Tinh Thần Biến

Chương 157: Tam huynh đệ tụ thủ


Biên dịch, biên tập: Nhiephon
Tần Vũ, Lập nhi, Hầu Phí, Hắc Vũ bốn người trên đường phi hành trước tiên đi qua Viêm kinh thành, sau là Vân Vụ sơn trang. Tuy nhiên, Tần Vũ tịnh không phát hiện người thân của mình liền bay thẳng tới hoàng cung.
"Sư muội, sư muội được chưa."
Dưới "áp bức" của Lập nhi, Tần Vũ cuối cùng phải chịu khuất phục.
"Vậy thì tạm được." Lập Nhi cười hài lòng, "Được rồi, ngươi còn không gọi người của mình đến. Năm phe kia đã gọi người tới tìm Đệ cửu ngọc kiếm. "
Tần Vũ cười nói: "Ta không quan tâm và cũng không gấp. Tinh Thần Các của ta ở gần nhất, thôi xong rồi, hay là phái một vạn hộ vệ đến vậy." Tần Vũ lấy ra truyền tấn lệnh, trực tiếp truyền tin đến tổng quản Tinh Thần Các--Trang Chung.
******
Trong Tinh Thần Các
Trang Chung đang được thị nữ hầu hạ, nhàn nhã ăn các loại hoa quả do các động phủ tiến cống, hết sức thoải mái.
Đột nhiên---
"Trang Chung, cho Nghiêm Nhị, Lương Thản, Ngô Ngôn, Húc Đông tứ đại hộ pháp dẫn theo mười đại đội thị vệ tổng cộng một vạn nhân mã, mau chóng đến Tiềm Long đại lục, càng nhanh càng tốt." Nhìn mệnh lệnh Tần Vũ truyền về, Trang Chung vội trở mình bò dậy.
Trang Chung trả lời Tần Vũ rồi sau đó lập tức cấp tốc quát lớn ra lệnh.
"Lệnh triệu tập, triệu tập các đại hộ pháp, các đại đội trưởng tức tốc tới Nhật nguyệt đại điện, không được chậm trễ." Trang Chung cao giọng quát, sau đó vội thay y phục nhanh chóng đến Nhật Nguyệt đại điện.
Trên Nhật Nguyệt đại điện.
Tám đại hộ pháp cùng với ba mươi hộ vệ đại đội trưởng đã tụ tập trên đại điện.
Trang Chung gương mặt nghiêm túc, cao giọng nói: "Các chủ có lệnh."
"Nghiêm Nhị, Ngô Ngôn, Lương Thản, Húc Đông tứ đại hộ pháp soái lĩnh hộ vệ đại đội đệ nhất đến đệ thập một vạn nhân mã, tức tốc đến Tiềm Long đại lục, chuẩn bị nghe các chủ điều động, không được trì hoãn, lập tức xuất phát." Trang Chung nghiêm túc quát.
"Thuộc hạ tuân lệnh!"
Bọn Nghiêm Nhị tứ đại hộ pháp và các hộ vệ đại đội trưởng khom người nhận mệnh. Sau đó quay người bỏ đi, bắt đầu chuẩn bị xuất phát.
Còn bọn Trang Chung cũng bước ra khỏi Tinh Thần Các đứng tại cửa. Lúc này từng đội nhân mã đang bay ra từ khu vực hộ vệ cư trú, nhất thời cả đáy biển đứng đông nghẹt người, chính là mười đại đội.
Trong nháy mắt, mười đội ngũ đã lăng không đứng yên ổn. Mười đại đội trưởng đứng trước mười đội ngũ, bốn vị hộ pháp xếp ở hàng đầu tiên.
"Xuất phát!"
Nghiêm Nhị vốn dĩ là thủ lĩnh bát đại hộ pháp, lần hành động này tự nhiên do ả đứng đầu. Lệnh vừa đưa ra, dưới sự chỉ huy của tứ đại hộ pháp, mười đội ngũ một vạn nhân mã rẽ nước mà đi, ngự kiếm bay thẳng đến phương Bắc.
