Tinh Ngự

Chương 598: Mưu đồ bí mật cùng với thương nghị

Tất cả mọi người đang lo lắng, kế tiếp tông phái nhà mình phải có dự định ra sao, mới có thể trong loan cục thu được lợi ích lớn nhất, ít nhất cũng phải bảo toàn không bị tổn hại.Thật sự là một chuyện vô cùng khiến người ta đau đầu a! Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vnBên kia, hai người Vưu Lực dưới sự an bài của Hoa Vi Hà cùng gật đầu tiến vào Ly Hỏa thành, tự có nghi trượng của Phượng Tộc phụ trách an bài chỗ nghỉ ngơi cho bọn họ.Huyền Nguyên, Vi Tiếu, Ngao Châu, Dạ Côn Ngô nhất phương lại tụ tập cùng nhau, Huyền Nguyên âm tàn nhe nanh nhìn phương hướng Lăng Phong tiêu thất nói:- Tiểu nhi này quả là may mắn! Chính là kế hoạch như vậy mà hắn vẫn thoát được! Thật là đáng hận!Hắn nặng nề đánh ra một quyền bắn trúng cự thạch, ngân mang hiện lên, cự thạch mới bắt đầu không có chút dị dạng nào, ngay sau đó bị một cơn gió nhẹ thổi qua làm tiêu tán vô hình.- Hắn không chỉ đơn giản là có vận khí thôi đâu.Sắc mặt Vi Tiếu khó coi như trước nói:- Trước kia ta chỉ hoài nghi, quái nhân mà mình gặp được trong Kiền Thiên Giới chính là tiểu nhi này. Hiện tại ta gần như có thể khẳng định! Còn có, người mà Côn Ngô gặp tại Long Tộc cũng là hắn! Các ngươi biết điều này có nghĩa là gì không?- Không có khả năng!Yêu Nguyệt Lung thất thanh kinh hô:- Lúc trước ta dùng giấu linh thuật tiến nhập Kiền Thiên Giới. Người đó tu vi tuyệt chưa đến Thánh Vực! Lúc này mới trải qua bao lâu đã là...Một mảnh khiếp sợ hiện lên trên mặt, nàng nói ra từng chữ tựa như nặng nghìn cân:- Linh Tôn!Mi mắt Vi Tiếu rủ xuống, không biết đang nghĩ cái gì, vừa không trả lời hoải nghi của Yêu Nguyệt Lung, cũng không phản bác.- Ta cũng đồng dạng không thể tin được, nhưng chuyện này giải thích thế nào?Trên nét mặt của Dạ Côn Ngô đồng dạng là một tia sợ hãi, tựa như gặp quỷ:- Khi trước ta tranh đoạt ngọc Long Tộc, hắn bị ta vẻn vẹn chỉ là một Cự Linh phân thân, có lực lượng cấp Linh Giả liền đánh cho hoa rơi nước chảy, tuy rằng cuối cùng dùng linh khí Linh Hồn Hệ thần bí trở mình, nhưng có thể thấy được thực lực bản thân cũng không cao!Nói đến đây, hắn tựa hồ ngay cả nửa điểm hứng thú nói tiếp cũng thiếu, một thân khí lực như bị mất sạch sẽ:- Thế nhưng chưa tới một năm, hắn đã là Linh Tôn a!- Hai vị nói là thật sao?Huyền Nguyên tràn ngập vẻ sợ hãi. Mặc dù hắn dưới tay Lăng Phong liên tục chịu kinh ngạc, nhưng cũng không ngờ Lăng Phong càng đáng sợ như thế. Hơn nửa năm trước chưa tới Thánh Vực, nửa năm trước sau lại tiến đến Linh Cấp, rồi hiện tại đã là Linh Tôn!Trên đời này lại có tốc độ thăng cấp kinh khủng như thế sao?Nếu như vẻn vẹn chỉ nửa năm từ cửu tinh đỉnh phong nhảy lên tới Linh Giả, hắn cũng không thể cảm giác được kỳ quái. Phóng nhãn khắp Vô Tẫn Hoang Nguyên, gần như một số tông phái đều có thủ đoạn đặc biệt, nhất là cao thủ trẻ tuổi len lén tiến nhập cảnh nội Áo La đế quốc tham gia Thương Khung Hội Chiến càng có thêm bí pháp độc môn, thậm chí đặc biệt áp chế tu vi, sau khi trở về trong thời gian ngắn đẳng cấp tiêu trướng cũng không phải là chuyện lạ.Nhưng...