Tinh Thần Biến

Chương 555: Kiến nghị


Bắc cực Phiêu Tuyết thành, hoa tuyết bay bay. Tại Phiêu Tuyết thành này, để có thể sinh hoạt ở nơi đây, khẳng định phải là giới thượng tầng của thiên thần. Nơi đây vốn là thế giới dành riêng cho thiên thần cấp cao.
"Đại nhân, chúng ta đi sao? Chiêu thân còn chưa chính thức bắt đầu, nói không chừng…" Người trung niên dáng vẻ thuần phác cung kính hỏi thanh niên tuấn mỹ trước mặt.
Người trung niên hiểu rõ. Thanh niên tuấn mỹ trước mặt là hoàng tử Mộc Vũ Lâu của Đông Bắc Lâm Hải chi thành trong tám đại thánh địa. Ở Lâm Hải chi thành cũng rất nổi tiếng, Mộc Vũ Lâu có tu vi trung bộ thiên thần, hơn nữa về đạo luyện khí cũng có chút thành tựu, đã có khả năng luyện chế ra hạ phẩm thiên thần khí.
Mộc Vũ Lâu hướng mắt nhìn về hoàng thành cách đó không xa một cái rồi bình thản nói: "Không nên mơ mộng viển vông, người truy cầu công chúa của Phiêu Tuyết thành quá nhiều đi. Đem so với những người như Đoan Mộc Ngọc, Chu Hiển thì ta còn thua xa."..
Mộc Vũ Lâu nói rồi quả quyết xoay người bước đi.
Người trung niên liền đi theo đằng sau Mộc Vũ Lâu không dám nói gì nữa, Mộc Vũ Lâu cứ yên lặng bước đi. Lần này hắn bỏ đi căn bản không báo cho người nào ở Phiêu Tuyết thành, lúc đi đến trước cửa Mộc phủ Mộc Vũ Lâu đứng lại.
"Đại nhân?" Người trung niên lên tiếng.
Mục quang của Mộc Vũ Lâu ngừng ở cửa lớn Mộc phủ: "Khương Lập đang ở trong Mộc phủ nhỉ, đáng tiếc Khương Lập không thuộc về ta." Mộc Vũ Lâu khẽ thở dài rồi bỏ đi.
Trong mắt thần nhân thì thiên thần cao cao tại thượng, trong mắt thiên thần bình thường thì Mộc Vũ Lâu là người có thực lực, địa vị cao, đúng là đại nhân vật.
Nhưng trong lần chiêu thân tranh đoạt "Lập nhi" này, ngay cả Mộc Vũ Lâu cũng không thể không lén bỏ đi, có tư cách để chân chính tranh đoạt "Khương Lập" cần phải có thực lực và địa vị, thiếu bất cứ cái nào cũng không được.
Đều phải là loại nhân vật gần với thần vương!
Lúc này ở trong Mộc phủ.
Tần Vũ vừa từ tân vũ trụ của mình đi ra, vừa đi ra Khương Lan liền phát hiện ra Tần Vũ, hai người gặp nhau trong đình viện.
"Lan thúc, Đông cực thánh hoàng vừa truyền lệnh bảo con đi quan sát Âu Nghiệp Tử luyện khí. Vì thế phải nhờ thúc giúp đỡ." Tần Vũ trực tiếp đề nghị.
Không gian chi lực của tân vũ trụ bây giờ đã có thể tản ra cự ly cách trung tâm là Tần Vũ vài chục ngàn mét. Cự ly như thế đã vô cùng xa rồi nhưng Bắc cực Phiêu Tuyết thành lại cách Đông cực Huyễn Kim sơn quá xa.
"Âu Nghiệp Tử?"
Khương Lan trầm ngâm gật đầu. "Âu Nghiệp Tử cũng là luyện khí tông sư của thần giới, con đi quan sát cho kỹ, đúng rồi, Tiểu Vũ, trình độ luyện khí của con hiện tại thế nào rồi?" Khương Lan quan tâm hỏi.
