Tinh Thần Châu

Chương 234: Tinh Diễm

Dược Thiên Sầu há miệng, lộ ra hình dạng khó có thể tin, vốn vách đá đã bị liệt hỏa thiêu đốt nhiều năm cũng không thấy có bao nhiêu biến hóa, chính mình chỉ tùy ý bắn ra một ngọn lửa nhỏ lại có thể không chút tiếng động xuyên một lỗ thủng trên vách đá, thật là quá lợi hại đi nha!
 
Phóng xuất thần thức hướng tới lỗ thủng điều tra, đã sâu hơn một thước. Dược Thiên Sầu hít sâu một hơi, bất quá mình chỉ là tùy ý bắn ra mà thôi, không ngờ còn có uy lực như vậy, vậy...Nhìn áo khoác bằng hỏa diễm bao phủ trên người mình giống như bộ khôi giáp, giờ lên một nắm tay đang thiêu đốt liệt hỏa, hưóng vách đá đánh tới một quyền, "hô" chân nguyên mang theo một đoàn hỏa cầu cấp tốc bắn ra, "phanh" một tiếng, trên vách đá tùy ý xuất hiện một lỗ thủng lớn.
 
"Phốc phốc phốc..." Hỏa diễm trải qua nguyên khí áp súc giống như cuồng phong mưa rào từ mười ngón tay hắn bắn nhanh ra ngoài, bên trên vách đá trong hang nhất thời hiện lên những lỗ thủng cháy đen khắp nơi.
 
Lợi hại! Dược Thiên Sầu thỏa mãn nở nụ cười, đó là một thủ đoạn công kích không tệ. Bất quá ra vẻ hỏa nguyên tố chứa đựng trong cơ thể lại có vẻ ít đi một chút.
 
Động tĩnh bên trong làm kinh động người thủ vệ bên ngoài, hai gã thủ hạ cầm kiếm nhảy vào, nhìn thấy hình dạng hỏa diễm bao bọc quanh thân Dược Thiên Sầu, vẻ mặt khiếp sợ dừng một hồi lâu, mới cùng hành lễ nói: "Thủ lĩnh!"
 
"Ở đây không có việc gì, các ngươi đi ra ngoài. Được rồi, đổ nước vào phòng này cho ta." Dược Thiên Sầu đứng trong hỏa diễm cười nói.
 
"Dạ!" Hai người khom người lui ra. Không bao lâu, trên vách đá hé ra một khe rãnh, "rầm lạp" một dòng nước chảy vào, lập tức đổ đầy nước trong một cái ao bên cạnh góc tường.
 
Dược Thiên Sầu thu đi hỏa diễm trên người, nhiếp đến phi kiếm, còn có Huyền Kim Sa, một tay cầm phi kiếm một tay cầm Huyền Kim Sa số lượng vừa phải, nguyên khí phóng ra ngoài đem hai vật bức ra khỏi bàn tay bay lơ lửng trên bầu tròi, đột nhiên từ trong lòng bàn tay bức ra hai luồng hỏa diễm yêu dị đỏ rực, đem phi kiếm và Huyền Kim Sa bao phủ lại.
 
Chỉ thấy hai loại vật thể nhanh chóng hóa thành hai luồng dịch thể hắc sắc và kim sắc, hai luồng hỏa diễm lập tức họp lại thành một, hai luồng dịch thể cũng dung họp tới cùng nhau. Dược Thiên Sầu nâng hỏa diễm, hỏa diễm trong bàn tay bao bọc dịch thể xoay tròn thật nhanh, đem dịch thể của phi kiếm và dịch thể Huyền Kim Sa hoàn toàn trộn lẫn một chỗ. Hỏa thế trong bàn tay bốc lên, biến thành long quyển phong kéo dài, dịch thể kim chúc cũng dần dần được kéo dài, một thanh trường kiếm xoay tròn trong hỏa thế đã hình thành hình thức ban đầu.
 
