Tinh Thần Biến

Chương 414: Tam trọng thần kiếp



Thiên hôn địa ám, mây đen cuồn cuộn. Lốc xoáy khổng lồ màu đỏ trong phương viên vài nghìn dặm ở chính giữa mây đen đang không ngừng xoay tròn. Còn không gian phía dưới xung quanh Thanh Đế trong phương viên một dặm đã hoàn toàn bị bóp méo.
Tần Vũ, Long Hoàng, Bằng Ma Hoàng và hơn nghìn vị đế cấp cao thủ, căn bản không thể nào nhìn xuyên qua không gian đã bị bóp méo đó, chỉ có thể mơ hồ thấy được nhân ảnh duy nhất bên trong nó -- -- Thanh Đế.
"Tam trọng thần kiếp?" Tần Vũ nghe được lời nói thầm của Tùng Thạch tiên đế, không khỏi thấy nghi hoặc. Đối với thần kiếp, Tần Vũ một khiếu cũng không thông, lập tức nhỏ giọng hỏi:
-Tùng Thạch huynh, ngươi vừa nói cái gì Tam trọng thần kiếp đó, rút cục nó là thế nào?
Tiếng ầm ầm vang khắp trời đất, thanh âm của Tần Vũ và Tùng Thạch hoàn toàn không đáng kể.
Tùng Thạch tiên đế cũng nhỏ giọng trả lời:
-Tần Vũ, ta cũng là nghe sư tôn nói. Thần kiếp này có tổng cộng tam trọng. Đệ nhất trọng chính là do thiên lôi hình thành nên, thiên lôi màu lam thẫm là lôi điện mạnh nhất mà đế cấp cao thủ có thể chưởng khống (điều khiển). Còn một kiếp này lại là do thiên lôi màu lam thẫm tổ hợp thành một cổ trận, đồng loạt hạ xuống, sự to lớn của uy lực đó…dù là cửu cấp tiên đế nói chung cũng khó mà đỡ được.
Tần Vũ kinh hãi trong lòng.
"Không trách đã từng nghe được về độ khó của thần kiếp trong truyền thuyết, gần như đa số cửu cấp tiên đế đều độ kiếp thất bại. Đệ nhất trọng thần kiếp đã lợi hại như vậy, lưỡng trọng tiếp theo uy lực khẳng định phải mạnh hơn."
Tùng Thạch tiên đế tiếp:
-Tần Vũ, ngươi xem…lôi điện màu lam thẫm ở không trung đang không ngừng lưu chuyển trong cổ trận kia. Cổ trận là do thiên địa sáng tạo ra, uy lực chắc chắn rất mạnh. Lôi điện màu lam thẫm chính là thứ mạnh nhất mà đế cấp cao thủ có thể nắm được. Thêm nữa còn thông qua cổ trận để gây chấn động áp bức như thế, uy lực này…
Tùng Thạch tiên đế không ngừng cảm thán:
-Cái đó còn chưa tính là gì. Đây mới chỉ là đệ nhất trọng. Đệ nhị trọng thần kiếp càng khủng khiếp hơn nữa. Ngươi chắc cũng biết, cao thủ độ thần kiếp nói chung đều có chuẩn bị đầy đủ, nên đệ nhất trọng thì thường có thể chống được, nhưng đệ nhị trọng thì….khó a!
"Ồ?" Tần Vũ nghi hoặc trong lòng, "Đệ nhị trọng thần kiếp sẽ như thế nào?"
-Hơn nữa, ta nghe sư tôn nói qua. Sau khi thần kiếp bắt đầu, phương viên một dặm xung quanh nơi để độ kiếp phân cách hẳn với ngoại giới. Trong không gian đó, sung mãn các huyễn cảnh, ngoài ra tâm ma cũng sẽ không ngừng xâm nhập quấy rối. Trong quá trình độ kiếp sẽ luôn như thế, nếu chỉ hơi phân tâm, thì có thể sẽ bị thần kiếp đánh cho tan nát, hồn phi phách tán.
Tùng Thạch tiên đế cũng có phần khẩn trương :
-Đệ nhất trọng thần kiếp đã phủ xuống rồi.
Tần Vũ ngẩng đầu nhìn chăm chú.
Cổ trận hình tròn do lôi điện màu lam thẫm hình thành, nhìn qua thì giống như một cái cối xay. Lúc này, cối xay màu lam thẫm đã hoàn toàn từ trong lốc xoáy màu đỏ khổng lồ bay ra, đồng thời nó còn chầm chậm xoay tròn.
