Tinh Thần Châu

Chương 917: Vạn viên nội đan (1+2)

Dược đại ca? Dược Thiên Sầu đang cảm thấy kỳ lạ, không tự chủ được sờ sờ mặt mình. Hình như bản thân mình còn chưa suất khí tới mức người gặp người thích đi a!
 
"Tiện nhân không biết xấu hổ!" Long Tiểu Tửu ở một bên dị thường chẳng đáng hừ một tiếng.
 
"Long cô nương đang mắng ai vậy?" Trong mắt Vạn Linh hiện lên lệ mang cười dài hỏi. Long Tiểu Tửu hừ lạnh một tiếng không đáp lời, nếu chỉ tên nói họ, không thể nghi ngờ sẽ cho đối phương tìm được lý do bão nổi, dù sao mắng ai thì trong lòng người đó biết, có thể làm người tức giận là đã được.
 
Dược Thiên Sầu đã nghe qua chuyện của hai người, nhất là cố sự biến thái của Vạn Linh, lập tức từ trong vẻ tự kỷ chợt tỉnh ngộ lại, thì ra mình biến thành người cho hai nữ nhân phân cao thấp. Lúc này liền đối với hai người không chút khách khí nói: "Hai vị là tới dò thám tin tức, hôm nay thấy ta không chết, còn không mau quay về bầm bao?"
 
Bị hắn nói toạc ra ý đồ đến, thần tình hai nàng đều có vẻ xấu hồ, nhưng da mặt Vạn Linh vẫn dầy hơn một chút, ánh mắt xoay động nói: "Dược đại ca sao lại nói lời này, người khác không biết ngươi, lẽ nào ta còn không biết sao? Thương Vân Tín ở tại Cực Lạc Tiên Cảnh thế nào khả năng làm tổn thương được ngươi. Ta tới là muốn hỏi Dược đại ca một chút, đại hội bài danh của Tiên giới một trăm năm một lần gần mời dự họp, không biết Thiên Hạ thương hội của đại ca có tham gia hay không?"
 
Ai là đại ca của ngươi, tuổi tác của ngươi không biết lớn hơn ta bao nhiêu lần! Tuy rằng Dược Thiên Sầu oán thầm không ngớt, thế nhưng vẫn tin lời Vạn Linh nói, dù sao đối phương vẫn cho rằng mình là mật thám thân túi của Tiên Đế. Về phần đại hội bài danh trăm năm một lần, hắn ở tại Mê Huyễn Tiên Thành cũng ngây người thời gian dài như vậy, có thể nói đã nghe phong thanh đã lâu, quy tắc cũng đã sớm hiểu được rõ ràng.
 
Đại hội bài danh trên thực tế chính là khiêu chiến thi đấu, quy tắc rất đơn giản, từng môn phái đều có cơ hội khiêu chiến mười lần và mười lần bị khiêu chiến. Dưới tình hình chung, đều là môn phái bài danh phía sau đi khiêu chiến môn phái bài danh phía trước, mỗi lần khiêu chiến đều là năm trận ba thắng sẽ trở thành người thắng. Người thắng tự nhiên sẽ nhận lấy bài danh của người thua, mà người thất bại cũng có cơ hội đoạt lại bài danh, nhưng cơ hội đều là tương đồng, tất cả mọi người chỉ có mười lần cơ hội, nếu như mười lần cơ hội dùng xong, như vậy thứ tự các phái cũng đã cố định, muốn tranh đoạt lần nữa, chỉ phải đợi thêm trăm năm sau.
 
Cuối cùng một trăm môn phái được bài danh phía trước, cùng một trăm thương hội bài danh hàng đầu. Kỳ thực hiện tại thương hội và môn phái trải qua vô số năm diễn biến, hầu như đại khái đều biến thành gia tộc, đây cũng là chuyện không có biện pháp, mặc kệ là chặp chưởng môn phái nào đều có lòng riêng, muốn chiếu cố chính con cháU Minh cũng chỉ là chuyện đương nhiên mà thôi.
 
