói một câu.

“Tui hiểu ý ông.” Lam Hà nói, “Nhưng làm sao mà đối phương không nhận ra chứ? Chúng ta đồng loạt xin gia nhập khi Hưng Hân vừa lên cấp 5. Trước thì có thể thêm vài ba người cấp cao, mà bấy giờ, thoáng cái nhiều người chơi cấp cao chạy tới như vậy, thế còn chưa đủ để nhận ra sự bất thường sao?”

“Nhưng ông xem, người của chúng ta đều được hắn mời vào đoàn đội, đoàn này hiển nhiên phải đi khiêu chiến Ma Thần Thủ Hộ. Điều đó chứng minh hắn không hề nghi ngờ chúng ta.” Xa Tiền Tử nói.

“Thế thì chưa chắc, có khi hắn chỉ muốn lợi dụng chúng ta để đánh Ma Thần Thủ Hộ thôi.” Lam Hà nói.

“Vậy e là hắn vĩnh viễn cũng không đập được con Ma Thần đấy.” Xa Tiền Tử trả lời.

Mọi người vừa nghe đã hiểu. Ý của Xa Tiền Tử là, nếu dựa vào họ, cả đám sẽ không dùng hết sức, cố ý đánh không lại Ma Thần Thủ Hộ. Tuy rằng làm thế sẽ ảnh hưởng xấu đến tài khoản của họ, nhưng họ vốn đã chuẩn bị tinh thần hi sinh mấy cái clone này, bất kể chúng có trở thành những tài khoản vô dụnghay không.

“Tui nói này, nếu chúng ta không đánh Ma Thần Thủ Hộ hết sức, bọn chúng sớm muộn gì cũng vượt qua bằng chính sức mình. Thất bại vài lần, cùng lắm chỉ tổn hại đến hình tượng công hội của chúng mà thôi, nó vẫn còn cách mục tiêu mà chúng ta dự trù xa lắm nhỉ?” Dạ Độ Hàn Đàm nói.

Cả bọn nghe xong bèn trầm ngâm, đúng, làm như vậy quả thực không gây tổn thất nặng nề gì.

“Có điều làm thế sẽ chiếm được sự tin cậy của chúng.” Hội trưởng Thiên Nam Tinh của Trung Thảo Đường đột nhiên ngoi lên nói một câu.

Sau đó, Xuân Dịch Lão cũng gửi một câu “Ừ” tán thành, lại không nói ra nguyên nhân. Mỗi khi đến thời điểm chat, gã sẽ trở nên vô cùng im lặng.

Group chat tập trungnhững tay già đời của Vinh Quang, tuy không nghe giải thích, nhưng ai cũng hiểu mười mươi ý tưởng “chiếm được sự tin cậy” này.

Ma Thần Thủ Hộ có độ khó cố định, được quyết định bởi đẳng cấp công hội, chứ không liên quan gì đến cấp bậc người chơi. Nếu hai mươingười chơi cấp 70 giết Ma Thần Thủ Hộ cấp 1 của một công hội cấp 5, thế không có gì khó. Nhưng đối với những nhân vật khoảng cấp 35—39 như họ, chuyện giết Ma Thần Thủ Hộ cấp 1 vẫn không thể khinh thường.

Vào thời kỳ đẳng cấp tối đa của Vinh Quang mới 50, công hội thường sẽ đợi đến khi đủ hai mươi em cấp 50 thì mới bắt đầu giết Ma Thần Thủ Hộ. Về sau, cao thủ có kinh nghiệm trở nên tăng vọt, dần dà mới giảm đẳng cấp yêu cầu xuống. Như những kẻ khai hoang khu 10 của các công hội có câu lạc bộ, họ chỉ cần gom đủ 20 em cấp 30 là có thể giết được Ma Thần Thủ Hộ.

Thế nhưng tình hình ở công hội Hưng Hân không giống vậy, trừ đám người nằm vùng không có ý tốt như họ ra, đây chính là một công hội toàn ma mới. Tình huống giống hệt Vinh Quang thuở ban đầu, người mới thì tuổi gì mà đòi giết Ma Thần Thủ Hộ, nên dù có nằm khoảng cấp 35—39 đi nữa, chuyện giết Ma Thần Thủ Hộ cũng được coi là mối họa lớn.

Đám nằm vùng như họ muốn tránh bị nghi ngờ, hay lừa gạt được sự tín nhiệm của bọn Quân Mạc Tiếu, tất phải ăn hành ở chỗ Ma Thần Thủ Hộ vài lần như mấy em ma mới, thế mới rửa sạch được mối hoài nghi về thân phận công hội lớn.

“Chuẩn, cứ làm vậy đi.” Tưởng Du của Mưu Đồ Bá Đạo cũng nói thế. Rồi ai nấy lần lượt tán thành. Trong game, những nhân vật trên 35 như họ đều được mời vào đoàn đội, cộng thêm bốn nhân vật Quân Mạc Tiếu, Hàn Yên Nhu, Phong Sơ Yên Mộc và Bánh Bao Xâm Lấn vừa vặn 20 người. Lúc này Quân Mạc Tiếu đang ở kênh đoàn đội thảo luận với họ về đấu pháp khiêu chiến Ma Thần Thủ Hộ, sắp nói xong rồi.

Đấu pháp này, dĩ nhiên họ không cần nghe, mà có cần nghe đi nữa, cả bọn sẽ cố ý không nghe, họ đang vờ làm ma mới mà.

