Tinh Thần Châu

Chương 325: Thử Đan

"Không có" Trần Phong vỗ ngực cam đoan nói: "Chỉ cần Linh Thảo có thề bào chứng, tuyệt đối có thể làm được."
 
Quan Vũ nhíu mày chen miệng nói: "Nếu Phá cấm Đan có hiệu quả thần kỳ như thế, đương nhiên là một chuyện tốt, nhưng mấu chốt chính là chuyện tình đột phá tu vi cổ bình có chút phiền phức. Linh Đan đột phá Kết Đan Kỳ chúng ta cũng có, còn như đột phá Nguyên Anh Kỳ thì có Thất Tinh Huyết Lan là đủ rồi. Nhưng Độ Kiếp Kỳ thì sao đây? Những thành viên đầu tiên của Anh Hùng, hiện giờ đã có không ít người đạt tới cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ, bọn hắn chính là lực lượng chủ chốt của chúng ta, cho nên nhất định phải đề thăng tu vi của bọn hắ. Nếu không, các thành viên khác đuổi tới, nhiều ít sẽ có ảnh hưởng đến uy tín của bọn hắn trong quân. Huống chi, những người này sớm hay muộn cũng cần đột phá lên Độ Kiếp kỳ."
 
"Lão Quan ah! Linh Đan đột phá cảnh giới tu luyện cổ bình thật ra là cũng có, lão đại sớm đã đưa cho ta, những vị linh thảo khác cũng đều đầy đủ, nhưng lại thiếu mất một vị thuốc chủ yếu tên là Thất Thải Linh Chi. Nếu như có bảo bối này thì, ngày sau con đường tu luyện từ Luyện Khí kỳ đến Độ Kiếp kỳ, tất cả đều sẽ có hữu hiệu." Trần Phong nói xong cười hì hì nhìn Dược Thiên Sầu: "Lão đại thần thông quảng đại, ta không tin không có việc gì mà lão đại không làm được. Nói vậy cái nhánh Thất Thải Linh Chi, hẳn là lão đại cũng có biện pháp giải quyết đi."
 
Lời này rất có mùi vị đả kích uy túi của lão đại, Dược Thiên Sầu lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, chẳng thèm quan tâm, hỏi Quan Vũ: "Vân Trường, hiện giờ bên trong Lục Đoàn còn có bao nhiêu thành viên cán cốt? Và có bao nhiêu người tu vi đạt tới cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ?"
 
Quan Vũ ngẫm nghĩ nói: "Trừ chết trận ra, những thành viên cán cốt còn chưa tới hai trăm. Bất quá phần lớn đều là Nguyên Anh hậu kỳ, tổng cộng có gần trăm người đi!"
 
"Hảo, theo ý ngươi nói, trước hết sẽ giải quyết vấn đề của những thành viên cán cốt. Bất quá những người này không cần ăn Chân Phá cấm Đan, nói không chừng tương lai còn có cơ hội bồi dưỡng bọn hắn lên tới cảnh giới Hóa Thần Kỳ." Dược Thiên Sầu trầm ngâm nói.
 
Quan Vũ gật đầu, bỗng nhiên hơi ngần ra: "Lão đại, ý của ngươi là muốn nói, Chân Phá Cấm Đan sẽ dành cho thành viên của Hắc Xã Hội ư? Không phải ngươi nói Phá Cấm Đan không có tác dụng phụ sao? Như thế nào phải cho bọn hắn ăn Chân Phá cấm Đan?
 
"Có một số chuyện bây giờ còn không rõ ràng lắm, chẳng biết phương thuốc kia ghi có đúng không nữa. Còn phải chờ thực nghiệm mới dám khẳng định!" Dược Thiên Sầu ngoảnh mặt lại nói: "Trần Phong, linh đan đột phá cảnh giới Độ Kiếp kỳ của gần một trăm người kia, liền giao cho ngươi luyện chế, những chuyện khác hãy tạm thời dừng lại."
 
"Chuyện này.../Trần Phong cười khổ vươn tay ra nói: "Lão đại, vậy ngươi dù sao cũng phải đưa cho ta Thất Thải Linh Chi ah!"
 
Dược Thiên Sầu chẳng thèm quản tới hắn, ngược lại còn nhìn Khúc Bình Nhi gật đầu. Khúc Bình Nhi hung hăng trợn mắt liếc Trần Phong một cái, liền đi ra ngoài, ai biểu ngươi dám làm khó nam nhân của ta. Hai vợ chồng nhà này bí bí hiểm hiểm, làm cho Quan Vũ cùng Trần Phong có chút không hiểu ra sao cả.

