“Huynh nói gì? Có cách tìm được ba tiểu tử Tần Vũ, Hắc Vũ?” Ly rượu trong tay Bằng Ma Hoàng lắc mạnh, rượu tràn cả xuống mặt bàn nhưng Bằng Ma Hoàng có vẻ không hề phát hiện ra, hai mắt vẫn chăm chú nhìn vào Vũ Hoàng.
Vũ Hoàng gật đầu, cười: “Đúng thế, nếu phán đoán của ta là không sai, chúng ta rất có thể sẽ tóm được chúng.” Vẻ mặt Vũ Hoàng đầy tự tin khiến Bằng Ma Hoàng cũng tăng thêm chút cao hứng: “Nói, mau nói đi!”
Vũ Hoàng hít một hơi, chậm rãi: “Tông Diên huynh, mấy trăm năm nay chúng ta bận tâm về ba huynh đệ Tần Vũ, nguyên do chủ yếu là không thể tìm được chúng lẩn trốn ở đâu. Chúng ta lệnh cho thủ hạ phải chú ý đến ba thanh niên công lực cực cao, hễ thấy được là phải lập tức báo lại. Thế nhưng..... bọn Tần Vũ rất có thể chưa bao giờ xuất hiện ba người cùng lúc cả...”
Bằng Ma Hoàng lặng im lắng nghe.
“Theo ta được biết, bên cạnh Tần Vũ không chỉ có hai tiểu tử kia mà còn khá nhiều người khác, ví dụ như Bạch Linh thê tử của Hắc Vũ! Ba huynh đệ Tần Vũ có thể cam nguyện ở lỳ trong Thanh Vũ Tiên Phủ, nhưng còn Bạch Linh thì sao? Ả ta đành lòng chăng? Nếu chúng thật sự nhẫn tâm, cả đám người cùng ẩn nấp trong Thanh Vũ Tiên Phủ thì chúng ta quả là hết cách. Nhưng nếu chúng ta giả định ba huynh đệ chúng không ở trong Thanh Vũ Tiên Phủ, vậy làm sao chúng thoát khỏi sự lùng sục của Tông Diên huynh đây?” Vũ Hoàng mỉm cười nhìn Bằng Ma Hoàng.
Bằng Ma Hoàng chậm rãi gật gù: “Đúng, rốt cuộc chúng làm sao thoát được chứ?”
“Rất đơn giản, tiến hành lục soát thủ hạ của huynh. Thủ hạ của huynh lục soát như thế nào? Tất nhiên là truyền lệnh xuống cho bá chủ của các tinh cầu trong Phi cầm tộc. Nhưng nếu như... bọn Tần Vũ trở thành thủ lĩnh của một trong những tinh cầu ấy thì... dù chúng ta lục soát đến đâu cũng không thể nào tìm được. Mình tự dò xét mình, làm sao mà có tin tức đây?” Vũ Hoàng cười vẻ tự trào: “Ta cũng vừa mới nghĩ đến vấn đề này.”
“Đúng!”
Hai mắt Bằng Ma Hoàng vụt sáng, song ngay lập tức lại lắc đầu, chau mày: “Không đúng, tất cả cao thủ xuất hiện trong Phi cầm tộc, thủ hạ của ta đều ghi chép lại cả. Nếu ba huynh đệ hắn trở thành thủ lĩnh một tinh cầu, thực lực của chúng chí ít cũng phải đạt cấp Đế, nhưng trong ghi chép của thủ hạ ta thì lại không hề có ba người nào giống như vậy!”
“Tông Diên, huynh sai rồi!” Vũ Hoàng đã suy nghĩ thấu đáo, liền bác lại: “Huynh quên tên Tần Vũ đó còn có Vạn Thú Phổ. Trong Vạn Thú Phổ đó, cao thủ cỡ Yêu Vương sơ sơ cũng đã quá một nghìn rồi. Phải biết rằng tại một số tinh cầu nhỏ, thủ lĩnh cũng chỉ là Yêu Vương thôi. Nếu hắn để thủ hạ khống chế một tinh cầu, còn bản thân chỉ đứng phía sau thì sao? Người của huynh sẽ lục soát thế nào đây?”
