Tinh Thần Châu

Chương 955: Người có hoành đồ đại chí

"Hài nhi sau trận ác chiến với họ Dược kia tại Linh Phương cốc bị trọng thương, thiếu chút nữa đã đánh mất tính mạng, may mắn được gia gia thu nhận và giúp đỡ mới bảo vệ được một mạng sống." Lúc này Thủ Trần quỳ dưới đất đem chuyện đã trải qua đại khái nói lại một lần, hắn đối với mẫu thân thật sự yên tâm, cũng không sợ Bách Hoa tiên tử đem bí mật tiết lộ ra ngoài, cuối cùng nói: "Trước khi đi ra phụ thân đặc biệt dặn dò con, để cho con tới nhìn xem mẫu thân cùng muội muội sống có tốt không."
 
"Ngươi..." Bách Hoa tiên tử giống như gặp phải ngũ lôi oanh đỉnh, kinh ngạc đương trường, sủng sốt hồi lâu vẫn không thề tin được nói: "Ngươi.., ngươi nói ngươi là Tinh nhi? Không, không có khả năng, dung mạo có thể thay đổi, nhưng chiều cao...
 
Chuyện đoạt xá chiếm thân thể thật sự quá mức quỳ dị, ngay chính Yến Truy Tinh còn bị mình làm hoảng sợ, chuyện như vậy thật không dám nói cho Bách Hoa tiên tử. Thủ Trần đứng lên nói: "Hài nhi tu luyện thần công, thủ đoạn thay đổi dung mạo tự nhiên là thành thục, để con khôi phục hình dạng cho mẫu thân xem." Nói xong vỗ hai tay, hai ngón trỏ cùng hai ngón giữa hợp lại ngay vị trí ấn đường quát: "Tướng do tâm sinh, hoàn ta chân thân!"
 
Một trận sát khí màu đen từ trong thân hình hắn tràn ngập toát ra, đem cả người hắn bao phủ bên trong, tiếng khung xương nổ vang răng rắc, đợi khi hắc sát lại lần nữa hút vào trong cơ thể, nguyên hình Yến Truy Tinh mặc quần áo nhỏ hơn một phần hiện ra đứng tại nội đường.
 
Bách Hoa tiên tử chưa bao giờ nhìn thấy qua chuyện tình quý dị như thế, cả kinh một lúc lâu nói không ra lời, thật lâu sau mới từng bước đi xuống bậc thang, nhìn chằm chằm Yến Truy Tinh hỏi: "Ngươi thật là Tinh nhi của ta? Ngươi thật sự không chết?"
 
"Con còn nhớ trước đây khi còn vừa mới bắt đầu tu hành thì mẫu thân mang theo con đứng trên nóc nhà xem những ngôi sao trên bầu trời từng nói qua, mẫu thân nói trong tên của con có chữ Tinh chính là giống ngôi sao trên bầu trời, đều cũng lòe lòe tỏa sáng. Mà con thì nói với mẫu thân, chờ con trưởng thành, sẽ đem ngôi sao sáng nhất trên bầu trời hái xuống đưa cho mẫu thân, nhớ rõ lúc ấy mẫu thân cười rất vui vẻ." Yến Truy Tinh cười nói.
 
Đây đã là chuyện từ rất lâu trước kia, chỉ có hai mẹ con họ biết! Trong khoảnh khắc đôi mắt Bách Hoa tiên tử chợt đãm lệ, vài bước đi qua ôm Yến Truy Tinh vào trong lòng, kích động nói: "Con thật là Tinh nhi của ta, con thật sự không chết!"
 
"Mau thân yên tâm, chỉ bằng tên gian tặc họ Dược kia còn không giết được con." Yến Truy Tinh nghiến răng nghiến lợi nói: "Lần này con trở về là muốn tìm hắn tính sổ, chỉ cần trừ đi hắn, người một nhà chúng ta có thể sum họp."
 
Bách Hoa tiên tử đột nhiên đẩy hắn ra, hoảng sợ nói: "Con còn muốn tìm Dược Thiên Sầu? Không, hiện giờ Dược Thiên Sầu xưa đâu bằng nay, thế lực của hắn rất khổng lồ, ngay cả mấy trăm lĩnh chủ Hóa Thần kỳ chư quốc cũng đều nghe hiệu lệnh của hắn, hoàn toàn phục tùng hắn. Con đấu không lại hắn, con cứ ẩn tích mai danh như vậy không tốt sao? Mẹ không cầu người một nhà có thể sum họp, chỉ cần hai huynh muội con có thể bình an."
 
