Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1336: Ai bị bắt nạt?

Edit & beta: Lá Mùa Thu

Vì chưa bao giờ lên sân thi đấu, pháp sư triệu hồi Muội Quang của La Tập không phải trọng điểm chế đồ bạc trong kế hoạch Hưng Hân. Trên người Muội Quang tổng cộng chỉ ba món bạc, đều là cơm thừa canh cặn khi Quan Dung Phi chế đồ cho các nhân vật khác. Lâu lâu hưởng ké một món, qua nửa vòng bảng, Muội Quang gom góp được ba món rồi.

Mức đắp đồ của cậu thấp hơn chuẩn trung bình Liên minh, có điều đối thủ trận đầu của La Tập cũng chẳng khá hơn là bao.

Để ôm về ba tuyển thủ Gia Thế, chiến đội Thần Thoại tốn kém không ít. Hết tiền chơi lớn cho trang bị và vật liệu, họ cũng lên kế hoạch ưu tiên một số nhân vật nhất định. Hạ Minh, Thân Kiến và Vương Trạch đang là tướng mạnh chủ lực của Thần Thoại, dĩ nhiên sẽ đứng đầu danh sách ưu tiên. Kế tiếp là tân binh Quách Thiếu. Xong bốn người này, Thần Thoại coi như xong luôn. Xét về tiến độ đắp đồ, thật sự Thần Thoại còn kém hơn cả Hưng Hân về cả dự trữ vật liệu lẫn nhân tài khâu kỹ thuật.

Đối thủ của La Tập đêm nay là một tuyển thủ đáng thương. Thần Thoại mà xếp hàng điểm danh, bạn này chắc chắn không có số thứ tự: Giả Hưng, pháp sư chiến đấu Đấu Pháp Ngạo Thiên.

Kết cấu nghề của đội hình Thần Thoại phục chế hoàn toàn đội hình Gia Thế lúc trước, ngoại trừ thay đổi hẳn cái gốc chiến thuật. Pháp sư nguyên tố của Hạ Minh ngày xưa ở Gia Thế là slot thứ sáu, nhà quyền pháp của Thân Kiến và thiện xạ của Vương Trạch đều là tuyển thủ luân phiên, nhưng bây giờ ba người đã trở thành nòng cốt, trụ cột của Thần Thoại. Ngược lại, các nghề nòng cốt cũ của Gia Thế là pháp sư chiến đấu, bậc thầy pháo súng và ma kiếm sĩ thì thành vệ tinh đánh xoay quanh họ.

Giả Hưng chính là một trong các vệ tinh ấy. Pháp sư chiến đấu Đấu Pháp Ngạo Thiên có cái tên rất bá đạo, và thứ bá đạo duy nhất hắn có, cũng chỉ mỗi cái tên.

Chiến đội Thần Thoại chưa hot bằng, chưa đạt thành tích cao bằng Hưng Hân, nếu không cũng sẽ vì thế mà bị chất vấn "Trình tuyển thủ có đủ chuẩn chuyên nghiệp chưa?" như An Văn Dật vậy.

Giả Hưng ở Thần Thoại đã được tính là chủ lực, trình không tệ, đánh rất kỹ. Cái kiểu bung xòe những pha đẹp mắt nghẹt thở như Đấu Thần ấy à, hắn chỉ dám nằm mơ thôi. Là tân binh trên đấu trường chuyên nghiệp, Giả Hưng bước từng bước rón rén như đi trên băng mỏng. May mà đầu quân Thần Thoại, một đội mới, nên hắn có nhiều cơ hội lên sân hơn hẳn tân binh các chiến đội khác.

Qua hơn nửa vòng bảng, Giả Hưng đã tiến bộ rất xa so với ngày đầu. Không chỉ hắn, cả chiến đội Thần Thoại đều được ngợi khen về thành tích. Thế là Giả Hưng tuy không hot, nhưng đã bắt đầu hết an phận. Thì có ai chịu làm một kẻ bên lề mãi đâu? Hắn dần dần ảo tưởng sức mạnh về một Đấu Thần tỏa sáng mạnh mẽ, đáy lòng hắn dần dần trỗi dậy những kỳ vọng.

Đêm nay, khi đại diện Thần Thoại xuất chiến trận solo thứ hai, Giả Hưng nhìn tên đối thủ trên màn hình lớn mà trố mắt.

La Tập? Đó là ai?

Hưng Hân vốn rất được ngoại giới quan tâm, đến mức đội mới gia nhập Liên minh cùng năm là Thần Thoại phải ganh tị. Thế nhưng, một tuyển thủ chưa bao giờ ra trận như La Tập thì chẳng liên quan gì danh tiếng chiến đội cả. La Tập cũng giống Kiều Nhất Phàm ngày còn ở Vi Thảo ấy, đeo tag đội vô địch nhưng bản thân thì vô hình, thậm chí cơ hội vào trận còn không có, ngoại giới làm sao biết trình cao hay trình còi? Họ chỉ biết, trên hàng ghế chiến đội này có một người lạ mặt đang ngồi, thế thôi.

