Tinh Thần Biến

Chương 241: Thời khắc hỗn loạn



Phía trong đại sảnh đường, các đại tán ma thủ lĩnh trong lòng đều bắt đầu lo lắng. Thậm chí có một vài tán ma nhìn về phía Ô Không Huyết, ánh mắt không khỏi mang theo một tia trách cứ.
Phá Thiên Đồ quan hệ trọng đại. Mọi người tín nhiệm thực lực của hắn nên giao Phá Thiên Đồ cho hắn bảo quản. Ai ngờ lại xuất hiện sự tình như thế này.
Liên Nguyệt nương nương vừa mới nhận được tin tức Âm Nguyệt cung bị thiêu hủy, đệ tử mười phần chết chín, trong lòng bị đả kích, sắc mặt có chút tái nhợt. Nhưng ả cố gắng trấn tĩnh, nói:
- Chư vị, Ô Không Huyết đại nhân cũng không có gì sai khi đem Phá Thiên Đồ giao cho một đệ tử bình thường cất giữ. Nếu mang theo trên mình, một khi Long tộc tộc trưởng và Bằng Ma đảo Tông Quật ra tay, khẳng định sẽ bị đoạt mất. Ngược lại, khi đặt trên một tán ma bình thường, Phương Điền và Tông Quật sẽ không thể tìm thấy. Ô Không Huyết đại nhân cũng là vì muốn bảo vệ Phá Thiên Đồ, tịnh không có ý gì khác.
Nghe được Liên Nguyệt nương nương vì mình mà biện giải, Ô Không Huyết đối với nàng có chút hảo cảm.
Liên Nguyệt nương nương nhìn về Ô Không Huyết dò hỏi:
- Ô Không Huyết đại nhân, người đem Phá Thiên Đồ giao cho tán ma nào, cấp bậc ra sao?
- Hắn công lực không cao, chỉ đạt đến tứ kiếp tán ma.
Ô Không Huyết cười khổ.
- Lúc trước, ta vì lựa chọn người bảo quản Phá Thiên Đồ mà tốn không ít công sức suy nghĩ. Cuối cùng tại Âm Nguyệt cung, ta tìm một tán ma, bắt hắn thề nguyền, sau đó còn tạo cấm chế trên thân hắn. Cuối cùng đem Phá Thiên Đồ giao cho hắn bảo quản.
Tứ kiếp tán ma!
- Chỉ là tứ kiếp! Thiên hỏa uy lực cực lớn, tứ kiếp tán ma nhiều nhất chỉ có thể ngăn cản trong chốc lát. Mà theo tin tức báo lại, cái vị… thần bí Thiên Hỏa chân nhân kia phóng thiên hỏa bao trùm khắp dãy Âm Nguyệt sơn. Ô Không Huyết đại ca, phỏng chừng tên tán ma kia…
Hỏa Ma lo lắng nói.
Ô Không Huyết bất đắc dĩ nói:
- Nếu biết có người sẽ phóng thiên hỏa đốt Âm Nguyệt sơn, ta vô luận như thế nào cũng không giao Phá Thiên Đồ cho tứ kiếp tán ma cất giữ.
- Lúc trước ta nghĩ, khi đối mặt với Minh Lương chân nhân, Bằng Ma đảo Tông Quật, tộc trưởng Long tộc Phương Điền, tứ kiếp tán ma cũng như là lục kiếp tán ma, thậm chí bát kiếp cũng không khác nhau bao nhiêu. Hơn nữa, tứ kiếp tán ma số lượng cũng rất nhiều, Tông Quật, bọn người họ muốn tra cũng rất khó khăn. Cho nên ta mới giao cho tứ kiếp tán ma.
Chúng tán ma thở dài.
Nghe Ô Không Huyết nói lí do, mọi người thấy cũng hợp lý.
Đối với siêu cấp cao thủ mà nói, tứ - lục kiếp đích xác không khác nhau. Giấu một món đồ bí mật trên người tứ kiếp tán ma, càng làm cho địch thủ rất khó phát hiện. Điều này đúng nhưng không ai ngờ lại xảy ra sự việc có người dùng thiên hỏa thiêu đốt Âm Nguyệt sơn.
- Tốt lắm!