Những lời đó của Vũ Hoàng vừa nói ra, Bằng Ma Hoàng mới sực tỉnh.
“Đúng! Ha ha... Ta hiểu rồi!” Bằng Ma Hoàng cười khoái trá: “Tần Vũ đến Phi cầm tộc đúng ba trăm năm trước, khoảng cách giữa ba lần xuất hiện đều cách nhau một trăm năm. Hay lắm... ta sẽ lệnh cho người kiểm tra, trong ba trăm năm nay Phi cầm tộc đã xuất hiện những thủ lĩnh mới nào.”
“Tông Diên huynh anh minh!” Vũ Hoàng vui mừng cúi đầu.
“Ha ha...” Bằng Ma Hoàng cười sặc sụa, Yêu thức tức thì phát tán đến thẳng chỗ Bát cấp Yêu Đế Lưu Đồ, truyền âm hạ lệnh: “Lưu Đồ, khẩn trương đến gặp ta!”
Chỉ trong nháy mắt Lưu Đồ đã xuất hiện, khom mình cung kính: “Không biết bệ hạ có gì sai bảo?”
“Lưu Đồ, hãy đi tra soát, trong ba trăm năm vừa rồi trong lãnh địa Phi cầm tộc chúng ta có bao nhiêu tinh cầu có thủ lĩnh mới? Sau khi điều tra hãy mau hồi báo, không được chậm trễ!” Bằng Ma Hoàng giọng đầy quyền uy.
“Rõ! Thưa bệ hạ!” Lưu Đồ nghe giọng chủ nhân biết sự tình khẩn cấp, lập tức khom người rời đi thực thi nhiệm vụ.
“Phong Vũ huynh, chúng ta cùng uống từ từ đợi tin tức!” Tâm trạng Bằng Ma Hoàng rất hứng khởi. Cả mấy trăm năm y chưa bao giờ có được chút đầu mối nào, tuy rằng chủ ý của Vũ Hoàng chưa hẳn đã chắc chắn thành công, nhưng cũng không phải không có khả năng.
“Uống!”
Vũ Hoàng cũng nâng cốc.
.......
Vẻn vẹn trong một canh giờ...
“Bệ hạ, đây là thông tin về các thủ lĩnh mới nhậm vị của toàn bộ Phi cầm tộc trong hơn ba trăm năm qua.” Lưu Đồ lướt như ánh chớp đến trước mặt Bằng Ma Hoàng, dâng Ngọc giản lên cho y: “Bệ hạ, trừ những tinh cầu do các gia tộc lịch sử cả triệu năm hoặc dài hơn nữa khống chế thì những tinh cầu mới thay thủ lĩnh trong mấy trăm năm nay không có nhiều, toàn bộ Phi cầm tộc cả thảy chỉ có tám.”
Trong Tiên Ma Yêu giới bao la vô bờ bến, con số tám tinh cầu quả thực không phải là nhiều!
Bằng Ma Hoàng cầm Ngọc giản, Yêu thức khẽ đảo qua một vòng, đoạn cười nhạt: “Trong số tám tinh cầu này, bốn tinh cầu là có khả năng nhất!” Nói rồi đưa Ngọc giản cho Vũ Hoàng.
Vũ Hoàng im lặng nhận Ngọc giản, vận Tiên thức bắt đầu tỉ mỉ dò xét. Không lâu sau, ngẩng đầu lên mỉm cười nhìn Bằng Ma Hoàng: “Tông Diên huynh, trong số tám tinh cầu này, bốn tinh cầu đã thay thủ lĩnh khi Tần Vũ vừa mới tháo chạy, hai trong số bốn tinh cầu còn lại thay thủ lĩnh khi Tần Vũ vừa đến lãnh thổ Phi cầm tộc, một thủ lĩnh được thay thế sau khi ba huynh đệ hắn giết chết Bạch Phụng rồi rời đi, người cuối cùng được thay sau khi Thanh Đế vừa độ Thần kiếp và Tần Vũ trở về...”
