Tinh Thần Biến -Tập 3

Chương 58

Docsach24.com

rời xanh thẳm, những đám mây trắng nhỏ nhẹ nhàng trôi.

Dòng sông lững lờ chảy, cách bờ sông không xa là một ngôi lầu kiến trúc tinh tế. Tần Vũ bước lên thảm cỏ mềm mại, đi về hướng tòa lầu.

"Đây là kho chứa của Mộc Phủ, nhiều đồ đạc ta giấu dưới cỏ hoặc trong núi đá kia. Nhưng Hồng Mông Linh Bảo ta đều để ở trong tòa lầu này." Khương Lan chỉ tay về phía tòa kiến trúc.

Ánh mắt Tần Vũ hướng về phía lầu các, Không gian chi lực tản ra thám sát từ trên xuống dưới. Mọi thứ bày trong đó hắn đều nhìn thấy rõ ràng.

"Quả nhiên có không ít Hồng Mông Linh Bảo!" Tần Vũ nghĩ trong lòng.

Chỉ nói về Hồng Mông Linh Bảo dùng để chơi, Tần Vũ đã không có cách nào so sánh được với các vị Thần Vương sinh ra cùng thời với Thần giới.

Trong ngôi lầu của Khương Lan có những hơn hai mươi Hồng Mông Linh Bảo, hầu hết là đệ tam đẳng, đệ nhị đẳng có bốn cỗ.

Theo cầu thang gỗ hắn bước lên lầu. Lầu các này rất trang nhã cổ kính, trên giá gỗ bày một số đồ vật rất đặc biệt.

Khương Lan mỉm cười: "Những Hồng Mông Linh Bảo này không mấy tác dụng, dùng xem thôi cũng chẳng mấy giá trị..."

Khương Lan bước lên cầu thang. Tần Vũ và hai tỉ muội theo sau.

Trên lầu hóa ra có một chiếc tủ lớn, trong đó bày rất nhiều báu vật. Khương Lan tiện tay cầm lên một thứ, mười bảy thứ còn lại tự nhiên bay lên:

"Tiểu Vũ, mười bảy thứ kia, có mười sáu là Hồng Mông Linh Bảo đệ tam đẳng, một là Hồng Mông Linh Bảo đệ nhị đẳng, ta giao cho điệt cả đấy!"

Khương Nghiên bỗng cầm lấy một Tiểu Ban Mã màu ngọc bích: "Ái chà, Lan thúc, cái này mới đẹp làm sao!"

Khương Lan mỉm cười: "Đó là một Linh Bảo Phi Hành, Ban Mã này có thể to lên, ngồi lên trên đó chốc lát thôi đã đạt tốc độ cực nhanh."

Khả năng này với Thần Vương mà nói thì không có ý nghĩa gì lắm.

Trong đầu Khương Nghiên chập chờn thấy Quân Lạc Vũ trên mình ngựa, nàng theo sau sát bên cạnh, bầu trời đầy may trôi lững lờ...

Khương Nghiên mè nheo nhìn Khương Lan: "Lan thúc, cái này cho điệt nữ được không?"

Khương Lan chỉ còn cách mỉm cười, liệu ông có dám không đồng ý?

Ra khỏi kho chứa Mộc Phủ, bốn người tập trung tại phòng lớn cùng ăn uống. Khương Lan nhìn ba "đứa trẻ" Tần Vũ, Lập Nhi và Khương Nghiên nói cười, lòng cũng thấy vui lây.

Được nửa bữa, Khương Lan hỏi: "Tần Vũ, điệt định bao giờ nung lại số Hồng Mông Linh Bảo kia?"

Nung lại ư?

Tần Vũ cười: "Không cần phải vội, tốc độ thời gian trong Tân vũ trụ là hơn một vạn lần, dù thế nào cũng vẫn đủ. Thế này đi, ba ngày nữa điệt sẽ vào đó bắt đầu tiến hành nung lại Hồng Mông Linh Bảo và luyện vũ khí."

Khương Nghiên lập tức đòi: "A, muội cũng rất muốn xem huynh luyện vũ khí!"