Một vạn người!
Trong không trung tràn ngập bóng người. Tại Tiềm Long đại lục, vài tu chân giả Kim đan kì đã được xưng là thượng tiên, nhưng Tinh Thần Các điều động lại là đội ngũ một vạn người. Hộ pháp dẫn đầu đều từ Động hư kì trở lên.
******
Tiềm Long đại lục Tần vương triều, Thượng Thái quận.
Thượng Thái quận nguyên bổn chính là Bá Sở quận, chỉ là đã thay đổi triều đại Bá Sở quận tự nhiên phải đổi tên. Bởi vì kiến trúc hoàng cung trong kinh thành quá lớn, Tần Đức cũng không muốn hao phí một số lớn tài lực, vật lực để xây dựng lại một hoàng cung vì vậy quyết định đặt thủ phủ tại kinh thành này.
Thượng Thái quận diện tích rộng lớn, kinh thành nằm ở trung tâm.
Bay dọc theo sông Ô Giang, Hắc Vũ đột nhiên lên tiếng. Hắc Vũ này cũng mới học được kĩ xảo "phúc ngữ". "Phúc ngữ" thật ra không xem là bí kĩ lợi hại, trong kí ức truyền thừa của Hắc Vũ tịnh không có, hắn học được khi tán gẫu với Nghiêm Nhị người trong các hộ pháp Tinh Thần Các.
"Đại ca, còn nhớ nơi này không?" Hắc Vũ dùng phúc ngữ lên tiếng.
Bay dọc theo Ô Giang đã khá lâu, còn nơi này chính là nơi Tần Vũ, tiểu Hắc đại chiến với Hạng Ương năm xưa.
"Đương nhiên là nhớ" Tần Vũ cảm thán nói, "Nguyệt viên chi dạ, Ô Giang chi thượng, ta với đệ cùng nhau đại chiến Hạng Ương và từ trận chiến này Tần gia ta mới hoàn toàn tiêu diệt Hạng gia, cuối cùng thu được thiên hạ thay đổi triều đại."
Hắc Vũ lãnh khốc nói: "Nguyệt viên chi dạ, ô giang chi thượng, lưu tinh phá không, viên nguyệt cao huyền. Hừm hừm…hầu tử, sự nghiệp to lớn của ta và đại ca ngươi nào có thể tưởng tượng nổi."
Hầu Phí tức thì nổi giận hai mắt bốc lửa: "Tạp mao điểu, khoác lác cái gì, ngươi chẳng qua từ nhỏ đã theo đại ca. Nếu ta sớm theo đại ca thì cái tên Hạng Ương gì đó, một mình ta một bổng cũng đủ nện thành cái bánh thịt."
Hắc Vũ hừ khẽ quay đầu đi, không thèm nhìn Hầu Phí một cái, Hầu Phí bất giác nộ khí trùng trùng.
Tần Vũ cười nói: "Phí Phí, tiểu Hắc, đừng tranh cãi nữa. Khi xưa thật ra chẳng có gì. Chỉ là Hạng Ương vào thời khắc quan trọng lại ngăn cản đại quân Tần gia ta, thậm chí còn uy hiếp tiêu diệt huyết mạch Tần gia ta. Vì vậy ta mới cùng tiểu Hắc xuất thủ sớm trừ đi chướng ngại này."
Trong lúc nói chuyện mấy ngàn dặm chớp mắt đã trôi qua, bốn người Tần Vũ đến ngoại ô kinh thành.
Lúc này trời vừa sáng, cửa thành cũng đã mở, các tiểu thương đều bày hàng buôn bán.
Bốn người của Tần Vũ đứng trên không trung hoàng cung. Linh thức vừa quét, Tần Vũ đã phát hiện nhị ca và đại ca ở gần nhất.