Bỗng nhiên hình dạng của liệt hỏa biến đổi, trong nháy mắt biến thành một thanh trường kiếm hình ngọn lửa, lại từ ngoài vào trong dần dần thu nhỏ lại thể tích, mà dịch thể bao vây bên trong lúc này cũng bị áp chế thành phi kiếm. Dược Thiên Sầu ngưng thần nhìn thanh kiếm một lúc, hơi gật đầu, chỉ thấy áo khoác hỏa hình trường kiếm cấp tốc lui ra khỏi thanh kiếm, sau đó từ mũi kiếm thu liễm tiến vào lòng bàn tay.
 
Dược Thiên Sầu hướng thanh kiếm đánh ra vài đạo pháp quyết, đây là pháp quyết luyện chế phi kiếm cần dùng, bằng không kiếm cho dù tốt cũng không thành được phi kiếm ngự dụng. Lập tức phất tay ném đi, trường kiếm lăng không bay lên, thẳng tắp xuyên vào trong ao nước đầy ắp.
 
"Xuy.., xuy..." Một tiếng vang lên, trường kiếm ngâm qua nước liền thối lui nhiệt lượng định hình, đã trực tiếp cắm ngay dưới đáy ao.
 

Dược Thiên Sầu thò tay nắm thanh kiếm nhổ lên, búng ngón tay vào thân kiếm "ông.., trường kiếm phát sinh tiếng long ngâm thanh thúy, thân kiếm bao phủ một lớp tạp chất màu đen đều bị búng roi xuống, lộ ra một thanh kiếm sáng loáng chói mắt, cà thân kiếm lộ ra màu ám kim sắc. Dược Thiên Sầu lại búng vào thân kiếm hai lần, nghiêng tai lắng nghe thanh âm ong ong phát ra, thỏa mãn gật đầu, sau đó tiện tay hướng vách đá ném qua, một tiếng vang nhỏ, trường kiếm đâm vào vách đá lại bay ra, giống như cắt đậu hũ không hề cố sức chút nào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn
 
"Kiếm tốt!" Dược Thiên Sầu nhẹ nhàng vuốt ve thân kiếm, bản thân cũng nhịn không được tán thán một tiếng. Luyện khí xem trọng chính là chất liệu cùng phối họp cân xứng, luyện đan làm sao lại không phải như vậy. Thứ nhì mới là tài nghệ luyện khí cao siêu, chính mình chưa nói tới tài nghệ luyện khí cao siêu gì, nhưng bằng năng lực khống hỏa, nói vậy ở chỗ phối họp chất liệu xem như có thể đi! Thần thức tập trung phi kiếm trong tay, gào thét vận chuyển phi hành lưu loát trong hang vài vòng, cuối cùng "đoạt" một tiếng, thân kiếm ghim vào trong vách đá.
 
Hăng hái vẫn còn, nắm lấy phi kiếm và Huyền Kim Sa trên mặt đất, bắt đầu luyện chế từng thanh từng thanh, đợi khi toàn bộ một tràm thanh phi kiếm đã khảm vào Huyền Kim Sa lại luyện chế thêm một lần, phát hiện số lượng Huyền Kim Sa vẫn còn có thể đủ luyện chế thêm một trăm thanh phi kiếm. Ngày trước ở trong hội đấu giá đã biết, hai mươi cân Huyền Kim Sa vốn có thể luyện chế hai trăm thanh phi kiếm. Suy nghĩ một chút, nghĩ hiện tại có đem dùng hết cũng vô dụng, chỉ sợ dù tới Kết Đan trung kỳ cũng không cách nào hoàn toàn phát huy ra uy lực của hai trăm thanh phi kiếm, có thể đem uy lực của một trăm thanh phi kiếm đề cao cũng đã rất không tệ rồi.
 
Huống chi nếu Trần Phong biết mình độc chiếm Huyền Kim Sa như vậy nhất định sẽ lải nhải không để yên, thôi chừa một chút cho hắn vậy! Vung tay lên, một trăm thanh phi kiếm ghim trên vách đá cùng Huyền Kim Sa thu lại toàn bộ, sau đó đứng lên. Đột nhiên cà người chán động, Dược Thiên Sầu nhắm mắt thoải mái phát ra một tiếng rên rỉ, tu vi cứ như vậy đã đột phá tới Kết Đan trung kỳ, quả thực quá sung sướng!
 
