Tình Yêu Phô Trương

Chương 2

Editor: Trà Đá.

Chủ nhân của bữa tiệc thường sẽ xuất hiện một cách long trọng, khi gia đình ba người xuất hiện tại con đường có hai dãy chậu Hải Đường, các vị
khách không ai bảo ai đột nhiên im lặng, nhao nhao nhìn tới, đồng thời,
tất cả các vị khách, cả nam lẫn nữ, đều nhìn chằm chằm Khương Đường.

Người mẫu này từng giành giải quán quân một cuộc thi sắc đẹp ở trong nước,
được hãng nội y Victoria’s Secret bình chọn là một trong 99 người đẹp có thân hình hấp dẫn nhất trên thế giới, người mẫu này trước giờ giữ mình
trong sạch, người thừa kế Cố Gia Cố Đông Thần si mê, yêu đương cuồng
nhiệt nửa năm đã quỳ xuống cầu hôn. Thật ra, đây là lần đầu tiên cô xuất hiện trước đông đảo mọi người sau khi sinh, ăn mặc hết sức khiêm tốn.

Người đẹp chỉ mặc cái đầm đỏ hai dây, đi giày búp bê, ngoại trừ trên lỗ tai
đeo đôi bông tai trân châu, còn lại thì không có bất cứ trang sức nào
khác. Dù vậy, cũng không một ai có thể dời tầm mắt khỏi cô, khó mà tin
được là cô đã lấy lại vóc dáng sau khi sinh nhanh đến như vậy.

Làn da trắng như tuyết nổi bật trên nền váy đỏ, đôi bông tai trân châu sáng bóng, cổ áo không sâu, ôm lấy chín phần ngực quyến rũ. Ngực, cố tình lộ ra một phần để cho người khác thèm thuồng, chiều cao một mét bảy mươi
tám, mặc dù chỉ mang giày bệt, đầm dài đến đầu gối, lộ ra bắp chân trắng mịn thon thả, đủ để khiến cho người ta nhớ lại cô từng ở trên sân khấu
yêu kiều phong tình đến mức nào, cái eo nhỏ nhắn, một cái lướt mắt, một
lần xoay người, một đôi chân vô tình sải bước, không biết đã cướp đi bao nhiêu linh hồn của đàn ông.

Đứng bên cạnh cô, Cố Đông Thần mặc
một bộ âu phục màu trắng nổi bật, khí thế hơn người. Trang phục xa xỉ,
khoác lên người cô trông càng dịu dàng tao nhã, thật sự khác biệt so với những trang phục trước khi mang thai.

Cô đi qua rồi, các khách mời nữ bắt đầu lấy lại tinh thần, chế nhạo hoặc tâm trạng phức tạp nhìn qua bạn trai bên cạnh.

Những vị khách nam hầu như đều biết rất nhiều người đẹp, nên cũng không luống cuống quá lâu, cười rồi tiến lên nói chuyện với hai vợ chồng.

Thẩm Tố không vội, nhìn sang phía bên cạnh, chỉ thấy Thẩm Kình tay trái
chống bàn, tay phải cầm ly rượu lắc lắc, đôi mắt đen sâu kín
đienan nhìn chằm chằm vào đám đông đang tụ tập, ánh mắt kia,
giống như con sói đang rình mồi, hay bởi vì theo đuổi nhiều năm rồi vẫn
không được, không cam lòng, rốt cuộc không thể biết là tức giận hay đố
kị.

Khương Đường có duyên với Thẩm Kình, Thẩm Tố là người biết

chuyện bên trong, cô ta hướng về phía người em trai bà con đi dự tiệc
cùng cô ta, nhỏ giọng cảnh cáo, “Anh nên chú ý một chút, đừng có làm gì
gây phiền toái cho cô ấy.”

Thẩm Kình liếc cô ta một cái, xoay
người, tiếp tục uống rượu, tròng mắt đen nhìn chằm chằm chậu Hải Đường
đối diện, không biết đang suy nghĩ gì.

