nh sáng chan hòa khắp nơi, cả Kính Quang Thành sáng lòa như được muôn vàn vì sao rọi chiếu. Vào bên trong mới nhận ra, cả tòa thành trì dường như ngập tràn trong mùa xuân vĩnh cửu.
Minh Ngọc Phủ.
Kính Quang Thành vừa xây một tòa Minh Ngọc Phủ, chính là bởi Đoan Mộc Ngọc đã trở thành Thần Vương nên mới xây nên để thu nhận cận thần mới.
“Minh Ngọc Điện chủ, hiện giờ mới chỉ thu nhận sáu người. Tưởng rằng người của Minh Ngọc Điện phải rất nhiều chứ?” Một Thiên Thần vừa được thu nhận hỏi người cùng làm.
Người đó gật đầu trả lời: “Đội trưởng của chúng ta cũng tham gia tuyển chọn, như vậy trong cuộc tuyển chọn này, tính riêng Thiên Thần Cao cấp đã có hơn mười người!”
“Cả sáu chúng ta đều là Thiên Thần Cao cấp!” Thiên Thần đó nói.
Chu Hiển đang ở ngay bên ngoài Minh Ngọc Phủ, đã nghe thấy cuộc nói chuyện của hai Thiên Thần. Nhìn vào trong phủ, ánh mắt Chu Hiển sáng lên: “Mấy chục Thiên Thần Cao cấp đều muốn làm thuộc hạ cho Đoan Mộc Phong, trong khi tùy tùng của ta chỉ có một Thiên Thần Cao cấp, lại do Phụ hoàng lệnh nên mới theo ta!”
Thông thường một Thiên Thần Cao cấp, nếu muốn nâng cao thực lực thì chỉ có ở bên cạnh Thần Vương.
Còn với Chu Hiển? Nếu gã không phải là địa vị đặc biệt thì có Thiên Thần Cao cấp nào lại cam tâm nghe lệnh?
“Sẽ có một ngày những Thiên Thần Cao cấp kia phải đến cầu xin ta, muốn làm thuộc hạ của ta!” Chu Hiển hậm hực nói thầm, trên mặt vẫn giả bộ tươi cười đi đến trước cửa Minh Ngọc Phủ.
“Hãy đi bẩm báo với chủ nhân của ngươi, Chu Hiển ở Lôi Phạt Thành đến thăm!”
……
Nửa canh giờ sau, Chu Hiển từ trong đi ra, sắc mặt hầm hầm.
“Đại nhân?” Hai tùy tùng khẽ hỏi.
“Về Lôi Phạt Thành!” Chu Hiển lạnh lùng ra lệnh, trong mắt lóe lên một tia chớp:
“Không ngờ Đoan Mộc Ngọc lại tự đem Huyền Linh Kính cho Tần Vũ. Vậy muốn thành người thứ hai…”
Đôi mày của Chu Hiển càng nhăn hơn.
Lôi Phạt Thành, Thánh Hoàng Điện.
“Phụ hoàng, tình hình là như thế. Hiện giờ khả năng con thành người thứ hai là không lớn, thậm chí người thứ ba cũng vậy. Tần Vũ là một Tôn sư chế luyện, còn là Tân chủ nhân Mê Thần Điện, với khả năng của hắn, không khó có được một Hồng Mông Linh Bảo, rất dễ chiến thắng vòng thứ ba. Bởi vậy muốn cưới được biểu muội, con nhất định phải thắng vòng thứ hai này!” Chu Hiển nói với Chu Hoắc.
Chu Hoắc gật đầu, ngồi trầm ngân không nói gì.
“Phụ hoàng?” Một lát, Chu Hiển không kìm được, gọi nhỏ.
“Con về trước đi!” Chu Hoắc giơ tay, đột nhiên quay về phía Chu Hiển hỏi: “Lễ vật dự phòng Cửu Phụng Mão đã chuẩn bị đến đâu rồi?”
