Tinh Thần Biến -Tập 2

Chương 18

Ngân Huyền Tinh Hệ, Hồng Diệp Tinh, Ngọc Kiếm Tông trụ sở.

Đại thính đường bây giờ chỉ còn lại 2 người Ngọc Thanh Tử và Tiềm Khải tiên đế, thời khắc này Ngọc Thanh Tử đang chờ đợi tin tức hồi âm từ Vũ Hoàng.

“Tiềm Khải đạo huynh, ta nghĩ rằng bệ hạ có mệnh lệnh cho huynh”. Ngọc Thanh Tử cười nhẹ lại gần Tiềm Khải tiên đế, Tiềm Khải tiên đế đưa tay tiếp nhận truyện tấn linh châu, gật gù nói: “Vũ Hoàng bệ hạ đúng là có chỉ dụ cho ta.”

Ngọc Thanh Tử tiếp lời: “Mệnh lệnh của Vũ Hoàng bệ hạ dường như không có đề cập gì đến chuyện này cả…haizz quả thật sâu sắc khó dò.”

“Ngươi phải chăng là cũng nhận được mệnh lệnh?”. Tiềm Khải tiên đế ngạc nhiên hỏi lại, Ngọc Thanh Tử gật đầu xác nhận, Tiềm Khải tiên đế khẽ thở dài: “Nguyên lai ta cho rằng bệ hạ để chúng ta tiêu diệt kẻ thù, trả mối thù cho Vũ Điển sư điệt. Ta cũng tưởng rằng người đối với cái chết của Vũ Điển có chút để tâm, lại ra lệnh cho chúng ta hoặc bắt sống hoặc là thi triển sưu hồn chi thuật với bất kỳ ai có tên Tần Vũ”

Vũ Hoàng ban mệnh lệnh cho bọn họ chỉ 1 lát trước đó:

1. Bắt sống Tần Vũ bất kể là người nào, nếu buộc phải giết hãy thi triển sưu hồn chi thuật

2. Nếu phải giết Tần Vũ trưởng bối sư môn, phải mang di vật trở về.

Ngọc Thanh Tử quay nhìn Tiềm Khải tiên đế hỏi: “Tiềm Khải đạo huynh, theo huynh thì bệ hạ đưa ra mệnh lệnh này là có ý gì?”

“Mệnh lệnh của Vũ Hoàng, hiển nhiên là muốn khám phá môn phái thần bí của Tần Vũ”. Tiềm Khải tiên đế ngừng một lát rồi tiếp lời: “Bắt sống hay thi triển sưu hồn chi thuật tất cả chỉ là vì muốn biết tường tận mọi thứ mà thôi. Đến nước cuối cùng nếu phải hạ sát Tần Vũ sư môn trưởng bối, phải mang di vật trở về, có lẽ bệ hạ muốn xem xét di vật đó xem có được manh mối nào không thôi.”

“Tiềm Khải đạo huynh nói thật có lý.” Ngọc Thanh Tử tán đồng.

Tiềm Khải tiên đế cùng Ngọc Thanh Tử căn bản cũng khó mà hiểu được tâm ý của Vũ Hoàng, Vũ Hoàng chỉ là muốn tra xét xem liệu có phải Tần Vũ này và Tần Vũ phàm nhân liệu có phải là một hay không mà thôi.

Ngọc Thanh Tử nhíu mày nói: “Xem qua mệnh lệnh của Vũ Hoàng bệ hạ, hiển nhiên người rất coi trọng việc này. Chúng ta không được phép thất bại, hơn nữa người còn cấp cho chúng ta các cao thủ Lam loan tinh vực để hai ta tùy ý điều động.”

“Chỉ là ta không dám đảm bảo chắc chắn trong vụ này” Ngọc Thanh Tử thầm nghĩ.

“Lam loan tinh vực cao thủ được Vũ Hoàng bệ hạ đặt vào tay 2 người chúng ta vậy nên thành công cũng không còn là quá khó khăn nữa”. Tiềm Khải tiên đế cười nhẹ nói: “Ở tại Lam loan tinh vực cũng có không ít cao thủ”

Ngọc Thanh Tử cung tay cầu khẩn: “Việc này phiền thỉnh Tiềm Khải đạo huynh chủ trì đại cục. Ta đối với vấn đề này không được tường tận như đạo huynh.”