Đây là Linh Tôn a! Tại Vô Tẫn Hoang Nguyên cũng tuyệt đối được xem là đỉnh cấp lực lượng!Hắn còn là người sao?- Cũng không phải người!Vi Tiếu hung hăng phun ra mấy chữ này, sắc mặt âm trầm đáng sợ:- Vô Tẫn Hoang Nguyên xuất hiện một Bàng Phiên Vân đã đủ khiến người ta đau đầu, người này tuyệt không kém Bàng Phiên Vân, thậm chí còn muốn vượt qua không ít.Vi Tiếu còn có một suy đoán chưa từng nói ra. Đó chính là từ lần thứ hai Lăng Phong xuất thủ, hắn hoài nghi Lăng Phong đã đem tinh kỹ trong linh khí Linh Hồn Hệ cùng với linh khí của bản thân dung hợp!- Kế tiếp chúng ta nên làm cái gì bây giờ?Huyền Nguyên nhịn không được toát ra vẻ kinh hoảng.- Chớ vội hoảng hốt.Ngao Châu nãy giờ vẫn trầm mặc, đột nhiên toát ra dáng tươi cười, chậm rãi ngẩng đầu lên, đón ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn tự tin nói:- Tiểu nhi này cũng không còn bao nhiêu thời gian kiêu ngạo nữa đâu. Bởi vì... Tộc trưởng bổn tộc sắp tự mình xuất thủ!- Ngao tộc trưởng, lời này của ngươi là thật chứ?Từng đạo tiếng kinh hô vang lên, còn lại mọi người đều là không thể tin được nắm lấy Ngao Châu, nội tâm chấn động không thôi. Bản thân Ngao Châu chính là tộc trưởng Kim Long tộc, hắn cũng cần nói hai chữ "tộc trưởng" thì người kia lai lịch ra sao, e là tất cả mọi người đều có thể rõ ràng.Trừ Âu Mỗ Long, trên đời còn có ai có thể nhận được một tiếng xưng hô này?Càng khiến cho bọn họ khiếp sợ khôn kể chính là vì đối phó Lăng Phong mà phải đánh động tới nhân vật cỡ Âu Mỗ Long, quả nhiên là không thể tưởng tượng nổi!Vi Tiếu đồng dạng trợn mắt há hốc mồm mà nhìn về phía Ngao Châu. Đừng xem hắn được người trong Vô Tẫn Hoang Nguyên gọi là truyền kỳ cường giả, trên thực tế Âu Mỗ Long mới là truyền kỳ chân chính! Vi Tiếu hắn bất quá là yên lặng nhiều năm, mới bắt đầu phất lên.Thế nhưng Âu Mỗ Long là từng bước đi tới! Chênh lệch trong đó cực lớn, có thể nói Vi Tiếu phấn đấu suốt đời cũng chưa chắc có thể cùng với Âu Mỗ Long uống chung chén trà này!Nghe nói cường giả đứng ở cảnh giới đỉnh phong này muốn xuất thủ, Vi Tiếu chấn động mạnh một cái, cả kinh nói:- Có thật không?- Ừm.Ngao Châu chậm rãi nói, trong biểu tình hoàn toàn là một mảnh khoe khoang, hiển nhiên là rất hưởng thụ sự mong chờ của mọi người. Ánh mắt của hắn hướng về phía Lăng Phong tiêu thất:- Từ lúc mới vừa rồi đánh trận, ta đã phái người đem tin tức trở về Long Tộc, chắc hẳn lúc này tộc trưởng đại nhân đã nhận được tin tức, đang trên đường tới rồi. Ngày mai, hắc, ngày mai!Trịnh trọng nhấn mạnh hai chữ " ngày mai", Ngao Châu cười nói:- Chư vị cứ yên tâm. Có tộc trưởng Long Tộc ta tự mình xuất thủ, chính là xử lý Sáng Tông tiểu nhi cũng dễ như trở bàn tay?Nghe vậy, Vi Tiếu hung hăng