ần Vũ sở dĩ từ Càn Khôn thế giới trở lại thần giới. Nguyên lý là nhờ không gian chi lực của Càn Khôn thế giới, không những có thể giúp hắn ly khai từ một điểm ở thần giới. Mà còn có thể dời đi xung quanh khoảng cách trăm thước.
Tần Vũ vốn biết, chỉ cần không gian chi lực của Càn Khôn thế giới có khả năng nới rộng tới khu vực xung quanh, là hắn liền có thể tới trong nháy mắt.
Hắn có thể nhanh như chớp từ Càn Khôn thế giới trở về vị trí ban đầu….hắn cũng có thể trong chớp mắt từ Càn Khôn thế giới tới một nơi nào đó ở thần giới trong khoảng cách trăm thước.
“Nếu như ta trong chớp mắt quay lại Càn Khôn thế giới. Rồi từ đó trở về tới khu vực thần giới nằm trong phạm vi bành trướng của không gian chi lực. Vậy là ta có thể cực nhanh tới nơi đó. Không phải nói là… ta có thể thuấn di khoảng cách trăm thước sao?”
Tần Vũ vui mừng như điên.
Thuấn di, tại thần giới ít nhất phải là thần vương mới có khả năng này, bởi vì sự trói buộc ở không gian thần giới quá lớn, chỉ có ai nắm được không gian pháp tắc mới có khả năng thuấn di.
Nhưng Tần Vũ nhờ sáng tạo ra Càn Khôn thế giới, nên có thể dựa vào không gian chi lực của Càn Khôn thế giới, để thuấn di một khoảng cách ngắn.
“Không, không cần phải trở về phiền phức vậy. Chỉ cần khống chế Càn Khôn thế giới không gian chi lực để tiếp nhận. Lúc trở lại thần giới, chu vi xung quanh bản thân mình có trăm thước cự ly. Vậy là mình có thể thuấn di rồi!”
Trong đầu Tần Vũ liền hiện ra biện pháp sử dụng không gian chi lực.
“Cũng không hẳn như vậy, Càn Khôn thế giới không gian chi lực công hiệu không hoàn toàn giống nhau. Có nó mình có thể dùng cách tương tự để trói buộc người khác. Cũng giống như ‘không gian lĩnh vực’ vậy!”
Hai mắt Tần Vũ sáng ngời.
“Hơn nữa Càn Khôn thế giới còn đang phát triển. Bây giờ là sơ kỳ, có thể bành trướng ra khoảng trăm thước. Đoán rằng càng phát triển thì khu vực phát tán càng lớn. Chỉ là hiện tại không gian chi lực tác động lên thần giới không được nhiều. Xem ra công hiệu trói buộc cũng không mạnh.”
Trong đầu Tần Vũ những câu tự đặt ra nhanh ra như chớp.
Đây là thần giới, nhưng Càn Khôn thế giới lại là một thế giới độc lập khác.
Hai thế giới không gian chi lực khác nhau. Càn Khôn thế giới không gian chi lực, nếu sử dụng ở thần giới hiệu quả khẳng định giảm đi nhiều, còn xa lắm mới bằng được uy lực trong Càn Khôn thế giới, nhưng cho dù là giảm đi rất nhiều, Tần Vũ cũng cực kỳ thỏa mãn rồi.
Dùng Càn Khôn thế giới không gian chi lực để trói buộc người khác, cho dù không bằng ‘không gian lĩnh vực’ của trung bộ thiên thần, nhưng cũng không kém quá xa. Tần Vũ thầm nghĩ.
Chỉ trong vài nhịp thở. Tần Vũ đã nghĩ tới nhiều thứ. Tương tự…..hắn cũng nghĩ nhiều phương cách để giết người khác nhau.
“Tần Vũ, nói, ngươi đã xài thủ đoạn gì. Mà có thể trong chớp mắt tránh được một chiêu tất sát của ta?” Hắc Long sát khí tràn ngập, hai mắt đỏ bừng lên. Nhìn chằm chằm vào Tần Vũ.
