Tinh Thần Châu

Chương 1205: Chiến Tam Dạ(2)

Yến Truy Tinh đang dùng Lam Hải Tinh Hoa để tẩy kinh phạt tủy, cho nên vẫn còn chìm trong trạng thái hôn mê bất tỉnh. Lúc này, bất tri giác bị Lam Hải Tinh Hoa dẫn dụ ra khỏi mặt biển, bản thân hắn lại không hề ý thức được chuyện gì.Tam Dạ vừa mạo hiểm thăm dò tu vi nông sâu của Dược Thiên Sầu, hiện giờ đang trong lúc nguy cấp, thế nhưng lại chẳng thèm quan tâm đến Khai Thiên Tích Địa Tiễn. Vì muốn cứu Yến Truy Tinh, mà bổ thẳng một chưởng về phía Thổ Phách Huyền Binh đang công kích Yến Truy Tinh.
 
Nhưng Thổ Phách Huyền Binh lại hoàn toàn không hề biết nguy hiểm là cái thứ gì. Sau khi nhận được chỉ thị của Dược Thiên Sầu, đồng dạng cũng chẳng thèm quan tâm đến một chưởng của Tam Dạ Ma Quân đang đánh úp về phía này. Mà liều mạng, dù phải tan xương nát thịt, cũng muốn cướp đi tánh mạng của Yến Truy Tinh. Kết quả "oanh" một tiếng nổ lớn vang lên, Thổ Phách Huyền Binh bị một chưởng của Tam Dạ Ma Quân đánh nát, viên ngọc châu màu hoàng thổ liền rơi xuống biển sâu. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Vạn chuôi thần kiếm đang công kích tới, Tam Dạ Ma Quân nhất chưởng đánh chết Thổ Phách Huyền Binh xong, liền xoay người huy chưởng chém thẳng xuống dưới mặt biển. Nhất thời nhấc lên từng cơn sóng lớn như bài sơn đảo hải, ngăn cản vạn chuôi thần kiếm. Dược Thiên Sầu và Yến Truy Tinh đều vừa nhìn thấy đối phương là đã muốn giết người rồi. Há lại sẽ để cho Tam Dạ đem người cứu đi, dễ dàng như thế!
 
Tam Dạ Ma Quân đang muốn vươn trảo ra, hư không nhiếp Yến Truy Tinh đi, thì cơn sóng lớn đang trào dâng dưới mặt biển, lại bị Dược Thiên Sầu sử dụng Thủy Quyết kéo lên, trực tiếp đem hai người cắn nuốt vào bên trong đó. Tam Dạ Ma Quân kinh hãi, không nghĩ qua Dược Thiên Sầu có năng lực khống thủy lợi hại như vậy. Đảo mắt nhìn không thấy bóng dáng của Yến Truy Tinh đâu, Tam Dạ vội vàng phóng xuất thần thức ra thăm dò ở dưới đáy biển, thì lại phát hiện dưới đáy biển, trong lớp bùn đất bỗng dưng có một con Thổ Phách Huyền Binh xông ra, túm lấy chân của Yến Truy Tinh đang hôn mê bất tỉnh, mà trực tiếp lôi xuống dưới đáy biển.
 
Tam Dạ Ma Quân vung tay lên, Liệt Diễm Ma Cương nháy mắt ngưng tụ thành một chuôi ma kiếm, rẽ sóng ngầm mà bắn về phía Thổ Phách Huyền Binh ở dưới đáy biển. Trong khoảnh khắc đem Thổ Phách Huyền Binh luyện hóa trở thành tro bụi, lần này thì xem như Thổ Phách Huyền Binh đã hoàn toàn bị ma kiếm tiêu diệt rồi. Hành động này đã làm cho Tam Dạ Ma Quân chậm trễ thời gian, Dược Thiên Sầu nhanh như chớp xuyên qua sóng biển, ôm lấy Yến Truy Tinh. Nhưng đúng lúc này, chiếc thủ trạc trữ vật ở trên tay Yến Truy Tinh, bất thình lình đã phóng ra Ma Nhận, tự động cứu chủ.
 
Dược Thiên Sầu thuận tay ngưng tụ ra một chuôi thần kiếm, hung hăng chém ngang một đường, đem Ma Nhận không có người điều khiển, đánh văng đi xa. "Càn rỡ!" Tam Dạ Ma Quân thấy vậy, phẫn nộ quát vang lên một tiếng. Đồng thời cả người ma khí bạo tăng!
 