Thần thanh khí sảng đi ra khỏi hang, hai gã thủ hạ bên ngoài động cùng kêu lên hành lễ: "Thủ lĩnh!"
 
"Trần tổng của các ngươi đâu?" Dược Thiên Sầu chắp tay sau lưng hỏi.
 
Một người trả lời: "Trần tổng bên trong đan phòng."
 
Dược Thiên Sầu gật đầu nói: "Các ngươi cứ đi làm công việc của mình đi! Không cần thủ cho ta." Nói xong lững thững đi.
 
Lúc đi ngang qua cửa động khác, bỗng nhiên nghe được bên trong có người khe khẽ nói nhỏ: "Kỳ quái, ngươi có phát hiện hay không, ôn độ của địa hỏa hai ngày nay rất không ổn định, hình như thấp một chút."
 
Có người trả lời: "Đúng vậy! Ta cũng cảm thấy kỳ quái, một lò đan đang luyện tới thời điểm mấu chốt, bỗng nhiên thiếu ôn độ, kết quà không công phế đi một lò đan dược. Bất quá hiện tại ôn độ hình như đang dần dần khôi phục rồi."
 
Dược Thiên Sầu ở bên ngoài nghe một lúc, thầm nghĩ, chẳng lẽ bị Hỏa bí quyết của ta làm ảnh hưởng? Mặc kệ có đúng hay không, xem ra sau này không thể hấp thu hỏa nguyên tố trong địa bàn của mình, muốn hấp thu cũng đi ra ngoài mà lấy.
 
Bên trong đan phòng, Trần Phong đang ngồi xổm bên đống linh thảo lật tới lật lui cái gì đó, đột nhiên một thanh phi kiếm thẳng tắp cắm ngay trước mặt hắn, làm hắn hoảng sợ, Dược Thiên Sầu ở một bên hắc hắc cười nói: "Nhìn xem thanh phi kiếm ta mới luyện thế nào?"
 

Trần Phong thần tình có chút không hài lòng tùy ý nhố lên thanh kiếm trên mặt đất, không phải hắn khinh thường lão đại, tay nghề luyện đan của Dược Thiên Sầu tốt hon hắn, nhưng ở việc luyện khí lại không được thâm sâu như hắn. Trần Phong vốn định uyển chuyển đả kích lão đại một chút, ai biết sau khi nhìn thoáng qua liền giật mình, hai tay ôm thanh kiếm đặt ở trước mặt quan sát, trong miệng lẳm bẳm: "Thân kiếm một khối, mũi kiếm sắc bén, ánh sáng lộ ra ám kim sắc...
 
"Lão đại, thanh phi kiếm này đã đạt được đẳng cấp thượng phẳm pháp khí, thật đúng do ngươi luyện chế đi ra?" Trần Phong quay đầu, biểu thị hoài nghi.
 
Dược Thiên Sầu cười hắc hắc, triệu hồi phi kiếm, lại tiện tay ném chiếc túi nhỏ cho hắn, nói: "Đưa cho ngươi."
 
Trần Phong tiếp lấy mở ra vừa nhìn, tấm tắc lắc đầu nói: "Ta nói nha, nguyên lai khảm vào Huyền Kim Sa, đáng tiếc, vật như vậy đưa cho ngươi thật sự là lãng phí."
 
"Ít nói nhảm, chờ khi ngươi luyện ra được thứ gì tốt hơn thanh kiếm này rồi hãy nói." Dược Thiên Sầu mặc kệ hắn, quay đầu lại đi trở về.
 
Một đạo lưu quang từ trong thâm cốc rất nhanh bắn ra, Dược Thiên Sầu bay lên đỉnh Phiêu Miểu Phong, tu vi đề cao thêm một tầng, hon nữa phi kiếm thoát thai hoán cốt, tốc độ ngự kiếm phi hành quà nhiên nhanh hơn không ít.
 
Lúc này sắc tròi bên ngoài vừa đúng thời gian sao mai, Dược Thiên Sầu quan sát chung quanh, nhất thời sửng sốt, chỉ thấy Bạch Tố Trinh đang đứng trên vách núi nhìn mình, cười cười đi đến hỏi: "Sao tỷ lại ở chỗ này?"
 