Đối với trình độ luyện khí của Tần Vũ Khương Lan cũng không được rõ vì trong vũ trụ của bản thân Tần Vũ có thể gia tốc thời gian, hơn nữa còn lợi hại hơn cả tầng ba Khương Lan giới. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Trình độ luyện khí của con? Chắc là…"
Tần Vũ suy nghĩ một lượt rồi khẽ mỉm cười nói, "Chắc chắn không yếu hơn Âu Nghiệp Tử đâu."
Khương Lan vốn đang cười bình thản đột nhiên nụ cười ngưng đọng.
"Trình độ của Âu Nghiệp Tử? Không thể nào, con mới tu luyện bao lâu đâu, dù là thiên tài cũng…"
Khương Lan nói tới đây cũng hơi bình tĩnh lại, nhưng …….. "Ân, Tiểu Vũ, con tu luyện trong không gian của con bao lâu rồi?"
Đối với thời gian tu luyện thực chất của Tần Vũ Khương Lan vốn dĩ cũng không rõ ràng.
"Gần ngàn vạn năm rồi." Tần Vũ thật thà nói.
"Bên ngoài mới hơn hai ngàn năm, vậy không phải là cực hạn của thời gian gia tốc trong không gian của con cao hơn tầng ba Khương Lan giới của ta nhiều sao?" Khương Lan tính toán một lượt liền đưa ra tỷ lệ.
Tần Vũ khẽ gật đầu.
Khương Lan trầm ngâm một lúc, trịnh trọng nói: "Tiểu Vũ, con xác định là con có thể luyện chế ra thượng phẩm thiên thần khí?"
Tần Vũ nghe thấy Lan thúc hỏi trong lòng vô cùng tự tin.
Buồn cười. Chỉ sử dụng vật liệu phổ thông Tần Vũ đã nắm chắc trăm phần trăm luyện chế ra hạ phẩm thiên thần khí, nếu dùng vật liệu trân quý luyện chế ra thượng phẩm thiên thần khí tự nhiên Tần Vũ mười phần tự tin.
Nếu vận khí tốt, đạt đến trạng thái đỉnh điểm, nói không chừng còn giống như Xa Hầu Viên, luyện chế ra một kiện thượng phẩm thiên thần khí ngang với nhị lưu hồng mông linh bảo.
"Con xác định con tuyệt đối có thể luyện chế ra thượng phẩm thiên thần khí!" Tần Vũ trịnh trọng nói đầy tự tin.
Khương Lan nhìn Tần Vũ, cuối cùng khẽ gật đầu.
"Vậy thì tốt. Tiểu Vũ, nếu cón đạt đến trình độ đó rồi thì đã có tư cách trực tiếp đề cập chuyện cầu thân với Bắc cực thánh hoàng rồi." Khương Lan nghiêm túc nói.
Cầu thân?
Tần Vũ cảm thấy tim đập thình thịch, đối với chuyện cầu thân Tần Vũ luôn mong mỏi, còn có chút……..
"Nếu con cảm thấy mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ thì trực tiếp báo cho ta, ta sẽ nói với Bắc cực thánh hoàng để ông ấy trực tiếp an bài chuyện chiêu thân." Khương Lan lại nói.
Lúc này Tần Vũ đã bình tĩnh lại.
"Lan thúc, tạm thời không cần gấp. Lần này con muốn quay về quan sát Âu Nghiệp Tử luyện khí, sau đó còn đem chuyện này nói với Đông cực thánh hoàng…" Trong lòng Tần Vũ đã có kế hoạch cho mọi chuyện.
Năm xưa đáp ứng lời mời của Đông cực thánh hoàng Tần Vũ đã từng nói lúc nào cũng có thể rời đi.
Hơn nữa, nếu Đông cực thánh hoàng đáp ứng chuyện cầu thân của Tần Vũ, Tần Vũ cũng có thể tiếp tục phục vụ cho Đông cực thánh hoàng. Dù gì thì… việc cầu thân và đảm đương chức vụ điện chủ Lam Huyền điện không có gì mâu thuẫn.