"Mầu thân không cần lo lắng, hài tử hiện tại cũng là xưa đâu bằng nay, nếu không nắm chắc tất thắng, con há lại chạy ra ngoài không công chịu chết." Yến Truy Tinh cười lạnh liên tục nói: "Hắn nhiệt náo tới mức gia đình chúng ta không thể sum họp, hắn cho con thừa nhận thống khổ còn phải gấp ngàn lần trả lại hắn, làm sao có thể để cho hắn ở trong tu chân giới tiếp tục hô mưa gọi gió mà đắc ý, thù này không báo con thề không làm người."
 

"Không, thù này ta thà rằng không báo, dù sao nhà chúng ta cũng không tổn thất thứ gì, người một nhà đều hảo hảo còn sống." Bách Hoa tiên tử nắm cánh tay Yến Truy Tinh nói: "Con tu luyện ma công mẹ đã nghe nói, hiện giờ chỉ cần con xuất hiện trong tu chân giới, lập tức sẽ bị cả tu chân giới vây công, trường họp đó mẹ thật không dám
 
Tưởng tượng, mẹ thật sự không muốn tiếp nhận sự đau đớn khi mất con."
 
Lúc này Yến Truy Tinh cau mày nói: "Vây công? Chỉ bằng bọn hắn? Hừ! Một đám a dua không chịu nổi một kích mà thôi, nắm đấm của ai cứng rắn bọn hắn liền nghe ai, chỉ cần con giết tên gian tặc họ Dược, ai còn dám đi tìm cái chết?"
 
"Không, coi như con không vì suy nghĩ cho mình, con cũng phải vì muội muội con mà suy nghĩ một chút chứ?" Bách Hoa tiên tử không thuận theo liên tục ngăn cản. Nguồn: https://truyenfull.vn
 
"Muội muội? Việc này có quan hệ gì tới nàng?" Yến Truy Tinh cau mày nói.
 
Bách Hoa tiên tử vô lực lắc đầu nói: "Lúc trước khi Dược Thiên Sầu còn ở trong Phù Tiên Đảo tu hành đã cùng muội muội con nhận thức, hai người vốn lưỡng tình tương duyệt, còn chút nữa đã định chung thân...Sau đó bởi vì ân oán giữa con cùng Dược Thiên Sầu, nhiệt náo đến muội muội con ruột đứt từng khúc, sau đó lại nhận được tin tức Dược Thiên Sầu giết chết con, muội muội của con lại thường xuyên một mình trộm khóc. Hai người các ngươi cứ đánh tới đánh lui, thương tâm nhất chính là muội muội con a! Một là thân ca ca, một là người mình thích, con bảo muội muội con phải làm sao bây giờ? Mẹ nhìn ra được, muội muội con luôn vẫn thích hắn. Dù con có thể đánh thắng Dược Thiên Sầu, con giết được Dược Thiên Sầu thì muội muội con làm sao bây giờ? Chẳng lẽ muốn nó suốt ngày dùng nước mắt rửa mặt?"
 
Yến Truy Tinh đương trường ngây ngần cả người, hắn nằm mơ đều không nghĩ tới Dược Thiên Sầu lại có quan hệ với muội muội của mình. Trên thực tế từ lúc trước khi Dược Thiên Sầu đem tuệ kiếm trảm tơ tình, đã không còn đem việc này để trong lòng, hắn nào biết nữ diễn viên trong chuyện xưa vẫn si tình như thế, đem chuyện xưa kéo dài tới mức cẩu huyết không chịu nổi.
 
Muốn trách thì trách bàn tay hắn đê tiện, không nên động tay chân sờ loạn Yến Tử Hà, có chút nữ nhân ngươi không đối với nàng làm ra hành động khác người, thì không có vấn đề gì quá lớn, nếu lướt qua điểm mấu chốt, sẽ thật phiền toái! Vừa lúc Yến Tử Hà chính là loại nữ nhân này, tình căn thâm chủng...
 