Khương Lập chỉ nhìn Tần Vũ mỉm cười, nàng không muốn làm khó dễ cho hắn.

"Nghiên muội à, thời gian luyện vũ khí lần này rất dài, bởi vì trước khi chế luyện ta phải điều chỉnh trạng thái, đạt đến mức cao nhất mới bắt đầu luyện vũ khí. Cho nên lúc nào bắt đầu chế luyện ta cũng không thể biết." Tần Vũ nhẹ nhàng từ chối.

Khương Nghiên bĩu môi lên “hứ” một tiếng.

Khương Lan đột nhiên dừng lại nghe ngóng. Ba người Tần Vũ, Khương Nghiên, Khương Lập đều nhìn ông dò hỏi.

"Lan thúc, đã xảy ra chuyện gì vậy?" Tần Vũ nghi hoặc.

Khương Lan chợt cười nhẹ: "Nghe điệt nói luyện vũ khí ta nghĩ đến Chu Hiển, mở rộng Thần thức ra khắp Thần giới thì phát hiện, Lôi Phạt Thành vẫn mời Đoan Mộc Phong đến."

Cao thủ Thần vương, chỉ một ý nghĩ là có thể nhìn suốt cả Thần giới.

Đoan Mộc Phong, Đoan Mộc Phong tôn sư chế luyện?

Khương Nghiên chau mày: "Lôi Phạt Thành chẳng phải là đã có một Tôn sư chế luyện là Âu Nghiệp Tử rồi ư? Tại sao còn mời cả Đoan Mộc Phong?"

Khương Lan lắc đầu: "Sợ rằng Âu Nghiệp Tử cũng không đủ lợi hại để luyện được Hồng Mông Linh Bảo đệ nhị đẳng nên mới phải mời thêm cả Đoan Mộc Phong!"

Nếu là hai vị Tôn sư chế luyện hợp tác, với phương pháp của họ thông thường phải mất mấy nghìn năm. Tuy Bắc Cực Thánh Hoàng chỉ cho hạn mười năm, nhưng Thần Vương Lôi Phạt Thành cũng có thể tự bố trí không gian, khiến thời gian nhanh lên một ngàn lần cũng không phải chuyện khó.

Tần Vũ hơi chau mày, tự hỏi: "Chẳng nhẽ để cho hai vị Tôn sư đó phối hợp với nhau? Không đúng! Mỗi vị Tôn sư đều có phương pháp luyện khí giới riêng, hai người cùng làm không những không tăng hiệu quả, ngược lại còn làm ảnh hưởng đến công việc."

Cùng là Tôn sư chế luyện, Tần Vũ đương nhiên hiểu rõ.

Hắn bỗng nghĩ đến một chuyện khác: "Chẳng lẽ lại… Nếu thế thì Lôi Phạt Thành quả có nhiều nguyên liệu thật!"

Khương Lan nhếch mép cười: "Điệt xem đi, Lôi Phạt Thành vì chiến thắng đã nhờ cả hai vị Tôn sư nỗ lực chế luyện, cung cấp đầy đủ nguyên vật liệu. Linh Bảo của ai tốt hơn thì sẽ lấy cái của người đó..."

Mắt Khương Lan nheo lại nhìn Tần Vũ hóm hỉnh: "Tiểu Vũ, xem chừng Lôi Phạt Thành không chịu đầu hàng đâu!"

Tần Vũ cười nhăn nhó: "Luyện chế Hồng Mông Linh Bảo, đâu phải đông người thì làm nổi?"`

Lòng hắn hiện giờ đầy tự tin.

Luyện chế binh khí cần có kỹ thuật kỹ xảo, Cửu hoàn liệt không của hắn đã ngang ngửa Vu chùy bách luyện của Xa Hầu Viên. Tôi lửa thì dùng phân thân giúp sức. Hàn mông linh khí xuất ra, với khả năng khống chế của phân thân, hẳn tốt hơn của họ.

Còn khởi linh? Ai có thể sánh được cùng hắn?

Tần Vũ hừ nhạt trong lòng: "Chu Hiển, ngươi chỉ biết nhờ hết người này đến người khác, không lần nào dựa vào được chính mình!"

Ba ngày sau.

