Cậu cũng không mấy kỳ vọng vào vũ khí ở đây, nhưng khi đi vào tiệm vũ khí thì biết mình đã sai lầm. Vũ khí ở đây so với trái đất tốt hơn rất nhiều
Đao thái Mã Lai Tạ Tinh cũng thấy qua rồi, thậm chí lúc trước còn có 1 cây. Nhưng Tạ Tinh dám khẳng định là đao kiếm ở đây tối hơn rất nhiều. Không ngờ được kỹ thuật rèn vũ khí ở đây lại phát triển như thế, vũ khí trong quân đôi thật chẳng thể nào sánh với vũ khí ở đây, hóa ra vũ khí mạnh thật sự không nằm trong quân đội
Tạ Tinh tùy ý cầm lên một thanh trường kiếm, tuy không sắc bén đến nỗi làm người ta lạnh sống lưng, nhưng tuyệt đối là lợi khí. Dù là binh khí nóng hay binh khí lạnh, Tạ Tinh cũng xài qua rất nhiều, nhưng thật sự tốt thì không nhiều lắm, tuy không biết độ bền như thế nào, nhưng với độ bén này thì đã rất lợi hại rồi
Trên thân kiếm có vài hoa văn, làm cho người ta cảm thấy lạnh sống lưng, Tạ Tinh không biết hoa văn này làm sao mà khắc lên được nữa
Những vũ khí ở đây không phải là người bình thường có thể mua được, những hàng hóa bình thường thì cũng có, giá chỉ mấy chục lượng bạc, còn những vũ khí đặc biệt như cái trên tay Tạ Tinh thì phải cả chục lượng vàng
Rất mắc, đây là cái thứ 2 Tạ Tinh cảm thấy được, tuy bây giờ cậu có mấy chục lượng vàng, nhưng mà số tiền đó dùng để làm ăn, dĩ nhiên không thể lấy để mua binh khí rồi
Ngồi chọn gần 2 tiếng đồng hồ, trời cũng sập tối, Tạ Tinh mới chọn được một cây chủa thủ dài nửa thước tuy vẻ bề ngoài không có gì là đẹp nhưng Tạ Tinh lại rất hài lòng, so với đầu thương lúc trước thì tốt hơn rất nhiều, ít nhất Tạ Tinh cũng có một vũ khí để bảo toàn tính mạng. Càng quan trọng hơn là thanh chủy thủ này vừa đúng số tiền Tạ Tinh có khả năng mua được là 5 lượng vàng
Đối với việc Tạ Tinh dùng 5 lượng vàng để mua chủy thủ, Đinh Cầu cảm thấy tiếc đứt ruột, nhưng hắn biết Tạ Tinh rất giỏi kiếm tiền, giỏi đến mức không thể tưởng tượng được
Hai người đi ra khỏi tiệm vũ khí, Tạ Tinh rất hài lòng, tuy chất lượng không phải tốt nhất, nhưng cũng đủ làm cho Tạ Tinh hài lòng
“biến...” Một tiếng nói lớn truyền đến bên tai, Tạ Tinh quay đầu lại nhìn, thấy một người đàn ông lực lưỡng kéo một người phụ nữ, phía sau là một bé trai khoảng mấy tuổi, còn có một bé gái khoảng mười mấy tuổi
Tạ Tinh nhíu mày suy nghĩ, những chuyện thế này ở đâu cũng có. Đừng nói đén một nơi ngay cả giết người cũng không bị gì, cậu không quản được nhiều chuyện như thế, hơn nữa cũng không có năng lực xen vào
“Cầu xin huynh cho chúng muội lấy đồ của Lam Thiết đi, hai đứa con của muội đã mấy ngày rồi không có gì ăn, nếu còn không ăn gì thì sẽ chết đói, Phú đại ca, huynh còn là bạn của Lam Thiết...” nói chưa hết thì người phụ nữ bị người đàn ông nạt lại
“Ta xui xẻo tám kiếp mới quen biết người bạn như Lam Thiết, ăn của ta uống của ta, rồi khi chết lại để lại cho ta 3 cái của nợ. Ta đã nuôi các ngươi cũng lâu rồi, mấy món đồ của Lam Thiết còn không đủ tiền cơm của các ngươi, còn muốn lấy lại, biến đi, nếu không ta đi báo quan” Nói xong người đàn ông liền quay lưng đi khỏi
Tạ Tinh liền dừng lại, nếu như nói cậu vốn không có lý do nào để giúp 3 người này, hoặc là nếu cho họ 1 lượng vàng đã rất tốt rồi. Nhưng mà bây giờ cậu lại rất muốn giúp 3 người này. Vì người chồng chết đi của cô là Lam Thiết, chỉ cần 1 lý do này là đủ
Vì lúc trước cậu nghỉ học, là Lam Thiết đưa cậu vào quân đội, có rất nhiều chuyện cũng là Lam Thiết dạy cho. Lam Thiết không chỉ là giáo quan của cậu, mà còn là đại ca của cậu
Sau này Lam Thiết hy sinh, khiến cậu không có muốn ở lại quân đội, bây giờ cho dù biết Lam Thiết này và Lam Thiết giáo quan không có bất kỳ quan hệ gì, nhưng mà Tạ Tinh vẫn quyết định giúp 3 người này, không vì cái gì, chỉ là trong lòng có một chút hoài niệm
“Mẹ, chúng ta đi thôi, sau này con nhất định lấy đồ của cha về, bây giờ con cũng không đói” đứa bé này chưa đến 10 tuổi nhưng mà rất hiểu chuyện, thấy mẹ đau lòng, liền lên tiếng an ủi. Còn đứa con gái kéo lấy tay của mẹ, với bộ mặt sợ hãi