Thẩm Tố vẫn không yên tâm, ở bên cạnh nhìn anh ta.

Cố Đông Thần ở bên kia đón nhận vô số lời chúc, anh nhìn về phía Thẩm Tố
nở nụ cười, cúi đầu nhìn con gái trong ngực rồi nói chuyện với Khương
Đường, “Em mời Thẩm Kình hả?”

Cố Đông Thần chỉ gặp mặt Thẩm Kình
mấy lần, người này mới kinh doanh chín năm đã có trong tay khối tài sản
lên đến hàng trăm tỷ, Cố Đông Thần rất bội phục, vì vậy cũng không ghét
Thẩm Kình điều gì, chỉ là anh tò mò tại sao Khương Đường lại không nói
cho anh biết trước.

Khương Đường cười với con gái một cái, nhẹ giọng giải thích: “Em chỉ mời chị Thẩm, anh ta đi cùng chị Thẩm đến đây.”

Cố Đông Thần “Ừ” một tiếng, anh cũng có nghe nói qua, Thẩm Kình tương đối
không……….. Câu nệ tiểu tiết, tò mò đến xem một chút náo nhiệt cũng là
điều dễ hiểu.

“Tổng giám đốc Thẩm, tiểu thư Thẩm.” Cố Đông Thần
đến trước mặt bọn họ, lịch sự tao nhã chào hỏi, “Cám ơn hai người đã đến chung vui với Đóa Nhi.”

Khương Đường khoác tay anh, nhìn Thẩm Tố, nở nụ cười ngọt ngào.

Rõ ràng là ân ái cho người khác nhìn, Thẩm Tố buồn cười, vừa muốn nói vài
lời chúc phúc, Thẩm Kình đột nhiên tiến lên một bước, nở một nụ cười rực rỡ, rồi vươn tay về phía Cố Đông Thần: “Tồng giám đốc Cố, tháng trước
tôi vừa đi uống tiệc mừng trăm ngày, nghe nói hôm nay ở đây cũng làm
tiệc, nơi này rất náo nhiệt, xem ra là chuyện tốt của hai vợ chồng, hy
vọng không khiến tổng giám đốc Cố phiền lòng.”

Ngón tay Cố Đông
Thần giật giật. Anh hiểu bữa tiệc trăm ngày khác trong miệng Thẩm Kình,
em gái Thẩm Tố được gả cho người thừa kế tập đoàn Lục Trì, sinh được con trai trước Khương Đường một tháng, ông cụ Lục rất vui mừng, làm tiệc
đầy tháng cực kỳ long trọng. Cố Đông Thần thấy truyền thông đưa tin,
trong lòng không phục, nếu không phải do con gái đổ bệnh diendan/lqdo^n thì anh cũng đã làm tiệc đầy tháng long trọng cho con gái. Chuyện khiến cho anh nổi giận chính là, truyền thông so sánh với Lục Gia, ám chỉ Cố
Gia trọng nam khinh nữ, Cố Đông Thần có chút tức giận Lục Gia mà giận cá chém thớt.

Lúc này Thẩm Kình tự vạch áo cho người xem lưng, Cố
Đông Thần nắm chặt tay anh ta, khách khí qua loa: “Tổng giám đốc Cố có
thể đến đây, chúng tôi rất lấy làm vinh hạnh.”


Thẩm Kình thu tay
lại, nhét tay vào túi quần. Anh ta bắt đầu khom lưng quan sát cô bé ở
trong ngực Cố Đông Thần. Đây là lần đầu tiên anh ta thấy con gái của cô, bởi vì là dòng giống của Cố Gia, trong lòng Thẩm Kình bắt đầu xoi mói,
vậy mà khuôn mặt của đứa bé này lại rất thuần khiến, đôi mắt to long
lanh, nhất định là Khương Đường thu nhỏ, khiến Thẩm Kình không khỏi ngây ngẩn cả người.