“Được thôi, như sự tình hiện tại có 2 phương diện cần quan tâm, thứ nhất là cần phải tập hợp được các cao thủ của Lam loan tinh hệ tại Hồng Diệp Tinh, ít nhất cũng phải là bát cấp kim tiên cao thủ, thế lực của Vũ Hoàng tại Lam loan tinh vực vốn cũng không phải là mạnh, số lượng tiên đế cao thủ ở đây quả thật quá ít.”

Tiềm Khải tiên đế thở dài nói tiếp: “Thứ nhất là tập kết cao thủ, thứ hai là… âm thầm giành quyền kiểm soát Phong Nguyệt Tinh vào tay chúng ta” Tiềm Khải tiên đế phát ra lãnh quang từ trong song mục.

“Ý của Tiềm Khải đạo huynh là…”

Tiềm Khải tiên đế chậm rãi cười nói: “Tay Tần Vũ đó chẳng phải là khách khanh của Liễu gia sao? Nắm được tình hình của Liễu gia, chẳng phải chúng ta có thể kiểm soát nhất cử nhất động của hắn sao? Chỉ cần đến đúng thời điểm, nội ngoại giáp công thì hắn sẽ không còn lối thoát.“

“Đó là một trong ba đại gia tộc ở Phong Nguyệt Tinh, không thể chỉ nói mà có thể kiểm soát được họ.” Tiềm Khải tiên đế tiếp lời.

Ngọc Thanh Tử gật đầu cười nói: “Mấy dòng tộc nhỏ bé đó sợ nhất là bị diệt vong, giờ đây chúng còn muốn đứng trên cả thiên hạ, quả nhiên vọng tưởng. Bây giờ ta uy hiếp bọn chúng, nếu chúng không nghe lời thì xóa sổ cả ba tiểu gia tộc đó.”

Gia tộc trên Phong Nguyệt Tinh, vốn không thuộc “Tam thập lục quân” của Vũ Hoàng, vậy nên nói xóa sổ là có thể xóa sổ luôn.

“Ngọc Thanh Tử, hiện tại ngươi phải khẩn cấp triệu tập các cao thủ của Lam Loan Tinh vực, lệnh cho họ nhanh chóng đến Hồng Diệp Tinh, càng sớm càng tốt.” Tiềm Khải tiên đế phát thoại.

Ngọc Thanh Tử đứng thẳng dậy hô lớn: “Tất cả chú ý. Ta sẽ truyền mệnh lệnh.”

Toàn bộ Lam Loan Tinh vực, trong thập đại tinh hệ duy chỉ có Ngân Huyền Tinh hệ là hoàn toàn chịu sự khống chế của Vũ Hoàng thế lực, các tinh hệ còn lại chịu sự khống chế của các thế lực khác, tuy nhiên Vũ Hoàng cũng đã cài cắm không ít cao thủ ẩn thân trong các tinh hệ này.

Lúc này Ngọc Thanh Tử đã ban ra mệnh lệnh: Phàm là cao thủ đạt bát cấp kim tiên trở lên, ngoại trừ những ai đã phong bế tử quan, tất cả đều phải nhanh chóng tiến về Hồng Diệp Tinh tại Ngân Huyền Tinh hệ, tụ tập tại trụ sở Ngọc Kiếm Tông.

Cao thủ không ngừng hướng về Ngọc Kiếm Tông tập hợp, lúc này tại Ngọc Kiếm Tông trụ sở đã có mặt hơn 16 cửu cấp kim tiên, bát cấp kim tiên xấp xỉ 50 người. Tại Ngân Huyền Tinh hệ, ngoài Ngọc Kiếm Tông còn có vài tông phái khác, tuy nhiên không như Ngọc Kiếm Tông, nhưng thế lực của họ thực sự cũng không nhỏ.

Ngân Huyền Tinh hệ, bao gồm cả lực lượng của Ngọc Kiếm Tông, cửu cấp kim tiên cao thủ đã đến hơn 40 người, bát cấp kim tiên cũng đã đến được hơn 100. Tuy nhiên Lam Loan Tinh vực cũng gửi đến những cao thủ tuyệt luân, trong đó có cả 1 nhất cấp huyền tiên cao thủ, hơn ba chục cửu cấp kim tiên, bát cấp kim tiên đến hơn 100 người

Mười ngày trôi qua thật nhanh chóng.