"Chín đạo lôi điện màu lam thẫm." Hai mắt Tần Vũ nhìn thấy rõ ràng, có tổng cộng chín đạo lôi điện màu lam thẫm đang liên tục nhẹ nhàng xoay chuyển bên trong quỹ tích của cổ trận.
-Oanh ầm ầm….
Cối xay to lớn do những lôi điện màu lam thẫm cấu thành chuyển động chậm rãi, đồng thời từ trên không trung từ từ phủ xuống. Tốc độ hạ xuống rất chậm chạp, nhưng lại khiến người ta cảm thấy một cỗ áp ức giống như ngày tận thế vậy.
"Tốc độ chậm vậy sao?" Trong lòng Tần Vũ có chút nghi hoặc.
Phần lớn kiếp lôi đều phi thường nhanh chóng đánh thẳng xuống, nhưng cối xay do chín đạo lôi điện màu lam thẫm thông qua cổ trận hình thành nên lại hạ xuống với một tốc độ khá chậm. Từ lốc xoáy màu đỏ khổng lồ đến chỗ Thanh Đế đứng cũng chỉ cách có vạn thước mà thôi, tuy nhiên cối xay đó lại phi hành mất trọn thời gian của mười cái hô hấp.
Hơn nghìn vị đế cấp cao thủ thấp thoáng có thể thấy được trong không gian bóp méo, tay phải của Thanh Đế giơ lên cao, diễn thành thức kình thiên (đỡ trời), đồng thời từ trong miệng vang lên tiếng "Phá!" như sấm mùa xuân.
Cối xay khổng lồ rơi xuống mang theo âm thanh "oanh ầm ầm", cùng với thân ảnh nhỏ bé của Thanh Đế hình thành nên thế đối lập rõ rệt. Thủ chưởng (bàn tay) bé xíu và cối xay lôi điện to lớn va chạm lẫn nhau.
Kết quả lại là -- --
Cối xay to lớn đã trực tiếp bị nứt nẻ ra, cổ trận kia hoàn toàn sụp đổ. Chín đạo lôi điện màu lam thẫm cấu thành nên cổ trận giống như du long (rồng múa) không hề có quy luật gì tản ra khắp nơi, tất cả đều đánh tới trên người Thanh Đế rồi tiêu tán.
-Thanh Đế thực lực quả nhiên đáng sợ.
-Thanh Đế vẫn luôn ẩn tàng không lộ a. Đệ nhất trọng thần kiếp mà phá giải dễ dàng như vậy, thực lực hơn xa chúng ta. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Ẩn Đế, Vũ Hoàng cùng đám đông người đều đã đàm luận. Những người này đối với thần kiếp vẫn là những người biết nhiều hơn hẳn, nên rất rõ ràng uy lực của đệ nhất trọng thần kiếp. Thấy được Thanh Đế nhẹ nhàng phá đi như thế, trong lòng đã có phần hiểu hơn đối với thực lực của Thanh Đế.
Hầu Phí ở bên cạnh Tần Vũ coi thường nói:
-Đại ca, đó chính là đệ nhất trọng thần kiếp sao, xem ra cũng thường thôi.
Tùng Thạch tiên đế trừng mắt nói:
-Đấy là do thực lực của sư tôn ta mạnh, nếu đổi cho một cửu cấp tiên đế thông thường, thì có lẽ một trọng thần kiếp đó cũng đã khiến hắn phải trọng thương rồi.
Tần Vũ thấy Hầu Phí như vậy cũng chỉ có thể cười bất lực.
Dã Cù cũng lên tiếng:
-Lôi điện này đã đạt đến cấp màu lam thẫm, chỉ có tu luyện đến đệ bát tầng của Cửu Chuyển Ám Kim Thân mới có thể ngạnh chống được, đệ thất tầng tất phải bị thương.
Ngao Vô Hư vẻ mặt cũng nghiêm túc.
Hầu Phí thấy thế, liền không nói nhiều thêm nữa. Tần Vũ cười nhạt một tiếng nói:
-Được rồi, đệ nhị trọng thần kiếp đã đang tập trung lực lượng. Hãy nhìn cho rõ, sau này chắc gì đã có cơ hội tốt như thế này.
Không chỉ nhóm người Tần Vũ, những người khác cũng đang đàm luận về đệ nhất trọng thần kiếp vừa rồi. Nhưng chỉ qua giây lát, Phong Loan tinh đã lại khôi phục sự tĩnh lặng, tất cả mọi người đều ngẩng đầu tiếp tục xem, đệ nhị trọng thần kiếp rút cục sẽ như thế nào.