“Đúng, bốn tinh cầu đầu tiên là có khả năng nhất, tuy nhiên bốn còn lại cũng không thể ngoại trừ.” Bằng Ma Hoàng gật đầu tán đồng.
Có điều cả Vũ Hoàng và Bằng Ma Hoàng đều biết, suy đoán này cũng chỉ là một giả thuyết mà thôi. Nói không chừng giả thuyết của họ đều trật lất, bởi lẽ ba huynh đệ rất có thể chỉ luôn luôn ở trong Thanh Vũ Tiên Phủ.
“Phong Vũ ca tìm muội?” Huyền Đế Huyền Hy đột nhiên xuất hiện.
Vũ Hoàng mỉm cười, gật đầu: “Đúng thế, ta và Tông Diên huynh đã có một suy đoán. Nếu như chúng ta đoán không sai, rất có thể chúng ta sẽ tìm được ba huynh đệ Tần Vũ tiểu tử.”
“Thật sao?” Huyền Hy không giấu nổi vui mừng. Bằng Ma Hoàng cũng gật đầu.
Chợt sắc mặt Vũ Hoàng trở nên trịnh trọng khác thường, chậm rãi: “Lần này chúng ta không thể đánh rắn động cỏ, nhất định phải làm được.... một mẻ sạch bọn chúng. Nếu phát hiện ra, tuyệt đối không thể để bất cứ ai chạy thoát.”
“Đúng!” Bằng Ma Hoàng đồng ý ngay, cũng ngầm cảm thấy áp lực mà ba huynh đệ Tần Vũ gây cho y.
“Tông Diên huynh, đệ cho rằng lần này ba người chúng ta phải cùng đi. Một khi phát hiện ra bọn chúng, ba chúng ta phải lập tức liên thủ hạ sát hết!” Hai mắt Vũ Hoàng rực hàn quang.
“Bằng Ma Hoàng gật đầu: “Chúng ta đích thân lục soát từng tinh cầu. Dù sao cũng chỉ có tám thôi, trước tiên hãy bắt đầu từ bốn tinh cầu có khả năng nhất.”
“Chúng ta đi!” Vũ Hoàng khẽ gật đầu.
Trong không gian lãnh địa Phi cầm tộc.
Bằng Ma hoàng, Vũ Hoàng, Huyền đế, Ngao Khô, Lưu Đồ năm người lơ lửng giữa từng không.
Tiên thức của Vũ Hoàng bắt đầu lan tỏa. Tinh cầu bên dưới chính là mục tiêu đầu tiên của mấy người, thủ lĩnh tinh cầu này đã trở thành bá chủ khi Tần Vũ vừa đặt chân đến lãnh địa Phi cầm tộc.
“Thế nào?” Bằng Ma Hoàng nhìn Vũ Hoàng vẻ chờ đợi.
Trong năm người thì Vũ Hoàng có cảnh giới linh hồn cao nhất, hơn nữa lúc ở trên Phong Loan Tinh, Vũ Hoàng đã trông thấy Bạch Linh, Dã Cù, Ngao Vô Hư mấy người, tất nhiên đã rất tường tận hơi thở của họ.
“Không có! Trên tinh cầu này không có hơi thở của đám người Tần Vũ, cũng không có hơi thở của Bạch Linh.” Vũ Hoàng lắc đầu.
Bằng Ma hoàng chau mày: “Chúng ta đến tinh cầu khác xem sao!”
Trong khi năm người Vũ Hoàng đang khổ công tìm kiếm, ba huynh đệ Tần Vũ vẫn lẳng lặng tu luyện. Lần này họ quyết không rời Khương Lan Giới một khi chưa tu luyện đến đẳng cấp có thể đối phó với Bằng Ma Hoàng mấy người.
Trong hoa viên phía sau Thanh Lưu Uyển...