Tần Vũ trầm ngâm nói: "Lúc này đang tảo triều, nhị ca và đại ca đều ở trên đại điện, hay là chúng ta chờ một chút? "
"Chờ cái gì, cứ thi triển cấm chế ẩn thân tiến vào đại điện dạo chơi rồi nói, đệ nghĩ phàm nhân không thể nhìn thấy đâu." Hầu Phí không quan tâm nói. Cấm chế ẩn thân này chỉ đánh lừa con mắt mà thôi, linh thức của tu chân giả vẫn có thể nhìn ra.
Lập Nhi cũng có chút hưng phấn nói: "Hoàng cung tảo triều, được Tần Vũ, ta chưa bao giờ thấy qua, đi nào."
Tần Vũ bất lực đành căn dặn: "Được rồi, nhưng có một việc ta phải nói trước, các tướng lĩnh đại thần đều là phàm nhân, các người đừng trêu chọc bọn họ, đến đại điện thì phải nghiêm chỉnh một chút."
"Hề hề, yên tâm."
Hầu Phí là người đầu tiên hỏa tốc bay xuống dưới, đồng thời quang mang trên người chợt lóe lên, biến mất giữa thanh thiên bạch nhật. Song đối với tu chân giả vẫn có thể dễ dàng dùng linh thức phát hiện thân hình Hầu Phí đang lao xuống rất nhanh.
Tần Vũ, Lập nhi, Hắc Vũ cũng lập tức theo sau bay xuống.
******
Trên hoàng cung đại điện.
Tần Chính ngồi cao cao trên bảo tọa hoàng đế, tán phát uy nghiêm tự nhiên của hoàng giả. Văn võ bá quan đứng hai bên đại điện, đại ca Tần Phong của Tần Vũ đứng ở vị trí đầu tiên của một hàng. Tần Phong này không chỉ là đại tướng quân, đồng thời cũng là vương gia tự nhiên chiếm thủ vị.
"Bẩm hoàng thượng, Trấn Dương quận cấp báo. Thời gian trước, trời đổ mưa lớn sau đó đê tại Ô Giang bị vỡ, Trấn Dương quận từ Lăng thành, Lan thành các thành trì đều bị hồng thủy gây tai họa nghiêm trọng, hơn trăm vạn nạn dân lưu lạc không nơi sinh sống….."
Nghe đại thần bẩm báo, chân mày Tần Chính nhíu chặt lại.
"Chi tiết tình hình thế nào?" Tần Chính lạnh giọng nói. Lúc này tâm trạng của Tần Chính không được tốt lắm.
Đại thần phía dưới lập tức nói: "Ở đây có tình hình các thành trì và nơi quản hạt gặp tai ương." Vị đại thần đó lấy ra một phong thư từ trong tay áo, sau đó thái giám thu lấy phong thư dâng lên cho Tần Chính.
.....
Tần Vũ đứng trong góc đại điện, nhìn nhị ca lo chuyện quốc sự, trên khuôn mặt bất giác nở nụ cười. Tuy tu chân giả không bị ràng buộc bởi chuyện của phàm nhân, bất quá dầu gì Tần Vũ mới rời khỏi nhà mười năm, vẫn còn một chút lòng phàm tục.
"Hiện tại việc trọng yếu chính là thứ nhất phải an trí nạn dân, thứ hai phòng lũ chống thiên tai, hoặc thuận thế dẫn nước, hoặc tu bổ chỗ vỡ ….."
Tần Chính mau chóng hạ mệnh lệnh.
Phái khâm sai hành động còn trực tiếp điều động hai mươi vạn quân của Trấn Dương quận và ba mươi vạn quân dự bị cùng phòng chống thiên tai. Các mệnh lệnh phát lương thực, quần áo cứu trợ thiên tai cũng được truyền đi rất nhanh.
"Bãi triều!"
Thanh âm the thé của thái giám vang lên, sau đó chúng bá quan lũ lượt rời khỏi đại điện.
"Đại ca, nhị ca."
Tần Vũ trực tiếp dùng linh thức truyền âm vang lên trong đầu của Tần Phong và Tần Chính.