Tần Vũ có thể biến mất trong nháy mắt.
Cho dù không phải thuấn di, phỏng chừng cũng không kém bao nhiêu, nếu mà học được, là đủ để giao chiến với thượng bộ thiên thần rồi.
Tại sao thượng bộ thiên thần lại lợi hại như vậy? Chính là nhờ vào khả năng hủy diệt khối không gian nhỏ. Có thể trong nháy mắt biến mất đi, nhưng với thần thông này thượng bộ thiên thần tự nhiên thành vô dụng.
Hắc Long trong lòng run lên, hắn thật thèm khát có được thần thông này của Tần Vũ.
“Thủ đoạn gì chứ? Đây chính là bí mật không truyền ra ngoài của sư môn ta.” Tần Vũ nói thẳng.
Vào lúc này Tần Vũ đã hạ quyết tâm: “Mặc kệ là có chuyện gì xảy ra, năng lực thuấn di này nếu chưa tới lúc đe dọa tính mạng thì không thể sử dụng đến.” Hắn cũng biết, chỉ có tài năng cỡ thần vương mới có thể ‘thuấn di’. Phải biến thái cỡ nào mới có năng lực này.
Mình có năng lực này. Thêm vào Tàn Tuyết thần thương của mình hấp thu ‘huyền hoàng chi khí’. Ngay cả thượng bộ thiên thần cũng không thể đấu lại.
Biến thái năng lực này. Nếu chưa có đủ thực lực. Tuyệt đối không thể để người ngoài biết được.
“Không truyền ra ngoài? Tần Vũ, vậy thì ta xin bái nhập vào sư môn của ngươi, được chứ?” Hắc Long hai mắt ngời sáng nhìn vào Tần Vũ.
Để có được cái thần thông giống như ‘thuấn di’ này, Hắc Long hắn sẽ làm bất cứ chuyện gì, với công dụng của nó, so với thượng phẩm thiên thần khí sợ còn quan trọng hơn.
“Bái nhập sư môn ta?” Tần Vũ lắc lắc đầu, “Sư tôn ta chỉ thu nhận có mỗi mình ta, hơn nữa….ngươi tưởng là ngươi cứ muốn bái nhập vào môn hạ của sư tôn ta. Là có thể được nhận vào sao?”
Hắc Long nổi giận.
“Đúng vậy, Tần Vũ này có một kiện thượng phẩm thiên thần khí, có thể cho đệ tử mình thứ đồ này, có thể là kẻ bình thường sao chứ? Hơn nữa lại có thể để cho một hạ bộ thiên thần sử dụng thần thông gần như ‘thuấn di’. Sư tôn như vậy, chí ít cũng là cao thủ cấp thần vương, cả thần giới, có không biết bao nhiêu người mong ước được bái nhập làm môn hạ thần vương, đúng là không phải ta muốn bái nhập thì là được nhận vào.”
Hắc Long nhướng đôi mày đỏ đậm của mình, không ngừng tự hỏi.
“Như vậy đi. Tần Vũ. Ta. Ta xin bái nhập vào môn hạ ngươi. Thành đệ tử của ngươi vậy!” Hắc Long nghiến răng nói.
So với hắn, thực lực Tần Vũ quá yếu. Nếu như lúc trước, có giết hắn, hắn cũng không cam tâm tự nguyện làm đệ tử của Tần Vũ, nhưng mới vừa rồi, Tần Vũ xuất ra một chiêu thật là khác thường. Thực là có sức hấp dẫn rất lớn với hắn, Tần Vũ không khỏi kinh ngạc về lời đề nghị này.
“Bái nhập môn hạ ta, thành đệ tử ta?” Tần Vũ lắc đầu cười. “Hắc Long! Cái thần thông này gọi là ‘Chỉ Xích Thiên Nhai’ chính là bí mật sư môn ta ‘Càn Khôn môn’ chỉ truyền cho đại đệ tử mà thôi, hơn nữa nếu muốn truyền dạy nó thì phải có sự đồng ý của sư tôn lão nhân mới được.”