Hai mẫu tử Bạch Linh, Hắc Đồng đang ngồi bên khóm hoa, chăm chú nhìn Ốc Lam và Quách Phàm luyện tập trên khoảnh đất trống giữa hoa viên. Ốc Lam không giống như Dã Cù hay Ngao Vô Hư lúc nào cũng quên mình khổ luyện, mà bình thản an hưởng cuộc sống tĩnh lặng nhàn hạ ở Lưu Lam Tinh. Thỉnh thoảng cùng Hắc Đồng vui đùa, lúc một mình câu cá uống trà, lúc lại chỉ dạy cho Quách Phàm tu luyện.
“Đại bá, như thế này đúng chưa?” Tay phải Quách Phàm đánh ra một quyền. Nơi quyền đầu của gã đi qua, không khí nháy mắt bị nén lại, tạo cảm giác không gian như đang ngừng trệ không vận động.
Thực ra nắm đấm của Quách Phàm không hề chứa một mảy may năng lượng, chỉ đơn thuần dựa vào lực khí cơ bắp để đánh ra.
Cũng chẳng thể khác được... bởi gã đang tu luyện trong hoa viên. Nếu sử dụng Yêu nguyên lực trong cơ thể đánh ra, chắc chắn chỉ cần một quyền là cả hoa viên sẽ nát vụn, vì thế Quách Phàm chỉ có thể tập luyện như vậy. Cũng may lúc này hắn đang học quyền thức nên có dùng năng lượng hay không cũng không quá quan trọng.
“Khà khà.... được đấy!” Ốc Lam gật gù, nhìn sang phía Hắc Đồng: “Tiểu Đồng à, gã phu quân của cháu quả nhiên khá lắm, phương thức tấn công tương tự như ta, đúng là có thể học công pháp của ta. Có điều hôm nay đến thế thôi, ngày mai lại dạy tiếp.”
Hắc Đồng thoắt cái đã chạy đến trước mặt Ốc Lam, níu cánh tay lão làm nũng: “Ốc đại bá, dạy Phàm ca thêm một canh giờ nữa đi mà. Đến giờ bá bá mới làm mẫu có ba lần, ca ca sao có thể học nhanh như thế chứ, Ốc đại bá...!”
“Hây à, thôi được...!” Ốc Lam trìu mến nhận lời, đoạn nhìn sang Quách Phàm: “Tiểu Phàm, mở mắt to ra một chút, Yêu thức cũng quan sát tỉ mỉ một chút cho ta xem một quyền này rốt cuộc sử dụng như thế nào. Chỉ tự giác ngộ mới thực sự là của cậu thôi!”
Nói xong bình thản nhìn thẳng về phía trước. Tay phải nắm chặt, như chậm mà nhanh đánh ra một quyền. Lúc Ốc Lam xuất quyền, không gian xung quanh dường như đóng băng lại, bản thân nắm đấm của lão lại tựa hồ như xuyên qua vùng không gian đóng băng ấy.
“Ầm!”
Một loạt sóng khí lập tức nổi lên. Cũng may Ốc Lam hoàn toàn không dùng sức mà chỉ thi triển dụng quyền chi đạo mà lão tự lĩnh ngộ.
Không dùng sức mà đã kinh người như vậy, nếu như sử dụng cả thực lực, có thể tưởng tượng kết quả còn đáng sợ đến chừng nào!
“Nhìn rõ chưa vậy?” Ốc Lam nhìn về phía Quách Phàm.
Quách Phàm nheo mày lắc đầu, đoạn đi sang một bên, từng quyền từng quyền chậm dãi đánh ra, không ngừng suy xét cảm giác mới. Ốc Lam mỉm cười quan sát, đi đến chiếc bàn cạnh bậc thềm, bưng một cốc trà từ từ nhâm nhi.
Họ tuyệt nhiên không hay biết, lúc này đám người Bằng Ma hoàng đã đến Lưu Lam Tinh.
Sự xuất hiện của Ngũ Liễu Cung quả là điều đáng lưu tâm trong suốt hơn ba trăm năm, tất nhiên cũng trở thành một trong tám thế lực bị nghi ngờ. Lúc này trên thượng không hải dương Lưu Lam Tinh, Bằng Ma Hoàng, Vũ Hoàng, Huyền Đế, Ngao Khô, Lưu Đồ năm người đang tỉ mỉ dò xét.