Chu Hiển nói ngay: “Đã phái mấy trăm Thiên Thần đi tìm nguyên liệu, có thể hoàn thành trước thời hạn mười năm.”
Chu Hoắc gật đầu: “Được, con cứ yên tâm lo việc Cửu Phụng Mão. Vị trí người thứ hai ta sẽ nghĩ cách cho!”
“Đa tạ Phụ hoàng!” Chu Hiển cung kính chào, quay người đi ra.
Liền sau đó...
Chu Hoắc trong nháy mắt đã ra khỏi Lôi Phạt thành.
Mười tám ứng viên tham gia chiêu thân, Đoan Mộc Ngọc sau khi trở thành Thần Vương đã rút lui. Còn lại mười bảy người, cả mười bảy đều nỗ lực chuẩn bị lễ vật.
Phiêu Tuyết Thành, Phiêu Vân Phủ.
Tần Vũ lệnh cho Phúc bá đóng cửa tạ khách, vào trong Tân vũ trụ, bắt đầu tĩnh tâm chuẩn bị.
......
Tử Huyền Tinh, Tân vũ trụ.
Tần Vũ đứng giữa không trung, một biển nguyên liệu mênh mông lơ lửng trên đầu hắn, là nguyên liệu chuẩn bị chế luyện ra tòa phủ đệ.
Tần Vũ nhắm mắt, trong đầu hiện lên mô hình của tòa phủ, đồng thời định rõ các phương thức kết hợp nguyên tạo nên từng bộ phận.
“Vụt”
Hắc Sắc Thần Hỏa, Bạch Sắc Tịnh Hỏa như nhị long hí châu, phút chốc đã cuốn lấy hai phần ba đám nguyên liệu.
Nguyên liệu chính: Thanh yểm thạch.
Thân hình Tần Vũ chợt cao vút lên, phút chốc đã biến thành một người khổng lồ trăm trượng, Phá không chùy và chiếc bàn chế luyện cũng to lên mấy trăm lần.
Một chùy giáng xuống.
“Bùm”
Không gian chấn động, những luồng gió xoáy khiến Thanh yểm thạch xoay tròn, Hắc Sắc Thần Hỏa, Bạch Sắc Tịnh Hỏa trộn lẫn vào nguyên liệu.
Phá không chùy nhịp nhàng giáng xuống, mạnh như sấm nhanh như chớp. Thậm chí Tần Vũ còn nhắm mắt, chỉ dùng tâm linh để cảm nhận, phán đoán xem trong đá có bao nhiêu tạp chất, thành phần, nhiệt độ của nguyên liệu.
Tất cả đều nắm chắc trong tay.
Thời gian trôi nhanh, đã qua hơn ba năm, hình dáng phủ đệ dần hiện rõ...
“Phía dưới nên để một số vật trang trí chứ!” Tần Vũ mỉm cười.
Nói chính xác thì dùng dùng Thanh yểm thạch để tạo hình phủ đệ chỉ là một bước nhỏ mà thôi, công trình phía dưới mới là phức tạp quan trọng nhất.
Từng khối nguyên liệu lại bay đến bàn đá.
Thân hình Tần Vũ đã khôi phục lại kích thước bình thường, bắt đầu quá trình tinh luyện... thời gian trôi đi, phủ đệ cùng dần dần biến đổi.
Tường bao bên ngoài đã không chỉ nguyên một màu Thanh yểm thạch, trên bề mặt tường hiện lên những bức vẽ lớn.
Nửa phía đông là cảnh những ngọn lửa phun trào, nửa phía tây là băng tuyết tinh khôi.
......
Bên ngoài phủ trang trí như vậy, các trang trí bên trong cũng đều do Tần Vũ một tay tạo ra.
“Ha ha!”
Tần Vũ đột nhiên cười lớn, chỉ về khu vực hoa viên, trong đó có cả trăm nghìn loại kỳ hoa đang nở rộ.
Tần Vũ là chủ nhân của Tân vũ trụ, trong Tân vũ trụ hắn có thể chế luyện phủ đệ, thêm vào các loại vật liệu hay thực vật tưởng tượng.