Ngay cả ba người Đoan Mộc Ngọc, Thân Đồ Phàm, Chu Hiển cũng đều không phải là người của Phiêu Tuyết thành, đi làm con rể Phiêu Tuyết thành thì cũng giống như Lam Huyền điện chủ, hoàn toàn bình thường.
"Tiểu Vũ. Ta có một kiến nghị."
Khương Lan đột nhiên tươi cười, "Kiến nghị này có thể làm con gặp nguy hiểm nhưng đối với việc cưới Lập nhi lại vô cùng có lợi."
Trong lòng Tần Vũ vui mừng.
Gặp nguy hiểm? Tần Vũ chẳng sợ rắc rối.
"Lan thúc, kiến nghị gì thế?" Mắt Tần Vũ long lanh nhìn Khương Lan.
Khương Lan mỉm cười nói: "Rất đơn giản, con ở Đông cực Huyễn Kim sơn tìm một cơ hội thi triển thực lực luyện khí của con, luyện chế ra một kiện thượng phẩm thiên thần khí, sau đó… con công khai là tân chủ nhân của Mê Thần điện!"
Con ngươi của Tần Vũ co rút lại.
Tân chủ nhân của Mê Thần điện?
Trong lòng Tần Vũ nhanh chóng suy tính, công khai chuyện này vừa tốt vừa xấu. Nhưng những cái gọi là "xấu" đó Tần Vũ cũng không thèm để tâm.
Với thực lực của Tần Vũ như bây giờ còn sợ ai nữa.
Nhưng điểm tốt của việc công khai chuyện này có thể thấy rõ, với dư uy của "Tượng thần", Tần Vũ lại luyện chế ra thượng phẩm thiên thần khí, vậy thì địa vị của Tần Vũ khẳng định sẽ tăng lên vùn vụt, lúc cầu thân tự nhiên có thêm trọng lượng.
"Được, lần này con quay về Huyễn Kim sơn tìm đúng thời cơ nhất định sẽ công khai chuyện này." Mắt Tần Vũ sáng lên đầy hưng phấn.
Khương Lan mỉm cười gật đầu: "Vậy chuyện này tạm thời quyết định như thế đi. Lúc con công khai thân phận tân chủ nhân của Mê Thần điện ta sẽ báo với Bắc cực thánh hoàng để ông ấy chuẩn bị công khai chiêu thân, con thấy thế nào?"
Trong lòng Tần Vũ hiểu rõ.
Bất kể ra sao, lần chiêu thân này mình khẳng định phải đấu với bốn người kia một trận, Tần Vũ không tin với thực lực và địa vị của mình cùng với lợi ích do luyện khí tông sư mang lại mà không làm Bắc cực thánh hoàng động lòng.
Chưa nói gì khác, chỉ với hơn một trăm vạn kiện hạ phẩm thiên thần khí đã đủ để làm tám đại thánh hoàng chấn động rồi.
"Được. Lan thúc, khi con công khai thân phận tân chủ nhân Mê Thần điện sẽ tới Phiêu Tuyết thành cầu thân ngay." Trong mắt Tần Vũ tinh quang lấp loé.
Khương Lan vui vẻ gật đầu.
Ba thần vương cao thủ của Đông cực Huyễn Kim sơn đều không phát hiện Tần Vũ đã quay về Lam Huyền điện. Tần Vũ nghỉ ngơi ở Lam Huyền điện, mấy ngày sau mới được mời tới Đông cực thánh hoàng điện.
Nghênh khách đại điện trong Đông cực thánh hoàng điện.
Trên đại điện, bốn người vợ chồng Đông cực thánh hoàng, Bách Hoa thần vương, Kim Kiếm thần vương ngồi trên cùng, khách của Lôi Phạt thành ngồi một bên, bốn đại điện chủ bọn Tần Vũ thì ở bên còn lại.