Ngọc Kiếm Tông lúc này đã hiệu triệu được một lực lượng cao thủ hùng mạnh, hầu hết trong số đó là lực lượng dưới tay Vũ Hoàng tại Lam Loan Tinh vực. Tiềm Khải tiên đế tuy thực chất không sống ở Lam Loan Tinh vực, chỉ là ông ta đến tìm Ngọc Thanh Tử để cùng luyện đan dược, vậy nên mới vướng vào việc này. Đương nhiên sự có mặt của ông ta khiến quần hùng cao thủ cảm thấy vững tâm hơn rất nhiều.

Một nhất cấp huyền tiên cao thủ, danh tự là Hạ Hoa, tuy cũng đạt đến huyền tiên cảnh giới nhưng cũng không phải là người của Tam thập lục quân. Muốn tiến nhập Tam thập lục quân, thực lực là yếu tố quyết định, hơn nữa cũng phải có thế lực rất lớn. Ví như Ngọc Thanh Tử thực lực cao cường, hơn nữa lại là tông chủ Ngọc Kiếm Tông, lẽ đương nhiên là có thể gia nhập lực lượng này.

Một phần nhân số được lưu lại để bảo vệ trụ sở.

Tiềm Khải tiên đế, Ngọc Thanh Tử tiên đế, Hạ Hoa dĩ cập tiên đế (gần đạt cấp bậc tiên đế), tam đại huyền tiên cao thủ, dẫn đầu hơn 70 cửu cấp kim tiên cao thủ và hơn 200 bát cấp kim tiên cao thủ. Thế lực ào ạt tựa sóng triều ầm ập tiến về Phong Nguyệt Tinh.

Lẽ đương nhiên trước khi đạo quân xuất phát, Phong Nguyệt Tinh cũng đã phải chủ động chuẩn bị đối phó. Bất kể tại Hồng Diệp Tinh cao thủ tề tụ thế nào, Tần Vũ tại Phong Nguyệt Tinh cũng không hề hay biết. Dù sao hiện thời nghe lệnh Tần Vũ cũng chỉ có một gia tộc của tinh cầu, thậm chí cũng không có một người có đủ khả năng thám thính tình hình ở Hồng Diệp Tinh.

Bên trong Bạch Viên, Tần Vũ ngồi tại một thạch bàn lẳng lặng uống rượu, mà Khổng Lam, Đồ Cương, Đạm Mộng ba người cũng làm thành một bàn rượu.

“Khổng Lam!” Tần Vũ hốt nhiên cất tiếng gọi.

“ Không rõ là chủ nhân có việc gì?” Khổng Lam ngay lập tức quay sang Tần Vũ sẵn sàng đợi lệnh.

Tần Vũ tiếp lời: “Ta hiện thời vẫn có điều phiền não, nếu không phải là vì việc đó thì ta đã rời khỏi Phong Nguyệt Tinh rồi.”

“Ý của chủ nhân phải chăng là… Hàn Thư công tử?”. Khổng Lam đoán chừng.

Tần Vũ gật đầu nói: “Dù sao hắn cũng là đệ tử mà ta thu nhận, ta không thể mặc kệ hắn được, chỉ là con đường tiến nhập yêu giới, thực nguy hiểm khôn lường, với thực lực Hàn Thư bây giờ, đi theo ta thập phần hung hiểm.”

“Vậy hãy để hắn ở lại Phong Nguyệt Tinh”. Đồ Cương phát thoại.

Tần Vũ lắc lắc đầu. Nếu bỏ lại Hàn Thư thế này thì thực là quá đơn giản. Nhưng rốt cuộc là phải mất bao nhiêu thời gian để tiến nhập yêu giới thì hắn cũng không chắc được. Xâm nhập yêu giới gặp lại các sư huynh đệ là một việc thường mất đến hàng ngàn năm. Nhưng thân làm sư tôn, lẽ nào lại kéo đệ tử vào vòng xoáy ngàn năm?

“Không bằng lưu Hàn Thư công tử tại Thanh Vũ Tiên Phủ”. Đạm Mộng đề nghị.