“Phong Vũ huynh, thăm dò thử xem!” Bằng Ma Hoàng lên tiếng.
Vũ Hoàng gật đầu, một lần nữa phát tán Tiên thức, ngay lập tức bao phủ toàn bộ Lưu Lam Tinh, dĩ nhiên Ngũ Liễu Cung cũng không thể tránh khỏi.
Đám người Ốc Lam, Quách Phàm, Bạch Linh tất nhiên cũng nhanh chóng bị phát hiện.
“Bạch Linh, ta thấy hơi thở của Bạch Linh!” Vũ Hoàng mừng rỡ thốt.
“Thật không?” Bằng Ma Hoàng hiện rõ vẻ vui mừng.
Dò xét tám tinh cầu, trong lòng y đã phần nào nản chí, bởi suy cho cùng bản lĩnh ẩn thân của ba huynh đệ Tần Vũ cũng đã khiến mấy người họ nuốt đủ khổ nhọc!
“Ba huynh đệ Hắc Vũ tiểu tử thì sao?” Bằng Ma Hoàng hỏi dồn.
Vũ Hoàng chau mày lắc đầu: “Không thấy, ta chỉ thấy có Bạch Linh, còn có một tiểu nha đầu rất thân thiết với Bạch Linh nữa. Ngoài ra còn có hai gã đàn ông, một người đã đạt đến trình độ Bát cấp Yêu Đế, tên kia ngay cấp Yêu Vương cũng chưa đạt.”
“Bát cấp Yêu Đế? Là ai?” Trong lòng Bằng Ma Hoàng không khỏi hồ nghi, có Bát cấp Yêu Đế nào mà y lại không biết?
“Ta không rõ!” Vũ Hoàng lắc đầu, song lại bổ sung thêm: “Lúc quan sát Thanh Đế độ Thần kiếp trên Phong Loan Tinh, ta cũng phát hiện thấy người này.”
Bằng Ma Hoàng chau mày: “Xem ra hắn là Yêu Đế trong tầng thứ ba của Vạn Thú Phổ...”
“Hừm.” Vũ Hoàng gật đầu: “Không tìm thấy ba huynh đệ Tần Vũ, chúng ta hãy bắt hết đám người Bạch Linh rồi tính tiếp. Ta có cảm giác tiểu nha đầu kia hình như rất thân thiết với Bạch Linh, a phải rồi, là nhi nữ của ả...!”
Tiên thức Vũ Hoàng bao trùm Ngũ Liễu cung, đã nghe ra Hắc Đồng vừa gọi ra một tiếng “Mẹ”.
“Nhi nữ, là nhi nữ của Hắc Vũ và Bạch Linh?” Hai mắt Bằng Ma Hoàng chợt lóe lên những dị quang khó hiểu.
“Tốt, lập tức xuất phát! Gã Bát cấp Yêu Đế kia không dễ đối phó đâu, cứ giết quách hắn đi! Còn những kẻ khác... bắt sống hết!” Bằng Ma Hoàng trực tiếp hạ lệnh.
Năm bóng người tại thượng không Lưu Lam Tinh cùng biến mất. Đến khi xuất hiện trở lại, họ đã đến bên trên Ngũ Liễu Cung.
Cảnh giới linh hồn của Ốc Lam không cao, cũng chỉ là Bát cấp Yêu Đế thôi, tuy nhiên khi Vũ Hoàng khai phát tiên thức, tự lão cũng đã có cảm giác không ổn, có điều nhất thời chưa tìm ra được nguyên do là gì.
Vừa nhận ra điềm báo, Ốc Lam ngẩng phắt đầu nhìn lên. Chỉ thấy năm bóng người xuất hiện trên thượng không, chính là đám người Bằng Ma Hoàng. Ốc Lam biến sắc mặt, trực tiếp dùng tâm niệm truyền âm vào Khương Lan Giới: “Tần Vũ, bọn Vũ Hoàng đến rồi!”