"Cơ đại ca. Người cầm đầu của ba người ở phía đối diện có phải là Âu Nghiệp Tử không?" Tần Vũ dùng thần thức truyền âm hỏi Thiên Hoang điện chủ Cơ Luật Thánh ở bên cạnh.
Đang ngồi ở phía đối diện của bốn đại điện chủ bọn Tần Vũ là ba vị thượng bộ thiên thần của Lôi Phạt thành.
Ba vị thượng bộ thiên thần này có một vị lão giả, một người trung niên và một thiếu niên. Ba người này toàn thân mặc đồ trắng, trên mặt đều có thần sắc bình thản, tóc dài ngang vai, giữa hai chân mày có một loại khí tức tự tin.
Người tu luyện không thể phán đoán thân phận qua vẻ bề ngoài, vì thế Tần Vũ không cách nào phán đoán được ai là Âu Nghiệp Tử.
"Âu Nghiệp Tử chính là người trung niên."
Cơ Luật Thánh dùng thần thức truyền âm nói: "Lão giả và thiếu niên hai bên Âu Nghiệp Tử là hai đại thủ lĩnh của đội hộ vệ riêng cho Âu Nghiệp Tử."
"Đội hộ vệ riêng? Hai thủ lĩnh của đội hộ vệ còn là thượng bộ thiên thần?" Tần Vũ kinh ngạc.
Bản thân là Lam Huyền điện chủ, tuy thống lĩnh hai chi thiên thần quân đội nhưng hoàn toàn nghe lệnh của hắn cũng chỉ có bốn trung đội thiên thần tinh anh, thủ lĩnh bất quá chỉ là trung bộ thiên thần mà thôi.
Thượng bộ thiên thần? Những hai người. Gia thế của Âu Nghiệp Tử còn lớn hơn mình nhiều.
Thiên Hoang điện chủ Cơ Luật Thánh biết Tần Vũ đang nghĩ gì, tiếp tục nói: "Âu Nghiệp Tử này không phải là người của Chu gia mà là nhân sĩ tự do. Vì thế năm xưa Chu gia bỏ ra rất nhiều tiền bạc mới mời được Âu Nghiệp Tử ở lại Chu gia. Dù gì thì địa vị của một luyện khí tông sư rất tôn quý, cũng chẳng thua kém thần vương bao nhiêu."
"Địa vị của luyện khí tông sư cao thế ư." Tần Vũ thầm kinh hãi.
Nhưng đồng thời Tần Vũ lại vui mừng.
Địa vị của luyện khí tông sư càng cao càng tốt.
Cơ Luật Thánh dùng thần thức truyền âm nói: "Tần Vũ, cậu phải biết thần vương cao thủ tuy lợi hại nhưng bình thường thì có tác dụng gì? Bất quá chỉ là uy hiếp người khác thôi. Nhưng một luyện khí tông sư thì sao? Điều mà một cao thủ thiếu là vũ khí, cả thần giới này người có thể luyện chế ra thượng phẩm thiên thần khí cũng chỉ có ba người. Trong đó một người đã thất tung rồi nên cả thần giới giờ chỉ còn có hai luyện khí tông sư. Còn thần vương ư? Cả thần giới có rất nhiều đó."
Vật vì hiếm mà quý, đạc biệt vũ khí còn là cái mà các đại cao thủ còn thiếu, địa vị của luyện khí tông sư cao cũng vô cùng bình thường.
Vào lúc này Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự đang ngồi trên cao lên tiếng.
"Âu Nghiệp Tử, lần này có thể mời ông đến Đông cực Huyễn Kim sơn của ta, ta rất cao hứng, yến tiệc hôm nay là chuẩn bị để đón tiếp ông." Trên mặt Hoàng Phủ Ngự đầy tươi cười thân thiết.
Âu Nghiệp Tử dung mạo như một trung niên … khuôn mặt cực kỳ bình thản. Hai mắt sâu hoắm, góc cạnh phân minh giống như chim ưng.