Tần Vũ lắc đầu cười nói: “Như vậy cũng không ổn, bên trong tiên phủ cũng không có lấy một người, Hàn Thư hiện thời mấy tuổi? Nếu bắt hắn phải sống tại Thanh Vũ Tiên Phủ không một bóng người, liệu hắn có thể chịu nổi không?”

Thế này không được. Thế kia cũng chẳng xong. Tần Vũ đau đầu hết sức. Trên thực tế là Tần Vũ quá cẩn thận, tu chân giả thu nhận đồ đệ vẫn có thể mang theo đồ đệ bên mình. Tuy rằng là sư phó nhận nhập môn, thế nhưng tu hành lại tùy ở từng người. Tùy tiện lưu lại một bộ công pháp, đệ tử tự mình tu luyện, chỗ nào không hiểu có thể hỏi thông qua truyện tấn linh châu, đâu nhất thiết phải cùng ở một chỗ?

“Nếu không còn biện pháp nào khác, thì chỉ còn cách này thôi.” Tần Vũ hạ quyết tâm. Dù sao thì bây giờ sự thực là hắn rất muốn xâm nhập yêu giới nơi xa xôi mờ ảo. Tần Vũ khi trong lòng đang suy tính việc này thì Hàn Thư chạy đến, sắc diện có phần hưng phấn.

“Sư tôn!”. Hàn Thư chạy đến bên Tần Vũ, nét mặt không giấu nổi sự phấn khích.

“Hàn Thư, việc gì khiến con cao hứng thế?”. Tần Vũ cười nói.

Liễu Hàn Thư cắn môi, lấy hết dũng khí nói: “Đệ tử thích một cô gái.”

“Ồ” Tần Vũ thốt lên kinh ngạc, trợn tròn mắt nhìn Hàn Thư: “Con vừa nói gì? Con thích một cô gái?”

“ Vâng ạ!”

Liễu Hàn Thư gật gật đầu, sắc diện đầy hưng phấn: “Đệ tử mới gặp nàng ta cách đây 2 hôm, nàng ấy rất tốt, nàng ta cùng với đệ tử đàm đạo rất hợp, chỉ có điều là nàng ta không phải là người ở Phong Nguyệt Tinh.” Liễu Hàn Thư cảm thấy có chút bất đắc dĩ.

“Cô nàng đó đối với ngươi thế nào?”. Tần Vũ bắt đầu cảm thấy hứng khởi.

Liễu Hàn Thư có phần lúng túng: “Nàng ta, đệ tử cảm thấy nàng ta đối với mình cũng có phần… cũng có hứng thú.”

“Thật không biết xấu hổ!” Đạm Mộng cười to. Đồ Cương và Khổng Lam cũng không thể giấu được nét cười trên mặt. Liễu Hàn Thư lại càng thêm lúng túng, nhưng cuối cùng vẫn ngẩng đầu nói tiếp: “Thích thì vẫn là thích, con cảm thấy nàng ta đối với mình rất là có ý.”

“Sư tôn, con muốn cùng nàng ta, muốn cùng nàng ta kết thành đạo lữ”. Liễu Hàn Thư đột nhiên nhìn thẳng Tần Vũ tỏ ý kiên định.

Tần Vũ chỉ lặng lẽ thở dài. Đã biết tên đệ tử này so với bản thân mình dũng cảm hơn, ngày trước hai người có cảm tình với nhau mà rốt cuộc vẫn không có ai nói lên cảm nhận của mình về đối phương. Vậy nên khi nghe đồ đệ của mình nói ra, cảm thấy chính mình cũng không dũng cảm được như hắn.

“Hàn Thư, ta ủng hộ con, hãy đi tìm nàng ta đi!” Tần Vũ cười nói.

Liễu Hàn Thư bất đắc dĩ nói: “Nàng ta đã là một nhị cấp thiên tiên, đệ tử chỉ mới không minh trung kỳ, thực lực chênh lệch không ít, hơn nữa gia thế của nàng ấy cũng không phải tầm thường.”

“Nhị cấp thiên tiên và Không minh trung kỳ cũng không phải là cách biệt quá lớn, chỉ cần con nỗ lực không ngừng có thể bắt kịp nàng ta. Còn về gia thế? Nếu con thực sự thích nàng ta thì hãy cứ làm như con muốn, không cần phải để ý đến điều đó.” Trong thanh âm của Tần Vũ lúc này có chút nộ ý.