Đóa Nhi sợ người lạ, nháy nháy mắt, nghiêng đầu vào ngực ba né tránh.

Trong lòng Thẩm Kình ha ha, không thích. Nha đầu thối, nhìn rất xinh đẹp, giống mẹ như đúc, nhưng mà không chọn cô bé đâu.

“Xinh đẹp quá, giống phu nhân Cố như đúc.” Thẩm Kình thẳng lưng, quang minh chính đại nhìn về phía cô.

“Cảm ơn tổng giám đốc Thẩm quá khen.” Tầm mắt của Khương Đường nhìn anh ta
một vòng rồi quay về nhìn Thẩm Tố, cười thân mật, “Chị Thẩm ngồi đi, lát nữa em sẽ đến tiếp chuyện với chị.”

Thẩm Tố gật đầu một cái.

Khương Đường tiếp tục đi tiếp đãi khách khác cùng Cố Đông Thần.

Xong một vòng, Khương Đường cười đến mỏi miệng, ánh mắt lén nhìn xung quanh, không biết Thẩm Kình đã đi nơi nào, Thẩm Tố đang ngồi một mình, cô
nhanh chóng nắm lấy cơ hội ôm con gái đi tiếp chuyện Thẩm Tố, trên đường đi cũng không quên chào hỏi mọi người.

Đôi bạn lâu năm chọn một góc tương đối yên tĩnh, ngồi dưới ô che nắng, Thẩm Tố quan sát Khương Đường, “Vóc dáng đẹp hơn hả?”

Khường Đường cười không một chút kiêng dè, hưng phấn nhìn Đóa Nhi. Sau khi
sinh em bé, Khương Đường chỉ gặp bạn bè của Cố Gia, cô muốn gặp bạn của
mình để chia sẻ niềm vui đến nỗi không thể chờ được nữa.

Thẩm Tố
cúi đầu, cầm lấy bàn tay tròn tròn của Đóa Nhi, tâm trạng của mềm mại
hơn hẳn, “Mắt đẹp lắm, ngũ quan cũng giống em như đúc, đầu cũng không
nhỏ.”

Cố Đông Thần cao một mét tám mươi lăm, Khương Đường cao một mét bảy mươi tám, đứa bé này của hai người, dáng người nhất định là
người mẫu.

Con gái được khen, Khương Đường cũng vui lây, đè con gái xuống hôn.

“Nghe nói nước miếng dính lên mặt sẽ làm nhan sắc xấu đi đó, cẩn thận con gái cô bị hủy dung nhan đó.” Trên đỉnh đầu truyền đến một âm thanh chán
ghét, Khương Đường cau mày, ngẩn đầu lên, chẳng biết Thẩm Kình đã đứng ở đó từ bao giờ. Anh ngồi vào bên cạnh Thẩm Tố, miễn cưỡng dựa vào thành
ghế, tròng mắt đen nhìn chằm chằm môi cô, giống như ghét bỏ nước miếng
của cô vậy.

Nhưng Khương Đường hiểu, anh ta không ăn được nho đã
nói nho chua, cố ý nói lời khó nghe để khích cô. Bởi vì trên đời này làm gì có ai ghét bỏ nước miếng của cô, Thẩm Kình cũng không, dù là qua
nhiều năm như vậy, Khương Đường vẫn nhớ thuở ban đầu. Nụ hôn đầu là bị
Thẩm Kình cướp mất, tên áo quần bảnh bao khốn kiếp.


~

Khương Đường được bảy tuổi thì cha mẹ ly dị, mẹ qua đời, thì người cha cặn bã
mặc kệ cô, ông ngoại và bà ngoại đón cô về quê nuôi dưỡng. Điều kiện gia đình cũng không tốt, sau khi tốt nghiệp trung học, ông ngoại khuyên cô
tiếp tục đi học đàng hoàng, trong lòng Khương Đường mệt mỏi, giả bộ đi
Hàng Châu học, thật ra là đi làm nhân viên bán điện thoại di động. Mùa
xuân năm mười chín tuổi, nghe nói Thẩm Tố muốn mờ một cuộc so tài người
mẫu ở Chiết Giang, top mười cũng có thể kí hợp đồng, Khương Đường ôm một chút hy vọng đi báo danh.