Chưa bao giờ ra trận, chỉ có thể là trình quá kém. Nơi đây là giải đấu chuyên nghiệp, không có những trò thiếu nghiêm túc như giấu nghề, giấu vũ khí bí mật.

Một tân binh.

Một tân binh lần đầu lên sân.

Giả Hưng phấn khích như vớ được vàng. Lần đầu lên sân sẽ căng thẳng đến mức nào, hắn là người từng trải, biết rõ lắm. Phải hết mấy lượt, hắn mới nuốt trôi cảm giác khó chịu đó. Và hắn càng biết rõ cảm giác căng thẳng sẽ ảnh hưởng ra sao đến thao tác trong trận.

Thế nên trong mắt Giả Hưng, La Tập là một chú gà con vừa mới ra ràng, trình thấp, căng thẳng tột độ.

Rốt cuộc cũng gặp được đứa cho mình bắt nạt rồi!

Giả Hưng vui ghê.

Suốt 27 lượt đấu, cường đội hay ông lớn thì không nói, kể cả hai đội cầm chắc vé K.O như Minh Thanh với Lâm Hải cũng chẳng phải thể loại mà một tân binh như Giả Hưng có thể khinh thường. Bất kỳ đối thủ nào, hắn đều đánh trong lao tâm lao lực.

Nhưng cuối cùng, hắn sắp được vểnh rồi, sắp được tha hồ thể hiện cái trình rồi.

La Tập? Ha ha ha, thịt dâng tận miệng!

Giả Hưng hớn hở chui vào phòng đấu, hớn hở quẹt thẻ đăng nhập game. Đếm ngược xong, tải bản đồ xong, hắn lại hớn hở khiển Đấu Pháp Ngạo Thiên lao đi băng băng.

Còn La Tập? Đang hít thật sâu, cố gắng giải tỏa căng thẳng và sợ hãi. Cậu cảm thấy cả người cứ nóng rực, tê rần...

Phù! Phù! Phù!

Thở mạnh ba lần, La Tập khiển Muội Quang rời điểm spawn.

Sân nhà Hưng Hân, bản đồ do Hưng Hân chọn. Trận đầu tiên của đời đánh giải, La Tập sẽ chọn bản đồ qua loa à? Không, cậu đương nhiên phải nhặt một tấm mình đã train nát bấy mới yên tâm.

Rời điểm spawn, nhìn địa hình quen thuộc xung quanh, La Tập cảm thấy tâm lý ổn định hơn chút. Đây chính là ưu thế sân nhà nhỉ? Quả nhiên hữu ích!

Vừa nghĩ, La Tập vừa khiển Muội Quang hành động theo kế hoạch đã định. Khi biết mình sẽ xuất chiến trận này, La Tập đã từng vẽ ra không biết bao nhiêu trận đấu giả định trong đầu. Đêm qua cậu ngủ rất trễ, buổi sáng lại thức rất sớm, nhưng cậu chẳng cảm giác rằng mình thiếu ngủ. Căng thẳng quá, quên luôn cả mệt.

"Thoải mái thôi."

"Đánh như đang train ấy."

Đó là những lời động viên từ đồng đội hòng giúp cậu giải tỏa căng thẳng. Hiệu quả là con số 0. Mọi người cũng chỉ góp vài câu tượng trưng, chứ đều biết nói miệng không thể giúp được gì. Diệp Tu coi như thiệt thà nhất hội, nói: "Thôi ráng trải nghiệm cảm giác thi đấu đi!"

Cảm giác đó có bao gồm căng thẳng không nhỉ?

La Tập vừa khiển Muội Quang di chuyển, vừa nghĩ ngợi linh tinh. Bỗng phát hiện mình làm thế là mất tập trung, cậu vội vứt mọi ý nghĩ vớ vẩn khỏi đầu, chăm chú quan sát đường đi trước mặt.

Đấu Pháp Ngạo Thiên đã ra đến giữa bản đồ. Ngoài hắn, chẳng mống nào ở đó cả.

Đù, chơi chiến thuật đồ! Giả Hưng cười. Một con gà lần đầu mở mắt nhìn đời, chơi được chiến thuật gì chứ?

Giả Hưng không sợ, định đứng tại chỗ chờ đối thủ ló dạng. Cơ mà nghĩ lại, hay mình chủ động tí, trông ngon zai hơn!

Thế là hắn bắt đầu lục lọi khắp nơi, tìm kiếm bóng dáng Muội Quang.

Ặc!

