Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết

Chương 72: Giải quyết

*******

“Tiểu Dạ…” An Nhĩ Tư lập tức lắc mình tới chỗ Nhan Tử Dạ, đỡ cậu dậy, nhìn bộ dáng chật vật của cậu, sốt ruột hỏi han: “Em thế nào rồi?”

“Tôi không sao, chỉ là bộ quần áo này hỏng rồi a.” Nhan Tử Dạ chỉ bị thương nhẹ mà thôi, lông tóc không thiếu cọng nào, chính là quần áo trên người bởi vì bị lôi điện đánh trúng nên có chút rách mướp.

“Không sao, trở về tôi mua cho em mười bộ mới, em mặc xong trực tiếp ném bỏ cũng được.” An Nhĩ Tư an ủi.

“Không cần, việc quan trọng bây giờ là giải quyết bọn họ.” Bất quá hiện giờ Nhan Tử Dạ không quá tin tưởng. Thật không ngờ sức chiến đấu của Nhan quản gia cao đến vậy, có thể bất phân thắng bại với An Nhĩ Tư, mà cậu thì căn bản không đối phó nổi hai thú nhân cấp S trung cấp kia, hiện giờ bọn họ đang ở thế yếu.

“Tiểu Dạ không cần lo lắng, cứ giao bọn họ cho tôi.” An Nhĩ Tư búng tay một cái, ở vùng hoang vu dã ngoại thế này đặc biệt vang dội. Bốn người áo đen ở phía sau Nhan quản gia nhảy ra, bắt đầu đánh nhau với ba người bọn họ.

“Ầm ầm ầm…” Tiếng nổ mạnh vang ra làm năm thú nhân vốn đang chìm trong ảo cảnh của An Nhĩ Tư bừng tỉnh, nhìn thấy nhóm thú nhân áo đen đang đánh nhau với Nhan quản gia thì ngân ngẩn, không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Sau đó bọn họ phát hiện A Phổ Lý ngất dưới đất nên vội vàng chạy tới đỡ gã ta dậy.

“Đùng đùng ầm…” Bốn thú nhân áo đen không địch lại Nhan quản gia cùng hai thú nhân cấp S trung cấp, toàn bộ bị đánh ngã.

Sau khi đánh ngã bốn người nọ, Nhan quản gia chậm rãi tiến tới gần Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư.


An Nhĩ Tư tựa hồ không hề cảm nhận được nguy hiểm, anh đưa tay giúp Nhan Tử Dạ vuốt lại mái tóc rối: “Tiểu Dạ, em ngoan ngoãn chờ ở đây, rất nhanh chúng ta sẽ về nhà.”

Nhan Tử Dạ không biết An Nhĩ Tư lấy tự tin từ đâu, chỉ thấy gương mặt ôn nhu mỉm cười của anh khi xoay người lại đối mặt với Nhan quản gia liền biến thành lạnh lẽo như băng tuyết.

Ngân quang mãnh liệt từ trên người An Nhĩ Tư bùng phát xua tan cả bóng tối, ánh mắt đen láy thoáng chốc chuyển sang màu bạc, mái tóc dài màu bạc ở sau lưng cho dù không có gió cũng nhẹ nhàng lay động, khoảnh khắc đó Nhan Tử Dạ cảm nhận được khí thế trên người An Nhĩ Tư đột nhiên tăng mạnh vài lần. Điều này làm Nhan Tử Dạ nhớ tới buổi tối hôm đó, khi đó An Nhĩ Tư đồng dạng cũng phát ra khí thế mãnh liệt như vậy.

Có lẽ, này mới chân chính là An Nhĩ Tư.

Hoàn toàn không nhìn được bóng dáng An Nhĩ Tư, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Nhan quản gia, trong ánh mắt trừng lớn của ông ta, anh nâng chân trái thon dài đá qua, tốc độ thật sự quá nhanh, Nhan quản gia căn bản không kịp né tránh đã bị đá bay ra ngoài.