Năm tháng tu tiên vô cùng tận, dần dần kéo dài, con cháu càng ngày càng nhiều, một môn phái hoặc một thương hội biến thành gia tộc cũng không phải là quái sự. Về phần những huynh đệ hoặc thủ hạ năm xưa cùng dành chính quyền, chậm rãi đều sẽ bị bài xích, tuy rằng tàn khốc thế nhưng cũng rất hiện thực. Dù sao này sẽ có đệ tử khác họ gia nhấp, nhưng cũng đều là dùng để bán mạng, muốn nắm quyền thật rất khó.
 
Nói trắng ra là bài danh đại hội chính là bài danh hai trăm đại phái đứng hàng đầu. Nếu thắng được danh hào trong số này, phải tham gia tiếp thu khiêu chiến của bài danh đại hội đời tiếp theo, không có bất luận lý do gì cự tuyệt không tham gia. Quy củ là Tiên cung định ra, ai dám cự tuyệt?
 
Đương nhiên, các phái Tiên giới liều mạng liều sống tham gia bài danh đại hội đương nhiên là vì lợi ích. Phải hiểu các phái nuôi dưỡng nhiều đệ tử như vậy, tiêu hao linh thạch phi thường khổng lồ, bởi vì linh thạch ở tại Tiên giới ngoại trừ có thể sử dụng thay đồng tiền, cũng là tiêu hao phẩm khi đệ từ các phái cần tu luyện. Càng là môn phái người đông thế mạnh thì cần càng nhiều linh thạch đến chống đỡ.
 

Nhưng mà vô số năm qua, số lượng linh thạch dự trữ trong Tiên giới đã sớm tiêu hao không còn bao nhiêu, số lượng linh thạch dự trữ tại nhân gian bảy mươi hai giới đối với các phái mà nói thật không đủ để tắc hàm răng. Hôm nay nơi phát ra linh thạch lớn nhất Tiên giới chính là Minh Giới, cho nên các phái đều muốn chen chân vào Minh Giới phát tài, thế nhưng Tiên cung lại khống chế rất chặt thông đạo đi Minh Giới.
 
Tiên cung cũng không phải không cho mọi người tiến nhấp Minh Giới phát tài, muốn tiến nhấp cũng được, nhưng phải có lệnh bài thông hành do Tiên cung ban phát. Mà biện pháp thu được lệnh bài duy nhất đó là phải tham gia đại hội bài danh, mỗi cuộc đại hội đều sẽ ban phát ra năm trăm thông hành lệnh bài, hai trăm môn phái bài danh hàng đầu sẽ dựa theo bài danh cao thấp mà chia cắt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn
 
Một thông hành lệnh bài có thể mang theo một trăm người cùng tiến nhấp Minh Giới, có chút môn phái trường kỳ nằm trong hai trăm môn phái đứng đầu, bao nhiêu năm tích lũy xuống số lượng lệnh bài thông hành có thể mang theo nhân số quả thực dị thường khổng lồ. Người tiến nhấp Minh Giới càng nhiều, thì kiếm được linh thạch tự nhiên càng nhiều. Những đại phái có thể đưa ngàn vạn người tới Minh Giới, lợi nhuận thu được tự nhiên có thể nghĩ, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà các phái cướp giật bài danh.
 
Nhưng tiến nhấp vào Minh Giới cũng không phải thuận buồm xuôi gió, trong Minh Giới rất hỗn loạn, địa vực lại rộng lớn, Tiên giới thật không thể so sánh, quần hùng cắt cứ Minh Hoàng làm chủ, nói chung hệ số nguy hiểm rất cao. Lệnh bài thông hành trong tay các phái thường thường bởi vậy mà thất lạc, vì vậy cần phải tham gia bài danh đại hội để bổ sung. Trọng yếu nhất là, ở tại Minh Giới hành tẩu bình thường luôn đụng tới Hắc mình đại quân đang đi tuần tra chung quanh, nếu như không có thông hành lệnh bài che chở, bình thường sẽ bị Hắc mình đại quân cho rằng xông loạn vào Minh Giới mà tru sát.
 