Lúc này Tần Chính còn đang suy nghĩ về lũ lụt, thân thể chợt chấn động, sau đó hết sức vui mừng kinh ngạc. Tần Phong vốn dĩ đã lui ra cũng quay đầu đi trở vào đại điện. Quang mang trên người Tần Vũ lóe lên giải trừ cấm chế ẩn thân, xuất hiện trên đại điện.
"Tiểu Vũ!"
Tần Chính và Tần Phong đều không thể tin nổi nhìn Tần Vũ xuất hiện đột ngột trên đại điện.
Tần Vũ bây giờ so với khi xưa rời khỏi Tiềm Long đại lục, khuôn mặt hầu như không thay đổi nhiều. Chỉ là thành thục hơn, đôi mắt sâu hơn, trên người cũng tự nhiên tán phát áp lực, thứ người ở đẳng cấp cao tự nhiên có.
Thái giám tổng quản mới vừa muốn kêu "thích khách", lúc này nhìn thấy lời nói, biểu tình của hoàng đế Tần Chính và vương gia Tần Phong lập tức nuốt câu đó vào bụng.
"Đại ca, nhị ca!" Trên mặt Tần Vũ khó che giấu nỗi vui mừng như điên cuồng.
"Ha ha, tiểu Vũ, không ngờ đệ đi một chuyến đã là mười năm. Mười năm nay một chút tin tức cũng không có, làm cho bọn ta lo lắng muốn chết. Ha ha…." Tần Chính lúc này cười thật lớn, hiển nhiên rất hưng phấn và cao hứng.
Tần Phong cũng ôm chặt Tần Vũ nói: "Không thể ngờ, không thể ngờ a, mười năm, đã mười năm rồi."
"Không phải đệ đã trở về rồi sao." Tần Vũ cũng vui sướng cười lớn.
Lúc này Lập nhi, Hắc Vũ, Hầu Phí cũng giải trừ cấm chế xuất hiện trước mặt Tần Chính và Tần Phong. Điều này trái lại khiến Tần Chính và Tần Phong nhất thời kinh hãi. Tiểu Hắc bọn họ đương nhiên quen nhưng Lập nhi và Hầu Phí bọn họ lại không biết.
"Tiểu Vũ họ là…." Tần Chính nghi hoặc hỏi.
Tần Vũ cười giới thiệu: "Tiểu Hắc nhất định các huynh đã biết, vị này là…"
"Hê hê, ta tên Hầu Phí, Tần Vũ là đại ca của ta. Hai tiểu tử các ngươi tuy là "đại ca, nhị ca" của đại ca ta nhưng thực lực các ngươi quá kém, à thôi bỏ đi, miễn cưỡng nhận hai ngươi làm huynh đệ." Hầu phí lắc lắc đầu nói.
Tần Phong phì cười nói: "Tiểu Vũ, huynh đệ này của đệ rất thẳng thắn, thẳng thắn a."
Tần Phong thân là tướng quân, lúc ở trong quân đội đã sớm quen biết nhiều hán tử thẳng thắn như vậy. Những người này chỉ quan tâm thực lực, bất kể quan hàm ngươi cao cỡ nào chỉ có thực lực ngươi vượt hơn họ, đối phương mới tín phục ngươi.
"Vị này là…đệ muội?" Tần Chính nhìn Lập nhi hỏi.
Tần Vũ lại cố ý im lặng một hồi, đợi tới khi Lập Nhi như muốn nổi giận, hắn mới cười nói: "Nhị ca, đây là sư muội Lập nhi của đệ, là sư muội, chưa phải đệ muội. "
"Chưa phải đệ muội ư? Ta hiểu ý tiểu Vũ rồi." Tần Phong bộ dạng như đột nhiên hiểu ra, "Bây giờ là vậy, tương lai là vậy, ta nói đúng không, tiểu Vũ. Còn có… Lập nhi cô nương sư muội của tiểu Vũ?"
Lập nhi đôi mắt nhìn chăm chú Tần Vũ.
"Tần Vũ, bổn cô nương đã ghi sổ."
