Toàn Chức Cao Thủ

Chương 167: Đoạt lại kỷ lục

Ca chiều của Đường Nhu đến, hai người vẫn mỗi người một máy. Đường Nhu đã từ bỏ ý định chơi game ở quầy trước từ lâu, mỗi ngày đều nghiên cứu bài hướng dẫn, Diệp Tu hiện đang ngồi ở khu hút thuốc tiếp tục chơi. Trong lúc rảnh rỗi, Trần Quả đã thầm tính: Diệp Tu ngày nào cũng chơi, nếu theo giá thông thường của tiệm thì hắn có thể lấy hai phần lương rồi.

Trần Quả kinh doanh tiệm net đã nhiều năm, có thể tận dụng tài nguyên miễn phí của tiệm như thế này tới giờ chỉ có một người. Bây giờ Đường Nhu đã thành người thứ hai mà có khi nhu cầu còn hơn cả Diệp Tu. Ca chiều của cô bé quá bận rộn, không thể nào chơi game được cho nên thường xin Trần Quả làm ca đêm, Trần Quả cố lắm mới lãng chuyện khác được.

Trong trò chơi, Lam Khê Các cũng bắt đầu tìm cách mài mò phó bản, Lam Hà đột nhiên thấy tin hệ thống báo Quân Mạc Tiếu đã online, nhất thời cảm thấy áp lực bao phủ.

Đây đương nhiên không phải chuyện trùng hợp, đoàn người của Lam Hà cũng thường chơi cả đêm, thời gian nghỉ ngơi và làm việc vốn giống y Diệp Tu, lúc này cả bọn cũng vừa online không bao lâu. Xuân Dịch Lão dẫn theo ba vị cao thủ đến khu 10 trợ giúp, Lam Hà cũng không dùng tài khoản của bản thân, nhân vật của cậu đã sớm đạt mốc hạn chế của Vùng Đất Lưu Lạc, không thể tới lập kỷ lục nữa.

Lam Khê Các rất coi trọng cuộc chiến này. Hôm qua Xuân Dịch Lão chốt số người xong lập tức bảo mọi người đi ôn tập. Đám người ở Thần Chi Lĩnh Vực đã lâu không đánh những phó bản cấp thấp như Vùng Đất Lưu Lạc, thế là phải đi thực tập đôi lần.

Khi đã quen, mỗi người lại mượn thẻ tài khoản có cấp bậc thích hợp đến khu 10. Mấy tài khoản do Lam Hà sắp xếp đương nhiên đã được cậu đánh tiếng trước, số lần đánh bản Vùng Đất Lưu Lạc vẫn chưa bị đụng tới, là vì chờ lần này đây.

Lần đầu tiên, các cao thủ không hề không thích ứng, dù sao có sẵn tố chất cao thủ, tối hôm qua lại cố tình ôn tập. Lam Hà mới luyện từ phó bản này ra, nên trở thành người quen thuộc nhất, đảm nhiệm chức chỉ huy. Lần đầu đánh phó bản, trong quá trình vẫn xảy ra vài chỗ sai sót, dù vậy, nhưng cũng được 29 phút 21 giây 45.Kỷ lục của Lam Khê Các bị chính họ phá, cao thủ viện trợ do Lam Hà tìm tới quả thực rất hiệu quả.

Lần thứ hai, Lam Hà bất chợt gây ra sai lầm nghiêm trọng, thành tích lần này là 33 phút 54 giây 89. Thành tích này không hề cao, nếu so với tất cả kỷ lục của Vùng Đất Lưu Lạc còn chẳng biết leo nổi lên hạng 20 không.

“Ngại quá...” Lam Hà liên tục xin lỗi mọi người, đây là sai lầm của cậu. Sai lầm vừa xảy ra, mọi người có kinh nghiệm phong phú lập tức biết ngay không thể nào đoạt kỷ lục được, thế nên cũng không chăm chú đánh nữa, dọc theo đường đi nghe Lam Hà xin lỗi không ngừng.

Là bạn bè nhiều năm, ai cũng không nói gì cả. Huống chi không ai có khả năng bảo đảm mình 100% sẽ không phạm lỗi.

“Lần cuối rồi...Mọi người nỗ lực lên.” Xuân Dịch Lão nói.

“Aizz, không ngờ rời khu thường nhiều năm rồi, vậy mà lại có cơ hội vì một phó bản như này mà nỗ lực.” Một người nói.

“Đúng đó, ông nhắc làm tui hoài niệm quá!” Lại một người tiếp lời.

“Lam Kiều, mau mau về Thần Chi Lĩnh Vực đi! Lâu rồi không cùng ông đánh phó bản.”

Tổ năm người này chính là tổ hợp cực mạnh của Lam Khê Các hiện nay.