Ngay khoảnh khắc Nhan quản gia bị đá bay, bóng dáng An Nhĩ Tư lại xuất hiện ở phía sau, ‘ầm’ một tiếng, ông ta lại tiếp tục bị nổ bay. Tiếp sau đó là một trận quyền đấm cước đá, tốc độc nhanh tới mức chỉ thấy chút ảo ảnh, căn bản không nhìn rõ động tác của An Nhĩ Tư. Nhan quản gia hoàn toàn không thể đánh trả.

Một thú nhân cấp S cao cấp như gã cư nhiên bị thú nhân cấp S trung cấp đánh tới mức không có khả năng đánh trả? Này sao có thể. Hai thú nhân Nhan quản gia mang theo lập tức chạy tới hỗ trợ, đáng tiếc vừa mới chạy tới gần đã bị quang pháo màu bạc An Nhĩ Tư phóng ra đánh trúng, sau khi ngã xuống đất thì không gượng dậy nổi.

Thị lực của xà yêu rất mạnh, với thị lực của Nhan Tử Dạ cũng chỉ miễn cưỡng nhìn được động tác của An Nhĩ Tư. Cậu phát hiện An Nhĩ Tư cư nhiên có thể ngưng tụ dị năng trong nháy mắt, giống như cậu có thể nháy mắt điều động linh lực vậy. Chính là thú nhân không thể tích trữ năng lượng nên chỉ có thể dùng tinh thần lực điều động.

Có thể nháy mắt điều động năng lượng như vậy, tinh thần lực của An Nhĩ Tư tuyệt đối không chỉ là cấp S.

“Ầm…” Ngân quang lại lóe sáng, nơi Nhan quản gia ngã xuống bị oanh tạc thành một cái hố to, ông ta một thân chật vật nằm bên trong, miệng không ngừng phun ra máu tươi. Quần áo trên người rách tung tóe như ăn mày, miệng vết thương lớn nhỏ nhiều không kể siết.


An Nhĩ Tư đứng cạnh miệng hố, mắt lạnh nhìn Nhan quản gia.

“Người của tôi cư nhiên cũng dám động tới, xem ra đám Nhan gia kia không cần lưu lại nữa.” Giọng điệu An Nhĩ Tư tràn đầy sát ý, cho dù Nhan Tử Dạ đứng cách đó vài mét vẫn cảm giác được rõ rệt.

Nhóm thú nhân A Phổ Lý mang tới ở một bên quan sát mà trợn mắt há hốc mồm, sau khi giải quyết xong Nhan quản gia, An Nhĩ Tư mới nhớ tới bọn họ. Năm người đang đỡ A Phổ Lý lén lút bỏ chạy thì một tia ngân sắc chợt lóe, chỉ trong nháy mắt cả năm người đồng loạt ngã xuống.

Máu từ cổ năm người chảy ra lan rộng trên mặt đất hệt như một đóa hoa máu, chỉ còn lại một mình A Phổ Lý đang hôn mê ở giữa.

Ánh mắt An Nhĩ Tư thực bình lặng, chậm rãi đi về phía Nhan Tử Dạ, ánh trăng trên bầu trời chiếu rọi lên người anh, tạo thành một lớp áo lụa thần bí mà lạnh lẽo.

Nhan Tử Dạ kinh ngạc nhìn An Nhĩ Tư, có thể làm cấp S cao cấp như Nhan quản gia không thể đánh trả, sức chiến đấu của An Nhĩ Tư tuyệt đối đã đạt tới cấp SS. Trước đó cậu nghĩ sức chiến đấu của anh cao lắm cũng là cấp S cao cấp mà thôi, thật không ngờ lại là SS, này quả thực làm người ta chấn kinh.

Nhan Tử Dạ hiện giờ có nửa khối yêu đan, ngoài mặt là ngụy S, chân chính là cấp S sơ cấp. Nếu là một khối yêu đan hoàn chỉnh thì thực lực cùng lắm chỉ xấp xỉ cấp SS mà thôi. Thế nhưng hiện giờ An Nhĩ Tư cư nhiên đã đạt tới cấp SS? Này quả thực khiêu chiến thần kinh Nhan Tử Dạ a.

