Nghe ngữ khí của Lăng Phong, tựa hồ đầu quái vật này cư nhiên chính là khôi lỗi chân thân do Đoạt Thiên ngưng tụ thành, thảo nào lại quỷ dị như vậy. Đoạt Thiên vẫn chưa phủ nhận, ánh mắt của hắn cũng không còn ẩn chứa sát khí như vừa rồi mà là hiển lộ rõ ràng ra ngọn lửa hung tàn. Trên mặt hiện lên thần tình hung lệ, Đoạt Thiên cất giọng căm hận nói:- Lẽ nào Lăng tông chủ cho rằng bản tọa mất đi một khôi lỗi chân thân liền tổn hao phần lớn thực lực? Vậy thực khiến Lăng tông chủ thất vọng rồi!Một trụ vụ khí nồng đậm đột nhiên từ quanh mình hắn toát ra, dường như làn khói ám hiệu trực lan thẳng phía chân trời. Bên trong làn sương mù dày đặc, một khỏa con ngươi màu hồng giống như tinh thạch hiện lên, lành lạnh dữ tợn.- Thôn thiên thú!Hai tay rung lên, chỉ nghe khắp bầu trời vang lên những tiếng khiếu âm sắc nhọn, một khỏa cầu hồng sắc bắn ra. Khỏa cầu lúc mới ban đầu chỉ có đường kính nửa thốn, đợi đến khi bay ra xa ba trượng thì đột nhiên số lượng mở rộng hơn rất nhiều, một điều xúc tua từ quanh thân chúng văng ra, bất ngờ lại có hình dạng giống hệt với đầu quái vật lúc trước.- Kết thị thần trận!Sơ sơ cũng có hơn trăm thôn thiên thú phóng tới như thủy triều, đột nhiên bọn chúng dường như bị một thứ vô hình triệu hoán, trên người liền hiện ra chi chít những bí văn đồ án.Những bí văn đồ án không cái nào không lấp lóe kỳ mang, tiếp đó những đồ án này lại một lần nữa tổ hợp hình thành lên một bức đồ án bàng bạc càng rộng lớn hơn, trong mơ hồ, đồ án huyễn hóa ra một cái miệng thật lớn. Miệng rộng chỉ nhếch một cái, dường như cả phiến bầu trời đã bị một ngụm nuốt vào.Một loại cảm giác quen thuộc nảy lên trong lòng, Lăng Phong bỗng nhiên chấn động, trên mặt toát ra một vẻ giật mình chấn kinh:- Sùng Minh?Phía đối diện, Đoạt Thiên nghe được lời này, biểu tình cũng là cả kinh, hiển nhiên thật không ngờ tới Lăng Phong lại có phát hiện. Bất quá, hắn cũng không vội, còn cười hắc hắc nói:- Tiểu bối Sùng Minh kia hành sự quả là bất lực, nếu không có thần vương đại nhân thần cơ diệu toán, đã sớm từ lần đại chiến kết thúc sắp xếp ta vào nơi này, bằng không sợ là sẽ làm lỡ đại sự của thần vương.Nghe được hắn không chút nào kiêng kỵ thừa nhận, Lăng Phong bừng tỉnh đại ngộ: Đoạt Thiên căn bản chẳng phải là tán tu thần cấp cường giả gì, hắn cùng với vị Sùng Minh Lão Tổ thảm bại trên tay mình đều cùng nhất mạch của Lưu Thương thần vương.Thực sự khó có thể tin được, bọn họ vì thần chiến lần này mà ở cách vạn năm trước đã bắt đầu bố cục, nếu không phải mình từ phương thức công kích của bọn họ nhận thức được chỗ tương đồng, chỉ sợ cũng không có cách nào phát hiện ra.- Chết đi!