Bạch Tố Trinh đạm nhiên cười, quay đầu lại nhìn lên bầu tròi đầy sao đang dần dần biến mất trên không trung, ôn nhu nói: "Ngươi ở bên dưới ngẩn ngơ hơn một tháng, trước đó thấy ngươi hàng đêm ở đây nhìn lên tinh đấu, ta nghĩ nhất định có liên quan đến những ngôi sao, vì vậy cũng đến xem." Nàng tự nhiên không tiện nói chuyện thấy hắn toàn thân trần truồng, chỉ nói đến liên tưởng của mình nên đến đây nhìn xem.
 
Dược Thiên Sầu nhẹ bước tới vài bước, đứng sóng vai cùng nàng, cười nói: "Tỷ tỷ quả nhiên thông mình. Không sai, ta là từ trong tinh không biến ảo mà ngộ ra một chút, một bộ pháp quyết không tệ."
 
"Pháp quyết gì?" Bạch Tố Trinh quay đầu lại nhìn hắn kinh ngạc nói. Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn nàng, nhẹ nhàng bước ra xa vài bước, đột nhiên một đoàn liệt hỏa từ quanh thân hắn mãnh liệt bốc cháy lên, chiếu sáng toàn bộ vách núi. Hắn ở trong đoàn hỏa diễm bao vây tiện tay lấy ra một thanh phi kiếm bình thường, phi kiếm bị liệt hỏa bao vây, trong nháy mắt biến thành một đoàn dịch thể roi trên mặt đất chảy tứ tán. Hỏa diễm yêu dị thu liễm vào trong cơ thể, Dược Thiên Sầu không cho là đúng nhún nhún vai, phảng phất như muốn nói cho nàng là loại pháp quyết này.
 
"Hỏa diễm thật là lợi hại, ta có thể cảm giác được lực phá hoại của nó, chỉ sợ bằng vào tu vi của ta cũng sẽ bị nó làm bỏng. Đệ đệ quả nhiên kỳ tài, từ trong biến ảo của tinh không lại có thể ngộ ra Hỏa bí quyết lọi hại như vậy." Hai mắt Bạch Tố Trinh lộ ra ý thưởng thứe không thể nhịn được, từ cổ chí kim có thể tự nghĩ ra pháp quyết tu luyện, người nào không phải là thiên chi kiêu từ? Nàng vì hắn mà cảm thấy kiêu ngạo.
 
Dược Thiên Sầu thản nhiên tiếp nhận lời ca ngợi của nàng, có thể để cho một nữ nhân tru tú như vậy thật tình tán thưởng, cũng là một chuyện vui sướng. Hắn đi trở về bên người nàng, nhìn nàng cười nói: "Tỷ, bộ pháp quyết này do ta tự nghĩ ra, còn chưa có tên, xin mời tỷ tỷ đặt cho nó một cái tên đi!"
 
"Nhượng ta đặt tên sao?" Trong giọng nói Bạch Tố Trinh toát ra một tia vui mừng. Hiểu ra mình có thể đặt tên cho một bộ pháp quyết mới sáng tạo, rất có khà năng sẽ cùng người sáng tạo pháp quyết danh lưu thiên cổ, nhất là pháp quyết lợi hại.
 
Dược Thiên Sầu khó có được cơ hội nhìn thấy nàng toát ra dáng dấp tiểu nữ nhi như vậy, ngơ ngác gật đầu. Bạch Tố Trinh cúi đầu trầm ngâm một phen, lại ngẳng đầu nhìn lên bầu tròi đang dần sáng, ánh mẳt dừng lại nơi sao mai chói mẳt một lúc, quay đầu lại thản nhiên cười nỗi: "Tinh Diễm! Tinh của tinh thần, diễm của hỏa diễm, ngươi xem gọi là Tinh Diễm thế nào?"
 
Ánh mắt Dược Thiên Sầu cũng roi lên trên ngôi sao mai, gật đầu nói: "Tinh Diễm, tốt, bộ Hỏa bí quyết gọi là Tinh Diễm, người đặt tên là Bạch Tố Trinh."