"Vương bát đản, súc sinh, đê tiện vô sỉ..." Yến Truy Tinh tức giận đến rùng mình, không nghĩ tới Dược Thiên Sầu sớm đã ở sau lưng hắn hạ bàn tay đen, trước chiếm tiện nghi, nhất thời tức giận đến hai mắt mơ hồ toát ra hồng quan, nghiến răng nghiến lợi nói: "Mau thân, mẹ không cần khờ dại, dù cho muội muội đối với hắn hữu tình, nhưng tên kia không phải là người tốt. Dù con có buông tha hắn, hắn cũng sẽ không bỏ qua cho con, chỉ sợ mẹ không biết đi! Hắn đã sớm ở chung quanh Bách Hoa cung bày ra người giám thị, chỉ đợi con hiện thân lập tức hạ sát thủ, con cam đoan bất kể là ai cầu tình hắn cũng sẽ không bỏ qua con!" Nói xong song chưởng hợp lại, quát: "Tướng tùy tâm sinh, cho ta mượn pháp tướng!" Hắc sát toát ra bao vây lấy cả người, lại một trận khung xương nổ vang, đợi khi hắc sát thu hồi, hắn đã khôi phục lại là Thủ Trần, ngang nhiên xoay người ra ngoài.
 
Bách Hoa tiên tử cuống quýt nắm hắn lại nói: "Con muốn làm gì? Chẳng lẽ ngay cả mẹ cũng không khuyên được con sao?"

 
Ai ngờ một trận gió trực tiếp đem bà bắn lui ra sau vài bước, Yến Truy Tinh bỗng nhiên quay đầu nói: "Súc sinh kia dám đùa giỡn cảm tinh của muội muội, con sẽ càng không khả năng buông tha hắn, lấy dĩ bỉ chi đạo hoàn chi bỉ thân, chờ con cũng đem nữ nhân của hắn đùa giỡn, để cho hắn nếm thử đây là mùi vị gì. Mau thân yên tâm, đau dài không bằng đau ngắn, chờ con giết hắn, thời gian lâu, muội muội sẽ thoát khỏi bóng ma ám ảnh."
 
"Chẳng lẽ con muốn muội muội của con hận con cả đời sao?" Bách Hoa tiên tử hô.
 
"Hận con cả đời so với cảnh yêu phải người không nên yêu, sống luôn luôn thương tâm như thế." Yến Truy Tinh tùy tay đánh ra một đạo pháp quyết, lúc này Bách Hoa tiên tử đứng ngay tại chỗ, đợi khi Yến Truy Tinh rời đi chừng một khắc thời gian mới hồi phục lại...
 
Bởi vì quan hệ giữa tứ đại gia tộc cùng Tất Trường Xuân sau khi bị hấp thụ ánh sáng, địa vị trong tu chân giới chợt đề cao không ít, theo lý thuyết Tất gia phải được vinh hạnh đứng đầu, nhưng trên thực tế hiện giờ Võ gia ngược lại càng nổi bật hơn. Cũng không kỳ quái, bởi vì Võ gia có một nữ nhi tên Võ Lập Tuyết, chính là nữ nhân của thiên hạ đệ nhất cao thủ chưởng hình sử đương nhiệm của Yêu Quỷ Vực, đây là do Dược Thiên Sầu chính miệng thừa nhận, thiên hạ có người nào không biết?
 
Hiện giờ cả tu chân giới đã sớm không còn phân biệt biên giới, lẫn nhau hòa thuận ở chung bù đắp cho nhau. Bởi vậy hiện giờ Võ gia Mạo Nhi đảo lại phi thường náo nhiệt, thiên hạ tu sĩ thường xuyên lui tới nơi này, Võ gia biến thành phòng đấu giá phồn hoa cùng náo nhiệt nhất cả tu chân giới, tài nguyên cuồn cuộn, có thể nói kiếm được đầy bồn đầy bát. Nhưng người khác đỏ mắt cũng vô dụng, không ai dám đánh chủ ý với Võ gia, ai kêu Võ gia có nữ nhân tên Võ Lập Tuyết, mà Võ Lập Tuyết lại là nữ nhân của Dược Thiên Sầu, thiên hạ có ai dám động Võ gia?
 