Ô Không Huyết sắc mặt lạnh lùng.
- Hôm nay dù nói cái gì thì cũng đã muộn rồi, nhưng có một việc rất quan trọng. Đó là phải tìm được Phá Thiên Đồ. Hỏa Ma, thập kiếp tán ma, cửu kiếp tán ma, một vài người theo ta. Chúng ta thuấn di trở về Âm Nguyệt sơn.
Liên Nguyệt nương nương gật đầu nói.
- Tốt, các ngươi trở về trước. Việc này có lẽ không giấu được Minh Lương chân nhân. Chúng ta cũng sẽ lập tức theo sau.
Ô Không Huyết gật đầu.
Trong đại sảnh đường, Ô Không Huyết, Hỏa Ma, bốn người thập kiếp, sáu người cửu kiếp trực tiếp trống rỗng biến mất. Bọn họ dĩ nhiên sử dụng tốc độ tối đa, hướng Âm Nguyệt sơn lao đến. Vô luận như thế nào cũng phải tìm được Phá Thiên Đồ.
***
Âm Nguyệt sơn bị thiêu đốt dưới ngọn lửa màu tím. Giờ phút này ngọn lửa cũng yếu đi nhiều, độ cao của Âm Nguyệt sơn cũng bị thấp đi khoảng mười thước. Trong mười thước đó, vô số cây cỏ bị hóa thành bụi phấn. Ngọn lửa còn lại, xem ra cũng có thể thiêu đốt hai, ba thước độ dày sơn mạch. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://docsach24.com
Phía trên Âm Nguyệt sơn, cung điện, lâu các đều bị biến thành tro bụi. Giờ phút này, tại bầu trời Âm Nguyệt sơn đang diễn ra một trận đại chiến.
- Đừng tiến gần đến Thiên Hỏa chân nhân, lực công kích cận thân của hắn mạnh phi thường.
Một gã tán ma nói.
Bọn tán ma rốt cuộc cũng đã phát hiện lực công kích cận thân của Tần Vũ quỷ dị phi thường. Bọn tán ma bắt đầu thi triển các loại cấm chế, pháp thuật phù triện, thậm chí còn sử dụng phi kiếm từ xa công kích.
Kể từ đó, hai đại lĩnh vực của Hắc Diễm Quân chi giới cơ hồ không thể phát huy thực lực. Dù sao, Thiên Hỏa lĩnh vực và Trọng Lực lĩnh vực đều có phạm vi tác dụng. Bọn tán ma công kích ở ngoài phạm vi, Tần Vũ tự nhiên không thể ảnh hưởng đến bọn họ.
Đánh cận chiến, sử dụng hại đại lĩnh vực, cùng với lực khôi phục thân thể siêu cường. Tần Vũ thậm chí có thể tiêu diệt cửu kiếp tán ma. Nhưng một khi khoảng cách quá xa, Tần Vũ dù chỉ đối mặt với một gã bát kiếp tán ma cũng cảm thấy khó khăn.
Chung quanh, bọn tán ma nhiều vô kể, Hầu Phí và Hắc Vũ so với Tần Vũ đỡ hơn nhiều, hai người nhờ vào thân pháp quỷ dị. Đồng thời Xuyên vân thương cùng Hắc bổng độ cứng rắn siêu cường, thậm chí đối với hạ phẩm tiên khí cũng có thể đập nát.
- Không ổn!
Sắc mặt Tần Vũ có chút khó coi.
- Vô luận là ta, Hầu Phí hay Tiểu Hắc, lực công kích cận thân vô cùng cực mạnh. Nói về tốc độ, chúng ta so với đồng cấp cao thủ nhanh hơn rất nhiều, có thể so sánh với bát kiếp tán tu. Căn bản bọn chúng không có bao nhiêu ưu thế, thế mà bọn chúng dám liều mạng tấn công… Ý của bọn chúng là…
- Kéo dài thời gian!
Tần Vũ trong lòng hoàn toàn minh bạch.
Nếu theo như chính mình đoán không sai, thì sự việc ở Âm Nguyệt sơn đã được báo cho Ô Không Huyết.