Mây đen cuồn cuộn, phương hướng của lốc xoáy màu hồng khổng lồ kia bắt đầu cải biến. Bên ngoài lốc xoáy thì vẫn xoay tròn với phương hướng như cũ, nhưng bên trong lốc xoáy phương hướng lại đã tương phản. Đồng thời nơi giao tiếp giữa trong ngoài của lốc xoáy, xuất hiện đạo đạo tia lửa điện.
Hàng loạt các tia hỏa diễm màu đen từ nơi giao tiếp giữa trong ngoài lốc xoáy ló ra. Phương viên tổng cộng của lốc xoáy màu hồng là vài nghìn dặm, tuy mỗi một chỗ chỉ là những tia nhỏ hỏa diễm màu đen, nhưng chúng tụ tập lại thì không thể xem thường được.
Hỏa diễm màu đen?
Tần Vũ thấp giọng hỏi tới:
-Lam Thỉ thiên hỏa là màu lam. Tịch Tẫn thiên hỏa, bên trong là màu vàng, bên ngoài màu lam. Vậy hỏa diễm màu đen này là cái gì nhỉ ?
-Thần hỏa!
Tùng Thạch sắc mặt nghiêm trọng:
- Chân hỏa của nguyên anh tiên đế là "Tịch Tẫn thiên hỏa". Nghe đồn rằng, thần hỏa chính là chân hỏa trong cơ thể của thần nhân. Uy lực cực kỳ mạnh.
Tần Vũ kinh hãi:
-Chân hỏa của thần nhân, cái đó…ai mà chống được?
Hầu Phí nói:
-Thần hỏa này đệ cũng biết. Không chỉ thần nhân mới có, trong tiên ma yêu giới….Siêu cấp thần thú được sinh ra từ trong lửa "Phượng Hoàng" và "Hỏa Kỳ Lân", một khi đạt đến đế cấp, chân hỏa trong thân thể bọn họ chính là thần hỏa.
-Thần hỏa, nghe nói có thể dùng để luyện chế thần khí. Nói chung phải có thần khí, cộng với tiêu hao đủ lượng năng lượng hùng hậu, thì mới khả dĩ chống cự được thần hỏa.
Tùng Thạch tiên đế giải thích:
-Thần hỏa này chỉ công kích một lần, nếu ngươi có thể chống lại được, nó sẽ tự động tiêu tán đi. Chứ mà dùng thần hỏa để đốt người thì chỉ một lúc sau kể cả thần khí nói chung đều sẽ bị dung hóa. Tu luyện giả có lợi hại hơn nữa cũng chống không nổi a.
Dã Cù lên tiếng:
-Cũng chưa hẳn vậy.
Tu luyện Cửu Chuyển Ám Kim Thân đến cực hạn, gân cốt toàn thân liền giống như thượng phẩm thần khí. Thần hỏa cũng chỉ có thể dung hóa những thần khí tương đối phổ thông, cùng với một ít tài liệu luyện chế thần khí. Còn thượng phẩm thần khí, nếu chỉ có thần hỏa không thôi thì không thể dung hóa được.
Hắc Vũ luôn trầm mặc bỗng thốt lên:
-Thần hỏa đã giáng xuống.
Nhóm người Tần Vũ thấy rõ ràng, những hỏa diễm màu đen nhỏ bé cuối cùng đã hoàn tất tụ tập, hình thành nên một dải hỏa diễm hình rồng màu đen dài vài chục thước. Long hình hỏa diễm màu đen đó nhắm thẳng phía dưới phun tới.
Hốt nhiên -- --
Tất cả mọi người kinh hô, chỉ thấy Thanh Đế không ngờ đã bay thẳng lên trời. Trực tiếp bay tới giữa không trung nghênh tiếp long hình hỏa diễm do thần hỏa tạo nên.
Độ kiếp, thông thường độ kiếp giả đều ở trên mặt đất. Bởi vì ngược lại nếu ở không trung thì sẽ phải chịu lực đả kích càng mạnh hơn. Giờ Thanh Đế làm như vậy, không phải là ngu ngốc mà là có đủ sự tự tin. Thanh Đế lại là một tên ngốc ư? Sẽ không có một ai đồng ý như thế.
Hầu Phí nghi hoặc hỏi:
-Sao Thanh Đế không sử dụng thần khí nhỉ?
Thanh Đế bay tới giữa không trung, mọi người đã nhìn thấy rõ ràng hơn biểu tình cùng với thứ mặc trên người của ông ấy. Trên thân ông vẫn chỉ là một bộ thanh sam phổ thông như trước, cùng lắm đó là cực phẩm tiên khí mà thôi.
Thanh Đế không có thần khí chiến y sao? Đương nhiên không phải vậy, mà là Thanh Đế không có sử dụng ra.