kích một chưởng, cười to nói:- Được! Bất quá, Bàng Phiên Vân tựa hồ giống hắn, quý tộc có thể...Ngao Châu cười, trong mắt lơ đãng toát ra một tia giễu cợt:- Vi tiên sinh yên tâm đi, Bàng Phiên Vân nếu không biết sống chết cùng với Lăng tiểu tử hỗn cùng một chỗ, vậy thì thật là tốt tới Long Tộc làm khách một phen. A! Long Tộc ta xưa nay hiêu khách, chắc sẽ không để khác nhân đi vội vàng.Hắn nói mịt mờ, thế nhưng bên trong ẩn chứa ý tứ cũng cực kỳ rõ ràng, Bàng Phiên Vân lần này chỉ sợ là phải ở trong nội hảo hảo mà nghỉ ngơi một ít thời gian! Liên tưởng đến một ít tin đồn, lại nhìn vẻ sát ý giễu cợt lơ đãng phát ra trên khóe miệng của Ngao Châu. Trong lòng bọn họ đều phát lạnh, e là Bàng Phiên Vân chỉ có một kết cục chính là bị Long Tộc luyện hóa!Trong lòng Vi Tiếu thở phào một hơi, hắn rất hiểu rõ bản thân, cũng không phải tự mình xem thường bản thân, có thể tấn chức Nhị Dung Linh Tôn đã tiêu hao toàn bộ tinh lực của hắn. E cả đời này cũng đừng hi vọng vấn đỉnh cảnh giới siêu cấp đại viên mãn kia.Vì vậy, hắn đối với Bàng Phiên Vân đặc biệt kỵ hận. Lúc này tin tưởng đối phương sẽ không có kết cục tốt, không ai có thể thoải mái hơn hắn.Chỉ cần Bức Tông có thể bảo trì địa vị hiện tại xuống dưới, hắn đã vô cùng thỏa mãn rồi.Lại âm thầm nói vài câu, mấy người này cũng giải tán.- Lăng nhi, ngươi thế nào rồi?Vi Tiếu nhìn thấy đồ nhi của mình có chút ngây người.Hồng Lăng ngẩn ra, chợt "A" Một tiếng. Trên mặt chợt hiện vẻ đỏ ửng, che giấu nói:- Không, không có gì.Kỳ quái nhìn nàng vài lần, Vi Tiếu như có điều hiểu ra, trầm giọng cảnh cáo:- Vi sư lúc trước cho ngươi dùng Cự Linh phân thân tiến nhập khắp các thế lực trong Vô Tẫn Hoang Nguyên lịch lãm. Liền để cho ngươi có thể hiểu rõ tình đời, luyện thành một tâm tư xử thế không biết sợ hãi! Lăng tiểu nhi này tuy rằng phong thái tuyệt thế, vi sư cũng thừa nhận hắn phi thường tốt. Nhưng cũng không phải người hợp với ngươi.- Sư tôn, lại nói tới đâu rồi?Bị Vi Tiếu một phen nói xong, Hồng Lăng vẻ mặt đỏ bừng, vội vã phủ nhận:- Đồ nhi cùng với Sáng Tông tông chủ cũng chưa gặp qua được vài lần, sao có thể ái mộ hắn được?- Như vậy thì tốt!Vi Tiếu tựa hồ thu liễm toàn bộ tâm tư hoài nghi, dặn dò:- Hôm nay, ngươi đi theo vi sư, không được rời xa.Thân thể Hồng Lăng run lên, cúi đầu thật sâu, ngập ngừng nói:- Vâng, sư tôn.Ở lâu mới biết lòng người sâu thẳm, nàng thở dài một tiếng:- Trận chiến ngày mai, mong rằng ngươi có thể gặp dữ hóa lành đi.Trong trú địa của Sang Tông. do Hàn Nguyệt Dạ cùng với Yên Vân La phân phó một số nghi trượng nhân viên đến, cũng nghe nói sự tình xảy ra trong đại hội, ai nấy nhìn về phía Lăng Phong tràn ngập hâm mộ.Trong cái thể giới cường giả vi tôn này, nếu là mình không có lực lượng cường đại, như vậy biện pháp tốt nhất không thể nghi ngờ chính là đi theo một vị cường giả!Trước đây bị phân phó tới trú địa của Sang Tông, hai người Hàn, Yên liền đã