Trong Mộc Phủ.

Khương Lan, Khương Lập, Khương Nghiên chăm chú nhìn Tần Vũ. Hôm nay là ngày hắn vào Tân vũ trụ, chế luyện Hồng Mông Linh Bảo.

Khương Lan vỗ vai Tần Vũ động viên: "Tiểu Vũ, không cần phải quá ức chế!"

Tần Vũ mỉm cười: "Điệt hiểu rồi!"

Khương Lập lẳng lặng đến trước mặt Tần Vũ. Nàng biết, Tần Vũ vì muốn thắng lợi mà đã dốc hết sức mình, còn nàng… chỉ có thể chờ đợi trong Mộc Phủ.

Nhón mũi chân lên, Khương Lập hôn nhẹ vào má Tần Vũ, mắt nhìn đăm đăm vào mắt hắn, nhỏ nhẹ: "Vũ ca, muội ở đây đợi huynh!"

Tần Vũ mỉm cười, nhìn Lập Nhi âu yếm.

Khương Nghiên bĩu môi chọc tức: "Chà chà.. Thật là tình tứ!"

Hai người ngượng ngùng mỉm cười, khẽ nắm chặt tay nhau.

Tử Huyền Tinh, Tân vũ trụ.

Tần Vũ đã lệnh cho Phúc bá đóng cửa Phiêu Vân Phủ, không tiếp bất cứ ai.

Một mình trong Tân vũ trụ, hắn lật tay lấy ra một mẩu đá nhỏ.

Một Hồng Mông Linh Bảo đệ tam đẳng.

Tần Vũ nhún mình bay lên đỉnh Đông Lam Sơn, ngồi khoang chân bên khối đá lớn, một tay giơ lên khẽ động.

"Về lại lò luyện!"

Chỉ thấy cỗ Hồng Mông Linh Bảo bay dập dờn trước mặt hắn.

Hồng Mông Linh Bảo về lò rất giản đơn, nhưng phải có hai điều kiện. Một là cần phải không có chủ, nếu có chủ thì tức khắc sẽ mất đi sức mạnh Thiên Thần.

Thứ hai, với Hồng Mông Linh Bảo vô chủ phải dùng Hư vô nghiệp hỏa nung đốt liên tục. Thường là cần một ngày tròn để phân giải một Hồng Mông Linh Bảo đệ tam đẳng đến khi giải phóng Hồng Mông Linh Khí. Với Hồng Mông Linh Bảo đệ nhị đẳng, cần có thời gian ba bốn ngày công phu.

Từ tay Tần Vũ không ngừng toát ra Hư vô nghiệp hoả, hòn đá cũng càng lớn dần lên.

Trọn nửa ngày nung đốt, hòn đá mới “bục” lên một tiếng, bị tách làm thành ba phần, nhưng sao vẫn không thấy Hồng Mông Kinh Khí?

Mặt Tần Vũ vẫn bình thản: "Hồng Mông Linh Bảo này đã bị lửa đốt vỡ, hãy toát Linh Khí ra đi!"

Tần Vũ hiểu rất rõ, Hồng Mông linh khí kết hợp rất chặt với Linh Bảo, tiềm tàng tận tầng trong cùng, muốn Linh Khí thoát ra phải cần thời gian rất lâu.

Thời gian dần trôi… một ngày đã qua đi.

Hòn đá đã biến thành vô vàn hạt nhỏ, va đập vào nhau không ngừng.

Bỗng…

Phầng!

Đá biến thành tro, đồng thời một dòng khí nhỏ bay lên.

Hồng Mông Linh Khí!

Tần Vũ dán mắt vào luồng khí: "Phải rồi, chính là Hồng Mông Linh Khí!"

Hai mắt hắn nhìn đến ngây dại.

Tiếp sau đó, lại có nhiều dòng khí nữa toát ra.

Đầu Tần Vũ như rung lên chao đảo: "Hồng… Hồng Mông Linh Khí!"

Tần Vũ giơ tay nắm lấy không gian, thu Hồng Mông Linh Khí vào trong tay, toàn thân dần tan biến.