Lúc tới gần Nhan Tử Dạ, An Nhĩ Tư thu liễm khí thế cùng sát khí trên người, trên mặt cũng lộ ra ý cười ấm áp, tựa hồ nháy mắt quay trở lại là An Nhĩ Tư ôn hòa. Anh vươn tay vẽ theo đường nét trên mặt Nhan Tử Dạ.

“Tiểu Dạ, sợ tôi không?” Tuy gương mặt mỉm cười nhưng ánh mắt An Nhĩ Tư hoàn toàn không có ý cười, kì thực giọng điệu anh hiện giờ thực bình thản, cứ như phút yên lặng trước khi giông bão ập tới.

Phục hồi lại tinh thần, Nhan Tử Dạ lập tức đập bay móng vuốt của An Nhĩ Tư đang tác quái trên mặt: “Sợ anh? Sợ cái gì? Bất quá chỉ là cấp SS mà thôi, có gì đặc biệt hơn người đâu chứ. Không bao lâu nữa tôi cũng có thể đạt tới.”

Không chút chuyển mắt nhìn chằm chằm Nhan Tử Dạ, nghe cậu nói vậy thì An Nhĩ Tư có chút sửng sốt, biểu tình lạnh nhạt hờ hững thoáng chốc cũng tiêu tán: “Ừm, tôi chờ em.”


Kỳ thật Nhan Tử Dạ hiểu được cảm giác của An Nhĩ Tư, bởi vì bàn tay cậu cũng từng nhiễm máu tanh. Từ nhỏ đã bị vứt bỏ, vì sinh tồn, đôi tay cậu không thể không dính máu tanh. Thế nên đối với cái chết của năm thú nhân kia, Nhan Tử Dạ căn bản không đặt trong lòng.

Rắn vốn là động vật máu lạnh, đồng dạng cũng là loài động vật ích kỷ, lúc bọn họ có ý định giết cậu thì cũng nên chuẩn bị tinh thần bị giết. Chẳng qua Nhan Tử Dạ không ngờ người ra tay lại là An Nhĩ Tư mà thôi.

Bốn người áo đen phụ trách bảo hộ An Nhĩ Tư lúc này đang quỳ rạp dưới đất, đồng thanh nói: “Xin chủ nhân trách phạt.”

An Nhĩ Tư liếc mắt nhìn bọn họ một cái, sau đó thản nhiên nói: “Sức chiến đấu quá kém, trở về huấn luyện gấp bội. Các người tự tới hình đường lĩnh phạt đi.”

“Vâng!” Bốn người nọ đáp lời xong thì nhảy vào bụi cỏ, sau đó biến mất.

“Mấy người còn lại phải giải quyết thế nào?” Nhan Tử Dạ hỏi.

“Tùy Tiểu Dạ quyết định.” Vốn An Nhĩ Tư muốn giết sạch toàn bộ, chính là nghĩ tới Nhan quản gia cùng hai thú nhân ông ta mang tới dù sao cũng là người Nhan gia, anh không tiện chủ trương.

Nhan Tử Dạ bước tới hố, nhìn Nhan quản gia trọng thương đang hấp hối bên dưới, mở miệng nói: “Vừa nãy động tĩnh lớn như vậy, phỏng chừng chốc nữa sẽ có người tới xem xét, giết hết toàn bộ cũng không tốt, sẽ không có chứng cớ. Kia lưu lại A Phổ Lý đi, về phần người Nhan gia…”

Nhan Tử Dạ trầm mặc một chốc mới nói: “Xử lý bọn họ đi, tôi không muốn người khác biết chuyện này.”

“Ừm.” An Nhĩ Tư gật đầu, sau đó nói với không khí: “Xem diễn cũng đủ rồi đi, phần còn lại giao cho ông xử lý.”

Nhan Tử Dạ nghe An Nhĩ Tư nói vậy thì chấn động, nơi này còn người khác?


Quả nhiên, sau khi An Nhĩ Tư nói xong, phía trước mặt hai người chợt lóe một đạo lam quang, Khắc Lỗ Tư tóc lam mắt lam xuất hiện. Lông tóc toàn thân Nhan Tử Dạ lập tức dựng đứng, cậu cư nhiên không phát hiện ra sự tồn tại của Khắc Lỗ Tư.