Hội trưởng Xuân Dịch Lão, Thự Quang Toàn Băng, Nhập Dạ Hàn, Bút Ngôn Phi, hơn nữa còn có tài khoản chính của Lam Hà – Lam Kiều Xuân Tuyết, chính là ngũ đại cao thủ của Lam Khê Các! Xuân Dịch Lão triệu tập những người này đánh phó bản khiến Thùy Dương Quấn Bờ không thể nói gì hơn.

Thực lực của họ không kém Thùy Dương Quấn Bờ, còn là những cao thủ có thâm niên trong công hội. Cả đám cùng hành động, nghĩa là Lam Khê Các đang phát động lực lượng đứng đầu của mình. Thùy Dương Quấn Bờ tự tin mình mạnh hơn Lam Hà, nhưng đấy không tượng trưng cho việc hắn ta có thể thay thế được Lam Hà lúc này.

“Lần cuối cùng trong ngày, các anh em nỗ lực lên!!” Lam Hà nói xong, bản thân cũng hít sâu. Áp lực của cậu lớn hơn bốn người kia, chưa kể đến mối quan hệ chặt chẽ của kỷ lục khu 10 với một người lãnh đạo công hội khu 10 như cậu, mà chỉ cần nghĩ đến sự tồn tại của Quân Mạc Tiếu thôi, Lam Hà đã không thể bình tĩnh, cậu  luôn lo lắng kỷ lục của họ không tốt, sẽ lại bị Quân Mạc Tiếu đạp xuống.

Tỉnh táo, bình tĩnh, tập trung tinh thần!!

Sau khi Lam Hà dốc sức nhắc nhở mình, liền cùng bốn người kia tiến vào Vùng Đất Lưu Lạc.

Xuân Dịch Lão là cuồng kiếm sĩ, Thự Quang Toàn Băng là triệu hồi sư, Nhập Dạ Hàn là pháp sư nguyên tố, Bút Ngôn Phi là chuyên gia thuốc súng, còn Lam Hà là kiếm khách, đội ngũ của họ vừa không có MT vừa không có trị liệu, là một đội bạo lực cực kỳ. Tuy rằng trình độ của họ không được cao như tuyển thủ chuyên nghiệp, thế nhưng cũng đủ để đứng đầu trong đám người chơi thường.

Vùng Đất Lưu Lạc, phó bản cấp thấp này, tuy không phải đem tài khoản chính đến nghiền áp nhưng bọn họ vẫn tự tin mình có thể nghiền áp bằng đội bạo lực. Cũng chỉ có đội bạo lực như vậy mới có thể đánh ra kỷ lục cuối cùng. Giống như kỷ lục trước đó của Lam Khê Các tại Vùng Đất Lưu Lạc, tuy rằng không có MT, nhưng lại có mục sư Hệ Châu. Bởi lẽ đó mà lực công kích bị hạ thấp, Lam Hà biết Quân Mạc Tiếu luôn lập một đội DPS đầy bạo lực, vì thế cậu hiểu rằng, nếu không dùng một đội bạo lực sẽ không thể nào đọ nổi với Quân Mạc Tiếu, vậy nên mới cần tới những cao thủ hàng đầu của Thần Chi Lĩnh Vực.

Lần thứ ba!

Tinh thần ai nấy tập trung cao độ, sai lầm của hai lần trước đã bị xóa sạch hoàn toàn. Mỗi người đều tập trung 100%, tiến đẩy, tiến đẩy, tiến đẩy.

BOSS số 1 ngã.

BOSS số 2 ngã.

Đã xử  lý xong đống tiểu quái. Thành tích bây giờ rất đáng mừng. Có điều, họ biết rất rõ phong cách của con BOSS Toya này. Muốn tranh thủ thời gian với Toya phải cần chút may mắn, kỹ năng của nó nhiều, ai cũng không biết lúc công kích nó sẽ sử dụng thủ đoạn gì, không có chiêu thức cố định, đương  nhiên không có thời gian cố định. Đã có rất nhiều người muốn hạn chế Toya, nhưng với nhân vật cấp 30, số lượng kỹ năng của một người không thể nào chống lại, chỉ có thể phối hợp tốt để hạn chế nó. Cứ thế mà độ khó cao hơn hẳn, nhất là đối mặt với một con BOSS phức tạp như này, sự phối hợp phải được rèn luyện từ rất lâu.

Mà đây mới là phó bản cấp thấp đó! Rất nhiều người chơi đánh xong liền qua luôn giai đọan này, ai lại muốn trở lại nghiên cứu nữa? Đến nay, hạn chế Toya vẫn chỉ là mặt lý thuyết.

Ngũ đại cao thủ không luyện tập phối hợp gì cả, đương nhiên cũng không lo nghĩ về cái thứ truyền thuyết trên. Đấu pháp của họ giống y nhau,  cùng xông lên rồi dựa vào khả năng của mình mà tẩn Toya.