minh xác với bọn họ, ngày sau bọn họ cùng Sát Tình, Ngọc Lan lưỡng tông không còn nửa phần quan hệ, nhân viên biên chế hoàn toàn do phía Sáng Tông quản lý.Mới bắt đầu, bọn họ tuy nghe nói một ít sự tích thắng lợi của Sáng Tông tông chủ cùng với Huyền Nguyên. Thế nhưng nội tâm vẫn còn bao nhiêu lo lắng, cũng chưa phải thập phần an tâm.Dù sao Sáng Tông mới lập, danh tiếng tuy có, nhưng lại có cảm giác như chiếc lá yếu ớt trong cơn bão, không phải rất ổn đỉnh. Nói thật chứ tất cả bọn họ đều cảm thấy tiền đồ của mình không còn chút sáng sủa nào.Thế nhưng tông chủ lên tiếng, bọn họ chỉ là một ít tiểu nhân vật, thật sự kháng cự không được, không thể làm gì khác hơn là mang theo vô vàn không tình nguyện đến đây. Bất quá những gì sau đó nhìn thấy bắt đầu khiến họ nhiệt tình mười phần, chỉ cần là mỗi ngày nhìn đoàn người kéo dài đến đặt đơn mua hàng đã khiến cho đã khiến cho bọn họ đắc ý liên tục.Nhất là Lăng Phong cũng không phải là một vị chủ tử keo kiệt. Đối với hạ nhân có chút chuyên gia, đồng ý bọn họ có thể từ mỗi bút giao dịch lấy ra tiền lời nhất định.Quy định này khiến cho tất cả mọi người đều ngạc nhiên, huống chi, Lăng Phong vẫn còn hứa hẹn ngày sau tử đệ trong gia tộc của bọn họ cũng có thể tiến nhập Sáng Tông học tập tinh kỹ.Nếu như nói quy định đầu để cho bọn họ có đủ tinh thần làm việc, thì điều kiện sau lại đánh trúng chỗ yếu hại nhất trong nọi tâm của bọn họ, khiến tất cả mọi người cảm kích không thôi.Cả đời phấn đấu truy cầu cái gì?Đơn giản là an ổn phú quý, không bị người khi dễ thôi! Chỉ cần nghĩ thu được tất cả chuyện này, lực lượng còn lại ắt không thể thiếu!Ai cũng hi vọng đệ tử nhà mình có thể có điều kiện tu luyện điều kiện tu luyện tốt nhất, có thể nắm giữ lực lượng cường đại, trở thành người bề trên! Lăng Phong hứa hẹn cho bọn họ hi vọng cực lớn, khiến bọn họ thấy được một đường thư quang...Có thể nói, từ khi đến trú địa của Sáng Tông trong khoảnh khắc, số phận cảu bọn họ đã gắn chặt với Lăng Phong. Lăng Phong mạnh, bọn họ ổn định; Lăng Phong hưng, bọn họ thịnh!Vì vậy, nghe được tin tức Lăng Phong đại triển thần uy, những người này đều là phấn khởi không ngớt.Dưới ánh măt cung kính của mọi người nghênh tiếp, nhóm người Lăng Phong đi vào tĩnh thất trong hậu viện.- Chuyện hôm nay đa tạ Lăng tông chủ!Yên Vân La trước hết khom người với Lăng Phong, thanh âm của nàng có vài phần chiến ý, tự nhiên là nội tâm kích động không ngớt. Nàng không dám tưởng tượng, nếu tình huống cuối cùng không phải Lăng Phong xuất thủ thì sẽ thế nào, lại càng không không dám tưởng tượng, bản thân thật vất vả lấy hết dũng khí đối mặt vởi cảm tình chân thực, rồi tiếp thu một hồi ly biệt vĩnh viễn!Bị đả thương lòng một lần, sao có thể chịu tổn thương thêm lần nữa đây?Yên Vân La không biết, thế nhưng nàng lại rất rõ ràng, nếu là Bàng Phiên Vân chết, cho dù nhóm người Vi Tiếu không giết nàng, nàng cũng quyết không sống