-Hống…
Long hình hỏa diễm màu đen không ngờ đã phát ra một tiếng hống, sau đó mở to cái miệng rồng muốn thôn phệ Thanh Đế. Hỏa diễm màu đen đó hoàn toàn bao vây lấy Thanh Đế.
Hỏa diễm hình rồng màu đen dài vài chục thước tiếp tục phi hành xuống phía dưới. Hỏa diễm màu đen bao phủ Thanh Đế khoảng một hơi dài. Theo đạo lý, dù là cửu cấp tiên đế, nếu không có thần khí, thì cũng phải bị thiêu đốt thành tro. Chung quy đây chính là thần hỏa a!
Một lúc sau, hỏa diễm màu đen không ngờ đã tiêu thất đi.
Thần kiếp này quả nhiên là do vũ trụ hình thành, thực là kỳ diệu vô song.
Hai mắt Tần Vũ quang mang lóe lên.
Tần Vũ thấy rõ, vào lúc thần hỏa màu đen bay khỏi thân của Thanh Đế, trên thân Thanh Đế đang sinh ra những gợn sóng màu xanh biếc nhàn nhạt. Thanh Đế dưới sự bảo vệ của những gợn sóng xanh biếc đó, không có chút tổn thương nào.
"Chính là những gợn sóng xanh biếc kia đã bảo vệ Thanh Đế. Chúng là cái gì vậy?" Tần Vũ đối với phán đoán của mình rất là chắc chắn.
Dẫu thế nào, sau khi thần hỏa tiêu tán đi, Thanh Đế vẫn mặc bộ thanh sam như trước, trên mặt mang một nụ cười nhạt thoáng qua.
Tự tin!
Lăng không đứng, đạm nhiên đối chọi thần kiếp, chỉ với khí độ đó thì đã không phải là cái mà những người ngoài kia có thể bằng được rồi. Trong truyền thuyết, Thanh Đế đã dừng bước khoảng thời gian dài một cách đáng sợ ở bát cấp tiên đế, che giấu thực lực đích xác là quá sâu kín.
-Ta không bằng Thanh Đế.
Một đạo thanh âm vang lên. Thính giác linh mẫn của Tần Vũ vẫn phân biệt ra, đó là lời của Nghê Hoàng.
Long Hoàng cười nói:
-Ha ha…Nghê Hoàng, đừng quá để ý. Thanh Đế có thành tựu như bây giờ, chủ yếu là nhờ vào vận khí tốt năm xưa. Vận khí…đó là thứ không thể cầu được a.
Nghê Hoàng, bản thể là Phượng Hoàng. Cửu cấp yêu đế Nghê Hoàng, bình thường có thể sử dụng Tịch Tẫn thiên hỏa đầy trời để công kích kẻ khác. Dưới Tịch Tẫn thiên hỏa, dù là Ẩn Đế "Lâm Ẩn" vẫn khó mà bảo tồn. Ẩn Đế đối diện với Nghê Hoàng cũng tất phải chạy dài.
Nhưng tuyệt chiêu chân chính của Nghê Hoàng, chính là toàn thân hóa thành thần hỏa để công kích địch nhân. Bà ta vốn là từ trong lửa sinh ra, hóa thành hỏa diễm cũng là chuyện có thể. Chỉ là Nghê Hoàng nếu hóa thành thần hỏa thì cũng có hạn chế. Nhưng hiện giờ nhìn thấy thần hỏa trong thời gian ngắn mà không làm gì được Thanh Đế, Nghê Hoàng không thể không thừa nhận mình thua kém Thanh Đế.
Tần Vũ nhìn Tùng Thạch dò hỏi:
-Tùng Thạch, vừa rồi Thanh Đế tiền bối đã sử dụng công pháp gì? Những gợn sóng màu xanh biếc đó là thứ gì vậy?
Tùng Thạch sắc mặt mê hoặc:
-Ta cũng không rõ. Từ mấy ngàn vạn năm trước, khi sư tôn bắt đầu tu luyện một loại công pháp đặc biệt nào đó, cho tới bây giờ ta vẫn không thấy sư tôn xuất thủ lại. Bất quá sư tôn thực lực vô cùng mạnh. Đó là chuyện không cần phải nghi ngờ gì. Người giáo huấn mấy sư huynh đệ ta, luôn chỉ cần một chiêu là chế phục được.
Tần Vũ thầm đồng ý.
Năm sư huynh đệ của Tùng Thạch, mạnh nhất hiện giờ đã là bát cấp tiên đế. Nhưng vẫn bị Thanh Đế dùng một chiêu là chế phục được, thực lực thâm bất khả trắc đó có thể tưởng tượng ra được.