 
Khoảng chừng lát sau, Khúc Bình Nhi đã quay trở lại, đem một vật nọ quẳng lên trên bàn, hướng Trần Phong tức giận nói: "Đây có phải là Thất Thải Linh Chi mà ngươi cần không?"
 
Một gốc cỏ linh chi bảy màu to bằng hai bàn tay lung lay ở trên mặt bàn, Trần Phong có chút không dám tin, xoa xoa hai mắt, đi tới cầm gốc linh chi lên cần thận xem xét. Sau khi xác nhận là hàng thật giá thật, hắn mới nhìn Quan Vũ, thần tình có chút run rẩy nói: "Lão Quan, đây đúng là Thất Thải Linh Chi rồi."
 
Bản thân hắn không dám nghĩ tới, linh thảo trân quý như thế này, khi muốn là có, thật sự làm cho Trần Phong không nói được câu nào.
 
Trước đó, Quan Vũ mặc dù có chút không hiểu ra sao cả, nhưng sau khi chứng kiến tất cả mọi chuyện, hắn cũng biết đây chẳng phải là vấn đề gì lớn lao. Dược Thiên Sầu cấp cho hắn kinh ngạc đã thành thói quen. Xem thử đi, toàn bộ linh thảo trân quý ở trong Ô Thác Châu, đều là do một mình Dược Thiên Sầu kiếm về, phỏng chừng so sánh với những đại môn phái trong Tu Chân giới còn muốn phong phú hơn, quả thực là khiến cho người khác phải giận sôi gan. Chẳng hiểu người này suốt ngày ở bên ngoài đang làm chuyện gì, chỉ biết vơ vét hết những thứ tốt mang về. Quan Vũ tự nhận, nếu để cho mình đi làm, thì cũng chẳng có cái bản lĩnh đó. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn
 
Bội phục sát đất!
 
Tuy ngoài miệng Quan Vũ không nói, nhưng ở trong lòng lại thường xuyên cảm thán như vậy. Linh thảo hiếm thế, đơn thuốc ngàn kim khó mua, linh thạch dùng mãi không hết, pháp quyết tu hành nhiều như hải lượng. Tất cả những thứ này đều là do một mình Dược Thiên Sầu đi ra ngoài mang về. Ban đầu Quan Vũ còn cho đó là vận khí, nhưng mấy năm nay sống chung, cái suy nghĩ của hắn đã hoàn toàn thay đổi, đừng nhìn con người này tính tình lưu manh hồ nháo hơn bọn cướp phỉ. Kỳ thực mưu tính vô cùng sâu xa, trời sinh đã có khí phách thượng vị, nếu không cũng đã không thể gánh vác nổi một phần sản nghiệp to lớn như ngày hôm nay.
 
"Không cần phải hoài nghi, đây chính là Thất Thải Linh Chi hàng thật giá thật." Dược Thiên Sầu hậm hực nói: "Linh thảo ngươi có không ít rồi, nhất định phải lo cho tốt công tác hậu cần đi."
 
"Hắc hắc!" Trần Phong xấu hổ cười nói: "Ta sớm đã biết lão đại thần thông vô biên, quả nhiên bây giờ đã được nghiệm chứng."
 
"Ít nói nhảm!" Dược Thiên Sầu trợn mắt, khoát tay nhìn sang Quan Vũ nói: "Vân Trường, ngươi tìm mấy thành viên vừa tới Trúc Cơ sơ kỳ, Kết Đan sơ kỳ và Nguyên Anh sơ kỳ đến đây. Ta phải thử một chút xem công hiệu của Phá cấm Đan có giống như ứên đơn thuốc ghi lại hay không?"
 

"Chuyện này..." Quan Vũ chần chừ nhìn đống linh đan trên bàn.
 
Dược Thiên Sầu thấy hắn băn khoan, biết hắn muốn bào vệ thuộc hạ, nên cười nói: "Yên tâm, viên màu đỏ cùng màu trắng ta sẽ không cho bọn hắn dùng, chỉ cho bọn hắn dùng viên màu tím Chân Phá cấm Đan thôi. Trừ bỏ thí nghiệm công hiệu của linh đan, ta còn muốn biết xem tỉ lệ Linh Thạch sẽ tiêu hao bao nhiêu nữa mà."
 