Cũng có chút môn phái không cách nào làm được việc kéo dài mà không suy, bất đắc dĩ phải bán ra lệnh bài thông hành, thí dụ như Tứ Thông thương hội của Mục Thiên
 
Kiều nhờ vậy mà mua được một lệnh bài.
 
Đối với việc có muốn tham gia bài danh đại hội hay không, Dược Thiên Sầu cũng đã tự hỏi hồi lâu. Hắn dĩ nhiên muốn lệnh bài, nhưng bằng thực lực của Thiên Hạ thương hội muốn tiến nhấp vào hai trăm môn phái đầu tiên hầu như không có khả năng, tham gia cũng là vô ích.
 
Song song còn vài chuyện làm hắn nổi lên lòng nghi ngờ, các phái đệ tử chém giết trong Thần Khư Cảnh, các chưởng môn khiêu chiến tại Sinh Tử Cương, còn có bài danh đại hội, bao quát nghe đồn sau khi tiến nhấp Minh Giới sẽ gặp đủ loại nguy hiểm. Bốn sự kiện hắn đã ứải qua hai sự kiện, không có chỗ nào mà các phái đệ tử không phải đãm máu chém giết, hắn cứ cảm giác Tiên cung đã ôm ấp ý muốn cố ý tiêu hao thực lực của Tiên giới các phái.
 
Nhất là chuyện chưởng môn khiêu chiến tại Sinh Tử Cương, bên trong Mê Huyễn Tiên Thành đã cấm đánh đánh giết giết, vì sao lại riêng rẽ cho phép các chưởng môn chém giết lẫn nhau? Thử nghĩ nếu nhất phái tôn sư đã chết, như vậy môn phái nọ rất có khả năng sản sinh náo động, thậm chí bị tan rẫ hoặc bị thế lực khác nuốt chửng. Điểm này Dược Thiên Sầu lúc trải qua việc tại Sinh Tử Cương cũng đã liên tưởng đến trong lúc vô ý, hắn loáng thoáng phát giác ra vị đạo giống âm mưu.
 
Nhưng Tiên cung làm được quá tuyệt, một môn phái không có linh thạch thế nào khả năng duy trì, nhất là những đại phái dưỡng người quá nhiều, ở tại Tiên giới có cản tay, muốn đại lượng kiếm được linh thạch cũng chỉ có thể đi Minh Giới, thế nhưng đi Minh Giới tất nhiên phải thu được thông hành lệnh bài.
 
Ngay Dược Thiên Sầu cũng không có biện pháp, muốn đi Minh Giới thì phải có thông hành lệnh bài, bằng không dù có nghĩ biện pháp nhấp cư trái phép tới Minh Giới, cửa ải của Hắc mình đại quân cũng không qua được! Cho nên phải nghĩ biện pháp có được thông hành lệnh bài.
 

"Bài danh đại hội?" Dược Thiên Sầu nhìn Vạn Linh cười khổ nói: "Bằng thực lực Thiên Hạ thương hội hôm nay, ngươi nghĩ đi tham gia đại hội bài đanh có ý nghĩa sao, đi cũng không có biện pháp xâm nhấp vào trong hai trăm danh đứng đầu...
 
Vạn Linh cười khanh khách nói: "Thủ hạ của Dược đại ca không phải còn có hai vị cao thủ sao? Bạch Vân Sơn Chủ và Thanh Dực Bức Vương nếu ra tay, cũng không phải một chút cơ hội cũng không có."
 
Dược Thiên Sầu lắc đầu, hai vị cao thủ này hiện nay cũng không thề xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hiện nay Thiên Hạ thương hội còn phải nhờ vào hai người họ đi hù dọa người. Nhất là Vi Xuân Thu, còn phải trông cậy vào hắn dốc túi truyền thụ Vạn Yêu Tâm Kinh cho Bạch Tố Trinh, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, về phần thông hành lệnh bài, cũng không nhất định phải tham gia đại hội bài danh mới thu được, đi trộm chém đánh giết hoặc cướp cũng là biện pháp không tệ, đương nhiên, nếu như có người nguyện ý bán ra lại càng rất tốt, nhưng nếu giá cao quá tự nhiên cũng không được.
 