nổi.Vì vậy, nàng cảm kích, cảm kích không gì sánh được.Lăng Phong cả kinh, vội vã đỡ nàng dậy vừa nói:- Yên tông chủ chớ nên như vậy, ta và ngươi hai nhà đã kết thành đồng minh, nên giúp đỡ nhau! Chút chuyện nhỏ không đáng nhắc đến. Lại nói Bàng tông chủ cũng từng viện thủ giúp Sáng Tông ta. Hôm nay ta xuất thủ bất quá cũng chỉ là báo đáp ân tình của hắn mà thôi, không nhận nổi tán thưởng.Lăng Phong cũng là thầm cười khổ trong lòng, nếu bàn về thân cận, Ôn Đình cùng mình càng thân cận hơn một chút, Bàng Phiên Vân với mình cũng nhiều phần kính trọng. Từ tình hình của mình mà xem, e là Ôn Đình đối với Yên Vân La chưa chắc đã dứt tình. Bất quá hai bên bởi vì một ít nhân tố khách quan mới phải lựa chọn chia lìa.Nếu để cho lão gia này biết mình cứu tình địch của hắn, chỉ sợ không phải giải thích thế nào.- Tốt lắm, ta cũng không nhiều lời thừa thãi nữa.Yên Vân La có thể chấp chưởng nhất tông, tự nhiên cũng không phải là hạng người nhu nhược, nghe vậy thuận thế thu liễm tinh thần.Lúc này, Lãnh Tinh Dực đi tới, hắn ngơ ngác nhìn Lăng Phong hỏi:- Ngươi, ngươi thực sự là người đó.- Không sai.Lăng Phong gật đầu cười nói:- Ta còn muốn đa tạ huynh ban đầu ban tặng, không nhờ một chiêu Khiếu trung bách hoa kia, ta cũng không thể có thu hoạch như ngày hôm nay.Gắt gao mở lớn miệng, cuối cùng run run vài cái, Lãnh Tinh Dực thở dài:- Biến thái a!Cho tới giờ khắc này hắn mới tìm được cơ hội nói chuyện với Lăng Phong, đợi đến khi xác nhận đối phượng chính là tên Lăng Phong đã từng giao thủ với mình kia. Trong lòng hắn tràn đầy khổ sáp, mất công bản thân vẫn được sư tôn xưng là thiên phú siêu quần, cùng với vị thiếu niên biến thái này, bản thân thực sự chính là phế vật a!Băng Tiêu rất đồng tình nhìn hắn: Cảm giác này, ca cũng từng có.- Tình hình của Bàng tông chủ hiện tại...Yên Vân La vẫn nhịn không được mở miệng hỏi.Trên khuôn mặt băng lãnh của Hàn Nguyệt Dạ nhịn không được hiện lên vẻ tươi cười:- Lăng tông chủ, ngươi vẫn nên đem tình hình của Bàng tông chủ báo cho mọi người biết đi, ta thấy Yên tông chủ chính là không nhịn được nữa rồi.Lời này vừa ra, Yên Vân La càng không khỏi toát ra thần thái tiểu nữ nhi, trợn mắt với Hàn Nguyệt Dạ.Băng Tiêu kinh ngạc nhìn sư tôn của mình, không ngờ sư tôn từ lúc quen biết với Lăng Phong tới nay, thái độ càng ngày càng khác xưa, càng học được một ít đùa cợt, thực sự khiến kẻ khác nhìn thấy đủ rồi.Nhất là tựa hồ còn có một ít biến hóa vi diệu khác phát sinh trên người Hàn Nguyệt Dạ, mơ hồ, khí tức trên người sư tôn của mình càng thêm mờ ảo, tựa như tùy thời có thể đột phá.Tiếp xúc với ánh mắt kinh ngạc của ái đồ, Hàn Nguyệt Dạ tịnh không giải thích, chỉ có nàng tự biết mình. Chẳng biết tại sao, đợi đến bản thân buông bỏ toàn bộ lo lắng, lựa chọn cùng với Lăng Phong đứng chung một chỗ, nội tâm bỗng cảm thấy thư thái môt mảnh, tu vi vẫn ngưng trệ bấy lâu lại có dấu hiệu đột phá nhàn nhạt!