Gia thế? Lập Nhi gia thế e rằng không nhỏ, chỉ cần nhìn Lập Nhi thôi, một người  “Chu Hiển” sở hữu bảo bối có khả năng xuyên phá không gian, có thể thấy được gia thế của Lập Nhi chắc chắn cường thịnh.

“ Sư phụ sẽ ở đằng sau ủng hộ con.” Tần Vũ cất lời động viên nhưng trong lòng than thầm: “Ta ủng hộ Hàn Thư nhưng ai sẽ lại ủng hộ ta? Lan thúc chỉ quan tâm đến chính bản thân mình, nhưng ông ta cũng là không cho Lập Nhi lấy người nào khác, có điều ta cũng không thể cùng Lập Nhi kết thành đôi lứa, tất cả chỉ còn phụ thuộc vào ông ấy mà thôi.”

“Tạ tạ sư tôn!”. Liễu Hàn Thư trong lòng cực kỳ vui sướng, sau đó đưa cho Tần Vũ một khối ngọc giản: “Sư tôn, bên trong khối ngọc này có hình ảnh nàng ấy, người xem nàng ấy thế nào!”

“Ồ!” Tần Vũ tiếp nhận lấy sau đó đảo mắt qua, không khỏi giật mình. Đã biết đệ tử thích người như thế…thế nhưng nhớ lúc trước tại Phiêu Phong Trà Lâu đã gặp mấy lục y nữ tử. Tần Vũ còn nhớ rõ mười năm về trước, sau khi xóa sổ người nhà Nghiêm gia đã gặp nàng ta, lúc ấy nàng ta mới đạt nhất cấp thiên tiên. Mười năm sau đó nữ tử này đã đạt nhị cấp thiên tiên cảnh giới.

“Có vẻ như cô gái mà Hàn Thư yêu thích có gia thế không tầm thường, có lẽ lục y nữ tử này đã đạt đến thất cấp thiên tiên”. Tần Vũ cảm nhận được nhưng cũng không lưu tâm.

Nếu có thể sở hữu “Tam hồn cửu luyện” Tần Vũ linh hồn tu luyện với tốc độ siêu việt khó lòng tưởng tượng nổi. Ngoài ra nếu đả khai thành công “vạn thú phổ” tam đẳng, thì lúc đó Tần Vũ hầu như đủ khả năng làm chư hầu một phương trong cõi tiên ma giới.

Hiện tại Tần Vũ đã khai phá được “vạn thú phổ” nhị đẳng, được xem như một tay hào cường nhất phương chỉ đấu với những đại thế lực, các thế lực nhỏ hầu như không dám dây vào.

Đã nhiều ngày Liễu Hàn Thư thường xuyên cùng cô gái kia bồi tiếp tại Phong Nguyệt thành. Tần Vũ đã có thể thấy rõ ràng Liễu Hàn Thư đã thực sự yêu mến cô gái kia rồi.

Bạch Viên.

Tần Vũ nhắm mắt ngồi ở lan can phía trên sảnh đường, chốc chốc lại nhấc bình rượu lên uống một hơi, Liễu Danh Hàn lại gần lan can, thấy Tần Vũ nhắm mắt cũng không dám phiền nhiễu.

“Liễu tiên sinh đến đây là vì việc gì?”. Tần Vũ đột nhiên mở mắt nhìn Liễu Danh Hàn.

Liễu Danh Hàn cười nói: “Tần tiên sinh, ngày mai là cuộc tỷ thí tranh đoạt quyền kiểm soát truyện tống trận, địa điểm là ở phía ngoài bình nguyên lớn, mong rằng lúc đó Tần tiên sinh quá bộ đến xem.” Nói đoạn đưa cho Tần Vũ một thiệp mời.

Tần Vũ đưa tay nhận lấy nói luôn: “Nếu có thời gian ta nhất định sẽ đến”. Nói xong Tần Vũ lại nhắm tịt mắt lại.

“Đã làm phiền Tần tiên sinh rồi.” Liễu Danh Hàn cười nói.

Tần Vũ không nói thêm tiếng nào, lại trở lại như lúc ban nãy, nhắm mắt lại thưởng thức luồng gió mát rượi mơn man da thịt. Tần Vũ đang hưởng thụ thứ cảm giác như là bàn tay Lập Nhi đang ve vuốt trên gương mặt chàng.