Sàn Sàn cư, là tửu lâu do Võ gia mở ra ở Mạo Nhi đảo, cũng là tửu lâu lớn nhất tốt nhất Mạo Nhi đảo hiện tại. Thủ Trần bỏ đi trang phục của Vạn Ma cung, gọi bàn rượu cùng thức ăn, một mình ngồi trên lầu gần cửa sổ chậm rãi uống, nhìn dòng người lui tới dưới ngã tư đường thật phồn hoa, trên mặt thật u tối.
 
Chuyện năm đó giống như chỉ mới phát sinh ngày hôm qua, năm đó hắn lần đầu tiên gặp Võ Lập Tuyết nơi này, bình sinh là nữ nhân đầu tiên có thể làm hắn động tâm. Loại cảm giác này nói không rõ ràng, hắn không biết vì sao nhìn thấy Võ Lập Tuyết thì tim đập thình thịch, trên thực tế nữ nhân xinh đẹp hơn so với Võ Lập Tuyết còn rất nhiều, nhưng hắn cũng không có loại cảm giác khi lần đầu tiên gặp Võ Lập Tuyết.
 
Chính hắn cũng không biết thích Võ Lập Tuyết ở điểm nào nhất, có lẽ vẻ thiên chân vô tà của nàng cùng nụ cười như trăng rằm, còn có vẻ hoạt bát đáng yêu của nàng, thậm chí lời nói ra có vẻ ngây ngô không dứt, tóm lại hết thảy hết thảy từ nàng đều có lực hấp dẫn kinh người đối với hắn.
 
Đáng tiếc chính là, Võ Lập Tuyết lại đi theo tên Dược Thiên Sầu luôn làm mình hận đến thấu xương. Bất quá đúng ra quan hệ giữa mình với hắn lẽ ra cũng tốt lắm, vẫn xưng huynh gọi đệ lẫn nhau, có lẽ có thể trở thành bằng hữu. Sau lại xảy ra một ít chuyện ngoài ý muốn, Võ Lập Tuyết bị con trai của chưởng môn Đại La Tông khinh bạc...
 
Theo như ý nghĩ mình nếu thích Võ Lập Tuyết nên động thân ra mặt, nhưng lúc đó chính mình quá nhiều băn khoăn, bởi vì khi đó Đại La Tông thật sự rất cường đại, mình là người có ý chí hoành đồ đại chí, làm sao có thể vì một nữ nhân mà đắc tội Đại La Tông phá hủy đại sự...Chuyện này mỗi khi nhớ đến vẫn làm cho mình có chút mơ hồ đau đớn, từng trong vô số đêm khuya mà chán nản, nếu ngay lúc đó chuyện đặt ở hiện tại, mình nhất định sẽ động thân mà ra làm anh hùng cứu mỹ nhân, cũng nhất định có thể giành được hảo cảm của Võ Lập Tuyết.
 
Nhưng chuyện đã xảy ra cũng không có chữ nếu...Lúc ấy thân là thiếu cung chủ Bách Hoa cung mình cũng có chuyện không dám làm, nhưng tên tiểu đệ tử Phù Tiên Đảo ngược lại dám làm, quả thực là bất cứ giá nào, trước mặt mọi người dám tuyên bố Võ Lập Tuyết là nữ nhân của hắn, cũng vì Võ Lập Tuyết vung tay, trực tiếp đánh cho con trai chưởng mồn Đại La Tông một trận, cũng bởi vậy cùng Đại La Tông kết xuống thâm cừu đại hận.
 
Nhưng sự trả giá cũng đã có hồi báo, Dược Thiên Sầu bởi vậy đã lấy được tim mỹ nhân, Võ Lập Tuyết ngay đương trường phát sinh hảo cảm đối với hắn, chính mình lúc ấy theo ánh mắt ngượng ngùng của Võ Lập Tuyết khi nhìn Dược Thiên Sầu cũng đã thấy ra. Ánh mắt thẹn thùng của nàng làm lòng mình như đao cắt, hận thời gian không thể quay lại cho sự tình diễn biến thêm một lần, mình nhất định sẽ thay vào vị trí của Dược Thiên Sầu động thân ra mặt. Chính mình đã bỏ lỡ thì là bỏ lỡ, thời gian không có khả năng quay lại, đau lòng thì như thế nào, chính mình lúc ấy cũng không hề làm sai cái gì, bởi vì mình là người có hoành đồ đại chí, cách làm của mình so với Dược Thiên Sầu bất kể nói thế nào đều càng lý trí hơn cả hắn...