Trong nháy mắt Tần Vũ đã bịa ra một chuyện nói dối liền.
“Chỉ Xích Thiên Nhai?” Hắc Long hai mắt sáng lên.
Tần Vũ gật gật đầu: "Đúng vậy, Chỉ Xích Thiên Nhai là do sư tôn ta nghiên cứu biết bao nhiêu năm trời mới ra. Chính là cho cao thủ cấp thiên thần sử dụng. Mặc dù không nhanh bằng thuấn di. Nhưng cũng không kém bao nhiêu.”
“Đúng đúng, không thua bao nhiêu.” Hắc Long trong lòng như có kiến bò. Hắn thật là khao khát học được thần thông đó mà!
Việc Hắc Long này cố gắng truy cầu thực lực. Tần Vũ cơ bản vốn không thể hiểu được.
Hắc Long đến từ ‘Ma Sát giới’, ở đó không giống với Tiên Ma Yêu giới. Ở Ma Sát giới chuyện giết nhau xảy ra không ngừng. Mỗi nơi hài nhi sinh ra, vì thân nhân, hay vì địa vị của bản thân. Đều phải không ngừng khổ tu giết chóc.
Ở Ma Sát giới mỗi một nhân vật có tên tuổi, đều là những nhân vật hùng mạnh tinh thông chiến đấu giết chóc.
Hắc Long nguyên ủy từ ‘Hắc Long đàm’ đến. Thần thông của Tần Vũ chính là thứ mà Hắc Long truy cầu từ khi bước vào thần giới. Hắn ở thần giới đã nhiều năm như vậy, một lòng mong muốn có ngày trở thành cường giả chân chánh.
Người từ Ma Sát giới, đại đa số đều tàn khốc âm độc. Hắc Long bị Tần Vũ cự tuyệt, đôi mày nhướng cao, trong đầu tự nhiên xuất hiện một kế hoạch độc ác.
“Nếu như ta trong lúc trước, muốn ở thần giới này mà trở thành một nhân vật có thể hô phong hoán vũ. Không biết là phải mất biết bao nhiêu năm tháng mới đạt được, nhưng mà nếu có được thần thông Chỉ Xích Thiên Nhai. Ngay cả thượng bộ thiên thần, ta cũng có thể chém giết như trước.
Trong nháy mắt, trực tiếp tới bên cạnh thượng bộ thiên thần, giáng một đòn chí mạng.
Thượng bộ thiên thần sỡ dĩ mạnh hơn trung bộ thiên thần. Chính là nhờ vào sự lĩnh ngộ về không gian cao hơn. Nếu như chỉ thuần túy dùng lực công kích của bản thân, sự khác biệt thực không nhiều.
“Giết chết Tần Vũ, thi triển phép ‘đoạt thần’. Đoạt lấy linh hồn ký ức. tự nhiên sẽ biết ‘Chỉ Xích Thiên Nhai’ công pháp. Cùng lúc lấy luôn cái kiện thượng phẩm thiên thần khí đó nữa!”
Mạo hiểm, nhưng có lợi to. Có biết bao nhiêu người sẵn sàng mạo hiểm, cho dù nguy hiểm tới tính mạng.
Giết chết Tần Vũ. Học được ‘Chỉ Xích Thiên Nhai’. Đoạt được Xích Huyết thần kiếm, hắn gần như là con thứ của thần vương.
“Hừ, sư tôn hắn là thần vương thì sao chứ? Thần vương cũng đâu có thể dùng thần thức mỗi thời khắc mà kiểm tra thần giới. Mà ở thần giới, căn bản không thể dùng biện pháp truyền tấn, mình giết Tần Vũ, hắn không có cách nào truyền tấn thông báo cho sư tôn hắn. Xác xuất mình bị phát giác rất là thấp. Còn nếu như thành công….”
Trong lòng Hắc Long đã quyết.
Sự hấp dẫn của Chỉ Xích Thiên Nhai và Xích Huyết thần kiếm quá lớn. Với lại ở Thần giới, trở thành một tên cường đạo nhỏ bé. Sao bằng chụp lấy cơ hội này có thể tung hoành thần giới một phen.