Nhưng mà lúc này Dược Thiên Sầu ở dưới đáy biển, trên khuôn mặt đã toát ra nụ cười âm hiểm, nhanh chóng vươn tay ra phong bế một thân tu vi của Yến Truy Tinh, thần kiếm trong tay cũng gác lên trên cổ Yến Truy Tinh. Tam Dạ Ma Quân vừa mới lao xuống biển, nhìn thấy một màn này, thì không khỏi ném chuột sợ vỡ bình, căm tức quát lên: "Dược Thiên Sầu! Ngươi muốn làm gì?"
 
Dược Thiên Sầu túm tóc Yến Truy Tinh kéo ra khỏi mặt biển, phiêu phù đứng ở trên một tảng nham thạch, Tam Dạ Ma Quân cũng lướt ra theo, đáp xuống tảng đá nằm cách Dược Thiên Sầu khoảng mười thước. Nhưng thần kiếm do Tam Hỏa Chân Muội ngưng tụ ra, đang gác trên cổ Yến Truy Tinh, đã hoàn toàn chặt đứt ý niệm cứu viện trong đầu của Tam Dạ Ma Quân!
 

"Dược Thiên Sầu! Chỉ cần ngươi thả hắn ra, điều kiện gì đều có thể thương lượng!" Tam Dạ Ma Quân nhìn chằm chằm vào Dược Thiên Sầu, vừa thẹn vừa giận nói.
 
Hắn nằm mơ cũng không tưởng tượng nổi, thế nhưng lại để cho Dược Thiên Sầu bắt được Yến Truy Tinh ở ngay trước mắt của mình. Chuyện này đối với hắn quả thực là một điều sỉ nhục lớn lao, nhưng hắn lại không thể không thừa nhận, ngày hôm nay hắn đã đánh giá thấp năng lực của Dược Thiên Sầu. Trong lòng Tam Dạ đã làm ra quyết định, nếu không thu thập người này sớm, nếu chờ tu vi của hắn tấn thăng lên, thì sớm muộn gì cũng trở thành tai họa cho mình!
 
"Tam Dạ Ma Quân danh chấn tam giới, cũng chẳng có gì ghê ghớm!" Dược Thiên Sầu nhìn thấy bộ dáng ném chuột sợ vỡ bình của Tam Dạ Ma Quân, khinh thường mỉa mai nói. Dứt lời, lại đảo mắt nhìn xuống Yến Truy Tinh đang nằm ở trong tay mình, đột nhiên không kìm chế nổi mà ngửa mặt lên trời cuồng tiếu ha hả.
 
Tam Dạ Ma Quân khóe miệng run rẩy, đối mặt với hành động châm chọc khinh thường này, tiếng cười kia quả thực giống như là một cú bạt tai, hung hăng giáng lên trên khuôn mặt của hắn. Đã bao nhiêu năm qua, có khi nào phải chịu nhục nhã như thế này. Hiện giờ hắn chỉ hận không thể xông lên phía trước, một chưởng đem Dược Thiên Sầu đánh tan thành bột phấn.
 
Tràng ác chiến này theo từ lúc bắt đầu phát sinh, nói thì chậm nhưng trên thực tế lại diễn ra rất nhanh, bất quá chỉ mất vài công phu ngụm trà, thắng bại chỉ ở trên một cái ý niệm phản ứng. Dược Thiên Sầu cũng không có cậy mạnh ở trên tu vi, mà là xuất kỳ bất ý giành được chiến thắng, đánh cho Tam Dạ Ma Quân không kịp trở tay!
 
Lúc này, Ma Nhận cũng lao ra khỏi mặt biển, phiêu phù ở địa phương cách đó không xa. Đây quả thực là một kiện thần khí có linh tính mười phần. Thế nhưng cũng biết chủ nhân đang rơi vào trong tay của người khác, cho nên không có dám hành động thiếu suy nghĩ.
 
Mà Dược Thiên Sầu cười thiếu chút nữa thở không ra hơi, cũng hữu khí vô lực đình chỉ cuồng tiếu, triệu hồi vạn chuôi thần kiếm phòng hộ quanh thân, túm lấy đầu Yến Truy Tinh kéo gần về phía mình, mặt đối mặt không ngừng cười lạnh nói: "Yến Truy Tinh! Ta và ngươi tranh đấu nhiều năm như vậy, coi như ở sau lưng ngươi có quần hùng ma đạo che chở thì như thế nào? Coi như ở sau lưng ngươi có Ma Thần che chở thì đã như thế nào? Cuối cùng, còn không phải vẫn rơi vào trong tay của lão tử hay sao!"
 