Quan Vũ cau mày nói: "Lão đại, không phải ngươi nói Chân Phá cấm Đan có tác dụng phụ, sẽ gây trở ngại đến quá trình tu luyện của bọn hắn sao? Như thế nào không cho bọn hắn trực tiếp dùng Phá cấm Đan chứ?"
 
Trần Phong cùng Khúc Bình Nhi cũng khó hiểu nhìn Dược Thiên Sầu.
 
Dược Thiên Sầu cười nói: "Chuyện này nói ra thì còn quá sớm, chờ thí nghiệm ra kết quả xong, ta sẽ nói cho ngươi biết nguyên nhân mấu chốt. Không cần nhiều lời nữa, ta không có nhiều thời gian đâu, mau đi nhanh đi!"
 
Quan Vũ bất đắc dĩ gật đầu, xoay người rời đi. Chờ hắn đi rồi, Dược Thiên Sầu mới lấy linh thảo ở trên bàn, tiếp tục ném vào lô màu tím luyện chế Chân Phá cấm Đan. Sau đó đem tất cả linh thảo, cùng linh đan màu đỏ và màu trắng ở trên bàn thu vào, chỉ còn giữ lại mấy chục viên màu tím Chân Phá cấm Đan.
 
Đợi thêm một lúc sau, Quan Vũ dẫn theo ba người tiến vào, tu vi thuộc ba cấp độ đúng như lời Dược Thiên Sầu căn dặn. Đối với chuyện này, Dược Thiên Sầu có chút dở khóc dở cười, tên Quan Vũ này đúng là đang bảo vệ thuộc hạ. Bản thân mình đã nói rõ ràng là cần khoảng vài người, thế nhưng hắn chỉ đưa tới một người đại diện cho mỗi tầng tu vi. Như thế, chẳng phải là muốn làm khó lão tử hay sao?
 
"Thủ lĩnh!" Sau khi ba người nhìn thấy Dược Thiên Sầu, thì đều làm ra một cái nghi thức chào hỏi theo tiêu chuẩn quân đội. Thần tinh trên mặt ba người tương đối kích động, có thể được thủ lĩnh triệu tập riêng, ở trong quân ngũ mà nói, thì quả thực đây chính là một cái vinh dự vô cùng to lớn. Hơn nữa, còn gặp thủ lĩnh ở bên trong Phiểu Miêu Cung ah! Đây cũng không phải địa phương có thể ra vào! Khi trở về phải hướng các đội viên khoe khoang một phen mới được. Trải qua quá trình tẩy não trường kỳ, biểu hiện của ba người có thể nói là làm cho Dược Thiên Sầu phi thường hài lòng.
 
"Thả lỏng đi, không cần phải khẩn trương như thế." Dược Thiên Sầu phất tay mỉm cười hòa ái. Rất có phong phạm của người làm lãnh đạo.
 
Theo sau ba người hướng Trần Phong cùng Khúc Bình Nhi hành lễ. Đối với ba người bọn hắn mà nói, thì ngày hôm nay cũng chính là một ngày vô cùng may mắn.
 
"Khụ khụ!" Dược Thiên Sầu hắng giọng, chỉ vào đống linh đan nằm ở trên bàn, ngữ khí trịnh trọng: "Ba người các ngươi có thấy không? Đây là một số linh đan mới chuyện chế ra, sau khi dùng xong, vô luận hấp thu bao nhiêu linh khí, đều sẽ rất nhanh chuyển hóa thành chân nguyên, để đề thăng tu vi cá nhân của người dùng. Loại linh đan này, chẳng bao lâu sau sẽ được chuyển tới tay từng thành viên ở trong quân ngũ. Nhưng hôm nay ta đặc biệt muốn cho ba người ở ba tầng tu vi bất đồng dùng trước. Kết quả, giáo quan của các ngươi chọn trúng các ngươi. Nhiệm vụ thử đan lần này giao cho ba người các ngươi là vì muốn cho ra kết quả, sau khi dùng linh đan ở mỗi tầng tu vi sẽ tiêu hao bao nhiêu linh thạch, để tiện bề ngày sau phân phát ứng dụng số lượng lớn trong quân đội. Nói cho ta biết! Các ngươi có lòng tin hoàn thành hay không?"
 
"Có!" Ba người hung hăng trả lời.