“Đến lúc đó mình đầu nhập vào một phương thế lực, vốn nữa mình thực sự học được Chỉ Xích Thiên Nhai. Tỷ như Huyết Yêu sơn, Tu La hải, Tu La hải thần vương khẳng định là bảo hộ mình. Đến sau này sư tôn Tần Vũ có biết đi nữa. Thì có thể làm khó dễ gì mình được?"
Sau khi thận trọng cân nhắc lợi hại, Hắc Long đi tới một quyết định trọng đại nhất từ khi hắn tới thần giới.
Giết một kẻ có thể là đệ tử của thần vương cao thủ.
Thành công. Là gần như trở thành cao thủ của thần vương.
Còn nếu bại. Là hồn phi phách tán.
“Tốt, cứ vậy mà làm.” Đến khi Hắc Long quyết định, mục quang liếc nhìn xung quanh bốn phía. Nhưng lại phát hiện ra vào lúc này thân ảnh Tần Vũ đã biến mất không thấy đâu, trong lúc hắn còn đang suy tư trước đó thì Tần Vũ đã bỏ đi rồi. Hắn vừa rồi vì khẩn cầu Tần Vũ, cho nên cũng thu hẹp không gian lĩnh vực xung quanh thân thể, Tần Vũ nhân cơ hội này liền ẩn vào trong biển lửa bạch sắc tịnh hỏa.
Trong đại trận này, ngoại trừ khu vực xung quanh Hắc Long, còn lại khắp nơi đều tràn ngập bạch sắc tịnh hỏa, khiến cho tầm nhìn bị hạn chế. Tần Vũ ở trong biển lửa màu trắng này. Hắc Long căn bản không thể phát hiện.
Ở bên trong đại trận, vô phép dùng thần thức để phán đoán rõ ràng.
Tần Vũ đang làm gì?
Bên trong biển lửa màu trắng, nhân ảnh của Tần Vũ nhanh như thiểm điện không ngừng thuấn di. Lúc thì biến mất ở chỗ này, rồi lại xuất hiện ở chỗ kia.
Tần Vũ là chủ nhân đại trận tự nhiên biết rõ vị trí của Hắc Long, cho nên Tần Vũ tuyệt đối không để thuấn di tới bên cạnh hắn,
“Quả nhiên như ta suy nghĩ. Càn Khôn thế giới ‘không gian chi lực’ không những có thể giúp ta thuấn di. Mà còn có thể hình thành ‘không gian lĩnh vực’, chỉ là sức trói buột của nó thì vẫn chưa bằng được ‘không gian lĩnh vực’ thực sự của trung bộ thiên thần.
Tần Vũ trong lòng thầm than thở.
Càn Khôn thế giới ‘không gian chi lực’ ở tại thần giới, phải chịu lực bài xích của không gian chi lực ở thần giới. Nếu không vậy thì khu vực bành trướng đâu chỉ có trăm thước.
“À? Hắc Long này đi ra đại trận như thế nào?” Tần Vũ trở nên nghi hoạc.
Đây là sát trận. Không phải ảo trận, khốn trận. Hắc Long muốn xuất trận thật rất dễ dàng.
“Tần Vũ ngươi có dám cùng ta trực diện đánh nhau không!” tiếng nói của Hắc Long vang lên. Mà vào đúng lúc này khoảng trăm dặm bên bờ Hắc Long, có năm tàn ảnh nhanh như chớp thoáng từ đáy hồ thoát ra.
Năm tàn ảnh này từ mặt bên bắt đầu tỏa ra bao vây lấy đại trận.
Nếu có công lực cao, còn có thể khám phá, năm tàn ảnh này, mỗi thân đều có hình dạng của thiếu niên tóc ngắn màu đỏ, đôi mày đỏ, mỗi người đều giống hệt Hắc Long, ngay cả trong tay mỗi người cũng cầm một cây trường côn màu đen!