Đôi mắt đó nhìn về phía Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự, Âu Nghiệp Tử đứng lên khẽ cúi người sau đó ngẩng đầu ưỡn ngực nói lớn: "Thánh hoàng bệ hạ muốn mời tại hạ thì tại hạ làm sao dám trái lệnh?"
Âu Nghiệp Tử nở nụ cười hiếm hoi: "Bệ hạ tổ chức yến tiệc rất lớn, nhưng lần này tại hạ tới là để luyện khí cho bệ hạ, chưa luyện khí mà đã dự yến tiệc thì trong lòng không yên, xin bệ hạ chuẩn y cho tại hạ đi luyện khí sau khi dự yến tiệc."
Tần Vũ nghe câu này không khỏi bật cười thầm nhủ: "Người này thật kỳ lạ."
Phu nhân "Nhứ Ngạn" của Đông cực thánh hoàng cười lên tiếng: "Âu Nghiệp Tử tông sư lúc luyện khí rất cẩn thận, không sai sót gì, điều này nhiều người biết, bệ hạ mời Âu Nghiệp Tử tông sư chính là vì điểm này."
Âu Nghiệp Tử lại bình thản, trong mắt có một tia tiếu ý.
Rất hiển nhiên là câu nói của phu nhân Đông cực thánh hoàng làm trong lòng ông rất thoải mái.
Thời gian yến tiệc không lâu, chỉ gần một thời thần đã kết thúc, Tần Vũ vốn cho là Âu Nghiệp Tử sẽ lập tức luyện khí, không tưởng được Âu Nghiệp Tử còn muốn tĩnh tu "điều chỉnh trạng thái" đến tận sáng sớm hai ngày sau mới bắt đầu luyện khí.
Trong hoàng thành có một cung điện chuyên môn dùng để luyện khí.
Trong đại điện này có rất nhiều người đứng bên quan sát, bốn đại điện chủ trừ Hắc Phong điện của Cổ … không tới ra, ba vị điện chủ còn lại đều tới. Ba đại thần vương cũng tới đủ, còn có Hoàng Phủ Tĩnh, Hoàng Phủ Liệt Hoả, thậm chí cả Hoàng Phủ Lưu Thuỷ đang làm cường đạo bên ngoài cũng quay về.
Âu Nghiệp Tử mặc một cái quần dài, thân trên mang trường bào, đứng cô ngạo tại trung ương của đại điện.
Âu Nghiệp Tử nói lớn: "Chư vị. Trong quá trình ta luyện khí điều tối kỵ là bị quấy nhiễu, chung quanh chỗ luyện khí ta sẽ bố trí một cấm chế để cách âm đề phòng có người quấy nhiễu. Ta hy vọng… đừng ai đụng vào cấm chế làm ta phân tâm, nếu không thì luyện khí thất bại thánh hoàng bệ hạ cũng đừng trách ta."
"Điều đó là tự nhiên. Âu Nghiệp Tử, ông cứ toàn tâm luyện khí, bọn ta chỉ làm người quan sát, tuyệt đối không đến gần." Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự cười nói.
Âu Nghiệp Tử khẽ gật đầu.
Âu Nghiệp Tử hất tay cởi trường bào ở thân trên ra, Âu Nghiệp Tử ở trần, trước mặt đột nhiên xuất hiện một cái bàn đá màu nhũ bạch, trên mười đầu ngón tay của Âu Nghiệp Tử đều đeo chỉ sáo kim sắc.
Nhìn thấy cảnh này mắt Tần Vũ khẽ sáng lên: "Phương pháp luyện khí của Âu Nghiệp Tử không lẽ là… cực hạn của trận pháp lưu .. "Thập tuyệt luyện" ư?"
Trận pháp lưu là một loại phương pháp luyện khí thuộc dạng dựa vào tính toán, dùng trận pháp hỗ trợ luyện khí.
"Thập tuyệt luyện" là một dạng phương pháp luyện khí cao nhất của trận pháp lưu mà Tần Vũ thấy được đề cập trong quyển trục.