"Việc này đến lúc đó rồi hãy nói! Ta còn có chút việc, sẽ không phụng bồi hai vị nữa." Dược Thiên Sầu hướng hai nàng chắp tay, lắc mình đi vào trong Thiên Hạ thương hội. Mà Vạn Linh và Long Tiểu Tửu liếc mắt nhìn nhau khinh bỉ, dùng vẻ khiêu khích hừ một tiếng, xoay người tán đi.
 
Trong lầu một Thiên Hạ thương hội, Dược Thiên Sầu đang di chuyển chung quanh các tủ kính, phát hiện không còn bao nhiêu tiên thào, sinh ý cũng rất lạnh lẽo. Chư quốc lĩnh chủ đại khái đều quay về phòng mình tu luyện, chỉ có ít người vẫn thủ vững cương vị, ra vẻ đang thay phiên làm việc.
 
Mùn thấy Dược Thiên Sầu đi tới, có người nhịn không được nói: "Chưởng môn, lấy ra chút hàng hóa để bán đi! Còn tiếp tục như vậy, sẽ không còn ai tới cửa nữa."
 
"Các ngươi cứ bán của các ngươi, bọn họ muốn mua thì mua, nói chung chậm rãi bán là được." Dược Thiên Sầu ném lại một câu làm mọi người không biết nói gì, nói xong liền đi lên lầu.
 
Lúc này bên trong Mê Huyễn Tiên Thành, lời đồn Dược Thiên Sầu bị Thương Vân Tín giết chết rát nhanh liền bị quét sạch. Ngược lại đều là lời đồn không sao tin tưởng Thương Vân Tín lại không thể giết chết được Dược Thiên Sầu. Việc này làm cho tất cà mọi người có chút không thể tin được...
 
Trờ lại lầu hai mươi hai, Dược Thiên Sầu cấp tốc lấy ra ngọc điệp rót thần thức vào, lập tức đi tới cửa phòng của mình. Vi Xuân Thu đang khoanh chân ngồi canh giữ tại cửa, Dược Thiên Sầu ngồi xổm ngay trước mặt hắn, đưa ngọc điệp nói: "Vi bức vương, phiền phức ngươi một chuyện, bằng vào quan hệ giữa ngươi và Đại mình Luân có thể thỉnh Đại mình Luân đi dùm một chuyến đến Cực Lạc Tiên Cảnh gặp Ô Hùng, giúp ta đưa ngọc điệp này cho Lộ Nghiên Thanh, sau đó đem nàng trở về không?"
 
Vi Xuân Thu chậm rãi mở mắt, cười lạnh nói: "Ngươi xem Đại mình Luân là ai, không có chuyện gì lại giúp ngươi chạy chân? Đồ vật cứ để lại, nếu hắn có đi Cực Lạc Tiên Cảnh, ta sẽ nhò hắn tiện đường giúp ngươi." Nói xong thu hồi ngọc điệp.
 
Dược Thiên Sầu tạ ơn, liếc qua khe cửa nói: "Ta không quấy rối ngươi nữa." Đang muốn rời đi, lại nghe Vi Xuân Thu nói: "Trước tiên khoan đi, ngươi phải làm chuyện này trước."
 
Dược Thiên Sầu ngạc nhiên nói: "Chuyện gì?"
 
"Vốn ta đang lo lắng việc này ngươi có biện pháp giải quyết hay không, nhưng nhìn ngươi có khả năng thoát thân từ trong tay Thương Vân Tín, làm cho ta có thêm vài phần lòng tin đối với ngươi." Vi Xuân Thu liếc mắt nhìn hắn, đạm nhiên nói: "Ngươi không phải nói muốn ta chỉ quản việc truyền thụ công pháp cho nàng, có phiền phức gì do ngươi đi giải quyết sao?"
 
Lời này chính xác hắn có nói qua, Dược Thiên Sầu hồ nghi nói: "Cần ta giải quyết