Sức tưởng tượng là vô cùng.
Tòa phủ đệ ngày càng hoàn mỹ.
Những vật trang trí điểm xuyết khắp nơi như hoạ long điểm nhãn. Cùng với sự ngày càng hoàng thiện của tòa phủ, Tần Vũ cũng đạt đến đỉnh cao trong nghệ thuật chế luyện.
Ba nghìn hai trăm hai mươi ba năm.
Mất thời gian dài như vậy Tần Vũ mới hoàn thành xong tòa phủ đệ, tuy nhiên thời gian hắn dự liệu lúc đầu thực ra còn dài hơn nhiều.
Tần Vũ nhìn về phía toà phủ đệ giữa không trung.
Ngoài tường phủ, một bên thấp thoáng những ngọn lửa mỏng manh, bên kia lại dịu mát không khí lạnh. Từ sau tường bao, các loài hoa lá chen nhau vươn lên, leo ra bên ngoài.
Ấn tượng nhất là khí lực của các Thiên thần khí.
Khắp nơi bên trong phủ ngập tràn khí lực của các Thiên thần khí. Bởi… trong đó có hàng trăm những vật trang trí, đều là do Tần Vũ dùng những nguyên liệu quý hiếm tạo thành. Trong lúc chế tác, hắn còn không ngừng nỗ lực khiến cho những nguyên liệu này thêm quý giá.
Lúc đầu Tần Vũ dùng nguyên liệu thông thường để chế ra Thiên thần khí cấp thấp, nhưng hơn hai nghìn năm nay, sản phẩm trang trí hầu hết là những Thiên thần khí Trung cấp, còn có không ít Thiên thần khí Cao cấp.
Một toà phủ đệ mà có hàng trăm Thiên thần khí Trung cấp, hàng chục Thiên thần khí Cao cấp, điều này khiến người ta rung động.
Ngoài ra trong phủ còn có đầy đủ ba thế giới, một bản thể là Thần giới thu nhỏ, một bản thể là họa cảnh của Tiên Ma Yêu giới, bản thể thứ ba là một tòa đình trung hồ như thường thấy ở Tử Huyền Tinh trong Phàm nhân giới.
Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là một kiệt tác vĩ đại.
Chỉ dựa vào trận pháp không gian, Tần Vũ mới có thể dễ dàng bố trí được như thế, hai tôn sư kia tuyệt không thể làm được.
Trên mặt Tần Vũ hiện lên vẻ tự hào, rất nhiều nơi trong phủ này ẩn chứa những ký ức riêng của hắn.
……
“Gọi tòa phủ đệ này là Tử Huyền Phủ đi!”
Tần Vũ vẫn không ngừng hoài niệm quê hương Tử Huyền Tinh, ở đó hắn lần đầu tiên quen biết Lập Nhi, cũng là nơi hắn bắt đầu con đường tu luyện.
“Tử Huyền Phủ này, bản thân có thể xem như một Thiên thần khí khổng lồ, tốn gần một nửa số nguyên liệu lấy từ Đông Cực Huyễn Kim Sơn, thêm vào một lượng lớn nguyên liệu tích lũy trong Mê Thần Điện. Các vật trang trí bên trong bao gồm những sáu mươi hai Thiên thần khí Cao cấp.
Lần này Tần Vũ đã đầu tư vào rất lớn.
Số lượng lớn những nguyên liệu quý hiếm đều được Tần Vũ mang ra dùng. Trên thực tế, những nguyên liệu này có thể luyện được không ít Thiên thần khí Cao cấp là vũ khí, nhưng hiện giờ đã trở thành vật trang trí hết.
Tuy chất là Thiên thần khí Cao cấp, nhưng lại không thể dùng để chiến đấu.
Rất đơn giản.
Một cái đèn bằng thép có thể đâm chém như một chiến đao bằng thép được không?
Đẳng cấp thì như nhau, đáng tiếc Tần Vũ đã luyện thành vật trang trí!