Tam Dạ Ma Quân nghe vậy, thì khẩn trương lên. Nếu Yến Truy Tinh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hắn sẽ vô pháp hướng Ma Thần báo cáo kết quả công tác. Lúc này liền phất tay quát lớn: "Dược Thiên Sầu! Đừng làm loạn, có điều kiện gì chúng ta hãy cùng nhau thương lượng!"

 
"Điều kiện gì, đều có thể thương lượng được hay sao?" Dược Thiên Sầu chợt nghiêng đầu, lạnh lùng nói.
 
"Đương nhiên!" Tam Dạ Ma Quân sợ hắn xung động, nên hảo hảo trấn an: "Năng lực của Ma Đạo chúng ta như thế nào, ngươi cũng đã rõ ràng. Chỉ cần ngươi buông tha cho hắn, Ma Đạo chúng ta sẽ giúp ngươi thống nhất tam giới, tôn xưng ngươi làm chí tôn trong tam giới. Nếu ngươi còn lo lắng, thì Ma Đạo chúng ta sẽ rút lui về Ma giới, cam tâm tình nguyện để cho ngươi phong ấn lại Ma giới, ngươi xem điều kiện này có được không?"
 
"Thúi lắm! Đừng nói chuyện này cùng với lão tử!" Dược Thiên Sầu chửi ầm lên, vung thần kiếm trong tay chỉ vào Tam Dạ, lạnh lùng nói: "Không phải ngươi nói điều kiện gì cũng đều có thể thương lượng hay sao? Hảo! Hiện giờ lão tử muốn một mạng đổi một mạng, chỉ cần Tam Dạ ngươi đương trường tự tuyệt ở trước mặt ta. Sau khi ngươi chết rồi, ta sẽ lập tức buông tha cho hắn, đừng nói ta không muốn thương lượng với ngươi, mà là ngươi có dám đáp ứng điều kiện này hay không?"
 
"Dược Thiên Sầu! Đừng ép người quá đáng!" Tam Dạ Ma Quân thần tình lo lắng nói. Bản thân hắn nào dám tin những lời ma quỷ của Dược Thiên Sầu. Nếu hắn vừa chết, thì Yến Truy Tinh càng sẽ không có cơ hội bảo toàn được mạng sống.
 
"Vậy ngươi muốn thương lượng với ta chuyện gì đây?" Dược Thiên Sầu vung thần kiếm trong tay lên, nhất thời kim quang chớp lóe, một cánh tay của Yến Truy Tinh đứt lìa, máu tươi như suối phun ra. Theo sau, Dược Thiên Sầu lại lớn tiếng hỏi: "Bản thân ngươi còn không tự sát đi!"
 
"Ngươi...." Tam Dạ Ma Quân giận tím mặt, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn lên không trung, diễn cảm kinh nghi bất định.
 
Dược Thiên Sầu còn tưởng rằng hắn đang muốn giở trò, nhưng bỗng nhiên cảm nhận được, chân khí khủng bố âm sâm cổ lão, từ trên trời giáng xuống. Cái loại chân khí khủng bố này cũng không phải lần đầu hắn tiếp xúc qua, trong đầu nhanh chóng toát ra hai chữ: "Ma Thần...!"
 
Dược Thiên Sầu nội tâm run lên, đồng dạng cũng hung hăng ngẩng đầu nhìn lên không trung. Chỉ thấy trên thiên không, cặp ma nhãn khổng lồ như mộng như ảo, bất thình lình hiện ra, băng sương vô tình yên lặng nhìn xuống phía dưới, giống như tất cả chúng sinh ở trong mắt hắn, đều chỉ là một con kiến nhỏ nhoi bình thường.
 
Nhưng đúng lúc này, một chuyện tình kỳ quái đã xảy ra, chiếc Ma Nhận đang phiêu phù lơ lửng ở giữa không trung, đột nhiên hóa thành một đạo lưu quang bắn thẳng lên trời cao. Từ giữa ấn đường của cặp ma nhãn trên trời cao, bỗng dưng xé mở ra một đường, chiếc Ma Nhận trực tiếp chui vào trong cái khe nứt. Theo sau, cặp ma nhãn lạnh lùng liếc mắt nhìn Dược Thiên Sầu một cái, rồi âm thầm biến mất không còn trông thấy tăm hơi bóng dáng. Chân khí khủng bố âm sâm, cũng tùy theo đó mà tiêu thất....