Vũ trụ mới lúc này đã mở rộng hơn mấy lần, không gian mênh mông hơn rất nhiều.

Tần Vũ xuất hiện ở chân trời vũ trụ mới.

Đứng ở biên giới, không gian rung động liên tục, trời đất bốn bề còn xáo trộn lung tung.

Tần Vũ hét lên một tiếng: "Yên!"

Tất cả đều yên ắng trở lại.

Tần Vũ luồn qua vách chắn nhìn ra ngoài, một không gian vô cùng vô tận. Hắn phải thật sự ngỡ ngàng, mỗi giờ mỗi phút, những dòng năng lượng không ngừng chảy qua vách ngăn, không gian vũ trụ cứ thể giãn rộng thêm mãi.

Có thể nói, mỗi một hơi thở Tân vũ trụ lại hấp thu biết bao dòng chảy của hồ loãng, làm nên một biển hồ mênh mông vô tận.

Trước kia hắn nghĩ, hồ loãng đơn giản chỉ là năng lượng, cấu tạo thành năng lượng vũ trụ. Giây phút này Tần Vũ không còn suy nghĩ như vậy nữa.

"Hồng Mông Linh Khí! Khí của dòng hồ loãng!"

Tần Vũ giơ tay đón nhận Hồng Mông Linh Khí, khí hồ loãng tạo nên Tân vũ trụ. Nhìn biên giới kéo dài vô cùng vô tận, ngỡ như thế giới đang điên đảo thu hút Hồng Mông Linh Khí để tạo nên Tân vũ trụ.

Tần Vũ là chủ nhân Tân vũ trụ do linh khí hồ loãng không ngừng tuôn chảy tạo nên. Bây giờ hắn đã hiểu rõ bản chất của năng lượng hồ loãng này. Hồng Mông Linh Khí nắm trong tay, Tần Vũ cảm nhận được hoàn toàn.

Hoàn toàn như thế!

Tần Vũ ngây ra hồi lâu, trong lòng hết sức cảm kích:

"Hồng Mông Linh Khí nơi đây đủ cho tất cả Thần Vương của Thần giới!"

Lòng Tần Vũ rung động, bàn tay giơ cao. Một không gian rộng lớn bị nắm giữ, trong đó tàng chứa không ít Linh khí hồ loãng."

Toàn thân hắn vẫn chưa thôi run rẩy: "Một trăm dặm! Hà hà, toàn thể Hồng Mông Linh Bảo của Thần giới hãy vào lại lò!. Sức mạnh của Hồng Mông Linh Bảo cũng không thể bằng nổi một phần trăm trong nó!"

Tần Vũ đã hoàn toàn hiểu rõ:

"Ta vốn cho rằng Hồng Mông Linh Khí là nguồn năng lượng tạo nên vũ trụ, giờ đây nhìn lại, cội nguồn năng lượng tạo nên vũ trụ quả là công hiệu như thế đấy! Chẳng trách!"

"Yên tĩnh! Yên tĩnh!"

Tần Vũ ép mình phải yên tĩnh, tâm thần phải trở nên thư thái, không để mắc một lỗi nào khi tiến hành luyện chế.

Nhưng…

Trước mắt hắn, nguồn khí hồ loãng vô cùng vô tận lọt qua vách ngăn, chảy điên loạn vào Tân vũ trụ. Một phía khác của vách ngăn, lại cả một không gian hồ loãng.

Đó là Hồng Mông Linh Khí ư?

Nhìn thấy rõ, Tần Vũ cố trấn tĩnh hơn.

Tần Vũ hít sâu một hơi, lại ngồi xếp bằng, mắt nhắm giữ trạng thái tu luyện. Khổ tâm của Lan thúc, tâm ý của Lập Nhi... hiện lên rõ ràng trong tâm trí Tần Vũ.

Sờ lên bên má, còn cảm giác ngọt ngào của nụ hôn Lập Nhi.

Tần Vũ mỉm cười: "Còn hơn cả Hồng Mông Linh Khí!"

Toàn bộ tâm tình dần dần thanh thoát. Khi tâm trạng đạt đến đỉnh cao, cũng là lúc Tần Vũ bắt tay vào giai đoạn chế luyện.