Nhịp tim La Tập nhảy vọt như chỉ số APM. Cậu đang khiển Muội Quang nhích từng bước cẩn thận, Đấu Pháp Ngạo Thiên tự dưng từ đâu lướt qua tầm nhìn. Lóe qua phát thôi, nhưng đã đủ cho La Tập són ra quần. Cậu luống cuống chui sang bên núp, nghĩ không biết đối thủ có thấy mình không.

Nếu thấy thì...

La Tập vội cho Muội Quang ngâm xướng. Một đóa Ma Giới Chi Hoa được triệu hồi, xuất hiện cạnh dưới chân cậu. Kế đến, thêm con Sói Băng nữa.

Sói Băng tấn công vật lý, nhưng có thể sản sinh hiệu ứng đóng băng thuộc hệ phép thuật. Dưới thao tác của La Tập, nó nằm co mình sát bên Ma Giới Chi Hoa. La Tập nhìn, trong lòng yên ổn mấy phần.

Đối thủ đâu rồi?

Không thấy mình à?

Ban đầu La Tập chỉ mong bên kia không phát hiện mình, nhưng giờ bày sẵn trận địa đón địch, cậu lại hơi thất vọng khi đối thủ không ló dạng.

Giả Hưng thật sự không thấy Muội Quang?

Fan Hưng Hân ngoài trận đang hoảng kìa!

Giả Hưng thấy, thấy rõ Muội Quang núp đi đâu là khác. Tuy vậy, Giả Hưng không ngu. Muội Quang chạy đi núp lùm như thế, hắn biết cậu cũng phát hiện mình rồi. Nếu xông qua đó, ai biết Muội Quang bày sẵn cái gì đang chờ? Nếu cả vườn thú triệu hồi lao vào, Giả Hưng cũng đỡ không kịp.

Thế nên hắn bèn vòng thêm một vòng. Muội Quang ngồi tại chỗ ngóng, mà Đấu Pháp Ngạo Thiên đã sớm vòng đến một vị trí khác, an toàn quan sát trận địa Muội Quang bày ra.

Quả nhiên có mai phục.

Giả Hưng cười lạnh.

Tuy Muội Quang không triệu hồi cả vườn thú, nhưng Ma Giới Chi Hoa có thể tấn công 360 độ, Sói Băng cắn có hiệu ứng đóng băng gây chậm tốc độ. Hai con này đều rất khó ưa, nếu lúc nãy Đấu Pháp Ngạo Thiên chơi ngu xông lên, ăn đạn là cái chắc. Dù đối thủ là gà con mới nở, Giả Hưng cũng không dám quá mức xem thường. Dẫu sao cũng tuyển thủ chuyên nghiệp, đâu đến mức như người chơi thường cho hắn phẩy tay là văng?

Chờ thêm tí là được.

Ma Giới Chi Hoa có tầm đánh 360 độ, Đấu Pháp Ngạo Thiên không thể chui ra sau Muội Quang đánh lén. Giả Hưng quyết định chờ hoa tàn. Hắn không tin La Tập sẽ triệu hồi thêm một đóa nữa, ngồi đây chờ hắn mãi. Phép triệu hồi tốn nhiều mana chứ chẳng phải ít, không ai tự mài mòn mình thế cả.

Giả Hưng điều chỉnh vị trí Đấu Pháp Ngạo Thiên một chút, chỉ chờ Ma Giới Chi Hoa biến mất là nhào qua đánh liền.

Bỗng nhiên, gần hắn vang lên một tiếng mèo kêu. Không phải tiếng kêu nũng nịu thường thấy, mà là một tiếng rít đầy tính chiến đấu khi truy bắt chuột.

Hả?

Giả Hưng kinh hãi xoay tròn góc nhìn, thấy một con Linh Miêu đen nhảy vào mặt mình. Đấu Pháp Ngạo Thiên đang ngồi xổm, không thụp xuống né được, đành lăn sang bên. Linh Miêu có cơ thể linh hoạt, giữa không trung vặn mình vung móng vuốt, cào ba đường máu trên mặt Đấu Pháp Ngạo Thiên.

Khán giả sân nhà thở phào.

Cái sự hoảng hốt của họ lúc nãy là vì lo lắng Muội Quang bị thông? Không, có Ma Giới Chi Hoa bảo vệ 360 độ, không ai có thể thông cậu. Họ hoảng là vì thấy Muội Quang triệu hồi Linh Miêu rồi thả đi luôn.

Thả bừa như thế có cắn được Đấu Pháp Ngạo Thiên không? Linh Miêu di chuyển rất loăng quăng, La Tập có vẻ như không chắc lắm vị trí Đấu Pháp Ngạo Thiên đang ở. Giờ Linh Miêu mò tới Đấu Pháp Ngạo Thiên rồi, Muội Quang lập tức quay đầu, ngâm xướng.