- Ta chỉ có một viên cực phẩm nguyên linh thạch, nếu liều mạng tiêu hao, đích xác có thể giết chết Ô Không Huyết, nhưng làm như thế nào mới có thể giết Minh Lương chân nhân. Chỉ có thể kiên nhẫn một thời gian, hy vọng sự tình phát triển đúng như ta dự định.
Ánh mắt Tần Vũ đảo qua tình thế trước mắt.
- Phí Phí, Tiểu Hắc, chuẩn bị tiến vào Thanh Vũ tiên phủ, Sử Tín ba huynh đệ các ngươi cũng không cần phải chống cự hấp lực của tiên phủ.
Tần Vũ truyền âm cho mọi người, khi Mặc Kỳ Lân bị đem vào Thanh Vũ tiên phủ, tình cảnh đó làm cho bọn tán ma ngạc nhiên, nghi thần nghi quỷ.
Hầu Phí nghe Tần Vũ truyền âm như vậy, cũng không ham chiến đấu.
- Nha! Các ngươi đỡ một bổng của Hầu gia.
Hầu Phí, trong thời khắc chiến đấu cuối cùng đã bộc phát lực cực mạnh, hắc bổng kia như ngàn vạn cân, phá không khí hướng tới gã thất kiếp tán ma. Gã tán ma đó, thân hình bị đánh bay ngược về sau.
Bọn tán ma hôm nay đã biết, chiến đấu với bọn người trước mặt, tấn công thì không thể, chỉ có thể cầm cự.
Hôm nay, bọn họ đã biết được đạo lý, vô luận như thế nào cũng không thể sử dụng công kích cận thân với Thiên Hỏa chân nhân. Cho tới bây giờ bọn chúng vẫn chưa biết thân phận thực sự của Tần Vũ.
- Đi!
Tần Vũ bay đến trước mặt hai huynh đệ của mình, tâm ý vừa động, Hầu Phí và Hắc Vũ đã trực tiếp tiến nhập Thanh Vũ tiên phủ.
Đám tán ma nhìn tình cảnh vừa xảy ra, trên mặt lộ nét nghi hoặc. Phải biết rằng, có rất nhiều tán ma đang ra tay chém giết, dưới tình huống đó không thể tiến hành thuấn di. Nếu thuấn di chỉ có một con đường chết.
Mà bọn Sử Tín ba huynh đệ hôm nay chiến đấu cũng rất tốt. Ba người trong cơ thể có Huyền Nhãn châu, tự nhiên có thể hình thành Huyền Băng chiến giáp, lực phòng ngự đáng sợ. Hơn nữa, Huyền Nhãn châu còn có thể hình thành Huyền Băng cảnh, phàm những ai mà bị khốn tại Huyền Băng cảnh thì lực công kích đều chợt giảm, ngược lại ba huynh đệ Sử Tín công lực gia tăng.
Phòng ngự thì có Huyền Băng chiến giáp, công kích lại có Huyền Băng cảnh cùng với hạ phẩm tiên khí Kiếm Phong Trùy. Tam đại Huyền Băng sư thú liên thủ có thể tiêu diệt ngũ, lục, thất kiếp tán ma, chỉ là ba huynh đệ bọn họ cũng bị thương chút ít.
Sử Tín ba người nghe Tần Vũ truyền âm, lập tức triệt tiêu Huyền Băng cảnh. Đồng thời lúc đó, Tần Vũ như một hỏa cầu, cực nhanh vọt tới.
- Đi!
Tần Vũ quát khẽ một tiếng, Sử Tín ba người đều không kháng cự hấp lực của Thanh Vũ tiên phủ, trống rỗng biến mất.
- Bọn chúng không cần mạng!
Đám tán ma trợn mắt há mồm.
Trong trận chiến hỗn loạn như vậy, không gian chấn động, vừa rồi đã có hai người thuấn di, giờ lại thêm ba người. Bọn chúng muốn chết sao?
- Bọn chúng đều ngu, chỉ có Thiên Hỏa chân nhân là không!
Trong lòng bọn tán ma đều nghĩ như vậy.
- Không được để Thiên Hỏa chân nhân trốn thoát, nếu không khi đại nhân trở về, không tìm được hung thủ. Chúng ta sẽ không xong.
Kiều Dư, ma thức truyền âm, nhất thời mọi người đều sử dụng cấm chế phù triện, bắt đầu công kích Tần Vũ. Đương nhiên Tần Vũ không luyến tiếc chiến đấu, trực tiếp hướng phía dưới vọt đi.