Đoạt Thiên gồng mình tru lên, một con thôn thiên thú từ trong cơ thể bay ra bộc phát một cỗ tinh mang cường liệt. Tinh mang bay ra, điên cuồng rót vào miệng lớn huyễn tượng trên bầu trời. Một đạo áp bách cường liệt như sóng triều truyền đến, trong vòng phương viên vài dặm biến thành một mảnh tối đen.Diễn biến tình hình chiến đấu bên này cũng kinh động đến Âu Mẫu Long đang giao thủ, hắn quay đầu lại vừa nhìn không khỏi cả kinh, thân là người đồng minh, hắn cũng tuyệt đối không có lường trước đến Đoạt Thiên dĩ nhiên còn có thể bộc phát ra chiến lực như vậy, thực sự là vượt quá xa dự đoán mọi người.- Chúng ta lui!Tâm niệm vừa chuyển, trên người Âu Mẫu Long phát ra một vòng huyền quang, mang theo ba lão giả lui lại.Bốn người này đều có thực lực tam phẩm, hơn nữa còn có Đại Tịch Diệt Trận với lực sát thương mạnh vô cùng. Một khi quyết định muốn lui lại, tuy rằng nhóm người Khải Ân thực lực không phải chuyện đùa, nhưng muốn ngăn cản cũng khó được.Kiều Kiều dẫn đầu đang muốn truy kích, lại thấy một đoàn khí tức thôn phệ như phô thiên cái địa kéo đến nên đành dừng lại.- Các ngươi lui lại, không cần lo cho ta!Lăng Phong quát nhẹ một tiếng, trong thanh âm mơ hồ còn ẩn chứa sự tự tin nói không nên lời:- Ta không sao!Qua mấy năm, mọi người ở chung với Lăng Phong càng lâu, càng cảm giác được tu bi hắn càng ngày càng tăng. Nếu như nói vừa mới bắt đầu, bọn họ còn có thể miễn cưỡng thấy giới hạn tu vi của Lăng Phong, như vậy hiện tại, Lăng Phong lại cấp cho họ cảm giác hoàn toàn khác, giống như thần long thấy đầu không thấy đuôi.Trong lòng bọn họ biết Lăng Phong cũng không phải dạng người nói hư, nếu nói vô sự vậy tất nhiên là vô sự. Ngược lại, mọi người nếu còn ở lại trong vòng chiến, sẽ tạo cho hắn có điểm cố kỵ, dễ lụy đến thân.Vì vậy, mấy người đều ngừng lại, nhanh chóng thoái lui.- Còn muốn chạy?Có tiếng thanh âm khô gãy truyền đến, Đoạt Thiên gào to nói:- Hết thảy đều lưu lại cho bản tọa!Tay hắn giương lên, miệng rộng huyễn tượng một lần nữa vọt lên, che kín một phương bầu trời, chặn đứng đường lui của mọi người.- Sợ là ngươi không có thực lực như vậy!Lăng Phong quát lớn, từ điểm giữa mi tâm tuôn ra vực năng cường đại. Trong sát na, thiên địa trở thành một mảnh tối đen, giống như tới ngày tận thế.Trong mảnh tối đen này, bảy chấm nhỏ thoáng hiện lên, phát ra ánh sáng như ngọc, cực kỳ chói mắt.Bảy chấm nhỏ rơi xuống tạo thành bảy đạo quang trụ, quang trụ giống như vị vô hình triệu hoán, rơi vào trong vòng bảy thanh kiếm ảnh. Nhất thời bên trong kiếm ảnh hỏa mang chói lòa, để rồi vây kín lại thành một đạo...