Qua mấy vòng huấn luyện, thi vòng
loại, Khương Đường lọt vào top hai mươi người, hơn nữa được truyền thông coi là có tiềm lực đoạt giải quán quân.

Khương Đường vui mừng, hai chị em có vẻ hợp nhau đi ăn hải sản, nên cô xui xẻo, vào quán hải sản của Thẩm Kình.

Đúng, hôm nay là tổng giám đốc Thẩm Kình có tài sản hơn trăm tỷ, ban đầu chỉ
là mở quán cơm, trong tay còn có một đội xây dựng, thành ra vừa là ông
chủ quán cơm vừa là chủ thầu, trong tay có nhiều nhất cũng chỉ mấy
triệu.

Mấy triệu, đối với Khương Đường vào lúc đó mà nói, được
cho là con số rất lớn, nhưng Thẩm Tố đã nói với cô, nghề người mẫu này
của cô phải có tính toán, cố gắng phấn đấu. Nhìn chung những người mẫu
khác, phải đi các sự kiện lễ hội, xài các sản phẩm xa xỉ, nếu kiếm nhiều tiền thì không nói, còn không là sẽ được gả vào Hào Môn, hoặc là gả cho ngôi sao bóng đá nổi tiếng, ở biệt thự lái xe thể thao, cuộc sống ung
dung tự tại.

Khương Đường mới vào nghề, chưa hiểu nhiều về giới
người mẫu, chỉ có một khẳng định duy nhất, là không gả cho một chủ thầu
mở quán ăn hải sản, mặc dù Thẩm Kình đẹp trai, thân hình vạm vỡ, lần đầu tiên đi xem cô biểu diễn, còn bị Thẩm Tố nhìn trúng, mời làm người mẫu. Thẩm Kình không đồng ý, lại phát hiện anh ta và Thẩm Tố là bà con xa,
lần này thì hay rồi, ba ngày hai bữa xem họ tranh tài.

Diện mạo
của anh ta sáng sủa, lưu manh vô lại nhưng lại hấp dẫn phụ nữ, có nhiều
người mẫu nữ chủ động tiếp cận anh ta. Thẩm Kình cũng không để ý, rõ
ràng nói cho cô biết, anh ta nhìn trúng cô. Khương Đường không đồng ý,
không biết đã bao nhiêu lần cự tuyệt, cô giành được giải quán quân phải
đi theo Thẩm Tố đến Bắc Kinh để phát triển, trước ngày đi Bắc Kinh một
ngày, Thẩm Kình chặn cô lại, anh ta uống đến say mèm, ấn cô vào tường
rồi gặm nhắm môi cô.

Miệng Khương Đường chảy máu, cô hung hăng
tát anh ta một cái, Thẩm Kình trừng mắt nhìn cô, rồi hỏi có phải chê anh ta không có tiền, cô châm chọc nói đúng.

Thẩm Kình trầm mặc bỏ đi.

Sau đó, Khương Đường một lòng phấn đấu, những chị em người mẫu ở bên cạnh
quá mệt mỏi đi, có người thì đổi nghề, có người thì gặp được người giàu
có, có người lập gia đình, cũng có người làm Tiểu Tam. Khương Đường thì
sao, danh tiếng của cô càng ngày càng cao, đàn ông theo đuổi cô càng

ngày càng nhiều, Khương Đường cũng không coi trọng, cô biết, chỉ cần
tiếp tục cố gắng, thì tương lai còn tốt hơn.