Cuộc chiến nhanh chóng bắt đầu, cả đám đánh thành một nùi trong vườn hoa phía sau tòa thành.

Kiếm quang, thuốc súng, luồng khí của pháp sư nguyên tố, đủ loại thú cưng của triệu hồi sư lấp đầy khu vườn, năm người cố gắng đọ sức với Toya, chẳng ai trong họ còn sức để ý thời gian nữa, bọn họ chỉ tận lực phát huy tốt nhất.

Toya ngã xuống, Lam Hà chưa kịp nhìn, tiếng cổ vũ của hệ thống đã truyền đến!

Lam Khê Các rốt cuộc đoạt lại kỷ lục của Vùng Đất Lưu Lạc, thành tích: 26 phút 31 giây 55, cao hơn thành tích của Quân Mạc Tiếu chỉ nửa phút, nhưng Lam Hà biết rõ: đội ngũ của Quân Mạc Tiếu còn chưa đạt cực hạn, trang bị thiếu sót, còn có người cản trở khi đánh bản nữa. Dẫu thế, ngũ đại cao thủ như bọn Lam Hà chỉ cao hơn nửa phút, chưa đạt được thành tích trấn áp tất cả.

“Mấy ông nghĩ thành tích của tụi mình có thể cao hơn nữa không?” Sau khi kết thúc phó bản, Lam Hà rất trịnh trọng hỏi bốn vị cao thủ khác.

“Ông nghĩ kỷ lục này không đè được Quân Mạc Tiếu?” Xuân Dịch Lão nói.

“Ừ.” Lam Hà gật đầu.

“Nếu muốn nâng cao, chỗ đánh tiểu quái không thể nâng gì nhiều, quan trọng là chỗ Toya, nếu như tụi mình có thể hạn chế Toya, chiếm được thế thượng phong, thì tui thấy mình có thể nâng cao kỷ lục đấy” Bút Ngôn Phi nói.

“Mà sao đi nữa,  kỷ lục đã phá rồi, giờ chúng ta cũng hết số lần, tranh thủ toàn thế giới đang nhìn kiếm ai lên ấy tạo thế lấy lại danh tiếng trước đã!” Xuân Dịch Lão nói.

“Được!” Lam Hà đáp. Chuyện này đã sớm chuẩn bị tốt. Lam Hà vào công hội kêu gọi một tiếng, trên thế giới lập tức xuất hiện tiếng nói ủng hộ Lâm Khê Các.

Đề tài này tiếp nối tối qua, đương nhiên người tham gia ném gạch tối qua chưa chắc online, nhưng Lam Khê Các không phải muốn làm xấu mặt mấy người này, họ chỉ muốn chứng minh cho người chơi toàn khu thấy: Lam Khê Các không cần phải dựa vào Quân Mạc Tiếu mới có thể đọat được kỷ lục.

“Lam Khê Các vậy mà đoạt được thật!” Dạ Độ Hàn Đàm nhìn kỷ lục, lại xem Lam Khê Các PR trên kênh thế giới, yên lặng hóng hớt.

Chỉ nửa phút, e rằng Quân Mạc Tiếu vẫn có thể nâng cao thành tích bây giờ! Quan điểm của Dạ Độ Hàn Đàm  lại tương tự Lam Hà.

“Lam Hà rốt cuộc nghĩ thế nào, Quân Mạc Tiếu sẽ làm gì đây, hẳn sẽ biết ngay thôi.” Dạ Độ Hàn Đàm thầm nghĩ.

Bên này, người của Xuân Dịch Lão đánh xong phó bản thì lập tức thoát, bọn họ đương nhiên không giúp đến mức ở lại luyện hộ acc nhỏ. Mà Lam Hà lúc này khá vật vã, cứ như bị động kinh mà xem kỷ lục liên tục, chỉ sợ tên của Quân Mạc Tiếu lại đột nhiên nhào ra trước họ.

Chờ đợi lo lắng hồi lâu, Lam Hà đột nhiên nhớ ra, số lần đánh bản của Quân Mạc Tiếu chắc chắn dùng hết rồi. Giờ vẫn chưa tới nửa đêm, hắn muốn cũng không thể đánh ngay bây giờ được.

Xoắn quýt mãi nên quyết định ở lại từ 0 đến 2 giờ.

Nhìn tên Quân Mạc Tiếu bừng sáng trên danh sách bạn tốt, Lam Hà vừa muốn hỏi vừa không muốn hỏi, do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn không mở miệng.

Kỷ lục đã cướp về, lần này quyết không thỏa hiệp với Quân Mạc Tiếu đâu! Lam Hà tự cổ vũ chính mình.