Rõ ràng Tần Vũ muốn phá vây bỏ chạy.
Nhưng bọn tán ma đều biết Tần Vũ công kích cận thân vô cùng nguy hiểm, đều không muốn cùng Tần Vũ cận chiến. Chỉ là xa xa đuổi theo Tần Vũ, trong lúc đó, một cỗ khí tức nặng nề xuất hiện, áp tới.
- Ai là Thiên Hỏa chân nhân?
Âm thanh trầm thấp, ẩn hàm lửa giận vang vọng khắp thiên địa, đồng thời huyết vân bảo phủ khắp bầu trời. Mùi huyết tinh bao trùm khiến cho Tần Vũ cảm thấy khó chịu.
- Không ổn! Nhiều huyết vân như vậy. Đúng là ma đạo cao thủ đệ nhất trong truyền thuyết Ô Không Huyết. Nếu bị hắn truy đuổi, hy vọng chạy trốn một điểm cũng không có.
Tần Vũ trong lòng đã rõ, thực lực của mình và Ô Không Huyết căn bản cách rất xa. Giờ phút này, Tần Vũ giống như vô lực, trực tiếp rơi xuống phía dưới, chung quanh không gian bị chấn động mãnh liệt.
- Ô Không Huyết đại ca, hắn đâu?
Hỏa Ma cùng với bọn thập, cửu kiếp tán ma phóng tới. Bọn họ so tốc độ đều chậm hơn Ô Không Huyết một bậc.
- Hắn? Đã chết… ở…
Ô Không Huyết tự tin chỉ hướng Tần Vũ rơi xuống, nhưng giờ phút này, tại vị trí đó, một bóng người cũng không có. Ô Không Huyết cứng lưỡi, nói không nên lời. Người hắn giết, như thế nào lại biến mất?
Kiền Dư nói ngay:
- Ô Không Huyết đại nhân, tôi vừa nhìn thấy Thiên Hỏa chân nhân trúng một kích của người, rơi xuống mặt đất, nhưng khi… tự nhiên lại biến mất.
- Không thấy hắn? không gian chấn động như vậy, hắn sử dụng thuấn di khẳng định sẽ chết. Có lẽ hắn trốn ở một địa phương nào đó, bất quá làm sao thoát khỏi ma thức của ta.
Ô Không Huyết cười lạnh, ma thức nhanh chóng hướng bốn phương tám hướng bao trùm. Thập nhị kiếp tán ma Ô Không Huyết, phạm vi ma thức cực kì rộng. Hắn tự tin không ai có thể thoát khỏi ma thức của hắn.
- Không có!
Ô Không Huyết sắc mặt thay đổi, hắn lại tìm tòi một lần nữa, nhưng kết quả vẫn như trước. Trước mặt hắn, Thiên Hỏa chân nhân có thể chạy thoát…
Ô Không Huyết căn bản không biết, Tần Vũ đang ở một vị trí cách đó không xa, nơi có vô số đá vụn, hắn đang ở trong một viên đá vụn. Đó chính là Thanh Vũ tiên phủ.
***
Trong Thanh Vũ tiên phủ.
- Quá mạnh mẽ!
Tần Vũ trong lòng cảm thấy sợ hãi, nếu không phải mình cố gắng tránh né, phỏng chừng đạo huyết quang có thể xuyên thủng đan điền của mình. Tần Vũ không biết, một khi đan điền "Tinh cầu" bị xuyên thủng, kết quả sẽ như thế nào.
Nếu lục phủ ngũ tạng bị thương, thì với lực khôi phục siêu cường cũng hoàn toàn chữa trị.
- Đại ca, người không sao chứ?
Hầu Phí, Hắc Vũ đi tới hỏi.
Tần Vũ từ từ thong thả lắc đầu, trịnh trọng nói:
- Ta không có việc gì, bất quá giờ chúng ta không thể rời khỏi đây… Tán ma đại quân đã trở về. Ô Không Huyết có thể dễ dàng giết chết chúng ta. Thập nhất kiếp, thập kiếp cao thủ, đối diện bọn họ, chúng ta sẽ rất nguy hiểm.