Rốt cuộc cũng thấy có người chơi trên cấp 35 xin vào công hội, Trần Quả cảm thấy vui vẻkhông thôi. Lúc này trời đã muộn, cô lại không hề buồn ngủ. Không chỉ mình cô, toàn bộ công hội Hưng Hân hầu như không ai logout, tất cả đang đợi mànđánh bại Ma Thần Thủ Hộ kia. Vì vậy một mặt thì tiếp tục hăng say làm nhiệm vụ công hội, một mặt coi chừng tin tức.

Diệp Tu đã giới thiệu xong cách giết, kết quả trong kênh im thin thít. Đứa nào cũng đực mặt ra, chẳng biết nghe hiểu hay không. Trần Quả nhìn thấy phản ứng mà chợt lo lắng.

Cô cũng từng gia nhập công hội khác trước khi vào Gia Vương Triều, từng giết qua Ma Thần Thủ Hộ, biết rõ thực lực con BOSS này không giỡn được. Khiêu chiến Ma Thần Thủ Hộ thất bại, thứ nhất mọi thương vong đều phải gánh vác; thứ hai sẽ lãng phí tiền khiêu chiến, nhiệm vụ khiêu chiến này phải đóng tiền mới được làm; thứ ba, bất kể khiêu chiến thành công hay thất bại, cũng sẽ bị thông báo trên kênh thế giới. Khiêu chiến thất bại chắc chắn sẽ đả kích đến sĩ khí của công hội, phá hoại hình tượng công hội.

Những tổn thất ấy, mấy tên trong công hội cócâu lạc bộ cảm thấy chưa đủ đô, còn Trần Quả chỉ nghĩ thôi đã thấy đau lòng. Mặc dù có đại thần Diệp Tu bảo kê, nhưng Trần Quả vẫn lo lắng.

“Có làm được không? Có cần chờ mọi người tăng cấp cao thêm chút mới đi giết không?” Trần Quả nói.

“Yên tâm đi.” Diệp Tu quay đầu lại mỉm cười nói một câu.

“Cậu xem mấy thằng đầu gỗ này đi, chẳng có chút phản ứng gì, chắc chúng không hiểu cậu đang nói gì đâu?” Trần Quả nhìn bảng ghi chép trò chuyện trên kênh đoàn đội, vẫn chỉ mỗi Diệp Tu không ngừng gửi tin, những người khác nín khe không lên tiếng. Trần Quả đột nhiên nhớ đến chuyện gì, đầu khẽ nghiêng, hỏi Đường Nhu ngồi bên Diệp Tu: “Tiểu Đường, em có thể hiểu thằng này đang nói gì không?”

Không như Trần Quả nghĩ, Đường Nhu lắc đầu khó hiểu. Đối với một người chưa từng gặp Ma Thần Thủ Hộ, cô không hiểu lắm đấu pháp mà Diệp Tu đang giảng giải.

“Cậu xem, thế không được đâu.” Trần Quả gấp lên, “Đám kia đều là ma mới, chúng không hiểu cậu đang nói gì đâu, hơn nữa loại người mới không hiểu mà giả vờ hiểu hết rồi không thèm hỏi là đáng sợ nhất, lỡ vào rồi thì đánh đấm thế nào đây?”

“Tiểu Đường không sao cả, kỹ thuật của em ấy qua chắc, vào rồi thì vừa học vừa đánh, không vấn đề gì.” Diệp Tu cười nói.

“Chị không nói em ấy, chị bảo mười mấy đứa kia kìa.” Trần Quả chỉ vào danh sách đoàn đội trên màn hình Diệp Tu mà nói.

“Mấy đứa này hả, thế càng không thành vấn đề.” Diệp Tu không quay đầu lại, nhưng khóe miệng rõ ràng đang nhếch lên, đợi đến khi Trần Quả vội vã nhìn qua, nụ cười quỷ dị kia đã biến mất, chỉ còn lại vẻ mặt bình tĩnh.

“Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?” Trần Quả nghĩ chắc chắn có ẩn tình.

“Tui không dám chắc trong nguyên đám đấy không có ma mới, nhưng nói toàn bộ đều mới, khả năng này không cao.” Diệp Tu cười nói.

“Cậu dựa vào đâu mà chắc chắn thế?” Trần Quả hỏi.

“Dựa vào đẳng cấp của chúng ấy.” Diệp Tu trả lời.

“Là bởi vì đẳng cấp họ cao?” Trần Quả nói.

Diệp Tu gật đầu.

“Lý do nghe như đùa vậy!” Trần Quả nói.

“Chênh lệch đẳng cấp hiện nay ở khu 10 có hơi biến thái.” Diệp Tu chỉ nói một câu, tiếp đó đổi luôn đề tài: “Chị có biết rằng, mỗi công hội của câu lạc bộ sẽ sở hữu một số lượng lớn tài khoản clone không?”

“Tài khoản clone?”

“Là tài khoản không vào công hội ấy.” Diệp Tu nói.

“Để làm gì?” Trần Quả quả nhiên không biết.

“Để làm vài chuyện không tiện làm ngoài sáng, thường thấy nhất, ví dụ như nằm vùng.” Diệp Tu nói.

Trần Quả giật mình. Cô đã từng nghe không ít chuyện về kẻ nằm vùng công hội trong Vinh Quang rồi.

“Ý của cậu, những nhân vật này đều do các công hội cử đến nằm vùng?” Trần Quả nói.

“Nhân vật từ cấp 35 trở lên vốn không có bao nhiêu, lại còn là người tự do không công hội nữa, mình vừa phất lên đã xuất hiện ngay, ngoại trừ những tài khoản trống do công hội nuôi, quả thật chẳng còn khả năng nào nữa.” Diệp Tu nói.