Nhìn quang cảnh hỗn độn xung quanh, lại nhìn Nhan Tử Dạ tuy quần áo tổn hại nhưng không hề bị thương tích gì, Khắc Lỗ Tư mới chuyển tầm mắt về phía An Nhĩ Tư: “Cậu, tốt lắm.”

Tuy giọng điệu lạnh như băng nhưng vẫn lộ ra tán thưởng, Khắc Lỗ Tư kỳ thực đã sớm biết tin A Phổ Lý bắt tay với Nhan gia đối phó Nhan Tử Dạ. Vốn Khắc Lỗ Tư muốn tiêu diệt trước khi bọn chúng ra tay, chẳng qua nhìn thấy Nhan Tử Dạ đi cùng An Nhĩ Tư thì ông muốn thử An Nhĩ Tư một chút. Xem thử xem An Nhĩ Tư rốt cuộc có năng lực bảo hộ Nhan Tử Dạ hay không.

Nếu An Nhĩ Tư không đủ năng lực, Khắc Lỗ Tư tuyệt đối sẽ không đồng ý để An Nhĩ Tư tiếp tục tiếp cận Nhan Tử Dạ. Bất quá kết quả thực ngoài dự đoán, An Nhĩ Tư cư nhiên cũng là cường giả SS giống như ông. Mà vấn đề là ông cư nhiên không cảm ứng được, có thể nói, nếu An Nhĩ Tư không muốn lộ ra thì căn bản không có ai biết được năng lực thật sự của cậu ta.

Bất quá An Nhĩ Tư có năng lực bảo hộ Nhan Tử Dạ thì Khắc Lỗ Tư cũng yên tâm để Nhan Tử Dạ làm những việc mình muốn. Bởi vì sợ cháu trai sẽ gặp phải tình cảnh như em trai mình, Khắc Lỗ Tư đặc biệt cẩn thận. Phải biết ông muốn Nhan Tử Dạ quay về gia tộc Mã Khắc Tân không phải chỉ vì quyền thừa kế, quan trọng nhất là ông muốn dùng sức mạnh của gia tộc Mã Khắc Tân bảo hộ Nhan Tử Dạ.

“Người của tôi, tôi đương nhiên phải tự mình bảo hộ, chuyện còn lại ông xử lý đi, Tiểu Dạ mệt, tôi cùng em ấy về trước.” An Nhĩ Tư ôm Nhan Tử Dạ, đang định rời đi thì bị Khắc Lỗ Tư gọi lại.

“Chậm đã.” Khắc Lỗ Tư lắc mình ngăn cản hai người, sau đó giao một viên tinh hạch vô thuộc tính màu ngân bạch cho Nhan Tử Dạ: “Cầm lấy cái này, hấp thu nó rồi con có thể chân chính đạt tới cấp S.”

Vừa nãy Khắc Lỗ Tư đã nhìn ra, tuy không biết vì sao Nhan Tử Dạ tuy là ngụy S lại có sức chiến đấu của cấp S sơ cấp nhưng ông vẫn nhìn ra cậu tựa hồ đang bị khựng lại ở cảnh giới ngụy S. Vì thế ông mới đưa viên tinh hạch cấp S vô thuộc tính cho Nhan Tử Dạ, hi vọng cậu có thể đột phá lên cấp S.

Tuy nói vô công không thụ lộc nhưng Nhan Tử Dạ nhìn ra Khắc Lỗ Tư tựa hồ muốn bồi thường, nếu hiện giờ không lấy, sau này ông cũng tìm cách khác để mình lấy. Thế nên Nhan Tử Dạ dứt khoát tiếp nhận.

“Cám ơn.” Nhan Tử Dạ hướng Khắc Lỗ Tư gật gật đầu, sau đó cùng An Nhĩ Tư bước lên phi hành khí rời đi. Mấy chuyện phiền toái còn lại liền giao cho Khắc Lỗ Tư xử lý.




Hoàn Chương 72.

_________________