Trong lúc cô ở Bắc
Kinh mua nhà, mua xe, còn mở cho dì một quán trà, tất cả đều là tiền mồ
hôi nước mắt cô kiếm được. Người mẫu người mẫu, người khác chỉ thấy cô ở trên sân khấu, không ai quan tâm cô ở phía dưới sân khấu cực khổ như
thế nào, mang giày cao gót luyện tập rất nhiều lần, vô số lần bị trật
mắt cá chân, còn phải chịu đựng các xì căng đang nhảm nhí.

Khương Đường mệt mỏi, cô bắt đầu để ý những người theo đuổi cô, sau đó Cố Đông Thần xuất hiện. Anh anh tuấn nhiều tiền, trẻ tuổi lãng mạn, săn sóc cô
rất lễ độ, không có chuyện mới bắt đầu đã lên giường, Khương Đường rất
hài lòng, bắt đầu lui tới với anh, tạm thời không công khai. Khoảng một
tháng sau, sau ba năm biến mất, Thẩm Kình lại tìm đến cô, công ty của
anh ta được đưa ra thị trường, Thẩm Kình đã có tài sản hơn một tỷ, một
lần nữa triển khai theo đuổi cô.

Khương Đường hoàn toàn bất ngờ,
cô về nhà tìm kiếm tin tức một chút, Thẩm Kình không có bất kỳ một xì
căng đan nào, chẳng lẽ anh ta vẫn một mực chờ cô?

Khương Đường
không tin lắm, mẹ và dì đều có tình yêu sét đánh, cuối cùng cũng bị bọn
đàn ông cặn bã bỏ rơi, Khương Đường không tin vào tình yêu sét đánh, hơn nữa cô đã tìm được người đàn ông thích hợp, Cố Đông Thần, nói về tài
sản, thì bỏ xa Thẩm Kình đến mười đầu phố.

Lần này cô chỉ nói ra
tên của Cố Đông Thần, Thẩm Kình lập tức thoái lui, anh ta tiếp tục kiếm
thật nhiều tiền, còn cô trở thành phu nhân Cố.

~

Cố Đông
Thần và Thẩm Kình không có quan hệ qua lại, rốt cuộc hôm nay Thẩm Kình
đến đây là vì cái gì, Khương Đường không rõ lắm, cũng không cảm thấy
hứng thú. Khương Đường nhìn Thẩm Tố gật đầu một cái, không nhìn ánh mắt
thâm trầm của Thẩm Kình, cô ôm lấy con gái, đi về phía Cố Đông Thần.

Thẩm Kình lại dựa vào ghế như trước, nhìn chằm chằm bóng lưng hoàn mỹ của
cô, đặc biệt là cặp chân dài thon thả kia, lại nhớ đến đêm hôm đó………….

Điện thoại di động của Thẩm Kình rung lên, kéo anh ta về lại hiện thực, anh
ta rút điện thoại di động ra, là trợ lý gởi đến một hình ảnh.

Thẩm Kình phóng to bức hình, hình như là bản giám định.

Thẩm Kình tùy ý xem lướt qua, anh ta đọc rất nhanh, đọc qua những số liệu xong, đi thẳng đến vấn đề chính.

Tìm được rồi!


[Kết quả giám định DNA ---- Kết quả phân tích: quan hệ huyết thống cha con: 0%]

Thẩm Kình nhìn chằm chằm con số không tròn trĩnh, đột nhiên ý thức được điều gì đó, ngẩng đầu lên, vậy mà anh ta chưa kịp tìm thấy bóng dáng của
Khương Đường, thì một người khách nữ đã đưa điện thoại di động của mình
cho bạn đi cùng, tiếp theo cũng lặp lại động tác như anh ta, nghiêng đầu tìm Khương Đường.

Thẩm Kình bắt đầu lo lắng, đột nhiên dâng lên một dự cảm xấu.

Khương Đường, nhất định đã bị người khác tính kế rồi.

Chỉ là, Đóa Nhi thật sự không phải con ruột của Cố Đông Thần sao?