Tạ Tinh tuy vì một lý do khác mới quyết định giúp 3 mẹ con họ, nhưng mà đã động lòng thương người
Thấy Tạ Tinh đi đến trước mặt, người phụ nữ cảnh giác nhìn qua, Tạ Tinh liền nói: “Các người không cần lo lắng, nếu nhưkhông ngại có thể đến khách điếm chỗ chúng ta đang dừng chân ở tạm vài hôm, đợi khi bọn ta mua nhà xong, mở tiệm kinh doanh, nếu các người muốn ở lại giúp thì có thể ở lại”
Thấy Tạ Tinh không có ác ý, người phụ nữ dịu dàng đáp: “Cám ơn vị công tử này, ơn đức của công tử nhất định ta sẽ trả”
Người phụ nữ suy nghĩ cả nửa ngày, cũng không nghĩ ra mình có thứ gì để bị lừa, thậm chí trên người còn không có lấy một đồng nào
Nàng ta chết đói thì cũng không sao, nhưng mà con nàng không thể chết, thứ duy nhất mà nàng ta có là còn một chút nhan sắc, nếu như dùng thân mình để đổi lấy cuộc sống của 2 đứa con thì nàng cũng không từ chối
Chỉ cần 2 đứa con của nàng sống tốt, dù người thanh niên này muốn làm gì, thì nàng cũng đồng ý
Nghe câu trả lời của nàng ta, Tạ Tinh ngơ người một chút, cậu nghĩ rằng người phụ nữ này nếu đồng ý cũng phải nghe lý do giúp đỡ của cậu, tuy cậu không có ác ý, cũng phải kiếm một lý do cho nàng ta. Chỉ là cậu không nghĩ rằng chuyện lại đơn giản như vậy, nàng ta lập tức đồng ý, thậm chí không cần nói lần 2
Không cần phải nói nhiều, Tạ Tinh cũng khá vui, cậu chỉ sợ phải giải thích nhiều thứ, rồi sau đó người ta vừa nghi vừa tin đi theo với sự cảnh giác mạnh mẽ. Tuy đây là chuyện thường tình, nhưng mà Tạ Tinh không thích phải giải thích
“Đi thôi, tiểu Cầu, ngươi đến khách điếm đặt bàn, rồi lấy thêm 2 phòng” Tạ Tinh tùy ý nói
Đinh Cầu liền nói: “Tinh ca, chỉ cần thêm 1 phòng là đủ rồi, phòng chúng ta có 2 giường, đệ cùng tiểu huynh đệ này ngủ chủng một giường là được”
“Không cần đâu, chúng ta 3 người ở chung một phòng là được rồi” nghe đến cần thêm phòng, người phụ nữ liền nói, nàng chỉ cần 2 người con của nàng được ăn no là được
Tạ Tinh nói: “chúng ta không thiếu tiền, đâu cần lo lắn. Quyết định vậy đi, tiểu Cầu chỉ cần đặt 1 phòng là được rồi”
Nghe thấy Tạ Tinh nói, người phụ nữ cũng không kiên quyết với ý kiến của mình, nhưng trong lòng lại rất là cảm kích, dù Tạ Tinh có mục đích gì thì nàng cũng không trách cậu, vì nàng chỉ cần 2 đứa con mình được sống
Đinh Cầu làm việc rất nhanh chóng, đợi khi Tạ Tinh 4 người về đến khách điếm thì tất cả đã chuẩn bị xong xuôi
Cơm tối dĩ nhiên là do Tạ Tinh gọi, đa số là món mặn, vì Tạ Tinh nói, bây giờ cần bổ sung dinh dưỡng nhiều, lúc trước họ đã ăn chay nhiều rồi
Ngồi nhìn một bàn đồ ăn đầy, hai đứa con nít không ngừng chảy nước miếng, nhìn bộ dạng của 2 đứa ốm nhom như thế Tạ Tinh biết dinh dưỡng của chúng không nhiều hơn mình chút nào
Người phụ nữ tuy rất đói, nhưng khi ăn rất ít, chỉ cần 2 đứa con ăn no là được
Sau bữa cơm, Tạ Tinh cũng hiểu được nguyên do. Thì ra người phụ nữ này tên Dư Dung, hai đứa nhóc một đứa là Lam Trúc còn một đứa là Lam Tranh. Chồng của cô là Lam Thiết, còn người đàn ông lúc nãy là Phú Hòa là một người thích mạo hiểm, sau này không biết có chuyện gì, Lam Thiết bị trọng thương cùng hắn cùng về Tây Mãn thành
Lam Thiết có gia đình, còn Phú Hòa thì chỉ có 1 mình, đến Tây Mãn thành thuê một căn nhà, nhưng Lam Thiết bị trọng thương trị không khỏi và bỏ lại 3 người. Nhưng Lam Thiết cũng có dư mấy trăm lượng vàng, đúng ra thì số tiền này đã đủ sinh hoạt của 3 mẹ con, nhưng lại bị Phú Hòa lấy mất
Hắn lấy tiền rồi đuổi 3 mẹ con ra khỏi nhà, thậm chí không đưa họ một đồng nào, kết giao với người bạn như thế thì Lam Thiết cũng rất xui xẻo
Tạ Tinh cảm thấy rất muốn giết chết Phú Hòa, cậu ghét nhất loại người đâm sau lưng bạn, tuy biết là Lam Thiết kết giao lầm người, nhưng mà loại người này thật đáng hận, Lam Thiết để lại mấy trăm lượng vàng, nếu hắn đưa lại mấy chục lượng vàng cho 3 mẹ con rời khỏi thì cũng không đến nỗi chết đói, nhưng người này lại không đưa đồng nào, đúng là đáng chết.