- Thất đấu tinh vũ trảm!Giữa màn sương mờ chen phủ, đột sáng lên một vệt ngân hà.Không lời nào diễn tả hết được sự tao nhã tuyệt thế của một kiếm kia, so sánh với nét đơn thuần của lực lượng cường hãn, lúc này sát chiêu càng được phủ thêm một tầng ảo diệu khó lường, dường như một kiếm phá ra liền có thể thuaanm nhuần áo nghĩa thiên địa vũ trụ."Ti!"Tiếng thanh âm nứt vỡ, kiếm khí trảm mở, lúc này phá vỡ đâm thẳng vào trong miệng rộng huyễn ảo, giống như xé rách một miếng vải bàn, hé ra một vệt lỗ hổng trắng xóa.Nhóm người Khải Ân không chậm trễ, nối đuôi nhau từ đó rút chạy.Kiếm quang từ một trảm kia vừa chuyển vẫn chưa có tiêu tan mà dừng lại giữa không trung. Lăng Phong chuyển nhãn thần hướng Đoạt Thiên:- Đoạt Thiên tông chủ, tuyệt kỹ chỉ đơn giản là vậy thôi sao?Trong con ngươi Đoạt Thiên chợt lóe qua vẻ khổ não nhưng rất nhanh liền bị thần tình âm nộ thay thế, dưới ánh mắt cảnh giác của Lăng Phong, hắn ha ha cuồng tiếu nói: nguồn TruyenFull.vn- Vô Tẫn Hoang Nguyên ngày này vẫn là bắt nguồn từ truyền thuyết, tông chủ Sáng Tông túc trí đa mưu, không nghĩ tới một ngày kia lại rơi vào trong kế hoạch mà ta vẫn chờ đợi!Trong tiếng cuống tiếu, trên bầu trời lần nữa bỗng nhiên xuất hiện một đạo lỗ hỏng, nhóm người Âu Mẫu Long vừa rồi bỏ chạy cũng xuất hiện tại chỗ. Đồng dạng, trên mặt bọn họ cũng xuất hiện dáng tươi cười khi âm mưu được thực hiện.- Hả?Lăng Phong đột nhiên cả kinh, trong vòng "tầm nhìn" của hắn, chỉ thấy một gã nối tiếp một gã Long Tộc xuất hiện, trên thân thể xích lõa của những gã Long Tộc này đều chi chít các loại bí văn giống như được chạm khắc ở bên ngoài thân thể.Nhìn thoáng qua, ít nhất cũng có tới vạn gã Long Tộc.Những gã Long Tộc này nhìn qua biểu tình đều có vài phần ngây dại, dường như là những cụ khôi lỗi, hơn nữa bên trong cơ thể bọn họ có tràn đầy một loại khí tức gần như đã tới cực hạn, tùy thời đều có thể bạo khai.- Phá!Lăng Phong quyết định thật nhanh, không cho bọn hắn bất luận cơ hội nào chuẩn bị, kiếm mang trên bầu trời xoay chuyển phương hướng, một kiếm liền hướng tới mấy vạn gã Long Tộc phía trước trảm xuống.Kiếm quang dưới tình thế Lăng Phong không tiếc tổn hao chú quán thần lực, tức khắc dài ra thêm vài dặm, một kiếm này nếu như trảm tới, ít nhất có thể giết hết non nửa!- Hắc hắc!Đoạt Thiên âm hiểm cười:- Lăng tông chủ hiện tại mới tỉnh ngộ, vậy cũng quá muộn một chút! Âu tộc trưởng, có thể động thủ!Trên mặt Âu Mẫu Long hiện lên một vẻ thương tiếc, dường như có chút do dự bất định.- Âu tộc trưởng!Đoạt Thiên nổi giận, quát mắng nói:- Giết hết đám tiểu nhi này, hai nhà ta và ngươi sẽ cùng Vũ Thần Phong liên thủ, đủ để lũng đoạn đại bộ phận tài nguyên trên Thần Vẫn đại lục! Ngươi còn do dự cái gì? Không được luyến tiếc!Âu Mẫu Long hung hăng cắn răng một cái, con mắt mở trừng hết mức, lại có máu tươi tràn ra:- Long Tộc chịu ân huệ các ngươi, Âu mỗ xin lỗi các ngươi! Vỡ!