-Trọng cuối cùng của Tam trọng thần kiếp.
Tùng Thạch tiên đế nhìn chằm chằm vào lốc xoáy màu hồng khổng lồ ở trên trời:
-Tần Vũ, đệ tam trọng này là trọng uy lực mạnh nhất. Trước đây, không ít các đế cấp cao thủ lợi hại chính là bị chết dưới một trọng thần kiếp này.
Tần Vũ minh bạch trong lòng, một trọng cuối cùng khẳng định càng lợi hại hơn. Hắn tập trung tinh thần lại để xem.
Có lẽ, một ngày nào đó bản thân cũng sẽ phải nghênh tiếp thần kiếp.
Toàn bộ lốc xoáy khổng lồ màu đỏ bắt đầu rỉ ra những sương mù màu đen. Sương mù màu đen từ những kẽ hở của lốc xoáy thẩm thấu ra ngoài, sau đó tụ tập về chính giữa.
Một đoàn sương mù trong phương viên vài trăm thước chầm chậm phủ xuống phía dưới.
"Sương mù màu đen? Thứ gì vậy?" Tần Vũ cẩn thận quan sát. Hắn không phải là không muốn dùng tiên thức. Chỉ là không biết vì sao, với không gian bóp méo kia, tiên thức của Tần Vũ căn bản không cách gì xâm nhập vào được.
Cùng với sự phủ xuống của sương mù màu đen, cặp mắt sắc bén của Tần Vũ cuối cùng đã nhìn thấy được sự "bí ẩn" bên trong sương mù đó.
"Lôi điện, lôi điện màu xám." Hai mắt Tần Vũ phát sáng.
Trong đoàn sương mù ở phương viên vài trăm thước chính đang có những tia tia điện xà màu xám đang lưu chuyển. Những điện xà này rất nhỏ, nhìn qua còn tưởng đó là sương mù. Tần Vũ cũng là vất vả lắm mới phân biệt được.
"Từ trước đến giờ ta chưa từng thấy qua lôi điện màu xám, chắc là cũng rất khủng khiếp." Tần Vũ nhìn kỹ xem Thanh Đế ứng phó thế nào.
Sương mù màu đen bao lấy vài trăm thước. Sự to lớn của phạm vi đó chiếm trọn hơn nửa khu vực phương viên một dặm kia. Khi giáng xuống đến trên người Thanh Đế, thì đột ngột phủ lấy hoàn toàn Thanh Đế.
-Xuy xuy….
Thanh âm kịch liệt vang lên, hơn nghìn vị đế cấp cao thủ do ở gần nhất nên đều nghe thấy rõ tiếng vang. Nếu không gian mà bình thường, thì còn có thể thấy được từng luồng điện xà màu xám không ngừng đánh lên thân thể Thanh Đế.
-Thần kiếp, quả nhiên là lợi hại a, ha ha…
Tiếng cười lớn vang dội hốt nhiên vang lên từ trong miệng Thanh Đế. Song chưởng của Thanh Đế vẫn luôn lẳng lặng mặc cho điện xà công kích bỗng đưa thẳng ra. Tức thì một bức màn nước màu xanh biếc lấy Thanh Đế làm trung tâm, tràn ra khắp bốn phương tám hướng.
Nơi nào bức màn nước đi qua, tất cả đều hóa thành hư vô, bao quát cả những sương mù màu đen lẫn lôi điện màu xám.
Sau đó, bức màn nước xanh biếc đó với tốc độ còn nhanh hơn trước tụ lại về trên người Thanh Đế rồi biến mất luôn. Thanh Đế vẫn vừa cười vừa lăng không mà đứng, tựa hồ như chưa hề làm qua cái gì cả. Chỉ là sương mù màu đen và điện xà màu xám thì đã biến mất cả rồi.
-Mạnh thật.
Bằng Ma Hoàng, Long Hoàng, Đại Viên Hoàng cùng đám siêu cấp cao thủ trên mặt đều có nét khiếp sợ.
Dù cho mấy người Long Hoàng quan hệ tốt với Thanh Đế, cũng chưa từng thấy qua thực lực chân chính của Thanh Đế. Nhưng vừa rồi bức màn nước được thi triển ra, uy lực to lớn…tuyệt đối vượt qua thần hỏa.
"Những gợn sóng ban nãy dùng để chống thần hỏa và bức màn nước xanh biếc kia là cùng một loại năng lượng." Tần Vũ mắt vẫn nhìn về Thanh Đế đang đạm nhiên mỉm cười phía xa.