Thanh âm "hung dữ" vang lên trong đầu Tần Vũ, hắn lại cười đắc ý. Hắn biết Lập nhi hay thẹn thùng, nhiều lắm trước mặt người quen mới hoạt bát chút, nhưng trước mặt người lạ lại không thể "nổi cơn lôi đình".
"Đại ca, nhị ca, đừng trêu sư muội đệ nữa. Đúng rồi, phụ vương đâu? Còn Phong bá bá nữa?" Tần Vũ cười hỏi.
Tần Chính lập tức nói: "Phụ vương và Phong bá bá hiện đang bế quan tu luyện. Đệ trở về thật không đúng lúc, bất quá chừng trong nửa năm sẽ xuất quan. Lần trước phụ vương nói bế quan một năm, bây giờ cũng xấp xỉ qua hơn nửa năm rồi."
Trong lòng Tần Vũ hơi có chút hối tiếc, vừa trở về không thể lập tức gặp mặt phụ vương.
"Không sao, hiện tại đệ tại Hải ngoại tu chân giới có địa bàn gần nơi này nhất, không cần gấp quay về. Dù sống ở đây một, hai trăm năm cũng không có vấn đề." Tần Vũ cười nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Với tốc độ nhanh nhất của Tần Vũ, từ Tiềm Long đại lục đến Tinh Thần Các bất quá thời gian chỉ vài ngày, đặc biệt sau khi công lực Tần Vũ một lần nữa gia tăng. Đợi độ qua Lục cửu thiên kiếp, khi đó Tần Vũ ước chừng trong một ngày đủ để từ Tinh Thần Các đến Tiềm Long đại lục.
"Ha ha, vậy thì quá tốt, ba huynh đệ ta không cần phân ly nữa." Tần Chính cười lớn. Sau đó đột nhiên nghĩ đến một chuyện nói: "Tiểu Vũ đệ có biết, đại ca sắp phải độ Tứ cửu thiên kiếp."
"Hả? "
Tần Vũ trong lòng vui mừng tức thì linh thức quét qua. Tần Phong quả nhiên đã đến cảnh giới Tiên thiên đại viên mãn, tình trạng tùy lúc có thể độ kiếp.
"Tứ cửu thiên kiếp, đại ca huynh có trung phẩm linh khí, độ Tứ cửu thiên kiếp tuyệt đối dễ như trở bàn tay. Ha ha…nhị ca, huynh cũng phải tu luyện cho tốt đến lúc đó ba huynh đệ chúng ta mới không thể chia lìa. Chỉ là nhị ca hiện tại sao còn chưa đạt tiên thiên cảnh giới?" Với linh thức của Tần Vũ tự nhiên phát hiện ra tu vi Tần Chính.
Tần Chính thất vọng nói: "Ta không giỏi tu luyện, không có thiên phú đành chịu thôi."
"Cái gì không thiên phú." Tần Vũ lúc này dầu gì cũng là thủ lĩnh một trong sáu thế lực Hải ngoại tu chân giới, nếu như cả người thân gần nhất cũng không thể làm cho đạt đến cảnh giới tiên thiên, vậy thì quá vô dụng.
"Đừng lo lắng, lúc nào đó đệ sẽ luyện chế một lò đan dược, trực tiếp đưa huynh tiến vào cảnh giới tiên thiên. " Tần Vũ thu được tàng bảo điện, nguyên liệu bên trong rất nhiều, "Nếu như đợi không kịp, đệ trực tiếp đòi Ngôn Tự chân nhân vài viên trúc cơ đan."
Tần Vũ nói một cách không hề quan tâm. Trong tu chân giới, thông thường các đệ tử trọng yếu trong môn phái, giai đoạn đầu sẽ trực tiếp phục dụng trúc cơ đan, sớm xây dựng nền tảng đạt thẳng đến cảnh giới tiên thiên.
Cảnh giới tiên thiên, đối với người tu luyện nội công rất khó khăn. Nhưng đối với tu chân giả chỉ là bước khởi đầu mà thôi. Với địa vị của Tần Vũ hôm nay, căn bản là tùy tiện có thể lấy được trúc cơ đan.