“Từ trước đến nay, Thần giới có ai dùng Thiên thần khí Cao cấp để trang trí như vậy không?” Tần Vũ không khỏi cười tự trào.
“Quan trọng nhất là Huyền Linh Kính. Trong Tử Huyền Phủ của ta, Huyền Linh Kính sẽ là tấm gương phòng ngủ của ta và Lập Nhi!”
Đó cũng là dụng ý của Tần Vũ.
Huyền Linh Kính tuy mới lạ, nhưng cũng chỉ là một phần của Tử Huyền Phủ!
“Ta không tin, nhiều thứ như vậy mà ta lại không chiến thắng vòng thứ hai!’
Tần Vũ dạo một lượt trong Tử Huyền Phủ, trên mặt nở nụ cười mãn nguyện.
Thở sâu một hơi, hắn vung tay thu tòa phủ nhỏ lại
Tử Huyền Phủ đã hoàn thành, việc thứ hai của Tần Vũ là luyện vũ khí mới cho Phí Phí và tiểu Vũ.
“Luyện vũ khí tuyệt đỉnh, chỉ dựa vào Kim Nguyên Trọng Thủy tôi lửa thì không đủ.” Tần Vũ nghĩ.
Chỉ thấy trước mặt một quầng sáng lóe lên, hiện ra một Tần Vũ mặc thanh bào. Thanh bào Tần Vũ đó cung kính: “Bản tôn!”
“Ngươi hãy đảm nhận việc tôi lửa!” Tần Vũ gật đầu.
Muốn tâm ý tương thông, không có gì bằng phân thân và bản tôn.
Từ Mê Thần Điện, Tần Vũ lấy ra những nguyên liệu quý giá nhất. Những nguyên liệu này hắn đã cất riêng để luyện vũ khí cho Hầu Phí và Hắc Vũ.
“Bắt đầu!”
Tần Vũ giơ tay phải, Hoàn kình Phá không chùy hiện ra. Từ tay trái hắn bừng lên ngọn lửa.
……
Những ngày tháng ở cùng Tiểu Hắc khi còn nhỏ, Tần Vũ không bao giờ quên. Tình cảm hai người không khác gì thân huynh đệ. Trong lúc luyện vũ khí, Tần Vũ cũng tập trung hết tinh lực.
……
Tiếng rèn đập vang lên không ngừng, mỗi một chùy đều thấm đẫm tình huynh đệ. Mỗi chùy giáng xuống, Tần Vũ đầy lòng tự tin, tất cả đều sẽ thành công hoàn mỹ.
Một ngọn thần thương, một thanh trường côn, cả hai đều đen nhánh.
“Hai vũ khí này đều có hai hiệu quả đặc biệt!”
Trong lòng Tần Vũ hết sức vui mừng. Thần thương cho Hắc Vũ có hiệu quả “xuyên thấu” và “phá không” bổ trợ, còn trường côn của Hầu Phí lại có hiệu quả đặc biệt là “bạo liệt” và “trọng quân” (sức nặng đè nén).
“Tuy không đến mức có thể phệ linh, nhưng hai hiệu quả này về uy lực cũng gần bằng Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng rồi!” Tần Vũ trong lòng hoan hỉ.
Chín phần Huyền Hoàng Khí xuất hiện giữa không trung, trường thương cùng trường côn bay vào giữa.
“Hai vũ khí này, sau khi hút đầy Huyền Hoàng Khí, uy lực sẽ không kém Tàn Tuyết bao nhiêu!”
Tần Vũ quay đầu nhìn về phía phân thân của mình.
Tần Vũ phân thân mặc thanh bào vẫn lặng im tu luyện giữa không trung.
Tần Vũ đến ngồi bên cạnh, một luồng quang mang bảy sắc từ phân thân phát ra, nhập vào trong đầu Tần Vũ. Cảm ngộ về phép tắc không gian trong mấy ngàn năm tu luyện đó chớp mắt được hắn lĩnh hội triệt để.
Đó chính là một tác dụng của phân thân...